Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhất giai thượng đẳng

Phiên bản Dịch · 1001 chữ

Đời trước Trương Nhược Trần là cường giả Thiên Cực cảnh đại viên mãn, dù sống lại, linh hồn và tinh thần lực vẫn là cấp bậc Thiên Cực cảnh đại viên mãn, cho nên năng lực cảm nhận nguy hiểm của hắn vô cùng nhạy bén.

Trước khi Kiếm xỉ xích hổ nhào xuống, hắn đã nhanh chóng lướt ngang sang phải một bước, tránh thoát công kích của Kiếm xỉ xích hổ.

Không chỉ như thế, hắn còn lập tức rút một cây Kinh lôi tiễn từ bao đựng tên trên lưng, rót chân khí vào đầu mũi tên, trở tay cắm vào bụng Kiếm xỉ xích hổ.

Ngay sau đó, hai chân của hắn đạp một cái lập tức lùi lại.

Toàn bộ quá trình đều xảy ra trong nháy mắt, Cửu quận chúa còn chưa kịp phản ứng, Trương Nhược Trần đã đâm Kinh lôi tiễn vào bụng Kiếm xỉ xích hổ.

“Ầm!”

Đầu mũi tên Kinh lôi tiễn nổ tung, nổ bụng Kiếm xỉ xích hổ ra một vết thương lớn khoảng bàn tay, máu tươi không ngừng chảy ra từ bụng.

Nhưng dù sao một cây Kinh lôi tiễn này chỉ là Trương Nhược Trần dùng tay cắm vào thân thể Kiếm xỉ xích hổ, không có lực đánh mạnh bằng Thiết tuyến cung.

Cho nên Kinh lôi tiễn chỉ cắm vào vị trí sâu ba tấc ở bụng Kiếm xỉ xích hổ, không tạo thành tổn thương trí mạng cho nó.

“Ngao!”

Thân thể Kiếm xỉ xích hổ lớn gấp ba lần lão hổ bình thường, trong miệng mọc ra hai hàng răng sắc bén dài nửa thước, mỗi một cái móng vuốt đều như lưỡi đao.

Lực công kích của Kiếm xỉ xích hổ có thể so với võ giả Hoàng Cực cảnh đại cực vị, tốc độ cũng có thể so với võ giả Hoàng Cực cảnh đại cực vị, võ giả bình thường gặp Kiếm xỉ xích hổ gần như chỉ có một con đường chết.

Nhìn Kiếm xỉ xích hổ đứng cách hơn mười mét, sắc mặt Cửu quận chúa trở nên tái nhợt.

Đây là một con Man thú có thể so với võ giả đại cực vị, trong khoảng cách gần như thế dù là Kinh lôi tiễn cũng không thể phát huy ra uy lực chân chính.

Cung tiễn càng thích hợp công kích khoảng cách xa.

Liều mạng!

Nàng lập tức lấy ra Kinh lôi tiễn đặt lên dây cung, kéo dây cung thành trăng tròn.

“Vèo!”

Kinh lôi tiễn như là một đạo điện quang hối hả bay ra ngoài.

Kiếm xỉ xích hổ nhảy lên một cái, lấy tốc độ cực nhanh né tránh công kích của Kinh lôi tiễn.

Trong nháy mắt nó đã xông ra khoảng cách mười mét, đến trước mặt Cửu quận chúa, một trảo đập bay Thiết tuyến cung trong tay Cửu quận chúa ra ngoài, há to cái miệng như chậu máu cắn về phía Cửu quận chúa.

Cửu quận chúa lập tức xoay người nhảy lên, điểm vào mặt đất một cái, lại nhảy lên, chạy ra bảy, tám mét, tránh thoát công kích của Kiếm xỉ xích hổ.

Nhưng tốc độ của Kiếm xỉ xích hổ lại nhanh hơn Cửu quận chúa mấy phần, trong chớp mắt đã đuổi kịp nàng, vung ra một cái móng vuốt to lớn đánh về phía đỉnh đầu Cửu quận chúa.

Tu vi của Cửu quận chúa cũng chỉ vừa bước vào trung cực vị, dù là lực lượng hay tốc độ đều kém hơn Kiếm xỉ xích hổ một bậc.

Nếu trong tình huống cách xa, nàng còn có thể sử dụng Kinh lôi tiễn tạo thành uy hiếp không nhỏ cho Kiếm xỉ xích hổ.

Nhưng chiến đấu trong khoảng cách gần, một vị võ giả trung cực vị không sử dụng Chân Vũ bảo khí, căn bản không thể là đối thủ của Kiếm xỉ xích hổ.

Móng vuốt của Kiếm xỉ xích hổ còn chưa đập xuống, khuôn mặt Cửu quận chúa cũng bị gió mạnh cào đến hơi đau đớn.

Ngay lúc Cửu quận chúa tưởng mình chắc chắn phải chết, khóe mắt liếc qua lại thấy một bóng người vội vã xông tới, lại trực tiếp lao tới thân hình khổng lồ của Kiếm xỉ xích hổ.

“Man tượng trì địa!”

Trương Nhược Trần đánh một chưởng vào phần lưng của Kiếm xỉ xích hổ, lòng bàn tay như phát ra tiếng gầm thét của con voi, bộc phát ra Thập lục ngưu chi lực, đánh Kiếm xỉ xích hổ bay ra ngoài.

“Ầm ầm!”

Thân thể Kiếm xỉ xích hổ đụng vào cành cây của một gốc cây cách đó không xa, đè gãy thân cây, nặng nề rơi xuống mặt đất.

Trương Nhược Trần lập tức tiến lên, dùng bàn tay làm đao, chân khí vận chuyển trong toàn bộ thân thể.

“Ầm!”

Một chưởng cắt vào vị trí cổ Kiếm xỉ xích hổ, thông qua lực lượng chưởng đạo đánh nát khí quản của Kiếm xỉ xích hổ.

Sau khi khí quản vỡ vụn, cả người Kiếm xỉ xích hổ đều đang run rẩy, sau khi bò dậy từ trên mặt đất, lại va chạm trong rừng một lát, cuối cùng vẫn ngã xuống đất bỏ mình.

Cửu quận chúa hơi khiếp sợ nhìn chằm chằm Trương Nhược Trần, nàng vô cùng chấn động, phải biết rằng Trương Nhược Trần lại dùng tay không đánh chết Kiếm xỉ xích hổ.

“Cửu đệ, ngươi thật sự là cảnh giới tiểu cực vị? Ngươi thật sự vừa mở ra ấn ký Thần Vũ vào ba tháng trước?” Cửu quận chúa nói.

Trương Nhược Trần thản nhiên nói, “Ta từng nói dù là Man thú hay võ giả đều có nhược điểm, chỉ cần tìm đúng nhược điểm của nó, muốn giết nó cũng không phải một việc khó. Nhược điểm của Kiếm xỉ xích hổ cũng là khí quản dưới cổ của nó.”

Bạn đang đọc Vạn Cổ Thần Đế (Dịch) của Phi Thiên Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vô_Tà_Team
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.