Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hành Trình

Tiểu thuyết gốc · 1316 chữ

~~~~~

Tương Dương thành , thuộc đại tống

Lại nói thì đây là một thành lớn, dù không phải trung tâm nhưng nơi đây vẫn nhộn nhịp vô cùng. Trên đường tấp nập người qua lại, cư dân của thành này hay những thương buôn, làm cho một bầu không khí náo nhiệt nơi này.

Tương Dương thành dọc theo hướng tây bắc của đại tống, muốn đi đến Tiêu Dao và hai đại môn phái khác là Đại Môn và Hắc Lao đều phải đi qua thành Tương Dương. Cũng vì thế mà ở đây, những môn hạ mang phục sức của các môn phái cũng thường xuyên xuất hiện, càng làm tăng thêm không khí của một thương thành vốn có tiếng khắp nơi.

Tại một tiểu điếm ở tương dương thành, cũng đang vào ban trưa nên trong điếm khá đông, tiểu nhị cũng đang chạy hồng hộc để kịp thương khách vào điếm.

Trên tầng hai , có một nhóm ba người vừa tiến vào, mặc chung phục sức màu trắng tuyết, tựa là môn hạ của một tông phái nào đó.

Đó dĩ nhiên là nhóm người của Chu Hạ đang nghỉ chân trên hành trình đi đến Tiêu Dao phái. Đã từ ba ngày kể tự khi họ xuất sơn, đi liên tục vài ngày như thế khiến cho đến những người dù đã có chút ít thành tựu về võ công cũng không tránh khỏi mệt mỏi, nên cả ba đã thống nhất sẽ trọ lại một đêm trước khi tiếp tục xuất phát đến Tiêu Dao.

Sự xuất hiện của môn hạ các phái ở nơi đây có lẽ đã là chuyện thường tình, nhưng lần này khi vừa tiến vào thì dường như mọi sự chú ý đều rơi lên người Ngọc Linh, một thiếu nữ trong bộ đồ trắng đầy xinh đẹp. Xung quanh bắt đầu vang lên những tiếng xì xào bàn tán.

Lôi Vũ hừ lạnh một tiếng, lộ rõ vẻ bất mãn. Ngọc Linh thấy thế chỉ che miệng cười khúc khích, làm đám đông xung quanh càng thêm xuất thần.

Đảo mắt một vòng, họ nhanh chóng kiếm được một bàn nơi góc trái của tiểu điếm.

" Tương Dương cũng thật quá náo nhiệt a " Ngọc Linh cảm thán, háo hức nhìn xung quanh, sự mệt mỏi vì chuyến đi bỗng biến mất tăm.

Lôi Vũ thấy sư muội cao hứng như thế cũng trở nên vui vẻ, y liền kể cho Ngọc Linh nghe về những lời đồn gần đây của thành này .

Chu Hạ vốn không thích náo nhiệt, nhưng cuối cùng vẫn gật gù lắng nghe. Lần đầu đến đây cũng khiến cho hắn không khỏi bỡ ngỡ.

" Các đại nhân đây muốn dùng gì ạ? ". Tiếng gọi của tiểu nhị như sực tỉnh ba người. Ngọc Linh cười trừ tỏ vẻ ngại ngùng và lập tức gọi món.

" Tiểu nhị , ngươi nói xem, tại sao ở đây lại phồn hoa như vậy. Trước đây không phải đây cũng chỉ là một tiểu thành thôi sao, tại sao trong thời gian ngắn lại khoa trương đến mức như vậy?" Gọi món xong , Ngọc Linh hớn hở hỏi.

"Có lẽ các vị là những người từ phương xa đến nên chưa biết, từ ngày Tiêu Dao phái đăng quang trên Hoa Sơn luận kiếm lần trước. Nơi đây bỗng nhiên xuất hiện một lượng lớn các nhân vật có mặt mũi trong giang hồ, sau đó các môn hạ của họ cũng lần lượt đến đây, thời gian gần đây càng tăng một nhiều hơn." Tiểu Nhị không ngạc nhiên trả lời, tựa đã có phần quen thuộc với câu hỏi này.

"Bất quá sự phồn hoa này cũng đến từ Tiêu Dao phái, nên ở đây với những môn hạ và cấp cao của Tiêu Dao phái cũng rất ư được chiêu đãi từ người dân Tương Dương thành chúng tôi" Tiểu Nhị lại tiếp tục nói , hắn như được đà luyên thuyên mãi cho đến khi hắn bị chưởng quầy gọi lại vì không để ý khách vừa vào.

"Sự ảnh hưởng từ một tông môn quả thật không nhỏ a. " Lôi Vũ cảm thán nói .

" Thật sự thì chúng ta đang sắp phải đối mặt với thứ gì " Ngọc Linh sợ hãi lẩm bẩm.

Chu Hạ cũng trầm ngâm, một đại tông môn đã có uy quyền quyết định thịnh suy cả một thành trì như thế, liệu đám hậu bối như y có thể xen tay động chân vào không?

Biết trước hành trình lại không đơn giản, Chu Hạ nhắm mắt dưỡng thần, vạn bất đắc dĩ chuyến đi này xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì hắn thật sự không muốn để Lạc Hi vì hắn mà tiếp tục đợi chờ thêm nữa.

