Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xà Yêu

Tiểu thuyết gốc · 2067 chữ

Chương 6: Xà Yêu 

Hoang Thần trong hình dạng của Minh Đức dẫn theo đoàn người về lại bộ lạc, vừa vào trong bộ lạc lúc này tràn ngập một bầu không khí ngưng trọng cùng đè nén.

Hắn vừa đi vào liền mấy một số tên thổ dân binh sĩ đang túm lại nói cái gì đó trên vẻ mặt của bọn hắn tràn đầy sự lo lắng cùng bất an, bỗng dưng những tiếng bước liên tục vang lên , nghe thấy nhiều tiếng bước chân từ đằng xa , những tên thổ dân binh sĩ nghe thấy vậy liền quay mặt ra nhìn.

Trước mắt bọn hắn là một tráng hán mặc một thân quần áo làm bằng da hổ, trên mặt có những vết sẹo đang dẫn theo một đoàn người đi đến, vừa thấy hắn tới những tên thổ dân binh sĩ đều biết hắn là ai, bắt đầu nhao nhao hành lễ, thái độ mang theo cung kính cùng sợ hãi.

Thấy bọn hắn như vậy, Hoang Thần trong hình dạng của Minh Đức mới nói ra " các ngươi đứng lên a, lần này ta và các binh sĩ đã công phá thành công Dã Lang Bộ Lạc, nam nhân đã giết hết, nữ nhân cùng trẻ em đã đem về".

Nghe hắn nói như vậy sắc mặt của những tên binh sĩ thổ dân mới hòa hoãn lại, một tên trong số đó mang theo vẻ vui mừng nói "thật là tốt quá, lần này bộ lạc sẽ không còn cẩn bổ sung trẻ em cho nghi lễ tế thần nữa"

"Ừ , các ngươi liền cùng với những binh sĩ này áp giải bọn chúng đi , ta đi nghỉ ngơi trước" vừa nói xong hắn liền dựa theo ký ức sưu hồn được từ Minh Đức đi tìm vị trí nhà của hắn.

Bây giờ là vào buổi sáng các thổ dân trong bộ lạc đa số đều đi làm việc hết nên trên đường đi khá vắng vẻ, thi thoảng liền có vài người qua lại vừa nhìn thấy hắn liền cung kính cúi đầu hành lễ, khi hắn đi qua mới ngẩng đầu lên đi tiếp.

Khoảng một lúc sau, Hoang Thần đi đến trước một gian nhà đá , trang trí liền cùng nhà lão tù trưởng Man Hùng bộ lạc không sai biệt lắm, chỉ cái mấy bộ bàn ghế đá với chiếc giường đá.

Đi vào gian nhà, Hoang Thần liền khôi phục tướng mạo ban đầu của mình nhưng lúc này trên khuôn mặt hắn đã tràn đầy vẻ ngưng trọng " Vừa nãy hắn liền cảm nhận được một ánh mắt đang theo dõi mình khi đang nói chuyện cùng đám binh sĩ, ánh mắt ấy mang theo xem kỹ khi nhìn vào người hắn, nhưng rồi một lúc liền thu hồi hồi ánh mắt".

"May Mắn ta không có lộ ra chân ngựa nếu không sẽ vô cùng phiền phức" vừa nãy trong uy áp của ánh mắt kia hắn liền cảm nhận ra được tu vi của con Tam Đầu Huyễn Tâm Xà này đại khái bằng với Ngưng Khí tầng bảy.

Hoang Thần gương mặt trầm tư nói " Ngưng Khí tầng bảy a, thật sự là phiền phức lấy tu vi Ngưng Khí tầng bốn với 46 điểm linh lực của ta đối phó với con yêu thú kia sánh ngang Ngưng Khí tầng bảy với ít nhất 106 điểm linh lực kia thật sự liền cùng tìm đường chết không có gì khác nhau".

Thực ra hắn cũng có thể lựa chọn trốn đi, nấp ở một nơi khác đợi đến khi tu vi khôi phục đến Ngưng Khí hậu kỳ là có thể chém giết con Tam Đầu Huyễn Tâm Xà này một cách dễ dàng.

Nhưng là chí mạng ở chỗ, linh khí ở địa phương này gần như bằng không mà viên linh thạch trong tay hắn thì đã tiêu hao gần hết chỉ còn đủ hắn khôi phục thêm vài điểm linh lực, cũng không có quá lớn tác dụng.

