Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gương mặt bất hủ

Phiên bản Dịch · 3049 chữ

- Ha ha…

Nghe Vicky so sánh, Kent cười lên ha hả:

- Bề ngoài chỉ luôn gạt người, đừng tưởng rằng những thanh niên trẻ tuổi thì nhất định phải giỏi hơn anh, đây là giáo huấn!

- Thật sự là cũng không sai biệt bao nhiêu với ông đâu, cũng nhỏ xíu như nhau thôi!

Trong lòng Vicky âm thầm nghĩ, đương nhiên nàng cũng không ngu xuẩn tới mức ở ngay trước mặt Kent bình luận bản năng đàn ông của hắn.

- Chúng ta mau nhanh rời khỏi nơi này đi!

Nàng nhu nhu cổ tay vì bị trói đến tê dại trong thời gian dài:

- Sau khi trở về em còn muốn thêm một lần!

- Ách…

Gương mặt Kent thật khó coi như vừa nuốt phải ruồi bọ:

- Tối nay anh còn có công việc…

Đẩy cửa phòng ra, Minh Diệu nhìn thấy Mị đang nhàm chán ngồi trên sô pha săm soi bàn tay mình. Sheen cũng không có mặt trong văn phòng, chỉ có một mình Mị ngồi bên trong.

- Trở về cũng nhanh thôi!

Mị giương mắt nhìn nhìn Minh Diệu, lại cúi đầu.

- Không có cách nào!

Minh Diệu bất đắc dĩ nói:

- Tôi cũng muốn xem thêm chốc lát, dù sao dáng người của nữ nhân kia cũng không tệ, chẳng qua lực bền bỉ của lão đầu kia thật quá kém!

- Tư tưởng biến thái!

Gò má của Mị lại nổi lên vẻ đỏ ửng, ở trước mặt nàng người thanh niên này còn nói chuyện trắng ra như vậy, Mị hận đến ngứa cả hàm răng.

- Nhưng đồ vật cũng đã lấy tới tay, đêm nay xem như thật thuận lợi!

Minh Diệu khôi phục lại bộ dáng thật nghiêm trang, giống như người vừa trêu đùa Mị không phải là hắn:

- Hiện tại nên nói chuyện của hai người chúng ta…

- Chuyện của hai người chúng ta?

Mị ngẩng đầu nhìn Minh Diệu:

- Anh còn muốn biết chuyện gì?

- Là Diệp Trọng gọi cô tới đây sao?

Minh Diệu nhìn thẳng vào ánh mắt Mị, vẻ mặt nghiêm túc hỏi.

- Không biết!

Mị cúi đầu đùa bỡn ngón tay, căn bản không để ý tới câu hỏi của Minh Diệu.

- Nếu tìm được Hắc Chi Đoạn Chương, cô dự định làm như thế nào?

Minh Diệu thay đổi câu hỏi khác.

- Không biết!

- Diệp Trọng cần Hắc Chi Đoạn Chương rốt cục là vì muốn làm chuyện gì?

Minh Diệu cau mày, nữ nhân này rõ ràng tỏ thái độ không chịu hợp tác.

- Không biết!

Mị trả lời, vẫn một câu nói, ngay cả âm điệu cũng không hề thay đổi.

- Cô từ chỗ nào biết được chuyện này? Từ bên trong nội bộ sao?

- Không biết!

- Đây là cô đang trả thù chuyện tôi làm cho cô xấu hổ khi ở trong căn phòng bên dưới sao?

- Xem như thế đi!

Khóe môi Mị lộ ra tia cười khẽ:

- Hai người chúng ta chẳng qua chỉ là đồng minh mà thôi, cần gì phải hỏi chuyện rõ ràng như thế. Nữ nhân có thật nhiều bí mật không thể tùy tiện để lộ cho nam nhân biết được đâu.

- Nếu chuyện gì cô cũng không chịu nói với tôi, như vậy tôi làm sao có thể tin tưởng được cô!

Minh Diệu nói:

- Dù sao chuyện này không phải là chuyện để đùa chơi!

