Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tạo Hóa Bảo Vật Mảnh Vỡ (3)

Tiểu thuyết gốc · 2011 chữ

Bầu không khí thoáng cái im ắng đến lạ thường, cho dù là tiếng kim rơi lúc này cũng có thể nghe thấy được.

- Hai mươi vạn thượng phẩm linh thạch.

Không bao lâu sau đó, không biết là ai mở đầu dẫn phát bạo động, toàn trường ồ lên thoáng cái, sau đó là nhao nhao báo giá, vô số thanh âm hét lên, người trước chưa báo giá xong người sau đã chen miệng vào.

- Năm mươi vạn linh thạch.

- Bảy mươi vạn linh thạch.

- Một trăm vạn....

Vô số tiếng báo giá đi ra, bất quá đều không ngoại lệ toàn bộ đều dùng linh thạch gọi giá.

- Thứ kia đáng giá vậy sao? Cả cái sàn đấu giá phía dưới đều náo loạn cả rồi. Bất quá bọn hắn linh thạch nhiều thật, nếu để cho ta dùng số linh thạch kia thì tốt biết mấy.

Số 18 cảm thán một câu, sau đó lại hai mắt sáng lên nhìn vô số kẻ báo giá hàng ngàn hàng vạn linh thạch kia.

Thần Ngọc vỗ vỗ trán, tu sĩ ao ước có nhiều linh thạch tu luyện là không sai, bất quá nhìn biểu tình hận không thể hiện tại lao ra giết người đoạt bảo kia thì mình hết chỗ nói rồi.

- Cô biểu hiện có chút khoa trương rồi. Dù gì tài sản của hai tên Nguyên Anh đều ở trong tay một tu sĩ Trúc Cơ như cô, tổng cộng cũng phải ngàn vạn thượng phẩm linh thạch khoảng chừng. Cộng thêm trữ vật trước kia ta đưa cũng có một số cực phẩm linh thạch, số linh thạch của mấy tên tu sĩ dưới kia cô còn để ý sao?

Số 18 liếc mắt nhìn hắn một cái sau đó thản nhiên nói:

- Có kẻ ngốc mới chê tiền nhiều. Có tu sĩ ngốc mới chê linh thạch đủ dùng không cần thêm.

Thần Ngọc nghe xong á khẩu. Đúng vậy a, nàng nói rất có đạo lý, mình biết nói gì hơn.

- Ngươi còn dư linh thạch không dùng sao? Vậy cho ta đi.

Số 18 vuốt mái tóc thoáng cái cười cười nói.

- Có. Ngươi muốn bao...

Thần Ngọc theo bản năng đáp lại. Bất quá đáp được nửa câu hắn bỗng dừng lại, sau đó là xạm mặt xuống.

- Hừ.

Số 18 cũng không thèm để ý Thần Ngọc có chút giận mà không nói được gì. Nàng khẽ cười cười sau đó tiếp tục theo dõi đấu giá.

Lúc này phía dưới giá thanh trường kích đã tăng đến hai trăm vạn linh thạch thượng phẩm.

-10 vạn cực phẩm linh thạch.

Chợt một thanh âm từ phía lầu ba phát ra. Khi nghe được thanh âm này, toàn trường đang xôn xao báo giá bỗng im bặt lại.

Phải biết một viên cực phẩm bằng một trăm viên thượng phẩm. Người này báo giá thoáng cái 10 vạn cực phẩm linh thạch. Ta thiên, tên này quá giàu có đi.

Hơn nữa thanh âm này lại còn từ một trong các phòng lầu ba báo giá, chỉ có thằng ngu mới nhảy ra tranh đoạt.

- Hai mươi vạn.

Lại một thanh âm khác từ lầu ba phát ra.

Nghe được thanh âm này, kẻ báo giá lúc trước trầm giọng nói ra:

- Tần Đường Tông, các ngươi muốn cùng Luyện Huyết Đường chúng ta tranh giành thanh bán cực phẩm linh khí này sao?

Một giọng nói chế nhạo từ phòng khác vọng lại:

- Đây là đấu giá hội, người ra giá cao thì được, ta chỉ tuân theo quy củ mà thôi.

- Hừ. Lão phu ra giá năm mươi vạn, nếu ngươi còn tăng giá thì ta từ bỏ.

Tu sĩ của Luyện Huyết Đường hừ lạnh cả giận quát.

- Nếu các hạ đã muốn thì ta chỉ có thể mượn hoa hiến phật, chúng ta không ra giá nữa.

