Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Linh hồn oán hận áo đỏ (11)

Phiên bản Dịch · 2837 chữ

Chương 12 : Linh hồn oán hận áo đỏ (11)

Nhóm Dịch: Bàn Tơ Động

“ Vãi đái hắn lẻn vào khu biệt thự thoái mái mái như thế sao?”

“ Thằng này nó có năng khiếu làm tội phạm đấy bé con của anh, đáng sợ thật, đúng là khó mà đề phòng cho được.”

“ Xùy! Vào được khu biệt thự mà thôi, hắn làm sao mà vào được nhà bà chủ?”

“ Cảm giác muốn đập vào mặt thằng vừa nói hây hây”

“ Vấn đề là đến bà chủ ở tầng mấy , số nhà bao nhiêu hắn đều không biết mà”

“ Đúng đấy, hắn chỉ biết bà chủ đi vào tòa số 8”

Tạ Trì đứng trước tòa số 8 trong khu biệt thự.

Vừa rồi bà chủ đi vào tòa nhà này, cụ thể tầng mấy thì chưa biết.

Tòa số 8 có mười mấy tầng, thử từng tầng một thì chắc chắn không được, thời gian của hắn cũng không nhiều.

Tạ Trì cúi đầu xem đồng hồ , bây giờ là 7 rưỡi tối, 10 giờ tối thì phải đi làm, trừ đi thời gian trên đường về công ty, giới hạn thời gian chính thức chỉ có…. Một tiếng rưỡi.

Quanh đây cũng không có người để hỏi, đột nhiên ánh nhìn của Tạ Trì đưa xuống trên chiếc bộ đàm ở tầng trệt trong tòa số 8.

Thông thường ở tầng trệt của mỗi tòa nhà trong khu biệt thự đều có một cửa lớn, tòa nhà này cũng không ngoại lệ.

Bộ đàm gắn trên cửa chính của mỗi nhà, tương tự như chuông cửa, khách tới thăm chỉ cần ấn mã số căn hộ trên chiếc bộ đàm dưới tầng trệt là có thể cùng chủ nhà trên lầu hoàn thành cuộc nói chuyện.

Tạ Trì khẽ chu chu môi, ấn đại một số bất kì.

Khoảng nửa phút sau đó, bộ đàm có người bắt máy, màn hình camera đầu máy bên kia hiện lên một người đàn ông trung niên hói đầu, ông ta không quen Tạ Trì, tinh thần cảnh giác hỏi: “ Cậu là ai? Sao ấn chuông nhà tôi?”

“ Chào chú,” Tạ Trì ngại ngùng giơ bó hoa hồng cho ông ấy xem rồi nói : “ Chú à, cháu vốn dĩ muốn cho bạn gái cháu một bất ngờ, không dễ dàng gì mới lẻn được vào đây, kết quả là không biết cô ấy ở lầu mấy.”

Biểu cảm có tí chán nản và tủi thân.

Chú ấy bỗng nhiên cười lên: “ Thanh niên chúng bay hay thích chơi cái bài này, lại không phải là ngày lễ tình nhân!Bạn gái cậu trông như thế nào? Để tôi xem chú đã gặp qua hay chưa, tôi nói trước cho cậu biết một tiếng, đều ở cùng một khu, ngày ngày về nhà là “ Rầm” một tiếng đem cửa khóa chặt lại, đến người hàng xóm đối diện cửa nhà tôi trông như thế nào tôi còn không rõ, cho nên cậu cũng đừng quá nuôi hi vọng…..”

Tạ Trì nói lời cảm tạ liên hồi, miêu tả lại tướng mạo của bà chủ.

“ Cậu nói cô ấy à!” người đàn ông trung niên ánh mắt nhìn Tạ Trì bỗng nhiên thay đổi, lộ ra vẻ đậm chất khinh bỉ, ngữ khí cũng rất lạnh nhạt : “ Cô ta ở cùng chồng tại số nhà 888, chúng tôi đều biết hết.”

