Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Động phòng

Tiểu thuyết gốc · 3459 chữ

Trần gia chủ phủ được trang trí một màu đỏ, những tấm lụa đỏ sặc sỡ, hai chữ Hỉ to tướng dáng ngay cửa, Thiên mặc đồ tân lang, bên trong sảnh đường thật không biết nói sao, hắn vốn chỉ muốn làm một cái lễ nhỏ mà thôi.

Thật không ngờ những trưởng lão không chịu, họ nói ít nhất phải làm đàng hoàng vì ngài là gia chủ là gương mặt đại diện, là thể diện của trần gia tộc, Thiên cũng đành làm lớn 1 chút, nhưng hắn vẫn cố gắng tiết kiệm nhất có thể.

Kiệu hoa đã đưa đến nơi, những nữ người hậu diều một cô gái đầu bị phủ bởi tấm lụa che đi gương mặt của nàng, thân hình của nàng trên lớp áo tân nương cũng khá đầy đặn, chỗ cần to thì to, chỗ cần nhỏ thì nhỏ.

Cặp đào tươi tuy không phải quá to, nhưng có lẽ đủ dùng, cái eo liễu nhỏ, cặp mông hơi to một chút, nhưng đối với những người xưa đây là dấu hiệu của một người phụ nữ sinh con tốt, người nàng hơi run khi những nữ hầu dẫn nàng đi vào bên trong.

Khi dừng lại, nàng nhìn bên dưới chân, kế bên mình là một đôi giày đỏ, người đang mang cũng chính là phu quân đời này của nàng, nàng từng nghe nói qua vị trần gia chủ mới này là một ông lão gần 50 tuổi.

Vô cùng đáng sợ, da nhăn nheo, héo úa, mái tóc trắng bạc, nghĩ vậy mà người nàng trở nên hơi run rẩy, nàng cũng hiểu một chút về lễ nghĩa thành hôn này.

"Nhất bái thiên địa".

"Nhị bái cao đường".

"Tam bái phu thê".

Khi ba cái bái hoàn tất nàng được người hầu dẫn đến một giang phòng, rồi nàng được diều đến ngồi lên trên giường.

Rồi người hầu mở cửa rời đi, nàng ngồi trên giường, khăn che làm nàng chỉ có thể nhìn dưới sàn đá mà thôi, trái tim nhỏ của nàng đập nhanh hơn bình thường, bàn tay kết vào nhau đầy lo lắng.

Két.

Tiếng cửa mở ra làm trái tim nàng muốn nhảy ra ngoài, tiến bước chân càng lúc càng gần, một bàn tay thô ráp đầy sẹo, bỏ cái tấm khăn đỏ xuống, trước mặt nàng là một nam trung niên, chứ không phải là một ông lão.

Hắn mặc dù không đẹp nhưng cũng không quá tệ, làn da hơi ngâm đen, trong ánh mắt thể hiện sự trưởng thành của kẻ từng trải, mái tóc để dài để thả đen tuyền, khí chất cũng gọi so với những người nàng từng gặp là bất phàm, cảm giác hắn cũng không quá tệ như nàng nghĩ.

"Nàng tên gì".

"Tiểu Nữ tên là Yến Linh Phi".

"Tên đẹp, bao nhiêu tuổi".

"Dạ là 16 tuổi".

Nghe xong trong lòng Thiên có chút chấn động, ban đầu hắn đã nghi nghi rồi, Yến Linh Phi, gương mặt xinh đẹp tuyệt mỹ không thua kém gì mấy ngôi sao hạng A kiếp trước hắn xem trên tivi cả.

Mắt long lanh to tròn, mũi quỳnh, môi đỏ, hai má hồng hào, làn trắng mịn màng, nàng còn chưa có nét trưởng thành mà chỉ là một tiểu cô nương, một loại khí chất như bông tuyết trắng thuần khiết, đúng như những gì Trần Trung Quân nói, chỉ cần bồi dưỡng nàng một chút liền trở thành một cái tuyệt thế giai nhân.

