Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rung động

Phiên bản Dịch · 1017 chữ

Nàng gần 15 tuổi đã có thể nhấc được bàn đá nặng ngàn cân, hơn nữa còn có thể ném bàn đá ra xa 15m, lực lượng này khiến rất nhiều võ giả lớn tuổi hơn nàng đều thấy mặc cảm.

Hơn nữa dáng vẻ của nàng còn xinh đẹp như vậy, là một trong tứ đại mỹ nhân tuổi trẻ của Vân Võ quận quốc, chắc chắn sẽ trở thành thiên chi kiêu nữ được vạn người quan tâm.

“Chúc mừng Lâm gia chủ, Lâm gia lại xuất hiện một vị thiên tài. Lấy thiên phú tư chất của Lâm tiểu thư, toàn bộ thế hệ trẻ tuổi ở vương thành, chỉ sợ không có mấy người có thể so sánh.” Một vị võ đạo có tên tuổi trong vương thành khen ngợi.

Vương gia chủ nói, “Nghe nói Lâm tiểu thư sắp đính hôn với Thất vương tử, đúng là trai tài gái sắc!”

Lâm Phụng Tiên nghe mọi người nịnh nọt, tất nhiên cũng rất thoải mái.

Đương nhiên cũng rất nhiều người nhìn chằm chằm Trương Nhược Trần đứng trong võ trường, phần lớn mọi người đều nở nụ cười trêu tức.

Chỉ cần là gia tộc có chút quan hệ với vương tộc đều có sự hiểu biết nhất định với vị Cửu vương tử người yếu nhiều bệnh này.

Thất vương tử thiên phú tư chất tuyệt đỉnh và Cửu vương tử giống phế vật đơn giản là hai thái cực, khiến người ra không thể tin được rõ ràng bọn họ đều là nhi tử của Vân Võ quận vương, sự chênh lệch của hai người quá xa, một người là long, một người là trùng.

Có thể nói, mọi người thấy Cửu vương tử tham gia kiểm tra cuối năm cũng là một chuyện cười.

Đương nhiên Tần Nhã ngồi bên ngoài võ trường vương tộc lại không nghĩ như vậy, thấy Trương Nhược Trần đi vào võ trường, cuối cùng nàng như một người đã ngủ đủ, mở to đôi mắt xinh đẹp.

“Thật khiến người ta chờ mong!” Nàng để lộ ra đường cong mê người.

Trong ánh mắt nhìn chằm chằm của đám người, Trương Nhược Trần đi đến trước chiếc bàn đá thứ nhất, dừng bước.

Lúc này, bên ngoài võ trường vang lên tiếng cười lớn.

Đã 16 tuổi lại chỉ có thể lựa chọn chiếc bàn đá thứ nhất để kiểm tra lực lượng của mình, còn có việc gì càng buồn cười hơn sao?

Ngoại trừ Bát vương tử tỏ vẻ mỉa mai, sắc mặt mấy vị vương tử và quận chúa khác đều tái nhợt, bọn họ cảm thấy Trương Nhược Trần đang làm vương tộc mất mặt, khiến bọn họ không còn mặt mũi.

Trương Nhược Trần dừng lại bên cạnh chiếc bàn đá thứ nhất một lát liền đi đến chiếc bàn đá thứ hai, tiếp theo đi đến chiếc bàn đá thứ ba…

“Hắn đang làm gì?” Mọi người tỏ ra khó hiểu.

Trương Nhược Trần đi đến trước chiếc bàn đá thứ mười, cuối cùng đã dừng bước.

“Cái gì? Hắn muốn nâng chiếc bàn đá thứ mười? Cũng quá không biết tự lượng sức mình! Nếu ta nhớ không nhầm, ba tháng trước hắn vừa mở ra ấn ký Thần Vũ.”

Bát vương tử hừ lạnh một tiếng, nói, “Lấy thiên phú tư chất của hắn, dù tu luyện ba mươi năm cũng không có khả năng nhấc bàn đá nặng ngàn cân lên. Ngu xuẩn!”

Lâm Nính San cũng nhìn chằm chằm Trương Nhược Trần đứng bên cạnh chiếc bàn đá thứ mười, nhẹ nhàng lắc đầu.

Ánh mắt của mọi người cũng tập trung vào Trương Nhược Trần.

“Oanh!”

Trương Nhược Trần đạp một chân xuống mặt đất, một luồng chân khí cuộn trào truyền đến từ mặt đất dưới bàn chân, sóng khí lấy bàn chân của hắn làm trung tâm lan ra bốn phương tám hướng.

Chân khí chấn động, chiếc bàn đá nặng ngàn cân này lập tức bay lên cao hơn một mét.

Trương Nhược Trần đưa một tay ra, động tác mây bay nước chảy đỡ được chiếc bàn đá to lớn đường kính ba mét, dùng năm ngón tay chống đỡ như bưng một cái đĩa dễ dàng nâng cái bàn đá qua đỉnh đầu.

Thấy cảnh này, toàn bộ Vương tộc võ trường lập tức yên tĩnh lại, rất nhiều người đều quên hít thở.

Trương Nhược Trần đứng nghiêm như một cây thương, giơ lên chiếc bàn đá nặng ngàn cân như không dùng bất kỳ lực lượng nào, có vẻ vô cùng nhẹ nhõm.

“Điều này… Điều này sao có thể?” Sắc mặt Bát vương tử trở nên trắng bệch, bờ môi hơi run rẩy.

Những vương tử và quận chúa kia cũng trợn mắt há hốc mồm, đầu óc trống rỗng, không thể tin được thiếu niên đứng trong sân lại là Cửu vương tử.

Lúc mọi người còn đang khiếp sợ, Trương Nhược Trần đột nhiên đánh một quyền vào phía dưới bàn đá.

“Oanh!”

Bàn đá nặng ngàn cân bị đánh bay lên, bay cao tròn năm mét.

Sau đó, bàn đá lại lấy tốc độ nhanh hơn rơi xuống.

Lực đánh cực nhanh, cộng thêm trọng lượng của chiếc bàn đá này, lực đánh lần này tuyệt đối vượt xa ngàn cân.

Thế nhưng Trương Nhược Trần lại vững vàng đỡ được bàn đá, sau đó hắn dùng một tay nâng bàn đá, vô cùng vững vàng, vô cùng chậm chạp, nhẹ nhàng đặt bàn đá xuống mặt đất.

“Oanh!”

Toàn bộ Vương tộc võ trường đều vỡ tổ!

Tất cả mọi người không thể tin được tình cảnh trước mắt, vừa rồi Trương Nhược Trần thể hiện thân thủ, tuyệt đối khiến người ta chấn động hơn lực lượng do Lâm Nính San thể hiện ra.

Hắn mới 16 tuổi, hơn nữa ba tháng trước vừa mở ra ấn ký Thần Vũ.

Căn bản là chuyện không có khả năng xảy ra, lại xảy ra ngay trước mắt mọi người.

Bạn đang đọc Vạn Cổ Thần Đế (Dịch) của Phi Thiên Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vô_Tà_Team
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.