Người đàn ông trung niên ngập ngừng, nói thêm: “ cô ta còn đang mang thai, chồng cô ta có thể sẽ vui lắm.”

Chú ấy cố ý nói nhấn mạnh chữ “ Chồng” và “ mang thai”, hiển nhiên là đang phỉ báng Tạ Trì cái loại không biết nhục tìm đến cửa nhà tiểu tam.

Tạ Trì mặt nhỏ trắng không để bụng chuyện này, xả vào bộ đàm khẽ khẽ cười: “ Cháu nói thật chứ đứa bé là của cháu.”

Người đàn ông trung nhiên hít một hơi bất lực: “…..”

Tạ Trì mặt không chút biểu cảm nhấn tắt máy bộ đàm.

“ hahahahahaha đứa bé là con cháu à”

“ Vãi lều, đơn giản thế thôi mà biết được số nhà của người ta, may mà tao chết rồi, nếu như tao còn sống , vẫn còn ở khu biệt thự này thì trái tim này tổn thương quá.”

“ Đầu óc thằng này phản ứng cũng độc đáo phết, trời đất ơi”

“ Biết được ở tâng mấy thì đã sao? Có thể lẻn vào trong nhà lại là hai chuyện chuyện khác nhau nhé”

“ Thằng comment bên trên lại bắt đầu rồi đấy, đập vào mặt vẫn chưa thấm à”

………………

Tạ Trì ngửa đầu nhìn nhìn, ban công tầng 8 không khóa kín, cũng không có lan can chống trộm, nhìn kiểu này chắc nhà bà chủ này không nuôi thú cưng.

Tạ Trì dõi nhìn tòa nhà cứ cách ba tầng lại cài đặt một cái bục tròn, trong đầu dần dần có một ý tưởng không rõ ràng.

Mỗi ba tầng là có một cái bục tròn ban công, tầng ba, tầng sáu, tầng chín đều có bục tròn, bà chủ ở tầng tám, cũng đồng nghĩa hoặc là phải từ trên cái bục ở tầng chín nhảy vào, hoặc là từ tầng sáu trèo lên.

Tạ Trì đi vào trong tháng máy, cố gắng kéo căng mép miệng, trong lòng thầm nói: “ Ca ca, bạn trai nhỏ của anh cần anh, “ pick” một cái, từ tầng sáu trèo lên hay tầng chín nhảy vào?”

Tạ Trì vốn nghĩ lần này cũng giống như những lần trước, đợi vài giây sau Tạ Tinh Lan mới trả lời, kết quả là hắn mới hỏi dứt lời thì Tạ Tinh Lan đã lên tiếng : “ Nhảy”

Mượn chữ như mượn vàng.

Tạ Trì vẫn ngơ ngác vài giây.

Thang máy dừng ở tầng chín, Tạ Trì bước ra.

Giữa cái bục tròn và lối đi hành lang thang máy có một cái sổ nhỏ hẹp, cao chừng một mét, rộng chừng nửa mét, từ cửa sổ nhảy qua là có thể đáp lên được cái bục tròn ở trầng chín.

Tạ Trì xác định được trong đường đi không có gắn đầu camera, tốn công sức mở được cái cửa sổ, sau đó trao quyền kiểm soát thân thể giao cho Tạ Tinh Lan.

Tạ Tinh Lam giẫm lên mép cửa sổ, cúi đầu một cái, thả người nhảy một cái liền nhẹ nhàng đáp xuống trên cái bục.

“ Vãi thật, tao hình như đoán được hắn định làm gì rồi”

“Trời ơi, đây là tầng chín đấy điên à, chẳng may mà rơi xuống chả phải té thành thịt băm còn gì nữa!!

“Nghề nghiệp chính của hắn rốt cuộc là gì nhỉ, ôi tao chết mất!!”

