Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đột phá cấp 16

Tiểu thuyết gốc · 1043 chữ

"Trước đó tôi muốn biết, An Dương Vương có thứ có thể tăng tốc độ tu hành sao?"

An Dương Vương nghe vậy trầm tư, sau đó lấy ra một cái lệnh bài có khắc một chữ Giới, ném cho Ngô Ngọc.

"Đây là một đồ vật do một vị rèn đúc cấp cao chế tạo, mang nó bên người dù cho có ăn cơm hay uống nước cũng đang tự động hấp thu sức mạnh."

Ánh mắt của Ngô Ngọc sáng lên bắt lấy lệnh bài, sau đó cảm nhận đúng là đồ thật xong sau đó, cậu gật đầu nói ra:

"Thành ý này tôi nhận rồi."

Vừa nói cậu vừa nhét nó vào túi quần.

"Vậy thứ ngươi muốn giao dịch với bản vương là gì?"

Ngô Ngọc nghe ông ta hỏi vậy đưa ngón trỏ lắc lắc trong không trung, sau đó nói:

"Vừa rồi là thành ý của ông, giờ là thành ý của tôi. Kết quả sau này Âu Lạc sẽ tan rã, bại trận. Mà thời gian cũng không còn lâu nữa đâu."

An Dương Vương nghe vậy sắc mặt biến hoá, đôi mắt của ông nhìn Ngô Ngọc như sư tử nhìn mồi.

"Tôi đã cho ông biết kết quả sau này của Âu Lạc. Còn muốn biết lí do sao? Không biết có đồ vật hay nguyên liệu nào có thể giúp người tu hành đột phá trong thời gian ngắn không?"

"Ngươi..."

An Dương Vương cố nén giận, sau đó không kiên nhẫn đáp lại.

"Có thì có. Nhưng cậu là Võ Tượng rồi phải không? Chỉ có đồ vật tác dụng dưới Võ Tốt, cậu căn bản không thể dùng."

Ngô Ngọc nghe vậy đôi mắt sáng lên, cậu làm gì có tu hành cách kia đâu, cái gì mà tác dụng với không tác dụng.

"Cứ đưa cho tôi xem trước."

An Dương Vương ném cho cậu một cái bình rồi bảo.

"Trong này có vài viên thuốc ăn vào sẽ đột phá trong thời gian ngắn."

Ngô Ngọc nhìn vào kiểm tra, thứ này làm cậu nhớ tới viên thuốc tại giải đấu binh doanh, nhưng có vẻ còn cao cấp hơn rất nhiều.

Cậu lại nhớ đến nón lá, cậu nghĩ đến chuyện đưa thuốc cho cô gái Lê Lê Vị Tiên kia, điều này không phải có thể nói trong không gian của nó có thể có thứ tăng sức mạnh sao? Xem ra sau này phải nghiên cứu kĩ.

"Ta không còn thứ nào tăng sức mạnh đâu, đừng đánh chủ ý vào thứ này nữa."

An Dương Vương nhìn cậu cao hứng thì sầm mặt lại.

Ngô Ngọc chỉ gật gật đầu rồi lại cất vào túi.

"Tiếp theo cậu nói ra lí do vì sao Âu Lạc lại kết thúc."

"Thành vì Mị Châu, bại vì Mị Châu."

Ngô Ngọc nhàn nhạt đáp một câu như vậy.

Cậu chỉ có thể cho ông ta gợi ý vậy thôi, còn có thể ngộ ra không là do ông ta, cậu cũng hết cách.

An Dương Vương nghe được câu này thì rơi vào trầm tư, lúc sau ngẩng đầu lên hỏi:

"Điều này thì có liên quan gì đến con gái của bản vương? Nhà ngươi giải thích rõ hơn một chút."

Nhưng khi ông ngẩng đầu nhìn lại, Ngô Ngọc đã biến mất không còn ở đại điện.

An Dương Vương ánh mắt thất thần tay vuốt vuốt cằm nghĩ ngợi. Sau đó không biết bao lâu sau, như nghĩ ra điều gì, ông ta mở miệng nói:

"Người tới, báo cho công chúa Mị Châu đại diện hoàng gia đến tham gia tang lễ bộ lạc Chu Linh. Thời gian tới, không có chuyện gì khẩn cấp nói cho đám quan lại không cần vào nghị sự."

Một tên lính lác lĩnh mệnh, sau đó đi thực thi.

"Xem ra ta phải đột phá Hoàng Cấp nhanh nhất có thể."

Ra khỏi cung điện, Ngô Ngọc bay đằng trước, Chu Lôi theo sau, nhưng dù ông ta có hỏi thế nào cậu cũng không mở miệng.

Hiện tại cậu lấy tốc độ nhanh nhất bay về bộ lạc Chu Linh nhằm đột phá cấp độ nhanh nhất có thể.

Thấy cậu dùng tốc độ tối đa bay về, Chu Lôi tặc lưỡi cũng tăng tốc đuổi theo.

Mấy ngày sau, Ngô Ngọc đột phá cấp 14. Lại thêm vài ngày nữa, cậu dùng hết thuốc An Dương Vương đưa, sức mạnh lên cấp 16.

Điều này làm cậu buồn bực, cả lọ thuốc mà lên có ba cấp sao?

"Nón lá, mi có thuốc nào tăng tiếp cấp độ không? Tao muốn nhanh chóng lên cấp, nếu không sau này thành pháo hôi thì không biết thế nào mà khóc. Nhìn An Dương Vương sắp Hoàng Cấp còn bị dồn chạy trốn, vậy lúc giết vào Cổ Loa phải có cấp độ trên Hoàng Cấp."

Nghĩ đến đây, Ngô Ngọc lau mồ hôi trên trán. Điều này làm cậu hoài nghi Nỏ Thần có tác dụng lớn không đây.

Nón lá bay ra rồi phát ra âm thanh không cảm xúc:

"Không có."

"Ây..."

Ngô Ngọc nghẹn lời. Cậu biết nó có nhưng không đưa ra.

"Thế sau này có nguy hiểm tao có thể vào trong thế giới của mi tránh nạn không?"

"Bao giờ lên cấp 30 thì có thể."

Ngô Ngọc:"..."

Cậu không quản vụ này nữa, lúc này cậu mới nhớ đến việc Chu Hân Nhi không có ở đây.

"Ê, mi có thể giúp tao cải trang thành người khác không?"

Ngô Ngọc hai mắt chợt loé, sau đó mong chờ nhìn Nón Lá.

"Có thì có thể. Nhưng cậu làm vậy để làm gì?"

"Có là được rồi."

Ngô Ngọc không trả lời, cậu lưu lại trên bàn lời từ biệt Chu Lôi sau đó nhờ Nón Lá hoá mình thành Chu Hân Nhi.

Cũng may nơi này không ai để ý nên không ai vào mấy ngày qua, cộng thêm Chu Lôi bận bịu sự vụ cũng không ghé qua được nên chưa ai phát hiện Chu Hân Nhi Biến mất.

Ngô Ngọc lúc này hoá thân Chu Hân Nhi, sau đó nằm giả chết trên giường.

Bạn đang đọc Từ Thời Đại Hồng Bàng Kết Thúc Bắt Đầu sáng tác bởi Thande9999

Truyện Từ Thời Đại Hồng Bàng Kết Thúc Bắt Đầu tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thande9999
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.