Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tay súng bắn tỉa

Phiên bản Dịch · 3111 chữ

- Ngày hôm qua khi tôi đến đây, còn chưa có thứ này a!

Mị có chút kinh ngạc nói:

- Tuy rằng tôi luôn dùng trạng thái ảnh tử tiến hành điều tra, nhưng nếu như ngày hôm qua đã có thứ này, tôi không thể nào không nhìn thấy. Bởi vì dù sao hôm qua khi trời sắp tối đen còn có hai người khiêng thi thể từ trong phòng thí nghiệm đi ra chôn vào bên trong khu rừng cây kia. Tôi cũng không có nhìn thấy bọn hắn tiếp xúc với cạm bẫy này!

- Nếu nói như vậy loại cạm bẫy này hẳn là sau khi cô rời khỏi hôm qua mới được trang bị ở nơi này.

Minh Diệu nghĩ nghĩ nói:

- Rất rõ ràng cạm bẫy này là chuyên dùng đối phó với những người có khả năng đi xuyên qua đám lính đánh thuê cùng máy dò xét nhiệt năng với giám thị tới lối vào phòng thí nghiệm nơi này!

- Cắt, thứ này chỉ có hữu hiệu đối với loại đồ đần như anh thôi, với tôi mà nói không hề có chút tác dụng nào!

Mị có chút khinh thường nói:

- Ở trạng thái ảnh tử, tôi làm sao lại đụng tới thứ này được!

- Ha ha, việc này còn không nhất định!

Minh Diệu có chút hăng hái quan sát sợi dây thép nhỏ xíu kia. Sợi dây còn nhỏ hơn cả sợi tóc, hơn nữa nếu như quan sát kỹ còn có thể nhìn thấy được có lưu quang ẩn hiện. Rất rõ ràng sợi dây thép này được đặc biệt gia tăng thêm linh lực thành linh khí. Vật này tuyệt đối không chỉ đơn giản là cạm bẫy mà thôi, một đầu khác bị chôn vào trong đất, bên dưới đất nhất định phải chôn giấu địa lôi linh năng linh tinh nào đó. Cho dù là Mị giẫm phải, chỉ sợ không cẩn thận cũng sẽ chạm tới cạm bẫy. Dù sao bên trên dây thép có gia trì linh lực, có thể sinh ra phản ứng đối với những gì có chứa chấp năng lượng, mà yêu lực của Mị cũng được xem là một loại năng lượng.

- Nhưng đem cạm bẫy bố trí ngay trong này, chẳng lẽ sẽ không sợ làm ngộ thương người một nhà sao?

Mị có chút không giải thích được nói.

- Dù người của bọn hắn cần đi qua, chỉ sợ cũng sẽ rất nguy hiểm đi. Dù sao loại dây thép này thật sự quá khó phát hiện…

- Có hai loại khả năng!

Minh Diệu nghĩ nghĩ nói:

- Thứ nhất chúng ta bị phát hiện cho nên họ cố ý thiết hạ cạm bẫy tại đây muốn chúng ta tự chui vào!

- Không thể nào đâu!

Mị lắc đầu:

- Nếu như họ đã phát hiện ra chúng ta, ở rừng cây đã tiến hành ngăn chặn chúng ta rồi, không khả năng cho phép chúng ta đi tới tận nơi này!

- Nếu như vậy khả năng thứ hai là cạm bẫy này vốn không cần phân biệt địch ta.

Minh Diệu nói:

- Người bố trí cạm bẫy cũng không phải đơn thuần muốn chúng ta cắn câu mà thôi, rất có thể cũng có ý tứ xuống tay với phòng thí nghiệm!

- Nói như vậy hẳn là cùng chung một mục đích với chúng ta hay sao?

Mị nghĩ nghĩ, nhẹ nhàng lắc đầu:

- Không đúng, nếu bị người trong phòng thí nghiệm giẫm trúng cạm bẫy, như vậy không phải sẽ làm kinh động cảnh vệ chạy đến hay sao? Cứ như vậy không phải sẽ rất khó lẻn đi vào trong sao?

