Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tục Thần Đạo Tràng

Phiên bản Dịch · 1778 chữ

Trong phòng tiệc, đột nhiên một người gục xuống, làm cho rất nhiều người bên cạnh giật mình, còn tưởng rằng uống nhiều rượu nên xảy ra chuyện, đang náo loạn gọi cứu thương, đột nhiên cửa phòng bị đẩy ra, rất người tràn vào.

Trần Kiến Thiết mang theo người của Dân Điều Cục tiến vào, đưa giấy chứng nhận lên: “Cơ quan chức năng thi hành công vụ…Hả?”

Trần đội trưởng lần này tới đây, là vì phát hiện có người chơi đang dùng Tục Thần để vi phạm pháp luật, tới bắt người để xử lý, kết quả không ngờ tới lại gặp được một màn này.

Có vẻ là người chơi nào đó đã ra tay trước bọn họ một bước, cho tên lạm dụng Tục Thần này một chút giáo huấn.

“Ngươi đã chiến thắng người chơi ‘Bảo Tài Tử’ trong ngự thần đấu miếu.”

“Ngươi đã nhận được tàn hương của đối phương, tàn hương +1384.”

Chu Bát Chá nhìn thông báo bên trên điện thoại, hơi nhíu màu, thì ra lại còn có cái công năng ‘Ngự Thần Đấu Miếu’ này, đánh bại Tục Thần của người khác trong hiện thực, cũng giống như PK người chơi khác ở trong game, có thể nhận được tàn hương của đối phương.

Chu Bát Chá trong lòng tự nhủ thứ này cũng không tệ, mình cũng không thiệt, tốt xấu gì cũng được một chút tiền lộ phí, cũng không biết người bị thua bên kia tình huống thế nào.

Miễn là chủ của thể miếu còn sống, Tục Thần sẽ không phải chết, chỉ là bị thương nặng phải vào miếu tĩnh dưỡng, hơn nữa một phần trạng thái hư nhược cũng sẽ ảnh hưởng đến thân thể của miếu chủ.

Dù sao, Tục Thần và thể miếu mặc dù là sinh mệnh độc lập, nhưng mà mối quan hệ với miếu chủ lại mật thiết giống như ngũ quan nội tạng của cơ thể vậy, có phúc cùng hưởng, có hoạ cùng chịu.

Nếu miếu chủ tử vong, giống như Tích Cốc Đồng tử lần trước, bản thân nó cũng sẽ mất đi năng lực bất tử, biến thành Yêu Ma Quỷ Quái thông thường.

“Các ngươi nói xem, tại sao chúng ta không đi báo cảnh sát nhỉ?”

Trong mấy nhân viên bị lừa có người lên tiếng, sau khi Quỷ Đòi Tiền bị thanh trừ, đầu óc bọn họ cũng đã thanh tỉnh lại.

“Các huynh đệ, không cần ta đòi tiền cho các người nữa sao.”

Nhiễm Chí Thành đứng ở bên cạnh vẫn muốn có cảm giác được người khác dựa dẫm vào mình, nhưng mà Quỷ Đòi Tiền đã trừ rồi, đầu óc người ta bây giờ đã thanh tỉnh, làm gì có chuyện nhờ cậy hắn.

“Nhờ ngươi có mà ăn cám, chuyện của ngươi ngươi còn chưa tự lo được, chỉ một chút chuyện vẫn còn đần độn u mê.”

“…”

Nhiễm Chí Thành nghe lời này có chút sang chấn tâm lý, sau đó mấy người nhân viên bị lừa tiền kia lần lượt rời khỏi, đi báo cảnh sát.

Như vậy việc này cũng đã kết thúc, Chu Bát Chá thuận tay giúp đỡ giáo huấn người thất đức lợi dụng sức mạnh của Tục Thần một trận, tiêu trừ sự ảnh hưởng của sức mạnh siêu nhiên, còn lại vấn đề kia thì để người trong cuộc tự giải quyết, dù sao thì Chu Bát Chá hắn cũng không phải là bảo mẫu, bị lừa tiền thì tự bọn họ phải đi đòi lại.

Việc xảy ra khi ăn cơm trưa cũng đã giải quyết xong.