~~~~~~

Linh Lung tiểu trúc thuộc Tiêu Dao phái.

Lúc này đã sang thềm của một mùa đông, tuyết đã bắt đầu rơi và nhuốm một màu trắng trên khắp những vùng đất vốn đầy màu sắc của Đại Tống.

Một lão giả ước khoảng ngũ tuần, hai tay chắp sau lưng mục thị về nơi xa xăm vẻ đăm chiêu, thỉnh thoảng lại cất một hai tiếng thở dài.

Phía sau ngũ tuần lão giả cũng có ba người, 2 người trong đó đang xếp bằng tĩnh tọa, không ai bảo ai nhất thời nơi đây chìm vào yên lặng, chỉ còn tiếng tuyết rơi nhẹ nhàng trong gió.

"Nơi này trước đây từng vì có muội mà ngập tràn tiếng cười..." Lão giả lẩm nhẩm, như tựa nói với chính mình.

Tầm thời gian khoảng một chén trà một trong hai người đã không giữ được bình tĩnh, đã cất tiếng hỏi " Sư phụ, người nói xem . Liệu Tuyết Sơn có thực sự giữ lời với chúng ta? "

Ngũ tuần lão giả họ Lý tên Thanh Nang, là một trong các đại trưởng lão của Tiêu Dao hiện tại, cùng với Liễu Tình cai quản Lung Linh tiểu trúc.

" Bất quá giao tình giữa chưởng môn sư huynh với Tuyết Sơn thật sự cũng rất tốt a ." Thanh Nang thở dài nói.

Chợt nhớ ra điều gì, Thanh Nang lại nghiêm giọng nói tiếp : " Tuân Nhi, Đây là trách nhiệm của ta và các đại trưởng lão khác ở bổn phái, cũng không đến lượt hậu bối như ngươi quản. "

" Đệ tử không dám ! " Thấy sư phụ đột nhiên nổi giận, Tuân Ngọc run run đáp.

Thanh Nang không nói gì thêm, chỉ ngoảnh mặt đi trong mắt lại vương vấn thêm một chút muộn phiền.

" Ta vừa nhận được tin Tuyết Sơn đã khởi hành và đang trên đường đến bổn phái chúng ta, ngươi cùng Yên nhi đến Mộc Tâm phường để đón tiếp bọn họ." Thanh Nang lạnh lùng phân phó, sau đó thì xoay người đi ra khỏi cửa.

Đến khi khuất bóng ở cuối đường, Liễu Tình mới nhẹ nhàng nói : " Tuân Nhi, tin đồn Hạ Tử chưởng môn đã chết cũng chỉ là lời lẽ thất thiệt, ngươi không nên bận tâm nhiều về điều đó . "

" Cũng đã một thời gian dài khi chưởng môn nhân đột nhiên biến mất, không tận mắt thấy thì đệ tử thật sự cũng không thể nắm chắc. " Tuân Ngọc bối rối đáp.

" Sư phụ người ít khi nổi giận với các ngươi như vậy, người hẳn có điều gì khó xử của riêng, các ngươi nên hoàn thành tốt mệnh lệnh người giao thì hơn. " Liễu Tình nhẹ nhàng an ủi Tuân Ngọc Và Lý Như Yên.

Biết lệnh sư phụ khó cãi, hai người dạ vâng với sư nương rồi cùng nhau rời khỏi tiểu trúc.

Bạn đang đọc Tuyết Sơn sáng tác bởi atuyett07
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi atuyett07
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.