Nàng mặc dù là người nhà nông, nhưng vẫn vô cùng xinh đẹp là bởi vì thế giới này linh khí rất nhiều, mặt trời lại không rắc, phàm nhân bình thường da vẻ đều trắng mịn, còn về tu sĩ phải đi chiến đấu với đủ loại yêu thú, cùng với kiếp từ, cơ thể lại sẽ nhiễm một số thứ không cần thiết, làm làn da biến đen, dù không có hại chỉ là xấu đi.

Một số tu sĩ sẽ không lãng phí linh thạch về vấn đề dưỡng nhan, giống như Thiên, nên làn da trở nên thô ráp ngâm đen, khác với phàm nhân da trắng mịn bún ra sữa.

Thật không ngờ nàng chỉ mới có 16 tuổi, chỉ là tuổi vừa đủ gả đi, thế giới này một thế giới phong kiến phương đông, đối với nữ nhi mà nói gả đi càng nhanh càng tốt.

Họ chỉ muốn dồn nguồn lực vào nuôi con trai mà bỏ bê con gái, nhìn thiếu nữ 16 tuổi trăng tròn xinh đẹp này, Thiên đành làm con trâu già gặm cỏ non vậy.

"Ta tên là Trần Kha Thiên, từ nay về sau sẽ là phu quân của nàng, đây là quà gặp mặt của ta, mong nàng sẽ thích" nói xong Thiên lấy ra chiếc nhẫn, vô cùng đẹp, đối với Yến Linh Phi mà nói.

Thứ đồ này thật đẹp, một chiếc nhẫn thật sự rất đẹp đối với nàng, rất tinh xảo, vô cùng quý giá, tuy đối với nàng quý giá, là vì dù có linh căn nhưng nàng vẫn chưa phải tu sĩ.

Nên đối với những thứ phàm vật này vẫn có thể coi là vật quý đắt tiền, nhưng đối với tu sĩ mà nói, chỉ là 1 món đồ trang trí không hơn không kém mà thôi, giá lại khá rẻ, dù sao những thứ như vàng bạc, chỉ có giá trị trong mắt phàm nhân thôi.

Còn những thứ có linh lực mới là vật có giá trị trong mắt tu sĩ, giá trị tuy không cao nhưng có lẽ đối với nàng rất quý, Thiên cầm lấy bàn tay của nàng, vì làm nông mà bị chay, không mềm mại như tay nữ nhi bình thường.

Hắn ôn nhu chầm chậm nâng nó lên, sờ soạng lấy bàn tay nhỏ bé yếu ớt này của nàng, nhẹ nhàng đeo nhẫn lên ngón tay bé xinh, cũng may là nó vừa, Thiên nhìn bàn tay của nàng, nhẹ nhàng đặt môi lên hôn.

"Phu quân đừng, nó bẩn lắm" Yến Linh Phi hơi sợ nói ra, nàng nghĩ lại bàn tay làm nông, dính bùn, dính đất của mình, nghĩ nó sẽ có mùi đất bùn dơ bẩn sẽ làm phu quân nàng khó chịu.

"Không bẩn, nàng là thê tử của ta, mọi thứ trên người nàng đều là của ta, vô cùng sạch sẽ, vô cùng cao quý" Thiên men theo tay của nàng mà di chuyển hướng lên phía cổ, hôn nhẹ lên từng cái xuống.

"Phu quân...ưm...ưm" nàng rên lên vì không thể kìm chế được, dù sao nàng chỉ là một người chưa trải, khó mà kìm chế được những dục vọng tuổi trẻ.

Thiên tận hưởng một thứ mùi hương dịu nhẹ thơm ngát của nàng, thứ mùi này quả thật rất dễ chịu, Yến Linh Phi cảm nhận một cảm giác nóng rang ở phần cổ trắng ở những mảng bị Thiên hôn.