Các hộ gia đình ở tầng chín có thể thông qua cửa sổ nhìn thấy tình hình trên cái bục tròn tầng chín, Tạ Tinh Lan tập trung suy nghĩ, tính toán kĩ càng các góc nhìn trong cửa sổ, tránh đi tất cả các vị trí có thể bị nhìn thấy, chẳng phí tí sức nào để tiếp cận rìa bục.

Hắn lắc mình một cái gọn gàng linh hoạt, nhảy ra bên ngoài bục, một tay nắm chặt lấy hàng rào sơn đen ngoài viền cái bục, ngón tay thon dài vì dùng sức mà hơi hơi ửng trắng.

“Vãi đái tao không muốn nhìn cảnh máu tươi lênh láng đâu a.a.a.a.a.a.a tao nhắm mắt đây”

“Tao sợ độ cao đừng có cho máy quay từ trên xuống á á á á”

Trong màn hình, đôi chân chàng trai vắt vẻo trên không, cơ thể khẽ nhé rung lắc, vẻ mặt lại thờ ơ như không, lộ ra một khúc eo sáng loáng, vừa gầy lại vừa trắng, có thể trông thấy mờ mờ đường cột sống duyên dáng.

“Lúc này có nên thưởng thức trai đẹp không nhỉ??”

“Khụ khụ khụ”

Tạ Tinh Lan: “Tiểu Trì.”

Tiểu Trì đột nhiên bị gọi tên: “huhh?”

Tạ Tinh Lan khẽ cười một tiếng, cười bé gần như không nghe thấy gì, có ý ám chỉ nói : “Bạn gái à?”

“…………” Tạ Trì trầm lặng mấy giây, hơi chút sợ hãi vì bị nắm thóp: “Cái này, Ca Ca vừa nãy anh tỉnh dậy rồi à?”

Thảo nào trả lời nhanh thế, còn đột nhiên mượn chữ như vàng.

Tạ Tinh Lan khẽ cười một tiếng, động tác không dừng lại, nhắm thật chuẩn góc độ, mượn lực tay một cái, cơ thể nhẹ nhàng chuyển động rồi thả tay ra.

“Trời vãi, hắn buông tay ra rồi á á á á á á”

“Tao coi rất kỹ hắn mà hắn không tèo luôn đấy chứ”

Nhưng không xảy ra chuyện gì cả, Tạ Tinh Lan mạnh mẽ uyển chuyển như một chú mèo, vững vàng đáp xuống nền ban công tầng tám, giảm sóc một cái rồi đứng dậy, lách người dựa sát vào tường.

Cả một quá trình làm liền một hơi đã hoàn thành rồi.

“như thế là vào được rồi á?”

“Ngầu quá trời ơi a.a.a.a.a.a.a.a.a.”

“Tao càng ngày càng tò mò không biết nghề nghiệp chính của hắn là gì.”

“Đứa bé là của em à?” khóe môi Tạ Tinh Lan chất chứa nụ cười khinh mạn, mắt nhìn hơi sâu : “Hử?”

“…….” Tạ Trì phản ứng rất nhanh, “của anh.”

Sau đó ngừng lại hai giây, không sợ xấu hổ nói thêm: “Em mang đấy.”

“Sao tao cảm thấy như biểu cảm của hắn cứng ngắc lại một chút nhỉ?”

“Tui nếm ra được kiểu nghiến răng nghiến lợi nhưng lại không thể làm gì.”

“Còn không hiểu ở đâu ra chút cưng nựng.”

“ĐM đây là ảo giác thôi đúng không nhỉ!!”

“Sai trọng điểm rồi nha! Trọng điểm là hắn suôn sẻ vào được nhà bà chủ rồi kìa!”

Trong phòng đột nhiên truyền ra tiếng cãi lộn:

“Cái loại tiện nhân này, rốt cuộc bà mang thai con thằng nào?! khoảng thời gian đó chúng ta rõ ràng không chung phòng, ai cũng đến chúc mừng tôi, bà làm cho tôi biết để mặt mũi ở đâu đây!!” Người đàn ông tức tối quát lên.