- Anh chỉ cần biết ở giai đoạn hiện tại mục đích của hai chúng ta nhất trí, như vậy là đủ rồi!

Mị đưa một ngón tay nhẹ nhàng lắc lắc, phe phẩy:

- Về phần chuyện về sau, còn chưa tới nông nỗi hai chúng ta phải nghiên cứu thảo luận!

- Được rồi, đêm nay tâm tình của tôi không tốt lắm, cần tìm một chỗ phát tiết một chút!

Mị đứng dậy nhẹ nhàng duỗi bờ lưng mệt mỏi.

- Nếu tấm thẻ cùng chìa khóa đã lấy tới tay, như vậy chuyện còn lại liền giao cho đại thúc đi giải quyết vậy, tôi đi về trước. Đợi khi giai đoạn tiếp theo bắt đầu hành động, tôi sẽ tới tìm anh.

Nói xong lời này, thân ảnh Mị ngày càng ảm đạm, biến mất trong bóng tối.

- Uy, này…tôi còn chưa nói xong đâu…

Lời của Minh Diệu còn chưa dứt, thân ảnh của Mị đã biến mất bên trong phòng. Hắn không khỏi thở dài, nhẹ nhàng lắc đầu:

- Tôi muốn tìm cô thì làm sao liên hệ đây…

- Tôi sẽ đến liên hệ anh, đồ đần!

Ngay khi Minh Diệu nghĩ Mị đã rời khỏi, một bàn tay gõ vào sau gáy hắn, làm đầu hắn cũng đau điếng:

- Cái tát này tôi thay mặt em gái tôi trả lại cho anh, ai bảo anh luôn đánh lên đầu của nó, hì hì…

Lưu lại tiếng cười dài như chuông bạc, lần này Mị đã thật sự rời khỏi.

- Minh Diệu đại nhân!

Sắc mặt Sheen có chút xấu hổ nhìn Minh Diệu từ trong phòng làm việc của hắn đi ra, nói:

- Về chuyện này xin nghe tôi giải thích…

- Tin tức là chỗ của anh tiết lộ ra ngoài, đây là sự thật đi?

Minh Diệu nói:

- Phía trước đó không phải đã nói không được tiết lộ ra ngoài sao? Vì sao anh lại phải tiết lộ cho nữ nhân kia biết?

- Ở một tuần trước nữ nhân kia tìm tới tận nơi, muốn có được tình báo về Hắc Chi Đoạn Chương của Hi Thái tộc, cái giá phải trả là sự an toàn của bốn phân đội thành viên mà chúng tôi thành lập tới phương Đông!

Sheen nói:

- Hơn nữa khi đó chúng tôi cũng chưa nhận được mệnh lệnh giữ bí mật chuyện này từ chỗ Lilith điện hạ, cho nên tôi…

- Cho nên anh vì an toàn của đồng tộc nên đã đem tin tức về Hắc Chi Đoạn Chương nói cho nữ nhân kia, có đúng không?

Minh Diệu đưa mắt nhìn hắn, vẻ mặt nghiêm túc nói:

- Với tư cách là tộc trưởng một gia tộc, anh thật sự không có làm sai!

- Thỉnh tin tưởng tôi, tôi chỉ đem tin tức về Hắc Chi Đoạn Chương đưa cho nàng, cũng không nói chuyện Minh Diệu đại nhân muốn lẻn vào khu vực thí nghiệm để hủy diệt Hắc Chi Đoạn Chương cho nàng biết!

Sheen vội vàng nói:

- Khuya nay nữ nhân kia chạy tới nơi này cũng không phải ý của tôi…

- Được rồi, tôi hiểu được!

Minh Diệu cắt đứt lời nói của hắn:

- Chuyện này cũng không cần tiếp tục truy cứu xuống!

- Đa tạ đại nhân!

