Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Săn Bắt(1)

Tiểu thuyết gốc · 2172 chữ

Nếu như mọi người có một câu hỏi?

Tại sao mạt thế lại xuất hiện?

Nếu như để một con người yếu đuối,họ chắc chỉ có thể âm thầm suy ngẫm, lặng lẽ xiết chặt bàn tay nhỏ bé mà yếu đuối của họ.

Trần Hạo tiến tới cửa sổ, lúc này máu đã nhuộm từng mảng từng mảng lớn trên mặt đường, trông như những đóa hoa hồng rở rộ, tràn ngập mùi tanh tưởi.Hắn im lặng quan sát các đầu xác chết.Xác chết hậu thế (kiếp trước) mạnh đến đáng sợ, chẳng những có năng lực đặc biệt, còn sở hữu trí tuệ như nhân loại, biết sử dụng mưu kế, biết bố trí cạm bẫy, quả thật làm cho con người khó lòng phòng bị.Xác sống sơ kỳ rất đơn thuần, có rất nhiều nhược điểm.

Xác sống ở trạng thái lây nhiễm đầu, không có năng lực bật nhảy, không có trí lực, võng mạc trong mắt bị virus gặm nhắm, thị giác mơ hồ, chỉ nhìn rõ trong khoảng một mét.Thính lực bình thường, có một số hủ thi bị điếc, do màng nhĩ bị thịt thối rữa ăn mòn.Ngoài ra, nó còn sợ ánh sáng!

Cơ thể luôn trong tình trạng thiếu hụt hàm lượng nước nghiêm trọng, nên chúng sẽ theo bản năng sợ sệt nhiệt độ, có thể dùng nhiệt độ cao xua đuổi, bất quá, nếu nơi nhiệt độ cao có mùi máu tanh, chúng nó sẽ bất chấp nhào tới, bởi vì bản năng tham ăn vượt trội bản năng sợ hãi!

Nhược điểm trí mạng của chúng nằm ở đầu.

Không có trái tim, chúng nó vẫn có thể sống, vì hệ thống tuần hoàn trong cơ thể đã ngừng hoạt động, có tim hay không cũng như nhau, mà cấu trúc đại não phức tạp hơn, coi như phần lớn tế bào não chết, miễn thần kinh trung ương vẫn còn, cơ thể nó vẫn có thể phản ứng với tín hiệu kiểm soát của sóng điện từ sinh học.

Cho nên đập vỡ đầu là biện pháp duy nhất để tiêu diệt bọn nó!

Đáng lưu ý nhất chính là khứu giác của chúng đặc biệt nhạy bén, nghe có vẻ cường điệu hóa, nhưng đại khái gấp 10 lần người thường, sấp sỉ một phần tư mũi chó, mà một con chó có thể đánh hơi ra mùi hương ít ỏi còn sót lại, trực tiếp truy đuổi đến vị trí mục tiêu, trừ khi trừ khử sạch sẽ mùi trên người, nếu không cơ bản không thể trốn tránh!

Ý nghĩa rất rõ ràng, nếu ngươi bị một vết thương nhỏ trên người, chúng nó sẽ như cá mập biển, ùn ùn tập hợp lại chỗ ngươi!

Dưới tình huống nắm rõ điểm yếu của chúng,Trần Hạo có rất nhiều biện pháp đối phó, nhưng mà, hắn sẽ không lựa chọn hành động vào ban đêm, lý do thứ nhất, đám hủ thi này có bản năng hoạt động về đêm rất mạnh, chúng nó không cần dùng mắt vẫn có thể dò tìm được vị trí của con người, thứ hai, dưới màn đêm tốc độ của chúng sẽ tăng gấp ba lần so với ngày!

-Đành về phòng ngủ vậy!Trần Hạo thấy được cơ thể đang nâng hắc-môn sợ hãi,liền chọn kết quả

Xét đến cùng mới là linh hồn hắn dung hợp thôi.Chưa thể tính cả cơ thể được.

