Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoàng Kim Thể

Tiểu thuyết gốc · 1598 chữ

Chương 11: Hoàng Kim Thể

Bát Liên Quốc

Bạch Ưng thành

Quảng trường khu chiêu sinh

“Hôm nay khảo hạch thứ ba chính thức bắt đầu. Hiện tại 86 thí sinh sẽ bốc thăm số đấu của mỗi người. Sẽ có 2 thí sinh được đặt cách khi bốc trúng vào thăm may mắn”

Nói xong, 86 người thay phiên nhau bốc thăm.

“Khương huynh, ngươi bốc được số mấy?” – Tiểu mập mạp hỏi

Nhất Khương giơ tay lên đưa ra lá thăm.

“Cũng quá đỏ đi. Lại là thăm may mắn” - Tiểu mập mạp cảm thán.

“Vận khí tốt một chút, hi vọng gặp lại ngươi ở vòng sau” – Nhất Khương đáp

“Khương huynh yên tâm, ta chắc chắn vào thập cường, ta số 2, ta cũng nên lên đầu tiên rồi”

Mấy canh giờ trôi qua cuối cùng cũng chọn ra được 44 người đi tiếp.

“Hiện tại 44 thí sinh đã có, ta tiếp tục vòng đấu đối kháng. Sẽ có 2 thăm may mắn vào vòng sau”

Qua thêm một lượt bốc thăm, Nhất Khương tiếp tục bốc vào lá thăm may mắn khiến mọi người không khỏi bàng hoàng.

“Tiểu huynh đệ này đúng là vận khí không tệ”

“Vận khí ct chó thì có”

“Khương huynh, ngươi thật làm ta bất ngờ a” – Tiểu mập mạp cười nói.

“Ha ha, tốt chút điểm thôi, không to tát lắm” – Nhất Khương cũng vui vẻ.

Một tên tráng hán 17 tuổi Luyện thể thất tầng đỉnh phong đắc ý từ đằng sau nói tới.

“Ha ha, chỉ nhờ vào vận khí thôi sao, tên tiểu tử nhà người mà gặp ta chỉ mong xin tha”

“Vận khí cũng là một loại thực lực” – Nhất Khương bình tĩnh đáp

“Hảo phách lối tiểu tử, Hồng Úc ta đây thật mong đến khi đối đầu với ngươi”

“Ta cũng thế!”

“Hết hôm nay, ta cả đời này sẽ là nỗi ám ảnh đối với ngươi”

Hắn cười nhẹ rồi quay đầu rời đi, Nhất Khương cũng không thèm để ý tiếp tục quan sát khảo hạch.

Thời gian trôi qua, 22 người vào vòng trong lại chia nhau ra bốc thăm đấu đối kháng, 2 người đặc cách, có thể nhìn thấy một số người thiên phú nổi bật như Hoa Nhiên,Diệp Hư Vô, Lưu Thế Ôn, Hồ Ninh Kiệt kể cả Tần Soái cùng các thí sinh Luyện thể 9 chín tầng sơ kì đều vượt qua các vòng trước khá dễ dàng. Lần này không may mắn như hai lần trước, Nhất Khương bốc trúng số 15.

“Mập mạp, ngươi số bao nhiêu?”

“Ta số 7, ha ha, là con số may mắn đó. Ngươi thì sao?”

“Ta số 15 …”

Tiếng cười từ đằng xa vang lên

“Ha ha, tiểu tử thật không may ngươi gặp phải ta.”

Hồng Úc đưa tay lên hiện số 16.

“Để xem.”

“Đến giờ vẫn còn phách lối, đợi lên võ đài ta đánh gãy chân ngươi”

Nhất Khương cười nhẹ rồi không nói thêm lời nào.

Các thí sinh lần lượt bị gọi lên, đến lượt Tần Soái, lần này đối thủ của hắn là một tên gầy gò Luyện thể 8 tầng sơ kì nhưng nhìn dáng vẻ tên này rất kì bí. Nhất Khương hỏi tiểu mập mạp.

