Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hạ Tâm bán mình

Tiểu thuyết gốc · 2062 chữ

Rời Hạ gia trong đau đớn tủi nhục , không có cách nào có thể cảm nhận được tâm lý hắn lúc này , linh hồn như rằng xé hắn hận mình không đủ mạnh giữa thế giới võ giả vi tôn mà hắn trói gà không chặt , người thân bị giết bản thân chịu nhục mà không làm gì được , hắn bỏ miếng ngọc bội mà Hạ Thanh trả lại ra xem trên cổ hắn cũng có một miếng đây là hai nửa của một miếng ngọc bội hoàn chỉnh có hình đồ án không rõ , chẳng còn tinh thần ngắm nghía , nhưng hắn nhớ đến một miếng là của mẹ hắn để lại truyền ngôn họ Trần để lại con trai sẽ được một nửa ngọc sau này dâu trưởng một nửa , vì hắn con một lên mặc định sau này là gia chủ cách đây mấy năm hắn đưa cho Hạ Thanh một nửa vì truyền thuyết đeo ngọc sẽ mang lại nhiều may mắn nhiều phúc lộc , may mắn chẳng thấy đâu giờ đây tan đàn ly tán .

Trời đã ngả sang chiều hắn một mình với đôi chân vỡ vụn đau đớn nhưng cố vén rèm xe ngựa ra để nhìn chỉ còn duy nhất một tên lính đánh xe thấy hắn tên kia vội hô

- Công tử

Trần Kiệt khẽ gật đầu

- Công tử người thế nào rồi , tiểu nhân đáng chết đã không bảo hộ được công tử, tất cả mọi người đều tử nạn bọn chúng để tiểu nhân sống đưa ngài về

- Không sao ngươi cứ đi đi

- Tên thuộc hạ thúc ngựa đi tiếp từng cơn gió nhẹ mùa thu như đâm xuyên vào da thịt luồn thêm vào linh hồn Trần Kiệt , hắn thề nhất định từ nay về sau quyết tâm tu luyện để trả thù .

Bất ngờ ngựa rú lên giật mình , xe ngựa như gặp phải một lực lượng va đập cực mạnh vỡ vụn Trần Kiệt văng xuống đất đau đớn run lên miệng thổ một đống huyết , tiếng cười vang lên âm thanh quen thuộc lọt vào tai Trần Kiệt không phải Diệp Côn thì ai vào đây

- Mới một ngày không gặp Trần thiếu gia có vẻ cũng không được tốt lắm nhỉ

Diệp Côn mỉa mai , đi theo hắn là hai tên bịt mặt nhìn dáng vẻ cũng trung tuổi , thủ hạ của Trần Kiệt cũng rút kiếm nhưng kiếm chưa rời vỏ đã bị một tia kiếm khí của một tên bịt mặt xuyên thủng tim , hắn định giết luôn Trần Kiệt thì Diệp Côn ngăn lại nói

- Để ta chơi đùa với con kiến này một tý

Hắn đi gần lại còn cách Trần Kiệt một đoạn cười nói

- Ngươi đang hận ta lắm nhỉ haha cảm giác đau đớn nhục nhã hoà lẫn vào nhau chắc cực kỳ khó chịu đấy nhỉ , ai bảo một con chó như ngươi lại có quan hệ với người phụ nữ của ta , chỉ nghĩ đến ngươi đến gần Hạ Thanh ta đã muốn băm ngươi ra , nhưng dù sao ta thích cảm giác như thế này hành hạ người khác cũng rất vui

Về Diệp Côn hắn à con của môn chủ Kiếm Môn , một trong cửu đại môn phái của Huyền Vũ vi diện hắn sinh ra có thiên phú hơn người nghe nói ngày hắn sinh ra trời đất sinh dị tượng quang mang , hắn cũng là kẻ sung sướng từ trong trứng nước , Kiếm môn xưa nay là môn phái truyền đời nhưng mấy trăm năm nay Diệp Gia không ngừng lớn mạnh lấn áp tất thảy đã ba đời môn chủ đều họ Diệp người đời vẫn hay nói Kiếm Tông thay thế bằng Diệp Tông , lên từ bé hắn là thiếu chủ được ưu ái nhất của các môn phái làm mưa làm gió nhưng cũng có thể nói hắn là một thiên tài hắn vượt xa các đời họ Diệp trước lẫn đương thời