Thời gian còn dài, phải biết tiết kiệm thể năng, nếu như vẫn không ngủ được, nên làm vài việc gì đó, không cần lãng phí thời gian.Đối với Trần Hạo đây!Thời gian là vô giá.

Trước đây, câu nói này không tạo ra hiệu quả rõ rệt, nhưng ở trong tận thế dựng sào thấy bóng này, Lâm Siêu có đủ năng lực sinh tồn từ một cô nhi thẳng đến năm mười chín tuổi, là vì từ nhỏ hắn đã biết quý trọng thời gian, lúc người khác ngủ hắn đang ngẫm nghĩ phương pháp bắt hủ trảo ấu thử, lúc người khác sợ hãi quái vật phải trốn chui trốn lủi trong phòng, thì hắn đang lặng lẽ rèn luyện thân thể.

Sinh tồn là kỹ năng hắn tự học tập lúc nhỏ, sử dụng đá để luyện kỹ xảo cơ bản, sau này trở thành Tiến Hóa giả, có sẵn kinh nghiệm dày dặn, mới ở tuổi 19, thông thạo hai bộ kỹ năng cấp A, đây là thành tựu hết sức kinh ngạc ở kiếp trước!

Đều nhờ vào bộ đôi kỹ năng cấp A này, hắn mới có thể ba lần bảy lượt sống sót khỏi miệng quái vật, nếu không phải lần đó vận khí quá kém, gặp được một con Giác Tỉnh giả, hắn vẫn có thể sống lâu hơn.

Có thể đối với người địa cầu ở đây,mạt thế có lẽ là khái niệm không thẻ chấp nhận được.

Nhưng mà, tính chất sự việc hôm nay hoàn toàn bất đồng.

Đây là tận thế!

Chỉ cần nghĩ tới thế giới quen thuộc trước kia từ nay rời xa, không có cửa hàng ăn nhanh, không có công ty, không có trường học, trên đường lớn không có người qua lại, thành thị trở thành đống hoang tàn trống trãi, chỉ còn mình sinh hoạt cùng một đám quái vật ăn thịt người... Ngẫm lại có cảm giác không rét mà run!

Trần Hạo thấy thời gian vẫn còn sớm, hơn nữa bên ngoài khá ồn, coi như cưỡng ép đi vào giấc ngủ, chất lượng cũng không tốt lắm, hắn cầm thiết côn đi ra ngoài ban công, bắt đầu rèn luyện thương thuật.

"Vút"

Quét 1 cái thương để ra đằng sau lưng,Trần Hạo thở dài một cái dà soát vũ kỹ.Hắn không luyện những động tác võ thuật hoa mỹ, mà đặc biệt luyện một bí quyết thương pháp.Lấy cường độ thân thể hiện tại, nếu hắn thi triển một số thương pháp cao siêu chỉ được mác bên ngoài, giống như những động tác võ thuật biểu diễn, không có nhiều lực sát thương.

"Keng,chủ nhân(bỏ kí chủ nhé)có thể dùng điểm tích lỷ để mua một bộ vũ kỹ có lực đập rất mạnh.Mà hoa mỹ ít,MP khiêm tốn.Nhất định chủ nhân sẽ thích bộ thương pháp này"

-Ồ?

Trần Hạo ngạc nhiên,nhưng một mực hắn cũng nghe theo chỉ thị từ hệ thống này.

-Vậy ngươi liệt kê ra cho ta xem?

"Keng,với trình độ và cường độ thân thể bây giờ.CHủ nhân có lẽ lên dùng một bộ sức thương bạo nhất,đơn giản nhất và tiêu tốn ít Mp nhất.Vì vậy hệ thống điều xuất ra cho chủ nhân bộ thương pháp"Hỏa Long Trảm".Vừa phù hợp với chủ nhân,huyết mạch lại còn đa dạng vũ khí thương,kiếm nữa."