Cảm giác đó không hề khó chịu, mà ngược lại rất thoải mái đối với nàng, cứ như chỗ bị Thiên hôn tạo thành một ngọn lửa, làm cơ thể của nàng càng lúc càng ấm áp hơn.

Má hồng biến đổi đỏ sắc, hơi thở từ sợ hãi trở nên hỗn hển gợi tình, hai mắt nàng đờ đẫn, còn đầu óc thì trống rỗng, cơ thể bắt đầu mềm nhũn ra, Thiên bắt ngờ hôn rì lấy bờ môi đỏ kia, tay nắm chặt tay nàng.

"Ưm...ưm" bên trong khoan miệng nàng đang có một thứ ngoại vi xâm nhập vào, cuốn lấy lưỡi nàng quấn chặt lấy, cổ họng bên dưới không tự chủ rên lên từng tiếng gợi hoả dục, cơ thể nhỏ mềm nhũn ra.

Thiên thuận thế mà đè người nàng xuống, lưỡi càng tiến sâu vào bên trong miệng nàng hơn lấy đi sức lực vốn không có bao nhiêu của nàng, Thiên kiếp này tuy là xử nam.

Nhưng kiếp trước lại là một tay ăn chơi có tiếng, tuy đã hơn 49 năm chưa sử dụng kỹ năng, nên hơi lục nghề, nhưng chung quy vẫn đủ dùng trước một tiểu cô nương như nàng.

Tay mò mẫm cởi ra từng nút áo tân nương xuống, Thiên vạch ra áo, bên trong còn một lớp áo yếm nữa, hắn bỏ ra cái miệng nhỏ của nàng, di chuyển xuống bên dưới, không nhanh không chậm cởi dây áo yếm ra, rồi lại cởi xuống luôn bên dưới.

Ít phút sau, một cơ thể trắng tinh mịn màng hoàn hảo không chút tì vết nằm dài trên giường cho hắn nhìn, phải nói tuy là nhà nông, ngoài trừ bàn tay ra, thì còn lại nàng được cha mẹ chăm sóc rất tốt rồi.

Làn da trắng như tuyết, có một độ đàn hồi nhất định, hai quả đào tuy không to nhưng đủ sài, nhũ hoa hồng, bên dưới đã được cạo sạch hôm qua bởi thị nữ, nhìn kỹ mật huyệt đang chảy ra dâm thủy.

Tuy họ không yêu thương nữ nhi nhưng biết muốn gã nữ nhi thu phúc lợi phải chăm sóc cơ thể của nàng thật tốt, một cơ thể thật sự rất đẹp, rất quyến rũ.

"Phu quân ta...ta" Yến Linh Phi không biết nói sao vì nàng thật sự quá xấu hổ dù người nhìn cơ thể trần trụi của mình là phu quân của nàng, mà nàng không biết gương mặt nhu ngược này chính là thứ kích thích nam nhân nhất.

"Ta nói nàng này, sau này chỉ được thể hiện dáng vẻ này với ta thôi đó" Thiên thì thầm vào tai của nàng, sau đó bò xuống bên dưới, tay bành hai chân nàng ra muốn thấy khe suối trong vắt đang chảy ra từng giọt.

"Ah...đừng...nhìn...mà" Yến Linh Phi xấu hổ tột đỉnh, nàng khe khẽ nói ra, dù nghe nhưng Thiên giả điếc, đầu hắn bắt đầu áp chặt vào, ngón tay bành ra mật huyệt.

Yến Linh Phi cảm nhận được rõ ràng, càng là xấu hổ khi bị nhìn vào trong chỗ tè của mình, hắn chăm chú quan sát, bên trong có màu hồng, cảm giác thịt bên trong sẽ rất mềm, chưa kịp cho nàng suy nghĩ, miệng hắn đã dính chặt vào mật huyệt nàng.

