Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 7: Song kiếm hợp bích

Phiên bản Dịch · 1857 chữ

Triệu Ngang buồn rầu, hoàn toàn mất hết hứng chơi tiếp, sững sờ trên đường lớn Tô Châu ngẩn ngây nhìn trong bang hội nháy mắt sôi trào.

Triệu Ngang cắn chặt môi dưới, quên đi, người ta đã gọi cậu ta là tiểu suất, xem ra, cậu ta thật sự không phải Nhạc Doanh Phong, vậy cũng cần không khó chịu làm gì.

Nhìn lời cậu ta, tâm trạng buồn bực vừa rồi không tự chủ từ từ biến mất.

Thật sự không tiền đồ, Triệu Ngang âm thầm mắng mình một tiếng, điều khiển nhân vật tiếp tục chạy ra Tây Hồ, mới nãy nhiệm vụ chỉ nhận một nửa.

[Mật] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành] nói với các hạ: bang chủ nói thiệt thẳng thắn yoyo73 hai người có JQ không đó, không sao anh ấy lại không cho nữ sinh người ta mặt mũi nào!

Triệu Ngang không tự chủ bĩu môi, rồi mới nhấn vào tên cô ấy hồi âm lại.

[Mật] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành] nói với các hạ: áu áu áu áu áu áu áu áu !!!! Là sư phụ suy nghĩ nhiều quá sao? Tại răng sư phụ nhìn thấy lời này của con càng cảm thấy hai người có JQ? XD… Đố kị thiệt đậm đặc a a a a a a !! Không được, sư phụ phải thảo luận với Tu đây, quá kích thích!

Triệu Ngang lúc này mới phát hiện lời mình vừa nói có chút cáu kỉnh, nhất thời luống cuống tay chân.

[Mật] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành] nói với các hạ: ha ha ha, đừng kích động đừng kích động… đồ nhi con thật là quá đáng yêu 😄

Triệu Ngang không biết là đang cường điệu với cô ấy, hay đang cường điệu với chính mình.

Nhận hết nhiệm vụ một lần, bắt đầu từng chút từng chút đánh, Nga My đánh quái vốn dĩ rất đau khổ, hơn nữa cậu không tập trung, tốc độ giết quái càng chậm.

Trong bang hội từ lâu đã yên tĩnh trở lại.

Tuy Nguyệt Ảnh Phong nói thật uyển chuyển, nhưng bất kể thế nào, một nữ sinh dấn thân game đi tìm cậu ta, cậu ta lại bảo người khác cứ theo đuổi đi, mặt mũi Điệp Y kia thật sự không còn.

Mọi người cũng biết điều im lặng.

Ô Nhân Yêu Khuynh Thành bên kia cũng không động tĩnh, Triệu Ngang một nhát một nhát chém quái, trong lòng vẫn có trận trận không thoải mái, vừa định logout thì thu được lời mời đội.

Mở, của Nguyệt Ảnh Phong.

Muốn làm bộ không thấy logout, nhưng tay cứ nhấn đồng ý, người nọ rất nhanh chạy đến bên cạnh cậu.

Triệu Ngang lại bĩu môi.

“Vợ cậu vừa tới sao cậu không tìm cô ta chơi?”

Triệu Ngang gõ lên rồi lại vội vàng xóa sạch, đánh ra một cậu như vậy, chính cậu cũng không tin đây không phải là ghen.

Lại thay bằng một hàng, “Tớ muốn logout, mai gặp đi.”

Ngón tay trên nút enter múa máy thật lâu, cuối cùng cũng không chịu đè xuống, không khí phách lại xóa, lại gõ.

Thêm một tên 100+, Triệu Ngang cơ bản không cần xuống thú cưỡi, Nguyệt Ảnh Phong đưa đội trưởng cho cậu, đánh xong thì cỡi Tuần Lộc trong túi Càn Khôn (hệ thống tặng) kéo tên đầy tớ chuyển địa điểm, nhiệm vụ xong rất nhanh. Triệu Ngang đánh cả tiếng cũng chưa chắc bằng quái thú Nguyệt đại hiệp vung tay 20 phút.

