Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đứa bé Yêu Tộc

Tiểu thuyết gốc · 2318 chữ

Ngồi ở quán ăn ven đường Lĩnh Bạch lo lắng, dự định đứng lên đi xem sao, chợt nhìn thấy cậu từ xa cùng hai tên trung niên vừa nãy đi tới.

Đá Quý ghé sát tai cô thì thầm "Ta có việc cần phải làm, Bạch cô nương dẫn thằng bé về phủ trước đi."

Nói xong cậu quay lưng rời đi, Lĩnh Bạch ngơ ngác không hiểu chuyện gì, tự nhiên dẫn đi điều tra xong bắt tự đi về còn không nói rõ lý do, cô thầm nghĩ "Chắc huynh ấy sợ ta đi theo gặp nguy hiểm nên mới nói như vậy."

Lĩnh Bạch đứng lên định bế Tiểu Nghịch nhưng đối với nó một khi ra ngoài rồi thì không có chuyện về sớm, thằng bé lăn tăng chạy về phía trước chui qua đám đông, cô nhìn về hai hướng không phân vân mà đuổi theo đứa nhỏ, cô sợ nó đi lạc.

Hai tên trung niên dẫn Đá Quý đi qua nhiều con hẻm khác nhau, chỗ bọn họ đi qua hầu như không có binh lính gác hay tuần tra, khoảng một tiếng sau ba người tới một căn nhà to lớn, trước cổng hai tên đứng gác trong đó một tên có vết sẹo trên mặt, vừa định bước vào thì cả ba bị chặn lại.

"Các ngươi là ai tới đây làm gì, có từng buôn bán Yêu Thú chưa, giấy chứng nhận đâu?"

Tên trung niên đeo tay nải vội đáp.

"Bọn ta chỉ là tán tu muốn vào bên trong mua vài con Yêu Thú về vui vẻ, từng bán yêu thú ở đây."

Nói xong hắn móc trong túi một tờ giấy đưa ra, tên hộ vệ cầm lấy lướt mắt đọc qua, sau đó kêu tên hộ vệ còn lại nhường đường cho đám người này vào. Bước vào bên trong Đá Quý choáng ngợp với khung cảnh trước mắt mình, hai cánh chứa rất nhiều lòng sắt, ở trong chính là Yêu Tộc bị bắt giữ có nam lẫn nữ, trên người mảnh áo rách rưới, các vết thương bầm tím, vẻ mặt đau đớn. Cả căn phòng vài tên ăn mặt hào hoa, gấp vóc vải lụa được thêu dệt đắt tiền, bọn chúng đi tới những chiếc lòng sắt nhốt Yêu Tộc nữ vẻ mặt dâm tà, một lão già trong số đó miệng còn chảy cả dải.

Ba người họ bước đi được vài bước, từ đâu chạy đến một ông lão ăn mặt chỉnh tề, đem theo một bàn tính gỗ bên mình lên tiếng hỏi.

"Ba vị đại tráng, cần ta giúp gì không. Ở đây chúng ta có bán Yêu Tộc đủ loại, vẻ đẹp, ngực to, người thú, chưa hết nếu các vị muốn người hầu mãnh mẽ thì hãy đi theo ta."

Lão dẫn ba người đi qua các lòng sắt, những con Yêu Tộc bên trong gào thét, cầu xin nhưng lại bị lão hù dọa làm chúng sợ hãi mà im lặng, họ dừng chân trước một căn phòng rộng lớn, mở cửa bước vào mùi máu tanh lan tỏa khắp phòng, nồng đến nỗi cả ba người không chịu nỗi, một trong hai tên đi cùng cậu đã nôn ra đất. Cậu nhìn thấy một tên Yêu Tộc hình dáng con người sau lưng xuất hiện đôi cánh to lớn màu nâu hệt như cánh Đại Bàng, bị bắt giữ treo trên hai sợi dây xích sắt, kế bên tên hắc bào dùng thanh sắt bên dưới có chứa khối kí hiệu nô lệ, được ngâm trong lò than hừng hực đưa lên chạm vào cánh tay tên Yêu Tộc.