"Ah...đừng mà...bẩn...lắm phu quân" tiếng rên khẽ động, nàng người hơi run rẩy, phần dưới hơi ưỡn lên, Yến Linh Phi ngước nhìn xuống, thì thấy cảnh tượng xấu hổ, Thiên đang tận hưởng bên dưới của nàng.

Lưỡi hắn đã xâm nhập vào, mà liếm láp qua lại bên trong thịt mềm huyệt, tận hưởng những giọt dâm thủy đang chảy ra như suối của nàng, tận hưởng mùi vị nó, cũng khá lâu chưa làm những chuyện thế này cụ thể 49 năm, làm lại quả thật rất kích thích.

Chùn chụt.

Chép chép.

Âm thanh liếm mút của Thiên vang lên trong phòng, tiếng rên nhẹ nhàng của nàng vang lên, tạo thành cảnh tượng dục tiên dục tử, Yến Linh Phi cảm giác âm huyệt bên trong nàng bị một thứ ẩm ướt.

Liên tục ma sát, tạo ra dâm thủy, một cảm giác tê dại da đầu liên tục chuyền từ bên dưới lên da đầu, làm đầu óc trở nên tê dại mỗi khi cái lưỡi kia liếm lên, rồi liếm xuống, thoải mái vô cùng, thoải mái, đó chính là những suy nghĩ trong đầu nàng bấy giờ.

Người nàng càng lúc càng ưỡn lên cho Thiên tha hồ bú mút, phải nói cơ thể nàng quả thật rất thành thật trong khoản này, tay nàng cấu chặt vào ga giường, môi son hơi bấu vào nhau cam chịu.

"Phu quân...ta...ta...ưm... không ổn...ah...ta sắp...sắp ưm...ahhhh" Yến Linh Phi rên khe khẽ lên, bên dưới nàng hơi co giật lại, hai chân nhỏ kẹp chặt đầu Thiên đẩy mạnh vào huyệt nàng, đây là bản năng mà thôi, mặt nàng xuất hiện một tia khó chịu, cả người gồng chặt lên, nhưng vẫn là không chịu nổi.

Xì xì xì.

"Ưm...thoải mái quá...ưm" Yến Linh Phi chịu hết nổi, âm huyệt nàng tuông trào ra một dòng nước âm ấm, tay chân nàng tê rằng ra, người thoải mái vô cùng khi xả ra được thứ kia.

"Ta...xin lỗi phu quân...ta xin lỗi...ta không kìm được lỡ tè lên mặt người...cho ta xin lỗi phu quân" Yến Linh Phi hoảng sợ bậy dậy, nhìn Thiên đang ngồi mặt dính đầy một thứ nước nàng vừa xả ra, mà muốn lau đi.

"Không tệ, để ta dạy nàng nương tử, đây không phải nàng tè, mà là nàng đang ra, khi nam hoặc nữ sung sướng tột cùng, đến một mức nào đó, nàng đạt cực khoái sẽ ra, hiểu chưa nương tử" thấy nương tử mình còn ngây ngô như vậy, Thiên bèn giải thích một phen.

Hắn rất hài lòng với vị thê tử này, nàng giống như tờ giấy trắng vậy, để hắn có thể tùy ý tô vẽ lên, mùi vị của âm dịch này quả thật không tệ, lâu lắm rồi Thiên mới tận hưởng được hương vị thế này.

"Phu quân không giận ta" dù Thiên không có gì tức giận trên gương mặt, nhưng Yến Linh Phi vẫn có chút hoảng sợ hỏi kỹ, Thiên ôm lấy nàng nói:

"Ta vui còn không hết, nhưng sau này nàng chỉ được ra trước mặt ta thôi nghe chưa" Thiên nói xong liền hôn lên má nàng một cái, vô cùng ôn nhu cùng cưng chiều như bảo bối, nàng hơi run run.

Không ngờ sẽ có người đối với mình ôn nhu như vậy, thế giới này vốn trọng nam khinh nữ, phụ thân, phụ mẫu nàng cũng như vậy, nàng chưa bao giờ cảm nhận được sự yêu thương cưng chiều của họ.