Sheen vội vàng cúi đầu đa tạ, đồng thời trong lòng cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm. Dù sao với thân phận hiện tại của Minh Diệu, nếu chuyện này rơi vào trong tai Lilith, chỉ sợ kết cục của hắn sẽ thật sự thê thảm. Tuy rằng đã thật lâu không nghe tin tức nữ vương Huyết tộc Lilith hiện thân, nhưng nghe mệnh lệnh nhắn về cũng làm phấn chấn sĩ khí của cả Huyết tộc. Nhưng chỉ cần là Huyết tộc có chút thân phận đều cũng biết, những hành vi của vị nữ vương kia thật sự có chút tùy hứng tùy tâm, không ai dám chọc giận nàng, nếu không sẽ phải nếm lấy cảm giác sống không bằng chết. Những lời này là do tiền nhậm tộc trưởng đã lưu lại cho hắn khi hắn tiếp nhận chức tộc trưởng Hi Thái tộc.

- Thôi, đưa tôi trở về khách sạn!

Minh Diệu nói:

- Đêm nay khi sử dụng Thủy Kính Thuật, tôi cảm giác linh lực trong thân thể còn nhiều chỗ sử dụng chưa được tinh thuần, tôi cần tìm một chỗ yên tĩnh điều dưỡng một chút!

- Dạ, cẩn thận đưa Minh Diệu đại nhân về khách sạn!

Sheen vội vàng gọi thủ hạ đắc lực đưa Minh Diệu đi ra thang máy.

Ở ngay cửa thang máy tầng trên cùng, Minh Diệu gặp được tiểu minh tinh được chọn lựa dẫn dụ Vicky. Nhìn thấy Minh Diệu đi tới, tiểu minh tinh vội vàng hướng hắn thi lễ.

- Đêm nay làm việc rất không tệ!

Minh Diệu vỗ vỗ vai tiểu minh tinh:

- Không hổ là diễn viên, kỹ xảo biểu diễn thật không tệ!

- Tôi sẽ cố gắng, đại nhân!

Tiểu minh tinh nghe được Minh Diệu khích lệ liền vui vẻ đáp.

- Anh cũng là thành viên của Huyết tộc sao? Hành vi cử chỉ của anh rất có phong phạm của một Huyết tộc.

Minh Diệu có chút kỳ quái đánh giá thanh niên anh tuấn trước mắt:

- Nhưng tôi ở trên thân thể anh lại không ngửi được bất cứ hương vị đặc hữu nào của Huyết tộc!

- Tôi tạm thời còn chưa phải là một thành viên trong Huyết tộc cao quý!

Tiểu minh tinh đáp:

- Nhưng tôi có tự tin trong vòng tuyển mới của Huyết tộc sắp tới đạt được xuất sắc, chân chính gia nhập vào đại gia đình này!

- Đây là một trong những người được đề cử thi đấu tuyển chọn thành Huyết tộc có tiềm lực nhất gần đây!

Thief đứng một bên nói:

- Tuy rằng hiện giờ còn chưa quá nổi tiếng, nhưng lại có được tiềm lực cường đại. Tôi nghĩ chỉ trong vòng mười năm sau hắn sẽ trở thành đại nhân vật đứng trên đỉnh giới giải trí, đây cũng là nguyên nhân chúng tôi mời hắn đến đây hỗ trợ cho kế hoạch lần này!

- Thưa ngài, ngài quá lời khen ngợi!

Tiểu minh tinh có chút khiêm tốn nói:

- Chỉ cần vì lợi ích của Huyết tộc tao nhã mà ưu tú, tôi nguyện ý trả giá hết thảy của tôi!

- Nguyên lai là như vậy a!

Minh Diệu như có suy nghĩ gì gật gật đầu. Sát hạch gia nhập Huyết tộc nghiêm khắc đến thế nào điểm này hắn cũng hiểu rõ. Nếu nói thanh niên này rất có tiềm lực, như vậy tiền đồ ngày sau nhất định là vô hạn lượng. Minh Diệu đang suy nghĩ có nên tranh thủ hiện tại khi hắn còn chưa kịp nổi danh, bảo hắn ký chừng vạn chữ ký tên lưu niệm, đợi sau mười năm khi hắn nổi tiếng thì đem ra đi bán. Hoặc không cần ký tên, hình chụp khỏa thân cũng càng tốt, nếu như hình khỏa thân cộng thêm chữ ký thì…

- Minh Diệu đại nhân, chẳng lẽ từ trước tới giờ ngài cũng không thường xem tin tức giải trí sao?