“Vãi đạn,kinh thiên động địa rồi !!”

“Đứa con của bà chủ không phải là của chồng mình à!!

Bà chủ cảm xúc cũng rất kích động: “Ông thì là cái loại gì? Cái loại bám váy đàn bà ăn * à! Bà đây bên ngoài ăn chơi ra sao ông quản được à?! Cắm cho ông cái sừng thì ông khó chịu à? Lúc tiêu tiền của tôi sao không nhớ tới lòng tự trọng của đàn ông đi?!”

“Tự mình không phục vụ được nữa, cũng đừng trách tôi nuôi trai bên ngoài!!”

“Ôi vãi, thật thế á!!”

“Không hiểu sao mình thấy nói kể cũng đúng là sao nhỉ có phải tam quan mình hư rồi”

“Tao lạy”

Tiếng cãi vã của bọn họ quá to, Tạ Trì không cần đi vào cũng nghe thấy rõ ràng.

Người đàn ông cười lạnh toát: “Tôi đã sáu mươi rồi bà còn muốn tôi thế nào nữa? Diễm Vân à bà cũng đã năm mươi lăm rồi! Nếu không nhờ có cổ trùng bà tưởng bà tốt đẹp đến đâu! Còn mang thai hả hơ hơ.”

“Thánh thần ơi năm mươi lăm!!”

“Vãi đái, cái bộ phim làm cẩu thả này quả nhiên ngu ngốc không chịu được nhưng lại cảm xúc một cách khó hiểu!”

Tạ Trì cảm thấy hắn không cần trộm tài liệu nữa, nghe chuyện xó nhà cũng đủ rồi.

“Ông câm miệng lại cho tôi! Ông có tin tôi giết chết ông không?!” Bị người đàn ông bóc mẽ số tuổi thật của mình, bà chủ lập tức trở nên điên khùng.

Cơn điên và lửa giận tích tụ bấy lâu nay đốt cháy lý trí của người đàn ông: “Hơ hơ, không có Anh Đầu Cổ thì bà nghĩ bà là cái gì chứ? Là một con nhà quê vừa xấu vừa mập, lúc trước nếu không có tôi đi lừa cưới để người ta mang thai con mình…”

“Vãi nồi, lời này của ông ta nhiều tin tức quá a.a.a.a.a.a.”

“Ra chân tướng rồi! nữ quỷ kia bị lừa cưới rồi mang thai! mục đích ngay từ đầu của hai người này là nuôi cổ trùng!!”

“Để có thể cải lão hoàn đồng và vận may nghịch thiên!

“Được lắm, bóc phốt này rất phù hợp với bộ phim chất lượng cẩu thả!”

“Tiểu ca ca tài giỏi như vậy, bộ phim này đúng là xúc phạm trí thông minh của hắn, hắn vất vả ẩn nấp, cuối cùng lại nghe được một trận bóc phốt!”

“Hai kẻ này thật đáng chết huhuhu tao thương cái chị nữ quỷ kia quá !”

Nghe xong tâm trạng Tạ Trì phức tạp, sắp xếp lại mạch suy nghĩ.

Mười tám mười chín năm trước, bà chủ và chồng mình còn nghèo khổ, nhờ khéo duyên mà có được phương cách nuôi Anh Đầu Cổ ―― cần phải rạch lấy đứa trẻ sơ sinh đủ tháng, để đứa trẻ còn sống bị độc trùng cắn chết.

Độc trùng cắn giết nhau, cuối cùng con còn sống gọi là cổ trùng.

Anh Đầu Cổ mình nhện, cho nên con độc trùng chiến thắng trong trận cắn giết là con nhện, nhưng nuôi được con cổ trùng như cũng chỉ là độc cổ bình thường.

Chỉ khi Độc Cổ nuốt đầu đứa trẻ sơ sinh, đầu đứa trẻ mọc trên đầu con độc cổ, khi đó Anh Đầu Cổ mới được coi là luyện chế thành công.