Giờ phút này nàng lại cảm nhận được sự khao khát ước mơ bấy lâu nay của mình, lại xuất hiện trên một người nàng chỉ mới gặp lần đầu tiên, trái tim của nàng thật sự đã rung động trước hắn.

"Chàng có thể...có thể cho ta...thấy người chàng được không phu quân" Yến Linh Phi khe khẽ nói, Thiên mặt hơi tối nói:

"Ta sợ nàng nhìn thấy sẽ sợ thôi, tốt nhất đừng nên nhìn" Thiên nói vậy là thật, hắn không muốn để nàng nhìn cơ thể của mình, ít nhất là phần trên, bởi vì nó trần trịt sẹo xấu xí của hắn.

"Không ta sẽ không sợ đâu" Yến Linh Phi thuyết phục, hắn sau hồi cũng đồng ý, ban đầu chỉ định cởi quần thôi, không ngờ phải cởi luôn áo, áo tân lang được thả xuống, một cơ thể lực lưỡng nhưng hơi ốm, trên thân thể đầy những vết sẹo.

Yến Linh Phi sờ lên những vết sẹo, nàng từng nghe nói thế đạo tàn khốc, nhưng thật không ngờ sẽ tàn khốc đến mức này, Thiên thấy nàng như vậy bèn nói:

"Nàng đừng lo nó đã không sao rồi" Thiên nói xong liền lần nữa hôn lấy môi ngọc nàng sâu hơn nữa, Yến Linh Phi lần này hoà chung nhịp điệu với Thiên, sau một lúc hôn xong, Thiên cũng sớm chịu hết nổi rồi.

"Nàng muốn thấy thứ kia của ta không".

"Thứ kia?".

"Là dụng cụ sinh nhi tử đó".

"Muốn ạ".

Nghe nàng đồng ý xong hắn liền kéo quần mình xuống, rồi kéo luôn cái nội y trong của mình luôn, Yến Linh Phi chấn kinh khi thứ đó nảy ra khỏi quần của hắn, một thứ to dài.

Hình dạng có chút đặc thù, từ dưới nhỏ rồi càng lên nó càng to hơn, phần thân phình to hơn phần gốc, nó đến quy đầu thì nhỏ lại, cũng như càng lên càng đỏ hơn, những cộng gân nổi lên quanh thân, có thể thấy bằng mắt thường, cái quy đầu vẫn còn một chút trong bao quy đầu chưa tuột ra hết, khi nó nảy ra một mùi hương rất đặc trưng cũng xuất hiện, càng làm đầu óc nàng quay cuồng.

"Đây...đây là dụng cụ sinh nhi tử sao...vậy làm sao sinh nhi tử vậy phu quân" nàng vừa nói vừa nhìn xuống khúc thịt dư đầy tò mò, nàng chỉ được mẹ nói nam nữ ngủ với nhau sẽ có nhi tử.

Còn về cụ thể ra sao không biết, những điều Thiên làm đối với nàng đầy sự mới mé, nàng chỉ có thể biết hỏi hắn về những thứ kiến thức này mà thôi, thấy tờ giấy trắng như vậy, Thiên cười thích thú vô cùng.

"Chính là ta sẽ đút thứ này và lỗ tè của nàng đó nương tử" nghe Thiên nói xong, người nàng hơi run lên, nước miếng nghẹn lại cổ cố gắng nuốt xuống tạo ra một tiếng ực to tiếng.

Nàng hai mắt nhìn chăm chú thứ đang cương cứng to dài đang run lên vì kìm nén kia, rồi lại nhìn xuống cái lỗ tiểu be bé của nàng, sợ đút vào sẽ rách, Yến Linh Phi giọng nói hơi run rẩy kèm theo chút sợ hãi:

"Nó có đau không".

"Một chút, nhưng chỉ là thoáng chốc thôi, còn lại nàng sẽ rất thoải mái, tin ta".