Thief nói:

- Tuy rằng hiện tại cậu thanh niên này còn chưa có danh khí lớn, nhưng chỉ cần bộ phim kế tiếp được công chiếu, hắn nhất định sẽ trở thành một đại minh tinh người người đều biết!

- Di? Thật vậy sao? Tôi cũng không thường xem tin tức giải trí cho lắm.

Minh Diệu có chút kinh ngạc nói:

- Là phim điện ảnh gì vậy? Bên trong anh đảm nhận vai diễn gì?

- Tên bộ phim là “Huyết Sắc Hoàng Hôn”!

Tiểu minh tinh cung kính trả lời:

- Tôi diễn vai Huyết tộc cao quý mà tao nhã trong phim!

- Thật không nghĩ đến chàng thanh niên này đóng vai Huyết tộc trong phim còn chưa thỏa mãn, còn muốn thực sự trở thành Huyết tộc chân chính mới thấy vừa lòng a!

Trong thang máy Minh Diệu có chút cảm thán nói.

- Ha ha, chuyện này cũng không có gì kỳ lạ!

Thief đáp:

- Nghề nghiệp diễn viên này sau khi về già còn được khán giả nhớ tên cũng rất ít. Chỉ có những diễn viên thuộc thực lực phái siêu phàm mới có thể được khán giả ghi nhớ sâu trong lòng. Mà người như vậy thường thường trong vạn người chưa chắc có được một người. So sánh với kỹ xảo biểu diễn tài năng, rất nhiều diễn viên thà rằng lựa chọn giữ nguyên gương mặt xinh đẹp của mình lâu dài mới là tốt nhất. Cho nên có thể giữ được gương mặt thanh xuân vĩnh viễn là chuyện mà từng diễn viên đều vô cùng mơ ước. Mỗi lần tới kỳ tranh cử Huyết tộc, số lượng diễn viên tham gia ít nhất chiếm một phần ba nhân số. Chỉ là có rất ít người thành công trúng tuyển mà thôi. Dù sao nghề nghiệp diễn viên đối với việc phát triển Huyết tộc cũng không có trợ giúp quá lớn…

- Nếu nói như vậy, những lời anh nói vừa rồi chẳng qua là lừa cậu thanh niên kia mà thôi sao?

Minh Diệu lắc đầu:

- Vứt bỏ thân phận nhân loại biến thành một sinh vật khác, sau khi bị gạt còn phải mang ơn, thật quá ngu muội!

Về tới khách sạn, Minh Diệu một mình lẳng lặng ngồi xếp bằng dưới sàn. Thật nhiều bạch sắc quang mang giống như đom đóm tụ tập bên người Minh Diệu, chìa khóa cùng tấm thẻ được đặt dưới đất ngay trước mặt hắn.

Trên tấm thẻ in rõ một chữ số La Mã màu đen có ký tự là số 5.

Đây bất quá chỉ giống như một loại giấy thông hành để đi vào khu vực bên ngoài phòng thí nghiệm. Nếu muốn đi vào bên trong, muốn đi tới chỗ ẩn giấu Hắc Chi Đoạn Chương, ít nhất phải lấy được tấm thẻ nhất cấp cùng bộ chìa khóa tương xứng.

Nếu khu vực phòng thí nghiệm thiết trí cạm bẫy cùng trang bị nhằm vào linh năng giả, như vậy toàn bộ thủ đoạn ẩn thân đều không thể sử dụng. Minh Diệu phỏng chừng cho dù là năng lực xuyên toa trong bóng tối của Mị chỉ sợ gặp phải loại địa phương kia cũng sẽ bị nhiều hạn chế. Nếu không mà nói Mị không có khả năng xuất hiện ở trước mặt hắn đòi hợp tác. Lấy thiên phú của Mị, hoàn toàn có thể thần không biết quỷ không hay lẻn vào bên trong thực nghiệm thất lấy ra Hắc Chi Đoạn Chương.