Tu sĩ Luyện Huyết Đường nghe người của Tần Đường Tông nói vậy khẽ hừ lạnh, đợi một thời gian sau không ai báo giá nữa lúc này chủ trì bán đấu giá mới thông báo giao dịch thành công.

Mà tại một gian phòng khác, một tên toàn thân mặc hắc bào che kín toàn thân, bất quá điều đó vẫn không thể che đi thân hình gầy như que củi của hắn.

Nếu Thần Ngọc quét thần thức vào dò xét gian phòng này, hắn sẽ kinh ngạc bởi tên tu sĩ thần thần bí bí này vậy mà đã là Độ Kiếp Kỳ tu sĩ.

- Hừ. Bản tọa không ngờ mấy tên này lại không cầm thứ tốt gì khác ra, chỉ dùng một ít linh thạch mà muốn cầm đi bán cực phẩm linh khí rồi sao.

Dừng một chút hắn tiếp tục cười tà nói:

- Kiệt kiệt. Dù sao chỉ là mồi kèm theo, đến lúc đó tìm tới cửa tiêu diệt cầm lại đồ là được.

Dưới khán đài, chủ sự bán đấu giá lấy ra một chiếc khay, bên trên là một mảnh vỡ, của một bộ giáp, lúc này chủ sự kia ôm quyền bốn phía nói ra:

- Các vị, vật phẩm tiếp theo là một phần mảnh vỡ của một pháp bảo không rõ đẳng cấp. Phía đấu giá chúng ta đã thử qua, cho dù là bán cực phẩm linh khí cũng không để lại một vết xước trên nó, vật phẩm này rất có thể là tiên khí trong truyền thuyết, vì vậy vật này chỉ nhận vật đổi vật không nhận linh thạch, đấu giá bắt đầu, xin chư vị ngàn vạn lần chớ bỏ qua.

Nghe được lão giả kia nói xong, toàn trường hít ngụm khí lạnh. Bất quá hồi lâu sau lại bình tĩnh trở lại. Nếu là tiên khí thật đi nữa, chỉ là một phần nhỏ của tiên khí không hoàn chỉnh, lại là phòng ngự, như vậy đấu giá xuống có trứng dùng a.

Thế là, nửa ngày trôi qua không có lấy một tiếng báo giá.

Đang lúc chủ sự đấu giá ảo não muốn chuyển vật phẩm thời điểm, một giọng nói nhàn nhạt thản nhiện phát ra.

- Mười thanh linh khí cực phẩm.

Nghe được thanh âm này, toàn trường thoáng cái chết lặng. Mẹ nó, tên nào lại giàu đến mức độ vậy? Phải biết mấy tông môn Tần Đường Tông, Luyện Huyết Đường còn phải tranh nhau một thanh bán cực phẩm, tên kia thì hay rồi, tiện miệng báo cái giá mười thanh cực phẩm linh khí.

Vô số thần thức tra xét vào trong phòng, nhưng thấy được kẻ trong đó tu vi gì, cả đám lại khẽ nhíu mày.

- Đạo hữu, ngươi chỉ là Phân Thần một tầng, bên cạnh ngươi cô gái nhỏ kia cũng chỉ Trúc Cơ mà thôi, nếu như báo giá lung tung, hậu quả ngươi biết sao?

- Bản tọa trước giờ nói một là một, ta báo giá 10 kiện cực phẩm là mười. Không lẽ đấu giá có quy củ Phân Thần không thể có cực phẩm linh khí hay hoặc là không thể có nổi cực phẩm linh khí sao?

Thần Ngọc hai mắt ngưng tụ, nhàn nhạt nhìn vào đài chủ sự, sau đó lại quét thần thức qua một lượt gian phòng khi trước dò xét mình rồi nói.

Từ khi mảnh vỡ Tạo Hóa Bất Tử Giáp mang lên, hai mắt hắn không khỏi lăm lăm nhìn vào không rời mắt.

Sau đó hắn không tự chủ báo giá. Không ngoài dự đoán, vô số thần thức quét qua mình. Hắn cũng không có gia cố thêm cấm chế phòng mình, hắn muốn để vậy để dụ kẻ gửi đấu giá ra mặt, cuối cùng không để hắn thất vọng, một trong số kẻ dò xét hắn có tu vi cỡ Độ Kiếp Trung Kỳ.

Khóe miệng Thần Ngọc khẽ nhếch, sau khi trả lời chủ sự đấu giá, hắn cũng lười để ý mà nhắm mắt dưỡng thần.

- Được. Vậy ngươi lấy ra mười kiện linh khí kia ta xem.