- Hoặc là người kia cũng không phải muốn lẻn vào trong phòng thí nghiệm!

Minh Diệu nói tiếp:

- Mục đích của hắn càng giống như chỉ muốn giết người mà thôi!

Minh Diệu thật cẩn thận vạch mặt đất ra hai bên, quả nhiên vạch được một lúc, ngón tay Minh Diệu liền đụng phải vật gì đó giống như bằng thép. Mà trên vật kia lại có một cơ quan, theo ánh đèn đỏ lóe ra, đồ vật này hẳn phải là một quả địa lôi.

- Ra vẻ là một quả địa lôi quân dụng bình thường, không giống như là linh năng vũ khí!

Minh Diệu cẩn thận quan sát quả địa lôi chôn giấu bên dưới đất.

Dùng dây thép chứa linh lực làm kíp nổ, mà bên dưới lại sử dụng địa lôi quân dụng bình thường, Minh Diệu thật sự có chút không hiểu được. Cạm bẫy này tựa hồ vì đối phó linh năng giả mà bố trí. Nhưng lại đi sử dụng loại chất nổ bình thường của nhân loại. Người bố trí cạm bẫy này rốt cục lại có mục đích thế nào, Minh Diệu cũng không hiểu được rõ ràng. Hơn nữa làm cho hắn cảm giác thêm kỳ quái đó là linh lực gia trì trên sợi dây thép có cảm giác vô cùng quen thuộc, tựa hồ có chút giống như linh lực bên trong cơ thể hắn.

- Bất kể nói như thế nào, không gỡ ra cạm bẫy này xem ra là không thể đi tới!

Minh Diệu lấy ra một phù chú màu vàng trong túi.

- Anh muốn làm gì?

Mị có chút kỳ quái nhìn Minh Diệu:

- Anh đừng nói với tôi rằng anh cũng biết cách gỡ địa lôi đi?

- Ha ha, vật này tôi thật sự là không biết!

Minh Diệu cười cười:

- Nhưng nếu chỉ đơn thuần làm cho nó đừng phát nổ, tôi nghĩ tôi còn có thể làm được!

Nguyên lý bộc phát của địa lôi nói trắng ra là thông qua phương thức tiếp xúc mà tiến hành kíp nổ. Thông qua uy lực nổ mạnh mà phát huy ra lực sát thương. Nhưng chỉ cần không để cho nó nổ ra, như vậy vật này cũng vô hại như một hòn đá đơn thuần. Trong miệng Minh Diệu lẩm nhẩm vài câu, đem phù chú dán lên trên quả địa lôi kia.

Thật giống như vừa được dung hợp, phù chú màu vàng giống như biến thành chất lỏng chậm rãi mở rộng ra, đem cả quả địa lôi bao vây bên trong. Chỉ trong vài giây đồng hồ cả quả địa lôi đều được bao bọc thành một tầng kim sắc.

- Đây không phải là phương pháp mà anh vừa sử dụng tránh né máy dò xét nhiệt năng hay sao?

Mị tỉnh ngộ nói:

- Không nghĩ tới loại pháp thuật này còn có thể thi triển ở vật thể khác ngoài thân thể của anh nữa.

- Ha ha, kỳ thật đạo lý đều là giống nhau thôi, bất đồng duy nhất là đối tượng thi triển!

Minh Diệu cười cười, trực tiếp cắt đứt sợi dây thép kíp nổ địa lôi, đem quả địa lôi cầm lên trong tay như một món đồ chơi.

- Nếu như muốn thi triển Kim Quyết ở vật thể khác, đơn giản là cần dùng một trương phù chú làm vật dẫn mới được!

Quả địa lôi bị Kim Quyết hoàn toàn bao phủ đã mất đi sự uy hiếp vốn có. Cả quả địa lôi đều bị linh lực cứng rắn bao phủ, vật này hiện tại cho dù có giẫm lên trên cũng không cách nào nổ tung. Dù sao thuộc tính Kim Quyết là cứng rắn nhất bên trong Ngũ Hành Thuật, trừ phi có được lực lượng cực đại, nếu không thật khó thể đem tầng bao vây bên ngoài phá hỏng.