Aaaa....

Tiếng thét thê thảm làm cậu lạnh cả sống lưng, sực nhớ tới tạp âm trong các trận chém giết do Ma Sát gây ra, khi đó cậu vẫn nằm trong ảo mộng, âm thanh lan truyền đến cậu cứ tưởng đó chỉ là mơ, không ngờ toàn bộ đều là thật.

Đóng dấu nô lên người Yêu Tộc xong, tên hắc bào bước tới mở khóa còng tay, xích sắt vừa được mở mắt tên đôi cánh Đại Bàng bừng sáng, lập tức hất tung mọi thứ xung quanh, hai đôi cánh đập liên tục tạo nên cuồng phong, do căn phòng nhỏ bé tất cả bọn họ đều bị ảnh hưởng bởi sức mạnh cơn cuồng phong nên đưa tay che khuôn mặt không ngừng lui về vách tường.

Lão cầm bàn tính gỗ tức giận quát lớn "Đồ nô lệ chết tiệt". Lão vứt bàn tính gỗ về phía cuồn phong, chấp tay tung thủ pháp ấn chưởng mạnh mẽ nhanh hơn con gió vào ngực tên Yêu Tộc.

Ầm...

Hình bóng tên Yêu Tộc bị đánh bay vào tường, cú va mạnh dẫn đến hắn bất tỉnh, trên không trung bàn tính gỗ không có cuồng phong giữ nên rơi xuống chậm rãi quay về tay chủ nhân ban đầu của nó.

Lão bước tới ba người mở lời thăm hỏi.

"Ba vị có bị thương ở đâu không, ta sẽ bồi thường cho các vị về vấn đề xảy ra sai sót này."

Chưởng pháp vừa rồi cậu nhìn ra được mức tu vi giữa lão và tên Yêu Tộc, lão cầm bàn tính gỗ tu vi chí ít cũng đã tới Kim Đan viên mãn, còn tên cánh Đại Bàng mới ở mức Kim Đan sơ kì. Cậu không ngờ bên trong này đến một lão tính tiền tu vi cao rồi, không biết phía trên mạnh cỡ nào, tự khuyên nhủ bản thân không nên manh động.

Lão dẫn ba người sang một căn phòng khác để bù đắp.

"Nhìn xem! Yêu Tộc nữ này khoảng mười năm tuổi chưa hề đặt ấn nô lệ, nếu các vị không chê ta giảm giá 10%."

Yêu Tộc mà lão nói đến hai mắt long lanh màu nâu, da dẻ hồng hào, sau lưng xuất hiện cái đuôi chim màu xanh, dáng vẻ nhút nhát e sợ, hai tay dụi mắt núp về một phía. Quang sát bé Yêu Tộc hồi lâu cậu mới phát hiện, từng chi tiết nét mặt, đôi mắt, hình bóng thơ ngây, giống hệt với cô gái đó, bỗng dưng cậu lâm vào hồi ức khi xưa, lần đầu tiên nhìn thấy Dạ Hồng.

"Vừa đặt chân vào phủ thứ cậu chú ý đến là một cô gái. Cô cầm trên tay chiếc bình nhỏ bé, tay liên tục kéo chốt tưới nước, mép miệng cười tười như những đóa hoa màu sắc rực rỡ hướng về phía ánh nắng."

Cậu vẫn chưa hiểu được tại sao thời điểm đó không thấy cô ấy đẹp đến vậy mà đợi khi mất đi mới biết vẻ đẹp đó khó để diễn tả và cảm giác như bản thân đánh mất đi một thứ gì đó rất quang trọng.