Minh Diệu điều chỉnh lại hô hấp của mình, bạch sắc quang điểm quay chung quanh hắn cũng theo tiết tấu hô hấp di động lên. Đêm nay ở trong hai căn phòng thi triển Thủy Kính Thuật đem hình ảnh của mình lưu lại, Minh Diệu vẫn luôn cảm giác được mình vận chuyển cũng không được thuận buồm xuôi gió. Nếu như động tác che mắt của tiểu minh tinh đối với Vicky chậm hơn một chút, Minh Diệu cũng không thể cam đoan mình có bị cô gái kia nhìn ra được sơ hở hay không. Chỉ còn hơn nửa tháng thời gian, ở trong nửa tháng này chuyện Minh Diệu cần làm chính là tận khả năng gia tăng lực lượng của chính mình, mỗi một phần lực lượng gia tăng đều là cam đoan cho sự thành công trong kế hoạch lần này.

Đêm đã qua thật lâu, nhưng hết thảy những chuyện này chỉ là một sự bắt đầu mà thôi…

- Còn bốn phút nữa sẽ đến mục tiêu!

Từ bên trong máy truyền tin phát ra thanh âm:

- Minh Diệu đại nhân, mời chuẩn bị!

Minh Diệu đứng dậy, thoáng cử động tay chân một chút. Nói thật ở bên trong không gian phong bế thế này, làm trong lòng Minh Diệu luôn có một loại cảm giác thật bất an. Chỉ cần có thể đi ra ngoài, hít thở được không khí mới mẻ là được, hắn ôm ý nghĩ như vậy, Minh Diệu mang theo kính lặn chui vào khu vực quản lý ngư lôi.

Đã đến ngày cần hành động nhưng Minh Diệu cũng không đợi được Mị xuất hiện. Lúc ấy chia tay Mị cũng không để lại phương thức gì để liên lạc, chỉ lưu lại một câu nói sau đó đã biến mất. Nếu như không có tin tức của Mị, Minh Diệu quyết định vẫn tự mình hành động, dù sao theo kế hoạch lúc ban đầu chỉ có một mình hắn lẻn vào khu vực phòng thí nghiệm hủy diệt Hắc Chi Đoạn Chương.

Phòng thí nghiệm bí mật của ủy viên hội tối cao Châu Âu nằm trên một hòn đảo nhỏ không tìm thấy trên bản đồ. Hòn đảo này được gọi là U Linh Đảo. Ở trên bản đồ hay vệ tinh cũng sẽ không thể tìm thấy được tung tích của nó, hơn nữa hòn đảo này còn lúc ẩn lúc hiện. Thường xuyên luôn có thuyền đi trên biển thỉnh thoảng sẽ phát hiện một ít đảo nhỏ không biết tên, đợi khi con thuyền khác đi ngang qua nơi đó thì hòn đảo kia cũng đã biến mất. Có lẽ đã chìm vào đáy biển, hoặc đã trôi tới một địa phương nào khác. Tóm lại muốn tìm được đảo nhỏ kia là một chuyện vô cùng khó khăn, huống chi còn muốn lẻn vào bên trong phòng thí nghiệm bí mật trên đảo.

Mà Hi Thái tộc là phần tử khủng bố trong Huyết tộc, bọn họ có mạng lưới tình báo cơ hồ bao trùm khắp Châu Âu, cũng phải mất thật nhiều công sức mới có thể điều tra rõ vị trí xác thực của hòn đảo, cũng phái người chặt chẽ theo dõi hướng đi của nó. Căn cứ theo sự báo cáo của người giám thị, từ lúc phát hiện được hòn đảo kia đến hiện tại chỉ khoảng nửa ngày, hòn đảo đã dọc theo hải lưu di động theo hướng tây bắc gần 140km, căn bản không đứng yên tại vị trí đã phát hiện ra nó.

Bạn đang đọc U Minh Trinh Thám của Lão Thiên Thúc Thúc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.