-oà,ghê ta.Trao đổi nhanh đi!

"Keng,hệ thống bắt đầu trao đổi.Khấu trừ 200 điểm tích phân,tính còn 100 điểm còn lại!"

-mẹ cha,hút máu thật!

Trần Hạo nhắm mắt lại,từ từ kiến thức tru du trong đầu hắn.

"Phùn phụt"

Vừa mở mắt ra,đầu cây thương của hắn đã có một ngọn lửa nhảy múa dữ dội.Hắn tiến thẳng ra ban công.Nơi mà những con zombie đang tụ tập.Vừa đánh vừa giết không quên hấp thụ.

Thương sắt bay lượn trong đêm đen, phát ra từng đạo tiếng rít.

Tay trái mỏi, chuyển sang tay phải, phải mỏi, tiếp tục đổi sang trái...

Mãi cho đến khi qua mười hai giờ đêm, tiếng gào quái dị của đám hủ thi mới dần yếu đi, trên đường phố tiểu khu, đã không còn bắt gặp bóng dáng con người, chỉ sót lại một vài hủ thi bước đi chao đảo, cùng với hủ thi đang nằm bò lên thi thể và căn xé nó, tùy ý có thể nhìn thấy những phần xương tay hoặc chân bị gặm còn sót lại.

Trán Trần Hạo đổ đầy mồ hôi nhiệt do mệt mỏi, hắn lấy khăn lau khô mặt, rồi tuyển chọn đi ngủ.

Đêm nay đã định trước không bình yên.

--------

Hôm sau, mới hừng đông, Trần Hạo đã rời giường.

Hắn nhìn thoáng tiểu khu qua cửa sổ, trải qua một đêm, lúc này trên đường không thấy được nửa người, chỉ còn lại một ít hủ thi du đãng, những đầu hủ thi trải qua một đêm bị virus ăn mòn, máu thịt toàn thân sớm trương phình, y như những xác chết trôi thối rữa do ngâm dưới nước mấy tháng, rất khó nhận ra diện mạo nạn nhân.

Trần Hạo đi vào phòng khách, nhân lúc hệ thống lưới điện chưa ngắt, dùng bếp điện nấu cháo, sau khi hắn ăn no sẽ chuẩn bị ra ngoài đi săn.

Hắn phải võ trang cho bản thân trước.

Đầu tiên, thiết côn nhất định phải đem, tiếp theo khẩu súng lực nắp lòng giảm thanh 0 mã lực,nhét vào khe hẹp của ống quần, sức nặng vừa đủ, sẽ không ảnh hưởng đến tốc độ của bản thân.

Tiếp đó,kiểm tra bảng thông tin cá nhân đầy đủ.

Nhân vật:Trần Hạo

Tuổi : 16

Lv:5

Dame:20 Armor : 37(Giáp áo+tay+chân+quần) Speed : 18

HP:310

MP:500(+100MP:NMV)(Use:0mana)

Skill:Long ngâm,Long Vân Dực,Long hỏa,Thôn phệ.

Bag:La Xuyên Kiếm,10 ổ bánh mì max,Bom nguyên tử,x100 thuốc giải trừ zombie,x30 lựu đạn,x5 lựu choáng,nhẫn ma vương

Tích Phân:700

-Khà,khà,tích phân cũng kha khá!

Sau khi chuẩn bị hoàn hảo,hắn mới quyết định là đi ra ngoài

Trên sàn nhà, vẫn còn lưu lại vết máu.

Hít thở thật sâu.Trần Hạo mở xích chống trộm ra, nhẹ nhàng mở cửa, một ngọn gió lạnh thổi từ ngoài vào, pha trộn mùi máu tươi nồng đậm, cùng với mùi vị thối rữa nhàn nhạt.Bầu không khí quen thuộc này...