Đang lúc hắn đang trầm tư suy nghĩ thì cảm nhận được thứ gì, bắt đầu dịch dung lại bộ dáng của Minh Đức, vừa làm xong hắn liền bước ra bên ngoài gian nhà, vừa bước ra hắn liền nghe thấy một tiếng bước chân từ đằng xa, chủ nhân của âm thanh bước chân là một tên nam nhân thổ dân tuổi còn khá trẻ chỉ khoảng hai mươi tuổi đang đi về hướng của hắn.

Theo trí nhớ hắn sưu hồn từ Minh Đức thì tên thổ dân này chính là một trong hai tên binh sĩ được phái đi trông coi mỏ linh thạch nơi con Xà Yêu đang cư ngu, đồng thời kiêm luôn công việc phát ngôn thay cho con Xà Yêu kia.

Tên Thổ Dân kia đi đến, khi đi đến trước mặt hắn liền cúi đầu nói "Tù Trưởng đại nhân, Tế Thần đại nhân triệu kiến ngài nói là có nhiệm vụ muốn giao cho ngài xin mời ngài hãy theo ta a"

"Được rồi, ngươi dẫn đường đi" Hoang Thần trong bộ dáng của Minh Đức nói ra.

Vừa nói xong hắn liền cùng với tên thổ dân kia tiến lên phía trước tiến đến vị trí của mỏ linh thạch , đi được một lúc đã ra khỏi bộ lạc đến gần một khu rừng.

Khu rừng rậm rạp, xuyên qua những bụi cả đi vào trong khu rừng , Hoang Thần cùng tên thổ dân đi tiếp gần nửa dặm thì đã đến gần một bãi đất trống, phía trước có thể nhìn thấy một , một doanh trại nhỏ được bao bởi những bãi cọc gỗ phía bên trong là một trung niên thổ dân đang đứng canh gác.

Tên thổ dân này hết ngó trái ngó phải, lại nhìn xung quanh, một lúc sau hắn mới trở lại bình thường, sau một lúc nữa lại bắt đầu lập lại những động tác kia.

Bỗng dưng " xì xào, xì xào " những âm thanh do bụi cỏ bị đẩy vang lên, " Hử " tên thổ dân vốn đang bất cần đời đột nhiên nghe được âm thanh này bỗng dưng cảnh giác lên, bắt đầu lấy ra cây lao lâm vào trạng thái chiến đấu.

Đúng lúc này hai đạo thân ảnh từ trong bụi cây bước ra, một người là tên thanh niên thổ dân, người còn lại là "Tù Trưởng" của Thanh Dương bộ Lạc.

Vừa thấy hai mặt hai người vốn tên thổ dân đã lâm vào trạng thái chiến đều dừng lại, sắc mặt đều hòa hoãn lại, chạy đến trước mặt "Tù Trưởng" cúi đầu hành lễ nói " A Sán gặp qua tù trưởng đại nhân".

"Được rồi không cần phải đa lễ như vậy" Hoang Thần vừa nói vừa đưa tay ra đỡ A Sán đứng thẳng sau đó buông tay ra.

Sau đó Hoang Thần nhìn vào giữ khu doanh trại, nơi đó đang có một miệng hang hình tròn rộng khoảng năm mét , dài bảy mét , phía xung quanh hang đã được đào sẵn một lối đi theo hình cầu thang xoắn, nhìn thấy lối đi Hoang Thần không chút do dự liền bước xuống.

Một bước.

Hai bước.

Ba bước.

...

Không biết là đã bao nhiêu bước tuy nhiên cuối cùng hắn cũng đã xuống đuợc cầu thang, vốn hắn có thể một phát trực tiếp nhảy xuống là xong, nhưng vì giả dạng thành Minh Đức một phàm nhân bình thường nên hắn cũng phải bình thường mà di chuyển.

Bước xuống dưới hang động hắn nhìn thấy trước mặt mình có một cái lỗ to cao khoảng hai mét rộng năm mét, hắn thấy vậy liền bước đi vào, vừa đi vào một luồng linh khí tươi mới đã phả vào mặt hắn, linh khí nơi này nồng đậm đến mức mà linh khí xung quanh đây đã hóa thành chất lỏng.

