Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đạo Nhân Chơi Đại Kích 2

Phiên bản Dịch · 1044 chữ

Tuy nhiên Phương Triệt vốn cũng không quá kháng cự việc gia nhập vào tam ti, trừ việc có thể điều tra nguyên nhân cái chết của lão đạo trưởng tốt hơn, gia nhập tam ti cũng dễ thu hoạch được tài nguyên tu luyện hơn.

Việc cảnh giới tu hành tăng lên đối với Phương Triệt mà nói chính là cực kỳ trọng yếu.

Đạt được câu trả lời đồng ý của Phương Triệt, thái độ của La Cương lập tức chuyển sang nhiệt tình.

La Cương thân là đầu lĩnh sai dịch, tất nhiên là quen thuộc với khu vực bên trong tam ti, liền dẫn Phương Triệt đi để làm báo cáo gia nhập.

"Ngươi bây giờ cũng đã tạm thời được coi là sai dịch của tam ti, đi theo ta, ta dẫn ngươi đi nhận lấy trợ cấp và di vật của lão quan chủ."

La Cương chắp tay dẫn đường ở phía trước.

Phương Triệt nghĩ ngợi một lúc, hỏi: "La đại nhân, không biết ta có thể nhìn qua một chút ghi chép về cái chết của lão quan chủ hay không? Quan chủ vừa là người thầy, lại giống như người cha của ta, ta muốn biết quan chủ chết ở đâu, chết ở trong tay tên yêu vật nào để chờ một ngày báo thù cho ngài ấy."

La Cương nghe vậy, bước chân bỗng nhiên dừng lại, ngoái nhìn Phương Triệt một chút.

"Báo thù? Báo mối thù gì? Thứ giết chết quan chủ chính là một lão viên yêu (khỉ yêu) ở Đông sơn (ngọn núi phía Đông), hắn là một yêu vật đã đạt tới cảnh giới Linh Dịch cảnh... Ngươi lấy cái gì để báo thù đây? Hạn mức cao nhất của ngươi dù sao cũng chỉ là Khai Khiếu cảnh nhờ vào Đồng Tử Công mà thôi."

La Cương nhịn không được bật cười một tiếng, liền lại nói: "Huống hồ để mà xem được hồ sơ của nha môn sẽ khá là phiền toái, ngươi bây giờ chỉ là một tên sai dịch nhỏ trực thuộc tam ti, không có tư cách để xem được những thứ đó, cho nên đừng có mong chờ gì nhiều, người chết không có khả năng phục sinh, Thuần Dương quan chỉ còn lại một mình ngươi, sống sót thật tốt mới là mấu chốt, chớ có cô phụ chờ mong của quan chủ đối với ngươi."

La Cương nói xong cũng không quay đầu lại liền đi tiếp, Phương Triệt không nhanh không chậm đuổi theo.

Hai người rất mau tới kho tài nguyên của nha môn tam ti.

Trợ cấp và di vật của lão đạo trưởng đều được cất giữ và đảm bảo ở bên trong kho tài nguyên của tam ti.

Trong khố phòng.

Phương Triệt ánh mắt hờ hững nhìn lên trên kệ đang treo một thanh đại kích (gần giống với giáo).

"Di vật của quan chủ chỉ còn lại có món này, Thất Tinh Bảo Kiếm, Lưu Quang Giáp và Lưu Ti Phất Trần của hắn đều đã bị tổn hại khi đang giao đấu cùng với yêu quái, chỉ có thanh tinh thiết đại kích này còn tồn tại, kho tài nguyên còn hảo tâm cho ngươi thêm một quyển kích pháp cơ bản."

"Đương nhiên nếu ngươi cảm thấy bản thân không thích hợp sử dụng thanh đại kích này, có thể tới đổi lấy một thanh binh khí khác ở bên trong kho vật tư."

La Cương mặt mũi tràn đầy ưu tư, tiếc nuối nói ra.

Bị tổn hại trong lúc chiến đấu?

Sợ là đã chia nhau vơ vét sạch sẽ đi, sau đó cầm một thanh vũ khí không thích hợp cho đạo sĩ sử dụng để làm di vật, lấy lý do không thích hợp để buộc hắn phải đổi lấy một cái binh khí phổ thông.

Ngay cả thanh đại kích này bọn hắn cũng không nỡ cho ta.

Lừa người gạt quỷ!

Thất Tinh Kiếm, Lưu Quang Giáp và Lưu Ti Phát Trần của lão đạo trưởng đều là Linh binh, là một trong số những nội tình ít ỏi còn sót lại của Thuần Dương quan, giá trị vô cùng to lớn, bây giờ bị lấy đi cũng không ngoài dự đoán của Phương Triệt.

Cũng không biết chúng đã rơi vào trong tay vị quan lại nào, phải tìm cơ hội để Hắc Nha đi thăm dò một chút, cho bọn hắn biết cầm phải đồ vật không nên cầm cuối cùng sẽ phải trả giá như thế nào.

"Trợ cấp đâu?" Phương Triệt không có xoắn xuýt trong vấn đề này.

La Cương nhìn Phương Triệt một chút, thấy đối phương không có dây dưa về vấn đề di vật liền cười thầm trong lòng, vị tiểu đạo sĩ này vẫn rất thức thời.

"Trợ cấp của quan chủ chính là cho tổng đốc tự mình hạ lệnh trích ra, không ai dám động tay chân."

"Đây là trợ cấp văn thư, tổng cộng là năm trăm lượng bạc ròng, ngoài ra còn có một bình Khai Mạch Đan, quan chủ khi còn sống cố ý xin Liễu tổng đốc, cho nên tổng đốc ghi vào bên trong trợ cấp."

"Ta nghĩ bình Khai Mạch Đan này chính là quan chủ xin để dành cho ngươi."

La Cương lấy ra một tấm văn thư, đưa cho Phương Triệt.

Phương Triệt nhìn thoáng qua, ánh mắt càng trở nên phức tạp.

Lão đạo sĩ đã cứu mạng hắn, nuôi nấng hắn lớn lên, dạy hắn tu hành, đại ân khó báo, lại không thể không báo, nhưng hôm nay không có cơ hội.

Loạn thế không phải là không có người tốt, chỉ là người tốt mệnh đều không dài mà thôi.

"Tốt, ngươi ký lên trên trợ cấp trên văn thư để ta đi sắp xếp, mấy ngày nữa ngươi lại tới tìm ta để lấy." La Cương nói.

"Mấy ngày nữa?" Phương Triệt nhíu mày.

"Xin trợ cấp cần phải theo quy trình, không phải nói cầm thì cầm, tam ti coi trọng việc tuân theo quy củ a." La Cương vỗ vỗ Phương Triệt bả vai, có nhiều thâm ý nói ra.

Bạn đang đọc Từ Thọ Nguyên Đạo Quả Bắt Đầu (Dịch) của Lý Hồng Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LoidWolf
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.