Nguyệt Ảnh Phong bảo cậu dẫn đội qua Nhĩ Hải, đến Đại Lý dừng lại, chạy đi một lát, trở về giao dịch cho cậu năm cây sơn trà.

Nguyệt đại hiệp về đơn vị, Ngang Ngang Ngao Ngao lại điều khiển Tuần Lộc chạy vù vù đến Nhĩ Hải.

Vừa qua truyền tống, có người xin vào đội.

Triệu Ngang mở ra, động tác không nén nổi dừng lại.

Người trong khung xin vào, là Điệp Y.

Đồng ý , tâm tình Triệu Ngang vừa mới chuyển tốt không tự giác lại có chút nặng nề.

Bị điểm tên, Triệu Ngang chỉ có thể trả về một câu.

Triệu Ngang có chút hối hận, vừa nãy thật sự nên ngó lơ lời mời đội của người nào đó mà dứt khoát logout, bây giờ tự hại mình phải ở đây nhìn hai người bọn họ liếc mắt đưa tình.

Triệu Ngang bĩu môi, đúng thiệt là chu đáo.

Dẫn theo Nguyệt Ảnh Phong đi khắp bản đồ nhận nhiệm vụ, lại giao mấy cái nhiệm vụ sai vặt, Triệu Ngang dừng Tuần Lộc lại, ngây tại chỗ nhìn Nguyệt Ảnh Phong đánh Dã Nhân.

Điệp Y cũng đã tìm tới, đi theo bên người Nguyệt Ảnh Phong, Triệu Ngang nhìn thân ảnh bọn họ chém quái, trong lòng đột nhiên nhảy ra một câu, song kiếm hợp bích.

Lại bắt đầu không thoải mái.

Hai người vừa chém quái vừa nói chuyện phiếm, có thể nhìn ra được trước kia cùng nhau chơi game rất thân thiết, thỉnh thoảng lại nói hiện tại chơi cái gì gì gì, cùng người nào nào nào đã lâu không liên lạc.

Triệu Ngang chỉ có thể khiến cảm giác hiện hữu của mình ít đi một chút, lại ít đi một chút.

[Mật] [Nguyệt Ảnh Phong] nói với các hạ: Ngang Ngang, sao không nói chuyện?

Hai chữ Ngang Ngang khiến tim Triệu Ngang loạn nhịp, nhưng nháy mắt lại âm thầm mắng mình một tiếng. Tên của mình nơi đây là vậy, người ta đương nhiên phải gọi thế.

Chẳng lẽ cậu cũng phải theo chân hai người bọn họ cùng hồi tưởng sao?

Vốn Nguyệt Ảnh Phong một mình đánh rất nhanh, hiện tại thêm một người, càng nhanh hơn, nhiệm vụ Nhĩ Hải làm xong chỉ mất mười mấy phút đồng hồ.

Đã chín giờ tối hơn, mẹ gõ cửa phòng cậu, “Ngang Ngang, ba con về rồi, ra ăn cơm.”

Triệu Ngang lúc này mới nhớ tới, hôm nay ba có việc về trễ, cơm tối còn chưa ăn, cả ngày chỉ ăn một tô mì vào buổi sáng, “Dạ.”

Vừa lúc có thể không cần nhìn bọn họ nói chuyện nữa, Triệu Ngang thở phào nhẹ nhõm.

Mấy chữ ‘thế giới hai người’ này lại khiến Triệu Ngang một trận bực mình.

Nói xong cũng không đợi cậu ta đáp lời liền lui đội.

Dùng môn phái triệu tập lệnh trở về núi Nga My, nhấn dấu X trên cửa sổ game.

Trên màn hình xuất hiện khung đếm ngược, 3, 2, …

Lúc đến 1, cậu thấy góc trái bên dưới nhảy lên một câu.

[Mật] [Nguyệt Ảnh Phong] nói với các hạ: cô ta không phải vợ tôi… tôi chưa từng ở trong game kết hôn qua

Triệu Ngang giật mình, cửa sổ game đã đóng lại.

Bạn đang đọc Tựu Ngoạn Tiểu Hào Đích Mệnh của Tô Biệt Tự
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi amycola
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.