Chu Bát Chá không biết là có phải do dây móc Táo Quân ảnh hưởng, khiến cho mình gặp phải chuyện hôm nay hay không, nhưng dù sao cũng được lời chút tàn hương, không tệ.

Chu Bát Chá cơm nước xong xuôi quay đầu trở về, Nhiễm Chí Thành còn không biết xấu hổ, vẫn muốn đi theo dây dưa, nhưng Chu Bát Chá cũng chẳng thèm quan tâm đến hắn.

Bên này Chu Bát Chá vừa đi khỏi, bên kia Nhiễm Chí Thành lại tự chuốc nhục nhã, vừa rồi hắn có xin một chút tiền từ mấy đồng nghiệp cũ, lại quay vào sòng bạc bên cạnh, nghiện cờ bạc hết thuốc chữa rồi.

Nhưng mà, Nhiễm Chí Thành vừa mới ngồi xuống, trong bụng lại cuộn lên một hồi dời sông lấp biển, vừa căng vừa đau, giống như là đau bụng tiêu chảy, không thể nín được, không thể ngồi im, lập tức chạy vào phòng vệ sinh.

Giải quyết xong, dễ chịu một chút, ngồi nghỉ một lát cảm thấy vô sự, hắn lại trở về chiếu bạc tiếp tục đánh, không ngờ tới vừa mới ngồi xuống, bụng lại kêu, Ai u không được rồi!

Cứ như vậy mấy lần, Nhiễm Chí Thành phát hiện chuyện có vẻ bất thường, tại sao hắn cứ ngồi xuống muốn đánh bạc lại bị tiêu chảy đây?

Aiza, Nhiễm Chí Thành vò đầu bứt tai, đối với con nghiện cờ bạc như hắn, nửa ngày không đánh bạc toàn thân liền cảm thấy khó chịu, nhưng bây giờ chỉ cần sờ vào bài bạc một cái, bụng lại đau, vài lần như thế, làm cho hắn muốn phát điên, Nhiễm Chí Thành không biết mình bị làm sao, thế nào cũng không thể đánh bạc nữa.

Hắn đương nhiên không biết, bởi vì Chu Bát Chá không nói cho hắn là đã tặng một món quà nhỏ, Giới Đổ Cổ.

Công năng của Giới Đổ Cổ chính là khi người nghiện muốn đánh bạc, thân thể sẽ có biểu hiện giống như bị tiêu chảy nặng, từ đó cưỡng ép không cho đánh bạc.

Đừng nói là có người cho là thực sự có thuốc tiên, có thể trực tiếp làm cho người ta không nghiện nữa chứ? Mặc kệ là nghiện đánh cược hay là nghiện thuốc, nghĩ rằng tự mình đoạ lạc phóng túng hưởng thụ xong sau đó ăn một viên thuốc là có thể khoẻ? Làm gì có chuyện tốt như vậy chứ.

Giới Đổ Cổ, tên như ý nghĩa, là “Cấm Đánh Bạc”.

Bên này Nhiễm Chí Thành trúng phải Giới Đổ Cổ, đang bị đau đến chết đi sống lại, về sau có lẽ sẽ không bao giờ dám đánh bạc nữa, ở bên kia, Chu Bát Chá đã trở về phòng ký túc, tiếp tục chơi game.

“Ngươi đang đứng ở phụ cận Bán Nhĩ Thôn, các thôn dân bất thiện nhìn tên Tha Hương Nhân nhà ngươi, nhao nhao cầm lên nông cụ, chuẩn bị tô lên giao diện của ngươi một chút màu tím.”

Chậc, Chu Bát Chá cũng hết kiên nhẫn, trực tiếp dùng bạo lực.

“Thực Cốc Giả, có vẻ ngươi không muốn mất thêm thời gian ở đây, ngươi bày ra thể miếu, gọi Tục Thần, ngươi đang đại khai sát giới ở Bán Nhĩ Thôn.”

“Ngươi ở trên mảnh đất Tục Thế sử dụng Tục Thần, đã bị Chân Quân Chú Ý.”