- Cẩn thận!

Ngay khi Minh Diệu không chút để ý lo đùa giỡn quả địa lôi trong tay mình, Mị đột nhiên hét lớn một tiếng, đẩy mạnh Minh Diệu sang một bên, sau đó tự mình hóa thành một đoàn ảnh tử màu đen nhanh chóng chui xuống đất. Ngay khi Minh Diệu còn đang sững sờ, vỏ cây bên cạnh hắn chợt nổ tung ra, đánh thẳng vào mặt hắn đau điếng. Minh Diệu vội vàng ẩn vào mặt sau thân cây, ngay địa phương hắn vừa đứng thẳng lập tức bị hiện lên vết đạn thật sâu.

- Có tay súng bắn tỉa? Chúng ta bị phát hiện sao?

Minh Diệu có cảm giác vừa tìm được đường sống trong chỗ chết, tim đập cực nhanh. Ngay trong nháy mắt vừa rồi hắn căn bản không hề cảm giác được có người nhắm súng bắn thẳng vào mình. Là một linh năng giả, đây là chuyện không thể nào xảy ra. Linh lực vốn có thể tăng lên ngũ giác của một người trong phạm vi lớn, nếu như bị nhắm bắn, loại sát khí phát ra trong lơ đãng tuyệt đối không khả năng giấu diếm được cảm giác của Minh Diệu, mà trong nháy mắt vừa rồi Minh Diệu lại không hề có cảm giác.

- Ở phương hướng năm giờ của anh!

Mị hóa thành ảnh tử hiện lên nửa đầu trong bóng của Minh Diệu, nói:

- Tên này thật đáng sợ, tôi cũng chỉ có thể cảm giác được ngay lúc hắn vừa nổ súng mới cảm nhận được có nguy hiểm tồn tại. Nếu còn kém nửa giây, tôi nghĩ đầu của anh nhất định sẽ biến thành một đống thật ghê tởm!

Minh Diệu khẽ gật đầu, Ảnh Mị là Yêu tộc có năng lực ẩn thân trong bóng tối, lẻn vào cùng ám sát, Mị đối với loại mẫn cảm về nguy hiểm là thiên tính, cao hơn cảm giác của nhân loại gấp mấy chục lần. Ngay cả Mị cũng ở thời khắc sau cùng mới cảm giác được sát khí do người nổ súng phát ra, như vậy có thể nói thật rõ ràng, người nổ súng nhất định là một cao thủ. Hắn nhất định cũng đã nhắm bắn Minh Diệu từ lâu trước đó, nhưng lại có thể không hề tiết lộ ra chút sát khí nào, thẳng đến tích tắc hắn bóp cò súng mới không tự giác lộ ra sát khí kia, nếu như không có Mị nhắc nhở, chỉ sợ Minh Diệu đã thật sự không thể né tránh được phát súng vừa rồi.

Loại chuyện này nhân loại bình thường tuyệt đối không cách nào làm ra được. Minh Diệu ẩn sau thân cây, bình tĩnh phân tích tình hình. Loại bản lĩnh đáng sợ như thế cho dù là đệ nhất sát thủ trên thế giới cũng không làm nổi, trừ phi sát thủ cũng là linh năng giả, dựa vào công pháp đặc thù ngăn chặn sát khí của chính mình.

- Mị, vị trí xác thực của tên kia cô có thể tìm được không?

Minh Diệu nhìn Mị đang ẩn trong bóng của hắn, hỏi:

- Cô có thể trộm tới gần hắn sau đó đem hắn chế phục hay không?

- Tôi có thể thử xem một chút.

Mị nghĩ nghĩ nói:

- Trực tiếp giết chết hắn sao?

- Không, không cần giết hắn!

Minh Diệu lắc đầu:

- Để cho hắn sống, tôi còn có việc muốn hỏi hắn!