Đứng ngây ngất hồi lâu Đá Quý bị một trong hai tên trung niên đi cùng gọi tỉnh, hắn đưa cho cậu chiếc chìa khóa, biểu cảm hàng trước mặt mua hay không tùy ngươi. Cậu tiến tới cô bé yêu tộc cuối xuống mở xích trói tay, lên tiếng hỏi giá cả.

“Lão chủ, bao nhiêu tinh thạch thế?”

Vẻ mặt lão cười tươi cầm bàn tính gỗ kéo lên đẩy xuống một hồi rồi đáp.

“Thiếu niên, giá đứa bé này hai ngàn tinh thạch trung phẩm nhưng do vừa nãy làm tổn hại cậu nên giá sẽ giảm đi hai trăm với ta giảm thêm mười phần trăm như đã hứa. Cậu thanh toán cho ta là một ngàn sáu trăm tinh thạch là được.”

Nhìn vào không gian cậu không ngờ số lượng tinh thạch vừa đủ, xem ra cậu bán toàn bộ dược liệu mới được một nghìn hai trăm với tinh thạch còn lại đã tiêu sạch. Bên trong không gian Đá Thần còn lại vài thứ quan trọng với cậu, bức tượng đá khắc hình ảnh Dạ Linh nhắc nhở hồi ức đau thương, một chiếc nhẫn bị phong ấn, Tiên Bảo Ô, pháp bảo Đá Si Tình, năm viên Thổ Linh Đan cấp năm, cây Đọa Ma Kiếm.

"Đây, kiểm tra lại xem!"Lấy tinh thạch đặt vào tay lão, cậu bế đứa bé đứng lên chuẩn bị rời đi.

Lão cầm tinh thạch tính toán vài phút rồi đáp "Đủ rồi!", kèm theo lời nhắc nhở đứa bé "Từ nay về sau thiếu niên này chính là chủ nhân mới của ngươi. Nhớ đấy!"

Giọng điệu lão có phần hăm dọa, làm đứa bé sợ hãi quay người, hai cánh tay nhỏ xíu ôm chặt cổ cậu, cái đuôi chim co rúm lại, thân thể rung cầm cập, kèm theo vài vết thương bầm tím trên tay, xem ra nơi đây đối xử không tốt với đứa bé, chắc chắn là do họ đánh đập không chút thương tiếc. Nhìn chung không phải riêng gì cô bé mà toàn bộ người ở đây đều lãnh án tương tự, với tính cách không chấp nhận sự bất bình nhưng cậu buộc phải giữ cho cái đầu lạnh, cố gắng kìm nén sự nóng giận, bình tĩnh suy nghĩ các bước tiếp theo nên làm như nào.

Cậu rất đồng cảm với vị Chiến Linh, hắn tạo ra thú triều tấn công tòa thành tất cả đều do những người không có đạo đức này làm ra, bởi một người cha khi nhìn thấy con mình bị hành hạ thê thảm không chút thương tiếc đối với ai cũng không thể khống chế nổi bản thân. Cơ hồ đám người không biết sai, dù cho nam nữ, già trẻ, lớn bé, họ vẫn phân biệt chủng tộc mà đối xử không khác gì thú nuôi của mình mà bất chấp vi phạm pháp lệnh. Trong lòng cậu đã nảy lên một ý định "Phá bỏ toàn bộ nơi mua bán Yêu Tộc". Bước ra khỏi căn phòng, cậu bế đứa bé trên tay đi xung quanh quan xát địa hình, nơi có hộ vệ đứng, lối thoát hiểm, cạm bẫy, trước khi về bàn bạc với lão gia cậu phải nắm chặt cơ hội tấn công một lần bắt gọn bọn chúng.

Phủ thiên dược các, sảnh chính tụ tập tất cả mọi người trừ Đá Quý, ngồi ở chủ tọa (chiếc ghế cao nhất tượng trưng cho người nắm quyền cao nhất trong phủ) lão gia vẻ mặt hơi giận dữ lên tiếng "Các ngươi ngừng điều tra tin tức đi" con dâu có phải là Yêu Tộc hay không ông không quan tâm nữa.