"Vậy chàng tiến vào đi" hai mắt nàng nhắm chặt lại, người run lên như đang đợi điều gì đáng sợ tìm đến, Yến Linh Phi không biết bộ dạng này của nàng đối với Thiên rất kích thích hắn.

"Ta vào đây" Thiên nói xong kê lấy quy đầu tuột xuống bao xong liền nhấm chuẩn, đâm mạnh vào, đẩy thẳng một đường vào bên trong.

Một cảm giác lâu rồi chưa cảm nhận được, sự khít chặt chả mật huyệt, ẩm ướt cùng ấm áp, thậm chí thứ này còn khít hơn bất kì mật huyệt nào hắn từng nếm qua, thật thoải mái.

Mà từ hai mép mật huyệt hồng hào kia, theo dương vật của hắn đâm vào mà chảy ra một thứ huyết tinh trinh nữ, thấm đẫm vào ga giường trắng tinh tạo ra một màu đỏ.

"Aaaaa...đừng động phu quân...ta đau".

"Yên tâm ta sẽ giữ vậy chừng nào hết đâu nói ta" Thiên hạ người xuống, hắn giữ yên không động, tay bóp lấy hai quả đào, tận hưởng sự mềm mại đàn hồi của nó mang lại, bóp thật thích mà.

Miệng hắn hé ra bú lấy đầu ti hồng phấn đáng yêu, lưỡi quấn lấy đầu ti uống lượng, như một đứa trẻ bị mẹ không cho uống sữa lâu ngày, Thiên bú mút lấy đầu nhũ hoa điên cuồng liếm bú, hút lấy nó, như thể nó đang tiết ra sữa ngọt.

"Ưm...ưm" nàng rên lên nhẹ nhàng, cảm giác kích thích che đi sự đan đớn hạ bộ, cảm giác tê dại hai đầu ti, kích thích đầu óc của nàng, thật sự sướng đến nổi quên đi cơn đau đớn.

"Ta động nha" thấy nàng đã thoải mái hơn không ít, Thiên khẽ hỏi, bên trong dương vật hắn sắp nổ tung vì kìm chế rồi, không chịu được nữa.

"Ừm" nàng đồng ý, thì Thiên lập tức dập dương vật của mình vào sâu bên trong người nàng, một cảm giác thoải mái tột cùng lên tràn đến não của Thiên, thật sự rất sung sướng.

Bạch bạch bạch.

"Ưm...ưm...ưm" tiếng rên cùng với tiếng da thịt vỗ vào nhau liên tục vang lên trong phòng, nàng có thể cảm nhận rõ ràng bên trong cơ thể mình đang liên tục bị thứ kia liên tục ma sát.

Thứ đó rất nóng, lại thô dài, nó đang chà sát từng thớt thịt bên trong, những dây thần kinh sung sướng từ mật huyệt truyền thẳng lên não nàng, Yến Linh Phi đầu óc bắt đầu trống rỗng, không thể suy nghĩ gì, chỉ có thể tận hưởng sự sung sướng mà thôi.

Bạch bạch bạch.

Hơn hàng trăm cú nhấp, dương vật to lớn của Thiên đẩy tận cùng vào sâu bên trong người nàng, hắn lần nữa hôn lấy đôi môi căn mộng kia, rồi bắn vào trong nàng thứ tinh dịch âm ấm, lấp đầy khoảng trống trong người của Yến Linh Phi.

"Ưmmmmm" người nàng kịch liệt phản ứng, cảm giác thoả mãn lan tràn ra, quả thật rất sung sướng, nàng vốn tưởng xong đêm tân hôn, nhưng nào ngờ Thiên cứ như con trâu nước đứt dây xích, lao vào thúc lấy thúc để vào người nàng đến sáng...

Bạn đang đọc Tu Tiên Dựa Vào Song Tu Đạo Lữ sáng tác bởi yy94235010
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy94235010
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 359

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.