Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vòng kiểm tra thứ hai (2)

Phiên bản Dịch · 1014 chữ

“To gan! Đại vương là phụ thân của ngươi, còn có bí mật gì ngay cả phụ thân của mình cũng không thể nói ra?” Vương hậu tức giận nói.

Vân Võ quận vương khẽ nâng tay lên, ngăn cản Vương hậu nói tiếp, vẻ mặt có chút khen ngợi nhìn chằm chằm Trương Nhược Trần, nói, “Mỗi một vị võ giả đều có bí mật của mình, nếu ngươi không muốn nói, bổn vương cũng không ép buộc ngươi. Tham gia kiểm tra cuối năm cho tốt, bổn vương rất chờ mong biểu hiện tiếp theo của ngươi.”

Sau đó, người đi vào võ trường là Cửu quận chúa.

Cửu quận chúa Trương Vũ Hi lớn lên thiên tư quốc sắc, da thịt trắng nõn, dáng người cao gầy, trên người tản ra khí chất quý tộc ưu nhã.

Tuổi của nàng lớn hơn Trương Nhược Trần một ngày, thiên phú võ đạo không thấp hơn Lâm Nính San, vẻ đẹp không kém hơn Lâm Nính San, cũng là một trong tứ đại mỹ nhân Vân Võ quận vương, cùng Lâm Nính San được gọi là “Vương thành song diễm”.

Cửu quận chúa cũng nhấc chiếc bàn đá thứ mười lên, ném xa 13m, lực lượng yếu hơn Lâm Nính San một bậc, Lâm Nính San ném bàn đá bay 15m.

Cửu quận chúa hơi nhíu mày rời khỏi võ trường, đứng ở bên cạnh Trương Nhược Trần, trong mắt lộ ra ý cười mê người, “Cửu đệ, chờ chút nữa đi săn ở Vương sơn, ngươi cũng phải cẩn thận! Ta là kẻ địch mạnh của ngươi!”

Trương Nhược Trần và Cửu quận chúa tuổi tác tương đồng, cho nên khi còn bé thường xuyên chơi đùa với nhau, sau khi Cửu quận chúa mở ra ấn ký Thần Vũ lại tốn thời gian tu luyện võ đạo, theo thời gian dần trôi qua quan hệ của hai người cũng trở nên lạnh nhạt.

Hiện tại Trương Nhược Trần càng xa lạ với Cửu quận chúa hơn, chỉ khẽ gật đầu, không cần phải nhiều lời nữa.

Người đi vào võ trường tiếp theo là Bát vương tử Trương Tể.

Lúc đầu, Bát vương tử tưởng mình đạt tới tiểu cực vị, có thể tùy tiện nghiền ép Trương Nhược Trần trong kiểm tra cuối năm, thậm chí nhận được sự khen ngợi của Vân Võ quận vương.

Thế nhưng Trương Nhược Trần lại tỏ ra quá kinh người, đả kích nghiêm trọng lòng tự tin của hắn ta.

“Ta nhất định phải nhấc được bàn đá lên! Trương Nhược Trần chỉ là một tên phế vật, hắn có thể làm được, ta chắc chắn có thể làm được.”

Vốn Bát vương tử vừa đạt tới tiểu cực vị, căn bản không muốn đi nâng bàn đá thứ mười nhưng dưới áp lực của Trương Nhược Trần, hắn ta lại liều mạng muốn nhấc chiếc bàn đá thứ mười lên.

“Lên cho ta!”

Bát vương tử dùng hai tay giữ chặt bàn đá to lớn, cả người nổi gân xanh, gồ lên cao cao, lại thật sự chậm rãi nâng bàn đá lên.

Thế nhưng vừa nâng cao lên nửa thước, năm ngón tay trượt đi, bàn đá đột nhiên rơi xuống, nện vào mu bàn chân Bát vương tử,

“A!”

Trong miệng Bát vương tử phát ra tiếng kêu thảm như bị heo làm thịt, “Chân của ta, chân của ta… Cứu mạng…”

Chân của hắn ta bị nện đến gãy xương.

Sau đó lại đau nhức đến hôn mê, nằm ở chính giữa võ đài như heo chết.

Hai tên cấm vệ lập tức xông vào võ trường, chuyển tảng đá nặng ngàn cân đi, nâng Bát vương tử xuống.

Sau đó, từng vị võ giả trẻ tuổi đi vào võ trường.

Độ tuổi của những võ giả này đều hơn 16 tuổi, là tinh anh được lựa chọn từ các gia tộc, hơn phân nửa đều muốn nhấc bàn đá nặng ngàn cân lên.

Trong đó có ba người biểu hiện ưu tú nhất, tu vi của bọn họ đều đạt tới Hoàng Cực cảnh đại cực vị, ném bàn đá ra hơn 20m.

Ngũ vương tử, 19 tuổi, tu vi Hoàng Cực cảnh đại cực vị, ném bàn đá ra xa 20m.

Tư Đồ Lâm Giang, 17 tuổi, cao thủ hàng đầu thế hệ trẻ tuổi Tư Đồ gia tộc, tu vi Hoàng Cực cảnh đại cực vị, ném bàn đá ra xa 23m.

Tiết Khải, 19 tuổi, tôn tử của quốc sư đương triều, tu vi Hoàng Cực cảnh đại cực vị, ném bàn đá ra xa 24m.

Vòng thứ nhất kiểm tra lực lượng, ngoại trừ Trương Nhược Trần, Lâm Nính San, Cửu quận chúa, thì ba người này có biểu hiện chói mặt nhất.

Sau đó cũng là vòng kiểm tra thứ hai: đi săn Vương sơn.

Chỉ có võ giả nâng được chiếc bàn đá thứ mười mới có tư cách tham gia vòng kiểm tra thứ hai.

Ở trong vòng thứ nhất, có tất cả 43 võ giả nâng được chiếc bàn đá thứ mười lên.

Thị vệ dẫn 43 con Linh mã thiên cường tráng vào trong võ trường, mỗi một con Linh mã đều như một con voi nhỏ, mọc một cái sửng bén nhọn, cả người khoác áo giáp màu bạc.

Trên lưng Linh mã treo một thanh Thiết tuyến cung dài đến một mét năm, năm thanh Kinh lôi tiễn.

Quốc sư đứng trên bệ đá, cất cao giọng nói, “Các ngươi có thể nhấc bàn đá nặng ngàn cân, có nghĩa thực lực của các ngươi đã có thể đối chọi với Man thú nhất giai. Nhưng các ngươi nhớ kỹ, cho dù là Man thú nhất giai cũng có lực lượng cường đại hơn sự tưởng tượng của các ngươi, tốc độ của Man thú nhất giai càng nhanh đến kinh người.”

“Lấy thực lực của các ngươi, chỉ có sử dụng Kinh lôi diễn mới có thể phá vỡ da Man thú, bắn giết Man thú.”

Bạn đang đọc Vạn Cổ Thần Đế (Dịch) của Phi Thiên Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vô_Tà_Team
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.