Từ hiệp hội Nhân Quyền quay về, ở đó ông biết được tin dữ, trong thành tồn tại nơi mua bán Yêu Tộc, ông tranh cãi với một trong bảy vị đại diện, biết được người bao che lại chính là vị thứ ba. Ông không nhân nhượng trực tiếp đứng ra bỏ phiếu khai trừ lão ta ra khỏi hiệp hội, nhưng điều đó làm ông mất đi một đồng đội lại thêm một kẻ thù. Trước giờ cả phủ sống yên ổn nhờ ông không ganh đua tranh đấu với ai, kẻ thù rất ít mà phải nói là không có.

Hộ vệ gia tộc thiên dược các khoảng hơn hai trăm người, năm mươi học viên, người hầu hai mươi người, tu vi cao trong phủ ngoài thiếu chủ, tiểu thư với trưởng hộ vệ ra, đám hộ vệ còn lại không hơn kém Trúc Cơ sơ kỳ. Mà kẻ thù ông vừa va vào là người mà ông sợ nhất, hội đấu giá vừa mới đến đây hơn một năm rưỡi, bức tranh của Tiểu Nghịch ông cũng đã bán cho bên đó. Bây giờ ông đã hiểu tại sao hội đấu giá bí ẩn Khai Mộ Ca luôn di chuyển liên tục lại cố bám trụ tại đây hơn một năm, ông tức giận đập bàn quát lớn.

"Chó chết, ỷ thế ép người, tưởng ta đứng yên cho các ngươi đánh ư"

Nghe tiếng đập bàn hét lớn cả đám người bên dưới lo sợ, im lặng nhìn lão gia. Ông không biết khi nào bọn họ kéo đến, trước mắt cứ luyện tập hộ vệ nhanh chóng gia tăng tu vi.

"Ta lệnh cho toàn bộ phủ giới nghiêm, người ngoài ra vào phải thông báo cho ta trước. Đội hộ vệ chia làm ba nhóm, nhóm đầu tiên canh gác, hai nhóm còn lại đến kho dược báo cho trưởng hộ vệ phát đan dược tu luyện, ngày tiếp theo nhóm thứ hai và lần lượt thay phiên cho nhau. Tất cả thực thi mệnh lệnh!"

Nghe lệnh Trưởng hộ vệ đưa toàn bộ hộ vệ, học viên, người hầu cúi người rút lui ra ngoài, bên trong còn lại đám người Linh Bạch Viện, Tiểu Nghịch, gia đình lão gia. Ngồi bên dưới lắng nghe từng câu từng chữ, Thiên Quyền không ngờ lần đầu tiên thấy cả phủ giới nghiêm, từ trước tới giờ chưa từng gặp tình cảnh này, thắc mắt hỏi.

"Cha, xảy ra chuyện gì vậy?"

Lão gia nhìn về phía phu nhân lắc đầu thở dài.

"Mọi người đến phòng ta."

Lúc này từ cổng thiên dược các bước vào, Đá Quý bế đứa bé Yêu Tộc cảm giác dường như cả phủ vừa thay đổi, những tên hộ vệ dáng vẻ chỉnh tề, không chút đùa giỡn, ai nấy đều thực thi nhiện vụ của mình một cách hoàn chỉnh, bất thường trước tình trạng trên, cậu vội chạy tới hỏi hang trưởng hộ đang chỉ đạo phân công việc từng người.

"Lý Mạch, chuyện gì xảy ra vậy?"

"Đá Quý huynh, ta không có thời gian giải thích. Lão gia đang đợi cậu bên trong." nói xong trưởng hộ vệ chỉ về căn phòng lão gia.

Bạn đang đọc Tu Tiên Đá Thần sáng tác bởi VôSầuVôLo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thachquy1997t
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.