"Linh Khí thật là nồng đậm, linh khí ở nơi này ít nhất đã có thể so sánh với linh vụ trì của một số tông môn thượng cổ a, nếu có thể tu luyện ở nơi này chỉ trong nửa năm là ta có thể khôi phục lại 3000 điểm linh lực, trở về cảnh giới giả đan, phục dụng kim nguyên đan đột phá gông xiềng trở thành tu sĩ kim đan kỳ " trong lòng Hoang Thần vừa nghĩ vừa cảm thấy hưng phấn..

Tuy trong lòng hắn nghĩ như vậy nhưng bên ngoài vẫn không để lộ ra bất kỳ biểu cảm gì chỉ một mực mặt lạnh vừa đi vừa đánh giá xung quanh, đây là một lối đi khá hẹp chỉ vừa khoảng hai người như hắn đi, xung quanh rất tối nhưng với thị lực của tu sĩ hắn vẫn có thể nhìn rõ hoàn cảnh xung quanh.

Xung quanh bên bức tường của hắn có những viên đá màu xanh bị dính chặt vào đá, trên trần hang cũng có những viên đá màu xanh bị dính vào, và toàn bộ những viên đá này đều là những viên trung phẩm linh thạch.

Nếu bây giờ phải con rắn kia còn ở nơi này , hắn liền trực tiếp lấy ra phi kiếm nạo sạch linh thạch ở nơi này, hắn cứ thế đi tiếp cho đến khi đi được hơn trăm mét thì dừng lại, bởi trước mặt hắn cửa hang đã rộng mở, bên trong là một hang động rất lớn.

Nhưng để hắn chú ý không phải hang động, mà là chú ý tới một con rắn ba đầu , có da màu trắng xen lẫn màu tím, trên ba cái đầu có nó đều lên một con mắt thứ ba , răng nanh khổng lồ, thi thoảng cái lưỡi liền sẽ nhô ra, phát ra thanh âm "Xì Xì", nếu so sánh về kích cỡ thì những con rắn to lớn nhà ở Địa cầu cũng chỉ gần bằng một cái nanh của con rắn này.

Hắn vừa bước chân vào nơi này thì thanh âm tiếng bước chân cũng tự dưng ra tăng gấp nhiều lần "Cạch Cạch" âm thanh vang vọng khắp cả hang động, con rắn đang trong ngủ say kia cũng vì âm thanh của hắn mà trong ngủ say tỉnh lại.

Con mắt của con rắn mở ra đã nhìn chằm chằm vào Hoang Thần, từ đôi mắt thứ ba của nó đang không ngừng truyền ra ánh sáng tím muốn truyền nó vào ý thức của Hoang Thần.

Thấy vậy Hoang Thần cũng không kháng cự để cho con rắn truyền ánh sáng tím vào trong thức hải của mình, nếu đối với tu sĩ cùng cảnh giới việc để kẻ địch xâm chiếm thức hải của bạn thân mình thì không khác gì là đang tự sát.

Nhưng thứ này chỉ áp dụng khi tu vi tương đồng hoặc thấp hơn thôi, mặc dù tu vi chưa hoàn toàn khôi phục nhưng thức hải của giả đan kỳ vẫn còn, chả qua là không điều động được quá nhiều, nếu con xà yêu này công kích thức hải của hắn thì chết chính là nó.

Tuy nhiên đấy là hắn suy nghĩ nhiều, đối với một "phàm nhân" thì con xà yêu kia nhất kích cũng có thể giết luôn không cần phải dùng thủ đoạn như vậy.

Tuy nói nhiều như vậy nhưng nãy giờ mới trôi qua có vài giây thôi, đạo tia sáng tím kia vào thức hải hắn, khiến cho suy nghĩ của hắn bắt đầu bị thay đổi, "Huyễn thuật? Vậy ta sẽ chơi cùng ngươi a" Hoang Thần trong lòng cười lạnh nói.

"Ngươi là Minh Đức? Rất tốt, rất có dũng khí vậy mà ở trước mặt ta không hề run sợ!" Thanh âm to lớn của con rắn kia vang lên vang vọng khắp cả hang động, khiến cho mấy viên thạch nhũ bị rớt từ trên trần hang xuống tạo nên những tiếng đá nút.

"Con rắn này vậy mà biết nói? À không đúng nó đang sử dụng huyễn thuật, chắc nhờ cái này nó mới có thể giả thần giả quỷ" Hoang Thần minh bạch nói trong đầu.

...

(Còn tiếp)

Bạn đang đọc Tu tiên: Vừa Bắt Đầu Lại Có Tu VI Kim Đan sáng tác bởi phamduckim
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phamduckim
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.