- Thật là phiền phức!

Mị có chút không tình nguyện than thở một câu, nếu chỉ đơn thuần đi giết người đối với Mị mà nói là vô cùng dễ dàng. Tuy rằng vừa rồi thình lình bị bắn lén, nhưng thợ săn mồi vẫn luôn là Ảnh Mị. Chỉ cần địa phương nào có ảnh tử tồn tại, không có bất kỳ con mồi nào có thể tránh được Mị đột nhiên tập kích. Nhưng Minh Diệu lại dặn nàng đem người kia chế phục, chuyện này đối với Mị mà nói thật có chút phiền toái. Bằng không nàng cứ theo ảnh tử trộm đi qua, sau đó đem tay chân tên bắn lén phế bỏ là tốt nhất. Mị vừa xuyên toa trong rừng cây vừa thầm nghĩ trong lòng, cứ như vậy đi, tên kia không chết nhưng cũng không còn khả năng phản kháng. Nhưng nếu như nói như vậy Mị lại phải công kích tới bốn lần, rõ ràng chỉ cần đem đầu hắn đâm thành một lỗ thủng, còn phải phí nhiều sức lực như vậy, điều này làm cho Mị rất bực bội.

- Gặp lại ngươi thì ngươi sẽ chạy không thoát!

Mị nương theo trí nhớ trước đó hướng bên kia kín đáo đi tới. Ở trên một ngọn cây, Mị đã phát hiện ra kẻ nổ súng. Hắn mặc một thân quần áo ngụy trang, cầm cây súng ngắm hãm thanh trong tay, hết sức chuyên chú ngắm chuẩn lấy chỗ Minh Diệu đang ẩn núp, chỉ cần Minh Diệu lộ đầu ra tuyệt đối sẽ nhận một viên đạn bay tới.

- Từ nơi nào bắt đầu đây?

Mị dọc theo ảnh tử của tàng cây, nhanh chóng hướng ngọn cây bò lên.

- Trước tiên theo tay phải bắt đầu đi!

Quyết định xong chủ ý, Mị bắt đầu tiến tới gần tay súng bắn tỉa. Nàng từ ảnh tử của lá cây này nhảy qua ảnh tử của lá cây kia, giống như một hắc ám tinh linh đang khiêu vũ.

- Tên chết tiệt dám gây trở ngại cho hành động của ta, xem ta dùng một ngón tay trạc vỡ xương cốt của ngươi!

Tay súng bắn tỉa căn bản không hề phát giác được Mị đang từ trong một ảnh tử chậm rãi hiện ra thân hình, vươn ra ngón trỏ tay phải.

- Gãy cho ta!

Ngón tay nhìn qua thật nhỏ của Mị xé rít không khí, nhưng không hề phát ra một tiếng vang, hướng vai phải tay súng bắn tỉa trạc tới. Loại lực lượng đủ xỏ xuyên tảng đá chỉ cần đánh trúng tay súng này, Mị có tuyệt đối nắm chắc cánh tay của hắn cả đời này không còn cách nào tiếp tục sử dụng.

Nhưng ngón tay của nàng chỉ còn cách tên kia chừng nửa thước Mị đột nhiên cảm giác bàn tay của mình bị một cỗ lực lượng khó hiểu ngăn trở, tốc độ hơi có chút chậm lại. Mà tên kia còn đang hết sức chuyên chú nhắm vào Minh Diệu để tập kích tựa hồ đột nhiên phát hiện Mị đang ở sau lưng hắn, liền dùng một loại tốc độ nhanh không tưởng tượng nổi mạnh mẽ xoay người lại, đồng thời rút ra súng lục hướng chỗ Mị bắn ra ba phát súng.

Viên đạn xuyên qua thân thể Mị, nhưng không hề gây cho nàng chút thương tổn nào. Khi cảm giác được cỗ lực cản khó hiểu kia, Mị đã lập tức bỏ qua công kích đem thân thể chuyển hóa thành ảnh tử trạng thái, cho nên viên đạn kia chỉ bắn trúng ảnh tử của Mị mà thôi, căn bản không hề xúc phạm được tới bản thể, loại bản năng này là do Mị ở trong vô số lần thực hiện hành động ám sát rèn luyện ra tới.