Tác dụng là cải lão hoàn đồng, và vận may ngập đầu.

Mười tám mười chín năm trước, bà chủ cũng gần bốn mươi, vẫn không có gì cả, cái thiếu nhất là thanh xuân và tiền bạc.

Cho nên bà ta cho chồng mình đi lừa cưới, để nữ quỷ mang thai, sau đó vào thời khắc nữ quỷ sắp lâm bồn, lừa cô ta, mổ ra đứa trẻ trong bụng rồi đem xác vứt xuống giếng thang máy còn chưa hoàn thành.

Anh Đầu Cổ được luyện thành, người phụ nữ mãi mãi thanh xuân, tài nguyên cuồn cuộn, còn nữ quỷ lại ở trong giếng thang máy tăm tối không ánh sánh mặt trời vĩnh viễn không thể siêu sinh.

Khoảng thời gian trước và sau rằm tháng bảy là lúc âm khí nặng nhất trong năm, nữ quỷ sẽ ra ngoài tùy ý tàn sát.

Bà chủ tuyển công nhân viên thời vụ, là để đem họ dâng cho nữ quỷ, để tạm thời làm nguôi cơn giận của nữ quỷ.

Sau khi Tạ Trì nghĩ ra rõ ràng ngọn nguồn chân tướng, màn hình ứng dụng sáng lên.

“Tiến độ tình tiết đã cập nhật, diễn viên Tạ Trì điều tra ra được chân tướng sự hình thành của Linh Hồn Oán Hận Áo Đỏ. độ khám phá chủ tuyến cá nhân đạt 80%”

“Bạn hãy mau chóng thực hiện tâm nguyện của nữ quỷ ―― xuống giếng thang máy tìm thấy thi thể của nữ và đưa ra ngoài, giúp cô ấy thoát khỏi ràng buộc với thang máy, tìm cà chủ báo thù”

“Sau khi bạn hoàn thành tâm nguyện của nữ quỷ, tiến độ chủ tuyến bộ phim “Linh Hồn Oán Hận Áo Đỏ” sẽ đạt 100%”

“Thông báo: Chủ tuyến của bộ phim đang sắp kết thúc, các diễn viên hay nắm bắt tời gian con lại, sau khi chủ tuyến kết thúc, những diễn viên chưa mở chi tuyến sẽ bị cưỡng chế rời khỏi phim kinh dị.”

Tạ Trì đem điện thoại cất vào trong túi, cúi đầu nhìn đồng hồ, 8 giờ 30 rồi, trước mười giờ tối hắn phải quay trở về công ty để làm việc.

Tạ Trì không do dự nữa: “Ca Ca, chúng ta về thôi.”

Tạ Tinh Lan: “OK.”

Phòng ngủ không ngững truyền ra tiếng cãi vã đột nhiên không một tiếng động, Tạ Trì như có cảm giác gì đó liếc mắt nhìn về phía phòng ngủ, hắn hơi chau mày lại, nhưng lại không nói gì.

Hắn sắp không kịp rồi, hắn phải trở về thôi.

Lúc này trong phòng ngủ.

Bàn tay của bà chủ có móng tay được vẽ sơn đẹp đẽ biến thành chân nhện đen xì đầy lông, cắm sâu vào cổ người đàn ông.

Động mạch bị cắt, bỗng chốc máu tươi phun tung tóe nhuộm đỏ cả ga giường trắng tinh.

Trên cửa kính sạch sẽ trong suốt, dính đầy dịch máu từ từ chảy xuống,phác họa lên bức tranh đẹp đẽ lấy sự chết chóc làm màu nền .

Gần chín giờ tối, trời bắt đầu mưa rào.

Bạn đang đọc Ứng Dụng Diễn Viên Phim Kinh Dị ( Dịch Bàn Tơ Động ) của Diễn Viên Tế Rượu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhbinh2012198
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.