“Mập mạp, tên đó không bình thường.”

“Đừng lo, ta còn có bài tẩy, không đáng lo, ha ha”

“Thấy dáng vẻ tự tin của ngươi, gặp ngươi ở vòng sau”

“Được.”

Tần Soái nhảy lên võ đài, võ đài rộng 20 trượng hình vuông, đứng đối diện tên gầy gò. Tên gầy gò này có đôi mắt hí nhìn trông khá nham hiểm ra vẻ khiêu khích tới Tần Soái.

“Ngươi, lên đi”

“Được”

Hai người quyền đối quyền nhau, mập mạp có chút lép vế nhưng không đáng kể, thời gian trôi qua cả hai vận dụng võ kỹ của mình đánh nhau đã hơn trăm hiệp.

“Nên kết thúc đi” – Tên gầy gò hô to lên.

“Liệp Thú Chưởng” - Mập mạp ra võ kỹ.

“Ngân Xà Quyền”

Tên gầy gò lấy quyền trả.

“Đây là con bài tẩy của ta, Ngân Đằng Tù Lung”

Quyền chưởng chạm nhau, tên gầy gò nhảy ra xa, từ đâu dưới khán đài xuất hiện một loài trắng đằng tù lung khống chế tiểu mập mạp, hắn ra quyền mạnh nhất đánh vào ngực tiểu mập mạp.

“Nham hiểm.” – Tiểu mập mạp bên trong tù lung cố gắng chống cự

Tên gầy gò cười lên, nhảy tới tiểu mập mạp

“Ngươi thua rồi”

“Ngân Xà Quyền”

“Chưa chắc đâu”

Một quyền đánh thẳng lên ngực tiểu mập mạp, bỗng trên ngực tiểu mập mạp hiện lên một đường kim văn.

“Keng !!”

Tên gầy gò bị văng ra, mọi người bên dưới nhận ra vấn đề.

“Không thể nào!”

“Lại có thể xuất hiện loại này thể chất”

“Hoàng Kim thể!”

“Là Hoàng Kim thể”

Một số trưởng lão trong lâu trà nhìn xuống bên dưới.

“Xem ra thí sinh năm nay thật sự rất tốt”

“Một hạt giống không tồi!”

“Tên này, ta lấy định”

Một người trung niên tầm 50 tuổi nói.

Phải biết Hoàng Kim thể là thể chất đặc thù tuy không thuộc về vương thể đẳng cấp nhưng uy lực phòng ngự lại cực kỳ kiên cố. Một tu sĩ tại Linh sư cảnh mang trong mình Hoàng Kim Thể có thể chịu được một kích toàn lực của tu sĩ Chân Vương cảnh sơ kì, nhiều thì trung kì. Sau này, giữa các cảnh giới càng có sự chênh lệch nhất định, chỉ có trên thế gian tuyệt thế thiên tài, yêu nghiệt mới có khả năng vượt cấp chiến đấu. Khoảng cách từ Linh sư cảnh đỉnh phong muốn bước qua Chân Vương cảnh giống như rãnh trời. Vượt qua thì có thể thành vương giả không thì vẫn chỉ là một tiểu cường giả suốt đời sống ở địa phương nhỏ.

“Ha ha, có thể để tiểu gia ta phát động Hoàng Kim thể, ngươi không tồi, nhưng lần này, ta thắng định!”

Hắn phá vỡ tù lung, đưa một cước đá vào trên thân thể tên gầy gò khiến hắn vặn hết cả người rồi bay khỏi võ đài. Giám khảo giơ tay công bố.

“Tần Soái, thắng”

Hắn bước xuống gần Nhất Khương, Nhất Khương cũng vui vẻ nói

“Mập mạp, không tồi.”

“Ha ha, ta bảo rồi, Ta ở đây không ai đụng dám ngươi.”