“Ngươi đã giết chết thôn dân của Bán Nhĩ Thôn, tàn hương +10”

“Ngươi đã giết chết thôn dân của Bán Nhĩ Thôn, tàn hương +10”

“Tàn hương +10, tàn hương +10, tàn hương +10…”

“Chân Quân lại càng chú ý đến ngươi hơn.”

“Chân Quân đã giáng xuống sức mạnh của mình, chúc phúc cho tất cả yêu ma quỷ quái gần Bán Nhĩ Thôn, năng lực thân thể của tất cả thôn dân trong Bán Nhĩ Thôn được tăng lên trên diện rộng.”

“Qua một phen khổ chiến, ngươi đã giết chết thôn dân của Bán Nhĩ Thôn được Chân Quân chúc phúc, tàn hương +10.”

Chậc, độ khó tăng thêm nhưng không tăng thêm phần thưởng à.

Chu Bát Chá chửi thầm, nhưng vẫn tiếp tục, cường độ này Hỷ vẫn đủ sức ứng phó.

“Tàn hương +10, tàn hương +10…”

“Hành vi kiêu căng đồ sát khắp nơi của ngươi đã làm cho người cai quản Bán Nhĩ Thôn chú ý, Triền Túc Công hiện thân.”

“Thực Cốc Giả, dù cho ngươi có sức mạnh của Tục Thần, nhưng cũng rất khó có thể đối phó với tồn tại trước mắt ngươi, Tục Thần của ngươi mới sinh ra không lâu, mặc dù có thiên phú dị bẩm, tiềm lực siêu quần, nhưng thực lực vẫn cần thời gian tu hành cùng tĩnh dưỡng để trưởng thành, mới có thể xử lý Triền Túc Công.”

“Ngươi lựa chọn không nghe lời khuyên, dùng cứng đối cứng? Hay là thông minh một chút, tạm thời rút lui?”

Chu Bát Chá nhìn văn bản miêu tả, xem ra đã gặp Boss của bản đồ này, Triền Túc Công chính là nhân vật được nhắc tới trong cốt truyện lúc trước.

Theo như văn bản miêu tả hiện tại, Chu Bát Chá nghĩ rằng hẳn là hắn không thể đánh bại được Triền Túc Công, vậy dĩ nhiên là không nạp mạng, chết phí công vô ích làm gì, Chu Bát Chá lựa chọn rút lui.”

“Thực Cốc Giả, ngươi đã lựa chọn rút lui, nhưng bởi vì hành vi lạm sát của ngươi, nên đã kết thù cùng với Triền Túc Công.”

“Bởi vì ngươi không chút kiêng kỵ, bên trên Tục Thế sử dụng Tục Thần, ngươi đã bị Chân Quân Chú Ý ( 60 tiếng )”

“Trong thời gian Chân Quân Chú Ý, ngươi sẽ bị yêu ma quỷ quái truy sát, đề nghị ngươi trốn ở những nơi được các Thực Cốc Giả cổ xưa phù hộ, ví dụ như điện thờ, Đại Tế Táo…”

Chu Bát Chá lại bị Chân Quân Chú Ý.

Mở miếu thỉnh thần sảng khoái nhất thời, sau đó lại phải ngồi đợi ở điện thờ.

Chu Bát Chá đang định trở về Đại Tế Táo, dạo qua gian hàng một chút, không ngờ rằng, Táo Quân Thiên Phú lại hoạt động.

“Táo Quân thiên phú phát động.”

“Ngươi đang trên đường rời khỏi Bán Nhĩ Thôn, ngoài ý muốn trượt chân rơi vào trong một cái địa lao bỏ hoang, địa lao này đã từng được Triền Túc Công dùng để cầm tù những Tha Hương Nhân phiền phức trong thời đại mà Tục Thế Chi Chủ còn thống trị, hiện tại đã bị bỏ hoang từ lâu.”

“Ngươi ở bên trong địa lao bỏ hoang, phát hiện một bộ di hài của Thực Cốc Giả, ngươi tiến đến lục soát di hài.”

“Ngươi đã nhận được: Chìa Khoá của Tục Thần Đạo Tràng.”

Bạn đang đọc Tục Thế Chi Chủ của Nam Khang Bắc điều
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kjndst
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.