Trần Hạo ngẩn ngơ hồi tưởng cảm giác sinh tồn ở kiếp trước, lưỡi dao phải liếm máu mỗi ngày, cuộc sống hoang dã chém giết lênh đênh, một thoáng hiện lại trong đầu, dòng máu trong cơ thể, dường như dần nóng bỏng lên, tế bào toàn thân điều tiết đến trạng thái cảnh giác trong thời gian sinh tồn lúc trước.

Hắn đưa tay khóa trái cửa lại, trong nháy mắt cô lập mình với thế giới này, mùi hôi thối tỏa ra dày đặc trong không khí, hắn hít sâu một ngụm, lập tức nắm chặt thiết côn, rồi nhìn về ba gian phòng chung quanh.Mỗi tầng lầu có bốn hộ gia đình, giờ này có hai hộ đóng chặt cửa, hộ còn lại cánh cửa khép hờ, nhiều vết máu men từ bên trong cánh cửa ra ngoài, đây chính là căn phòng của đầu hủ thi mà hắn đánh chết hôm qua.

Trần Hạo không có đi vào, phía trong sẽ không còn người sống, hắn dọc theo hành lang lên tầng 17.

Vừa đi qua một ngã rẽ, Trần Hạo nghe âm thanh nhai nuốt thật khẽ, nhưng tại hành lang yên tĩnh lại rõ ràng dị thường, hắn ngóc đầu ra khỏi lan can nhìn xuống phía dưới, liền thấy một người già đang ngồi trên bậc thang, lưng đối diện với mình, bả vai không ngừng co rút, giống như đang khóc.

Trần Hạo không có lại gần, mà đứng lệch sang bên hông nhìn lại.

Phát hiện trong lòng ông lão, rõ ràng ôm hơn một nửa thân thể của phụ nữ, bờ vai hắn run run, là do đang cắn xé thi thể người phụ nữ này.

Đột nhiên, ông lão ngẩng đầu lên.Đây là một khuôn mặt thối rữa, hai mắt trắng dã, nhiều nếp nhăn trên mặt do thối rữa mà sắp tróc ra, hơn phân nửa mặt dính máu tươi, sắc mặt vặn vẹo dữ tợn, miệng còn ngậm một đống da và máu thịt.

Trần Hạo khuôn mặt tự tin nhìn xung quanh.Khi chỉ thấy có một đầu xác chết bàn chắc chắn.

"Grào!"

Lão nhân bỏ nữa cái xác phụ nữ ra, gào rít, nhe nanh gương vuốt chộp về chỗ Lâm Siêu, còn mồi chuyển động càng khiến nó hưng phấn.

Trần Hạo cũng không lùi lại, mà ngay tức khắc xoay mình đạp lên lan can phóng xuống, tàn nhẫn dùng dấu giấy 60 mã hằn sâu trên gương mặt thối rữa của nó, đá bật ngược cả người nó về sau, coi như nó có lực lượng gấp ba nhân loại, nhưng Trần Hạo lợi dụng lực hấp dẫn cộng thêm trọng lực cơ thể, nên nó không cách nào ngăn cản.

Ngay thời điểm nó đổ nhào,cây thương của hắn đã có một đầu nhọn xuyên thẳng.

"Xoẹt"

Âm thanh trên đầu, truyền đến âm thanh nặng nề.Cái đầu như trái dưa hấu bể nát, não đỏ tương trắng pha trộn phụt ra khắp nơi, ông lão hủ thi cánh tay rốt cục đã thôi cử động, sau đó vô lực hạ xuống.Trần Hạo lập tức ngồi xổm xuống, dùng bàn tay hướng về con zombie phía trước;Thôn Phệ...

Bạn đang đọc Hệ Thống Xuất Hiện Tại Mạt Thế sáng tác bởi Lái6Máy9Bay6Fuck9
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lái6Máy9Bay6Fuck9
Thời gian
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.