- Muốn giết cứ giết tên khốn nhà ngươi , nếu ngươi để ta sống sẽ có ngày ta giết cả họ hàng hang hốc nhà ngươi băm ngươi thành trăm mảnh , hâhha ta cũng nguyền rủa các ngươi cả nhà chết sớm , đôi vợ chồng người sớm không có con nối dõi , Trần Kiệt vừa cười như khóc mà rủa Diệp Côn

Hừ một tay Diệp Côn vẩy nhẹ một luồng kiếm khí như bao bọc trong một quầng lửa 🔥 đánh gãy tay trái Trần Kiệt , đau đớn truyền đến hắn rên lên nhưng cố cắn môi không làm mình mất đi lý trí trước mặt kẻ thù

- Đừng nói với ta cái kiểu như vậy , ta biết ngươi oán hận nhưng trước khi ra đi ta cho mi cảm giác hưởng tý thống khổ của việc bao năm ở bên cạnh lão bà của ta hâhhaha

- Hai tên thị vệ giật mình thiếu chủ nhà mình thật nhỏ mọn , nhưng chỉ dám nghĩ sao dám nói

Cố nhịn cơn đau , Trần Kiệt nói

- Nào nào thằng khốn tiếp tục đi nào hahaha , lão bà của ngươi dù sao cũng bị ta chơi chán rồi có chỗ nào mà ta chẳng biết ( tất nhiên là hắn nói dối hắn làm gì đã được như vậy , cả hai có tiếp xúc cơ thể nhưng chỉ dừng ở mức ôm hôn cầm tay đi chơi ).

Diệp Côn từ từ tiến lại , một luồng uy áp thả ra khí lực xung quanh trùng kích khủng khiếp , vạn vật xung quanh như đứng im Trần Kiệt cũng bị thổ huyết lần nữa cố gắng định nặn một nụ cười nhưng cơ thể không theo hắn điều khiển được nữa cứng như đá , Diệp Côn lạnh lùng hai mắt hắn đỏ ngằu hắn như biến thành đúng bản chất tay phải dơ lên một luồng kiếm khí xuyên vào miệng Trần Kiệt rồi xoay tròn , răng , lưỡi của Trần Kiệt thành bầy nhầy rút ra ngoài .

- Để ta làm sạch cái miệng lưỡi của ngươi Diệp Côn gằn từng chữ , ta cũng sẽ làm như vậy với tất cả người nhà của ngươi , để chúng thấy gia tộc có ngươi là bất hạnh lớn nhất .

Không gì có thể miêu ta hết cảm xúc Trần Kiệt lúc này mọi thứ như một thước phim hắn là nhân vật chính nhưng thước phim ấy cứ tua đi tua lại một cảnh tượng , tên Diệp Côn cũng ra tay rất vừa phải , tuy mạnh mà nhẹ đủ để một người bình thường thống khổ nhưng không hề ngất đi .

Trần Kiệt biết truyện đã đi vượt quá xa nhận thức cũng như năng lực của hắn lên nhắm mắt có lẽ hắn buông xuôi rồi

Thấy mọi chuyện ko theo ý muốn chẳng thú vị gì chẳng có tràng cảnh cầu xin , khóc lóc hay quằn quại đau đớn Diệp Côn thả lỏng

- Thôi ta thành toàn cho người , định một chưởng giết luôn Trần Kiệt thì bất ngờ

- Dừng tay

Hạ Tâm ở đâu chạy đến , Diệp Côn tên khốn khiếp ngươi đã hứa không giết huynh ấy ,nàng trốn khỏi từ đường nhân lúc mọi người nhộn nhịp chuẩn bị lễ ăn hỏi của tỷ tỷ đuổi theo Trần Kiệt

nào ngờ phát sinh sự việc như này nước mắt ướt đẫm nàng lại đút cho Trần Kiệt một viên đan dược chữa thương rồi rút kiếm vùng lên chỉ thẳng vào Diệp Côn nhưng chỉ một động tác nhỏ hắn đã thu được kiếm đẩy bay nàng ra

- Hừ Hạ Tâm đừng để ta mất lý trí , ngươi còn nhỏ không hiểu được chuyện đại sự lần này ảnh hưởng lớn như thế nào đâu , Hạ gia vì truyện này sẽ một bước lên mây .

