Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kích Pháp Khai Khiếu 3

Phiên bản Dịch · 1019 chữ

Trung niên sai dịch La Lỗi sau khi tiến nhập vào trong thôn, ánh mắt đã có chút lấp lóe, tư thái lười biếng đã thay đổi, tăng tốc đuổi theo Phương Triệt và Trần Lạc.

La Lỗi đang đi theo đằng sau Phương Triệt liền cảm thấy có chút kỳ quái, vị tiểu đạo sĩ này không biết từ lúc nào lại có thêm một con quạ màu đen nhu thuận đậu trên vai hắn.

Quạ đen có con mắt linh động đứng trên vai Phường Triệt nhưng lại quay đầu lại nhìn La Lỗi rồi... tựa như là đang cười mỉm với hắn!

Đây là ảo giác sao?

Một con quạ lại đang nhìn mình cười?

Xem ra gần nhất đầu óc có chút áp lực, về sau phải đi Bách Hoa lâu giải toả mới được

La Lỗi lắc đầu.

Phương Triệt không để ý đến ánh mắt kinh ngạc của La Lỗi, tiếp tục cất bước mà đi, quét mắt đảo qua thảm trạng của thôn, nhìn khắp nơi có thể thấy được chân cụt tay đứt, đôi mắt ngưng tụ lại, hồi tưởng lại những sự tình không tốt lắm.

Ngay khi vừa xuyên qua đến thế giới này, hắn liền đã trên đường đang chạy trốn sự truy sát của một đám yêu vật, tựa hồ là đã sắp chết ở trong miệng chúng, may mà lão đạo sĩ đến cứu giúp kịp lúc, nhưng phần lý ức kinh khủng đó lại không dễ dàng hao mòn.

"Thôn dân hẳn là tụ tập tại từ đường (giống như nhà văn hoá khu), chúng ta nhanh lên một chút đi."

Trần Lạc ngữ khí lo lắng, bước chân gia tốc, muốn đến sớm một chút, lấy thân phận Tróc Yêu ti để chấn nhiếp yêu vật.

Tới gần từ đường, mùi máu tươi càng lúc càng nồng nặc.

Khi đã đến từ đường của Tượng Hoàn thôn, sắc mặt của Trần Lạc trở nên cực kỳ tái nhợt, thân thể lung lay có chút đứng không vững, hắn thấy được cảnh tượng cửa lớn của từ đường đã bị đánh vỡ, linh bài của tổ tông vỡ nát rơi đầy đất, có vài thi thể của thanh niên đã bị cắt chém vụn vặt, máu đỏ loang ra đầy đất.

Trong góc có một đống đầu lâu được chất thành một ngọn núi nhỏ.

"Đại ca!"

Trần Lạc nhìn thấy trong đó có đầu lâu của một thanh niên, hô gào thê lương muốn rách cả họng.

Mùi máu tươi gay mũi cuồn cuộn tràn ngập.

Phương Triệt dừng bước, lông mày cau có, đưa mắt nhìn lại.

Hắn đã thấy ở chính giữa từ đường có một tên yêu quái hình người có phần đầu giống như lợn rừng, cơ thể cường tráng vạm vỡ đang ngồi trên một chiếc ghế đẩu nhuốm máu, trên tay nắm lấy một thi thể, tay còn lại móc vào lồng ngực thi thể lấy ra một trái tim căng phồng đầy máu me, sau đó cắn lấy một miếng như đang ăn một trái táo.


Vừa mới cắn xuống, huyết dịch phun ra như nước, bắn lên nhuộm đỏ khắp người tên trư yêu, tuy nhiên trên mặt hắn lại để lộ ra một nụ cười thoả mãn.



Nó dường như rất thích nghe âm thanh kêu gào thống khổ của Trần Lạc.



Trư yêu ngừng lại việc ngặm nhấm trái tim đăng ăn dở, nhìn phía Trần Lạc, Phương Triệt, dừng một chút về sau, ánh mắt trực tiếp bỏ qua hai người, rơi vào trên thân La Lỗi đang vội vàng chạy tới.



Hai cái răng nanh nhuốm máu nhe ra ngoài, Trư yêu nhìn qua La Lỗi, lộ ra nụ cười vui mừng.



"Lão đệ, ngươi rốt cuộc... đã mang hàng tới rồi sao."

"Mang hàng" trong miệng tên trư yêu cao lớn vạm vỡ này là có ý gì?

Đạo bào màu vàng nhạt của Phương Triệt bay múa bên trong trận gió tanh mùi máu, tay áo bồng bềnh, lưng đeo đại kích, hắn nhìn qua La Lỗi đang đứng ở sau lưng với sắc mặt đang dần biến hoá.

Trư yêu nói ra những lời như vậy hướng về phía La Lỗi...

"Hàng" là ai vậy?

Là hắn sao?

Phương Triệt tại thời khắc này, trong lòng mơ hồ đã có chút minh bạch.

Trong lòng không khỏi cảm thấy không thể tin nổi.

Lúc đầu hắn cho rằng nha môn tam ti vốn dĩ đã vô cùng thối nát bại hoại, nhưng bây giờ mới biết tam ti so với tưởng tượng của hắn lại còn thối nát hơn!

Đối với yêu quái mà nói, những võ phu tu luyện và người tu hành chính là cực phẩm mỹ vị.

Mà bây giờ "Phương Triệt" rõ ràng đang bị coi là một loại hàng hóa, bị La Lỗi và La Cương xem như là đồ ăn của yêu quái, làm hàng hoá để giao dịch cho trư yêu!

Tróc Yêu ti... Trong tên mang hai chữ "tróc yêu" vậy mà lại cùng yêu quái hợp tác, giao dịch người tu hành để làm thức ăn?

Thật là thối nát!

Sai dịch trẻ tuổi Trần Lạc vẫn đang quỳ một bên ôm lấy đầu lâu của anh ruột, kêu gào inh ỏi nhưng sau khi nghe được lời nói của trư yêu cũng đã ngừng lại, đôi mắt đỏ bừng, không thể tin quay đầu nhìn về phía La Lỗi.

Hắn cũng không ngốc...

Thoáng suy nghĩ về lời nói của trư yêu liền có thể minh bạch chúng có ý gì.

Trong đôi mắt đó mang theo sự hoang đường, thất lạc, tuyệt vọng, phẫn nộ... và rõ ràng nhất là sự thù hận, bao trùm bằng một màu huyết sắc.

Trần Lạc đau lòng khôn xiết, nghĩ đến vị đại ca của mình đã phải bớt ăn bớt mặc, hao hết gia tài để cho hắn đi học võ chỉ để hắn có thể trở nên mạnh mẽ hơn, sau này báo đáp một chút cho gia đình.

Bạn đang đọc Từ Thọ Nguyên Đạo Quả Bắt Đầu (Dịch) của Lý Hồng Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LoidWolf
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.