“Hảo huynh đệ.”

“Mà nên nhớ ngươi phải cẩn thận tên Hồng Úc kia, hắn ra tay rất ác liệt. Nghe nói những vòng trước, người gặp hắn đều thành phế nhân.”

Nhất Khương điềm tĩnh nói.

“Hắn không làm gì được ta.”

“Hừ, tự tin là tốt nhưng nhớ kĩ khi gặp bất lợi là phải nhận thua ngay.” – Tiểu mập mạp nhắc nhở, giám khảo kêu tới lượt Nhất Khương.

“Số 15, 16 lên đài”

Nhất Khương nhảy lên võ đài, hai người đối mặt nhau cách nhau 5 trượng. Giám khảo bỗng hô.

“Bắt đầu”

“Ha ha, mau nhận thua, không thì hôm nay là ngày ngươi không còn thấy ánh mặt trời.”

Nhất Khương vẫn điềm tĩnh nói:

“Lên đi.”

“Luyện thể lục tầng trung kì trước mặt ta vẫn là sâu kiến, xem ta bóp chết ngươi.”

Hồng Úc bạo phát tốc độ nhảy đánh quyền về phía Nhất Khương. Nhất Khương vận chuyển ‘Tượng hình quyền’. Tay phải hình thành Phật gia quyền thế đưa ra đỡ lấy làm thay đổi quyền của Hồng Úc, hắn bắt đầu bị mất thăng bằng, nhân cơ hội Nhất Khương dùng tay trái Ngũ hình quyền thế đánh thẳng vào sườn Hồng Úc khiến hắn thổ huyết văng ra xa.

“Khốn kiếp! Tiểu tử này khí lực lại lớn như vậy?” – Hắn thầm nghĩ.

Luyện thể lục tầng trung kì chỉ có 90-100 hổ lực mà luyện thể thất tầng đỉnh phong khoảng 240 hổ lực cách nhau tận 140 hổ lực thế mà làm sao hắn có thể đánh văng được mình. Hồng Úc đứng dậy đứng dậy.

“Hóa ra ngươi cũng có tí bản lĩnh, nhưng muộn”

Hắn lấy ra bên trong túi trữ vật một cây chùy to là hạ phẩm Hoàng khí, nặng hơn 200 cân rồi vọt tới Nhất Khương. Hắn vung chùy.

“Chết đi.”

Nhất Khương đứng tấn dùng toàn lực lượng 250 hổ lực của mình ra quyền đánh thẳng vào chùy, chùy văng ra xa, chưa xong, Nhất Khương tiếp tục đá thẳng vào đan điền hắn rồi tiếp tục văng ra tới rìa võ đài.

“Ngươi! Ngươi! Ngươi phế ta, ta liều với ngươi.”

Lời nói căm phẫn vừa buông xuống, Nhất Khương xuất hiện trước mặt hắn ném hắn xuống bên dưới. Nhất Khương quay đầu lại đi về trung tâm võ đài, miệng thầm nói.

“Ác giả ác báo, người ngươi phế, ngươi cũng nên giống họ.” –Những âm thanh này truyền vào tai hắn, rồi hắn bất tỉnh.

“Nhất Khương, thắng.”

Đám người bên dưới hô hào, cảm thán trước Nhất Khương

“Không hổ là thiên tài mức 7, tại hạ khâm phục.”

“Đừng quên hắn còn là người đứng nhất khảo hạch thứ hai”

“Lấy luyện thể 6 tầng trung kì đánh bại luyện thể 7 tầng đỉnh phong, thiên tài a.”

“Lấy tượng hình quyền đê giai võ kỹ vượt cấp chiến thắng đối phương, thật có thể hắn trời sinh thần lực.”

..


Bạn đang đọc Vạn Giới Chưởng Khống Thần Đế sáng tác bởi Tieuanhzz0091
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tieuanhzz0091
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.