Về phần cỗ lực cản khó hiểu mà Mị cảm giác được, sau khi đem toàn thân hóa thành ảnh tử Mị mới tỉnh ngộ. Một vật màu đen ảnh tử giống như niêm dịch ở giữa không trung bị ngăn thành hai đoạn, thẳng đến khi rơi xuống đất mới khôi phục lại đầy đủ. Dưới ánh mặt trời chiếu xuống, vài sợi dây thép nhỏ xíu giống như mạng nhện đang quấn quanh các nhánh cây, đem thân thể của tên bắn tỉa bao vây kín mít. Chỉ cần Mị đi tới gần khoảng cách nhất định, loại dây thép kia liền sản sinh phản ứng đối với yêu lực trên thân thể nàng, đem loại tin tức này phản hồi lên trên người tên bắn tỉa.

- Tên đáng chết, không ngờ còn dám tính kế lão nương!

Mị có chút thẹn quá hóa giận, thật không ngờ mình đánh lén còn chưa thành công còn thiếu chút nữa bị con mồi cắn ngược lại mình, điều này làm cho Mị hận không thể trực tiếp dùng bạo lực tháo hắn thành tám khối.

- Lão nương không nổi giận ngươi nghĩ lão nương là mèo bệnh sao, cho ngươi nếm thử sự lợi hại của ta!

Ảnh tử của tay súng bắn tỉa đột nhiên khởi động, giống như không gian bị bóp méo, ảnh tử chiếu rọi trên thân cây đột nhiên biến thành dữ tợn. Nguyên bản bàn tay cầm súng lại biến thành bén nhọn như móng vuốt của ác ma, lập tức hướng ngay ánh mắt của tay súng bắn tỉa đâm tới.

Có lẽ căn bản không nghĩ tới mình lại gặp phải chuyện quỷ dị đến như thế, tên kia hoàn toàn kinh hãi, ngây người ở nơi đó đối mặt với ảnh tử của chính mình, hắn đã như quên hẳn việc né tránh.

- Oành!

Một tiếng nổ mạnh từ dưới chân truyền đến, thân thể của hắn đột nhiên mất đi cân bằng. Nhánh cây hắn đang dựa vào đột nhiên gãy rời ngay trung gian, một quả cầu lửa màu trắng đem nhánh cây trực tiếp đánh thành hai nửa, chỗ gãy cũng mãnh liệt thiêu đốt lên.

Mà bởi vì hắn bị rớt xuống từ trên cây, ảnh tử của hắn trên tàng cây cũng đồng thời biến mất không thấy, xem như vừa tránh được một kiếp.

- Phác thông…

Hắn rơi mạnh xuống mặt đất, mặc dù ở giữa không trung hắn cũng đã điều chỉnh lại tư thế, nhưng do sự tình phát sinh quá mức đột nhiên, cho nên khi rơi xuống đất hắn cũng chưa kịp điều chỉnh vị trí thân thể đến mức tốt nhất. Nhưng hắn vẫn nhanh chóng bật dậy khỏi mặt đất, từ bên hông móc ra một cây súng.

Minh Diệu duỗi chân đá mạnh tới, đem cây súng trong tay hắn đá bay. Lúc này hắn mới nhìn rõ bộ dạng của tay súng bắn tỉa. Là một nam giới da trắng thật mạnh khỏe, nhìn qua đại khái chừng ba mươi tuổi, nhìn thấy dáng người cường tráng của hắn, cùng cơ thể tràn đầy lực lượng, vết sẹo cùng biểu tình trên mặt, Minh Diệu cảm thấy được người này tuyệt đối là một tên điên chiến tranh giết người không chớp mắt!

Bạn đang đọc U Minh Trinh Thám của Lão Thiên Thúc Thúc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.