Hạ Tâm nghe không thông nàng hét lên

- Tên vô sỉ khốn khiếp , ta ko cho ngươi làm hại huynh ấy , tỷ tỷ sẽ khổ nếu ở cạnh con ác ma như ngươi ,

Nói rồi nàng tiến lại Trần Kiệt ôm chặt lấy hắn ngươi giết huynh ấy thì giết luôn ta đi

- Diệp Côn giật mình , cái cmn gì thế này , không ngờ cô em vợ mình lại có tràng cảnh máu chó như này sao , đột nhiên hắn nghĩ liệu cô em vợ mình có một chân với tên Trần Kiệt này không ,

hắn quan sát kỹ lại , ngay lần đầu gặp hắn cũng rất có thiện ý với Hạ Tâm nhưng nàng còn nhỏ lại mặc định sẽ là em vợ , tất nhiên ở thế giới này việc thu hai chị em không hiếm nhưng hắn ở tầm mắt rất cao , Hạ Tâm hay Hạ Thanh so với người thường thì hơn nhưng xét về khí chất lẫn bối cảnh , duyên dáng đều thua xa các nữ nhi thế gia môn phái mà hắn gặp nhưng một ý nghĩ xấu xa chợt loé lên hắn cười nhẹ nói

- Muội đừng khóc nữa , muội làm vậy ta có cảm giác xa cách , và cũng cảm thấy ăn năn hối lỗi vô cùng , Hạ Thanh sẽ nghĩ về ta như nào , nhưng muội cũng lên biết ta cũng vì bất đắc dĩ cường giả vi tôn , lợi ích vẫn là chân chính trong thế giới này , hắn làm bộ như thở dài , có trách thì hắn lên tự nhìn nhận lại bản thân nếu hắn có thực lực hơn ta thì đâu lên lỗi , ta cũng chỉ phụng chỉ hành xử mà thôi ,

- Ngươi im đi Hạ Tâm hét lên , đừng giảo biện .

- Ta có cảm giác muội với hắn rất mờ ám

- Hạ Tâm ấp úng ta ta với hắn không có gì người đừng suy nghĩ tiểu nhân

- Vậy sao muội lại ra sức che trở hắn như vậy

- Ta cảm thấy làm người lên làm như vậy ,

- Diệp Côn giả bộ thở dài vậy ta làm sao về thông tri cho tông môn đây ,

- Trần Kiệt rung rung nhìn Hạ Tâm ý muốn bảo đừng tin lời hắn nói

- Diệp Côn ra vẻ tức giận , hừ một tên phế vật một luồng kiếm khí đâm thẳng vào mắt trái của Trần Kiệt hắn lại rú lên từ cổ họng

- Hạ Tâm cảm thấy tâm tính mình sụp đổ , nàng triệt để tuyệt vọng , mất đi tất cả nhân sinh quan , nàng quỳ xuống nói

- Ta cầu xin ngươi tha cho huynh ấy

- Hừ muội thấy đấy việc này ta rất khó xử ta làm sao dám tự quyết định , ta cũng rất thương muội cũng hiểu được tình cảm của muội nhưng hàz đôi khi lớn lên muội sẽ hiểu .

- Trần Kiệt nghe thấy hắn nói như vậy cũng hiểu ra một số thứ .

- Hạ Tâm cắn răng nói vậy phải làm sao mới thả huynh ấy được , chỉ cần huynh ấy sống ta sẽ chịu hết trách nhiệm , làm gì cũng được

- Khó rất khó , muội cần dốc hết tâm với hắn vậy sao

- Cần ta cảm thấy rất cần .

lúc này Diệp Côn mới lộ bộ mặt thật hắn nói

- Tha cho hắn muội làm gì cho ta cũng được sao .

Hạ Tâm cắn răng nàng còn nhỏ nhưng cũng đâu ngu ngơ

- Đúng

Diệp Côn nở nụ cười tươi nói

- Để ta suy nghĩ nếu ta tha hắn mà không có lý do chính đáng sẽ rất khó nói chuyện , vậy ta sẽ nói vì tình chúng ta lên tha cho hắn một mạng , từ nay nàng sẽ là người của ta .

- Trần Kiệt lắc đầu nhìn Hạ Tâm

- Được ta đồng ý

Nàng lấy tay quẹt hai hàng lệ

Diệp Côn cười ha hả cảm giác rất hưởng thụ

- Hạ Tâm lại nói nhưng ngươi phải lập lời thề

Lời thề ở trong giới võ đạo như được thiên đạo chứng nhân lên ở Huyền Vũ Vi diện không ai dám làm trái .

- Ta Diệp Côn xin thề ....

Bạn đang đọc Từ vô địch ta đi xuống sáng tác bởi yy57259480
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy57259480
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.