Tên chủ sự thấy một tên Phân Thần 1 tầng ăn nói với tu sĩ Phân Thần hậu kỳ hắn như vậy, trong lòng cả giận không thôi.

Thần Ngọc lại nhàn nhạt nói mà không thèm mở mắt:

- Cái này còn phải đợi xem có vị nào báo giá hơn ta không, nếu có há không phải ta lộ tài bảo ra ngoài để người thương nhớ.

Nghe được hắn nói cả bọn xạm mặt lại. Ngươi báo giá ra hoặc là phá đám nháo sự buổi đấu giá, hoặc là một con dê béo thực thụ, ở đó mà sợ để lộ.

Thần Ngọc nói câu này chỉ để kích đám người còn lại trong sàn đaua giá mà thôi, nếu có kẻ nào có đồ tốt hơn mình sẽ vì đó mà ngưng báo giá, hắn có thể cầm đồ mà rời đi nhanh hơn.

Đúng như dự đoán, không một ai báo giá, Thần Ngọc nhếch miệng lấy ra mười kiện cực phẩm linh khí, sau đó cầm đồ rời đi.

- Kiệt kiệt. Chính là ngươi. Bản tọa đã câu cá mấy trăm năm rồi, hôm nay cuối cùng cũng tìm được kẻ nhận ra hoặc là có phần còn lại của món đồ kia.

Nói xong, hắn trực tiếp biến mất khỏi gian phòng này.

Mà theo Thần Ngọc rời đi, vô số người cũng âm thầm rời sàn đấu giá mà đi theo, trong đó bao gồm đoàn người Luyện Huyết Đường, thành chủ Thanh Nam Thành.

Về phía Tần Đường Tông và Hải Sơn Các, bọn họ cũng theo đi, chỉ để lại một tên trưởng lão cùng đám tinh anh đệ tử ở lại đấu giá.

Ra khỏi Thanh Nam Thành ngàn dặm, Thần Ngọc dừng lại, sau đó quay đầu lại nói ra:

- Chư vị theo sau ta cũng hẳn là mệt rồi, lại đây làm một chén linh trà giải khát sau đoạn đường dài.

Vừa nói, hắn vậy mà làm thật, từ giới chỉ lấy ra một bình linh trà và một bộ bàn ghế đá, ngồi xuống uống linh trà. Số 18 đã được hắn ném vào giới chỉ.

Ở chỗ này vô số Hợp Thể cường giả, tương đương từ khoảng Cell hấp thụ số 17 cho đến hình thái hoàn hảo khi chưa vận khí, số 18 ở lại cũng không giúp được gì.

Lại còn có một tên Độ Kiếp trung kỳ tu sĩ ở bên cạnh, cho dù là Son Gohan ssj 2 lúc trước đánh với Cell cũng chưa chắc là đối thủ của gã, tên này ở một bên nhìn chằm chằm thì chút nữa chiến đấu hắn đúng là không phân thân được.

- Tiểu bối ngông cuồng. Tại nơi này vô số Phân Thần trung kỳ trở lên, lại còn có tiền bối Hợp Thể kỳ, ngươi còn không mau ngoan ngoãn giao ra tài bảo, sau đó quỳ xuống xin tha chúng ta sẽ cho ngươi con đường sống, chỉ phế tu vi ngươi mà thôi.

Thần Ngọc dừng lại động tác uống trà, nhìn tên vừa nói, Phân Thần ba tầng, đúng là thành chủ Thanh Nam Thành.

Bỗng nhiên, Thần Ngọc giơ bàn tay lên trời, sau đó hắn tụ khí, thản nhiên nói:

- Phản diện quần chúng không nên sống quá ba chương. Kienzan.

Nói xong, một đoàn năng lượng màu vàng được ngưng tụ, đúng là chiêu Kienzan của Krillin.

Thần Ngọc phóng Kienzan về phía tên thành chủ này, tốc độ nhanh kinh khủng, khi tên thành chủ này kịp phản ứng thì thân xác đã chia ra làm hai, vô số tu sĩ đứng sau tu vi thấp hơn đều không ngoại lệ tất cả đều chia làm hai nửa.

Nguyên thần của đám tu sĩ này lao ra với thần tỉnh hoảng hốt, Thần Ngọc nhìn lướt qua, lại dùng một chiêu khí công ba ném qua, cả đám thần hình câu diệt.

Bạn đang đọc Tu Tiên Giả Tại Long Châu Thế Giới sáng tác bởi ThiênĐạoEverywhere
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênĐạoEverywhere
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.