Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mở ra ấn ký Thần Vũ

Phiên bản Dịch · 1025 chữ

800 năm trôi qua, Trương Nhược Trần cũng không biết bây giờ mình có thể đi đâu? Trời cao đã sắp xếp cho hắn sống lại trong thân thể này, dù là vì tương lai trả thù Trì Dao nữ hoàng hay vì vị mẫu thân chăm sóc mình cẩn thận kia, hắn đều phải trở nên cường đại.

Hôm nay chịu nhục nhã và lạnh nhạt hoàn toàn là vì mình quá yếu ớt, không cách nào phản kháng, không cách nào nắm giữ vận mệnh của mình, thậm chí chỗ ở của mình cũng bị người khác chiếm mất.

Muốn có được sự tôn trọng của người khác, muốn lấy được hoàn cảnh ở lại ấm áp thoải mái dễ chịu, nhất định phải trở thành một tên võ giả, chứng minh năng lực của mình.

Ở Côn Luân giới, muốn trở thành một tên võ giả nhất định phải mở ra “ấn ký Thần Vũ” trước.

Cái gọi là “ấn ký Thần Vũ” cũng là thần linh ban thưởng để nhân loại có tư cách tu luyện võ đạo, người không mở ra “ấn ký Thần Vũ” vĩnh viễn tu luyện không ra chân khí, không cách nào trở thành cường giả trong thiên địa này.

Trương Nhược Trần đã 16 tuổi, vẫn chưa mở ra “ấn ký Thần Vũ”.

Qua 16 tuổi sẽ bỏ lỡ độ tuổi tốt nhất để tu võ, dù mở ra “ấn ký Thần Vũ” cũng không có khả năng lấy được thành tựu lớn đến mức nào.

Cùng là nhi tử của Vân Võ quận vương, vì sao Bát vương tử có thể tài trí hơn người? Có thể đuổi Trương Nhược Trần và Lâm phi ra khỏi Ngọc Thấu cung?

Cũng vì lúc Bát vương tử 10 tuổi đã mở ra “ấn ký Thần Vũ”, hiện tại đã là võ giả trẻ tuổi Hoàng Cực cảnh hậu kỳ.

“Chỉ cần để ta mở ra ‘ấn ký Thần Vũ’, ta có thể tu luyện 【 Cửu Thiên Minh Đế Kinh 】. Lấy sự huyền diệu của 【 Cửu Thiên Minh Đế Kinh 】, dù ta bỏ lỡ tuổi tác tu luyện tốt nhất vẫn có khả năng đuổi kịp thiên tài khác, lại trở thành một tên cường giả võ đạo.”

【 Cửu Thiên Minh Đế Kinh 】 là bảo điển chí cao khi Minh Đế tu luyện, ngoại trừ Minh Đế cũng chỉ có Trương Nhược Trần biết pháp quyết tu luyện hoàn chỉnh của 【 Cửu Thiên Minh Đế Kinh 】.

“Ngày mai là đại điển tế tự, hy vọng sẽ được thần linh công nhận, mở ra ‘ấn ký Thần Vũ’.” Trương Nhược Trần siết chặt nắm đấm, tràn ngập khát vọng với việc mở ra “ấn ký Thần Vũ”.

Sau khi Lâm phi dọn dẹp gọn gàng căn phòng liền đi tới đỡ Trương Nhược Trần, “Trần nhi, ngươi nhanh nghỉ ngơi sớm chút đi! Ngày mai còn phải đi tham gia đại điển tế tự.”

“Mẫu thân yên tâm, ngày mai ta chắc chắn có thể mở ra ‘ấn ký Thần Vũ’!” Trương Nhược Trần nói.

“Ừm! Mẫu thân tin tưởng ngươi!”

Lâm phi nhìn Trương Nhược Trần một lúc lâu, trong lòng khẽ thở dài.

Thật ra nàng căn bản không có bất kỳ hy vọng nào với việc Trương Nhược Trần mở ra “ấn ký Thần Vũ”, dù sao Trương Nhược Trần đã 16 tuổi, qua 16 tuổi gần như không có khả năng mở ra ấn ký Thần Vũ nữa.

Nhưng là một vị mẫu thân, nàng chắc chắn phải cổ vũ con của mình, cho hắn niềm tin.

Quốc gia mà Trương Nhược Trần đang ở tên là “Vân Võ quận quốc”, chỉ là một nơi trong ngàn vạn quận quốc của đông vực Côn Luân giới.

Cái gọi là quận quốc thật ra cũng là một quận của Đế quốc trung ương thứ nhất, hàng năm nhất định phải nộp thuế cho Đế quốc trung ương thứ nhất.

Quốc quân của quận quốc gọi là “quận vương”.

Thân phận hiện tại của Trương Nhược Trần cũng là nhi tử thứ chín của Vân Võ quận vương.

Nằm thẳng trên chiếc giường gỗ lạnh băng, cứng rắn, Trương Nhược Trần vẫn đang suy nghĩ đến việc đại điển tế tự ngày mai.

“Nguyên chủ của thân thể này đến 16 tuổi lại chưa mở ra ‘ấn ký Thần Vũ’, chắc chắn là người bị chư thần vứt bỏ. Ta phải làm thế nào mới có cơ hội mở ra ‘ấn ký Thần Vũ’ càng lớn hơn?”

Ở Côn Luân giới, muốn mở ra “ấn ký Thần Vũ” nhất định phải nhận được sự công nhận của thần linh.

Được gọi là Vũ quyền thần thụ.

Lúc diễn ra đại điển tế tự, giữa thần giới và Côn Luân giới sẽ xuất hiện một Thiên địa thần kiều kết nối hai giới, sau khi chư thần hưởng dụng tế phẩm sẽ ban cho một vài người thiên phú loại “ấn ký Thần Vũ”, giúp bọn họ mở ra cánh cửa tu luyện.

Người có thiên phú càng cao thì có thể đạt được “ấn ký Thần Vũ” càng sớm hơn.

Đời trước, lúc Trương Nhược Trần còn là thai nhi trong bụng đã mở ra “ấn ký Thần Vũ”, có thể nói là trời sinh kỳ tài.

Đời này, đến 16 tuổi lại còn chưa mở ra “ấn ký Thần Vũ”, trên cơ bản cũng là người bị chư thần vứt bỏ, dù ngày mai lại tham gia đại điển tế tự gần như không có khả năng thu hoạch được “ấn ký Thần Vũ”.

Trương Nhược Trần không cách nào chìm vào giấc ngủ, ngồi dậy từ trên giường, trong tay cầm một viên tinh thạch màu trắng hình dáng hạt táo, hai đầu bén nhọn, ở giữa lập thể, trong suốt sáng long lanh, không có chút tạp chất nào.

Hắn bắt đầu nghiên cứu viên tinh thạch màu trắng này, có lẽ nó có thể giúp mình nhận được sự công nhân của một vị thần linh nào đó, mở ra “ấn ký Thần Vũ”.

Bạn đang đọc Vạn Cổ Thần Đế (Dịch) của Phi Thiên Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.