Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hành tinh thú

Tiểu thuyết gốc · 1368 chữ

Nơi này được bao phủ bởi rừng cây, xung quanh có nhiều loại cây quả khác nhau, chuối, dâu tằm, thông,.. Trương Huyền mắc vào một nhánh cây thông, không còn quần áo trên người, hắn tỉnh lại khi nghe thấy tiếng nói của ai đó bên dưới, mở mắt nhìn xuống quan sát.

Tai mèo, có đuôi màu nâu, tay, chân lộ ra móng vuốt sắc bén, mặc trên người bộ y phục kỳ lạ, thân hình giống như người bình thường. Trương Huyền bằng cách nào đó có thể nghe hiểu được lời bọn người đó nói.

" Tên này lạ quá, hắn thuộc loài gì thế? Đã vậy còn không mặc trang phục tử tế nữa? Chẳng lẽ hắn bị gia tộc ruồng bỏ, bị đám sói sát thủ truy sát đến đây? "

" Ư.. " Nàng thú mèo cầm nhánh cây chọt vào người Trương Huyền.

Hắn dần tỉnh táo trở lại, miệng ú á ú ớ, vùng sức muốn thoát khỏi cành cây lớn, vận linh lực trong cơ thể nhưng không có bất kì hiện tượng gì xảy ra.

Hả? Linh lực trong cơ thể mình.. cả tiên khí, chuyện gì thế này? Chẳng lẽ tu vi của mình biến mất đồng thời với hệ thống dừng hoạt động?

" Này, ngươi là ai, thuộc chủng loài nào? " Nàng thú mèo hét bên dưới khi thấy Trương Huyền cử động.

Chủng loài nào? Nhìn kỹ mới thấy nàng trông giống con mèo hình người, có tai và đuôi, trên mặt xuất hiện vài sợi râu. Chẳng lẽ mình lạc đến hành tinh thú? Chỉ có thể nghĩ như vậy, chậc, đã thế còn mất đi tu vi, may mắn thay mình cảm nhận được lực sinh mệnh của mình không biến mất.

Nhưng trước mình nên trả lời nàng ta như thế nào? Không lẽ nói rằng mình là loài người.. được, mình có thể giải thích chủng loài loài người thuộc dạng hiếm có khó tìm.

" Này, ngươi nghe thấy lời ta nói không đấy? "

" Nghe.. nghe rồi, ta thuộc loài người. "

Hửm? Giọng nói của mình tự động phát ra ngôn ngữ loài thú? Đây.. sao có thể như vậy được, hay trong quá trình hệ thống lỗi đã giúp mình nghe hiểu và nói được đối với loài thú?

Nàng mèo bên dưới tạo dáng khó hiểu, nói: " Loài người? Là chủng loài quý hiếm à? "

" Đúng.. đúng vậy, ngươi có thể đưa ta xuống không, trên này có hơi bất tiện? "

" Nếu ngươi xuống ta sẽ thấy hết cơ thể ngươi.. vả lại.. cái đó của ngươi lộ ra, ta vẫn còn trong trắng, chưa bị vấy bẩn bởi bạn tình. " Nàng mèo ngại ngùng đỏ mặt tránh né dương vật của Trương Huyền.

Hắn liếc xuống bên dưới mình, nhìn thấy trên người không có bất kỳ mảnh vải nào. Lấy tay che dương vật to dài của mình, nói:

" Vậy.. vậy ta che lại.. ngươi giúp ta xuống được chưa? "

" Đ.. Được, ngươi cẩn thận chút, ta sẽ bay lên. "

" Hả.. khoan.. khoan đã.. "

Nàng lấy đà chạy nhanh rồi bay lên nhánh cây nơi Trương Huyền đang bị treo. Lay động nhánh cây khiến gãy, hắn rơi xuống mặt đất, tay vẫn đang che dương vật.

" Hự.. Arghh.. công pháp luyện thể của mình cũng biến mất rồi ư? Nếu không có hệ thống mình chính là tên vô dụng nhất rồi nhỉ? " Hắn lẩm bẩm nằm dài dưới đất.

" Này! Này! Ngươi ổn không? "

" Ta không ổn.. không đứng dậy nổi. "

Lưng đau quá, cảm giác như gãy mất mấy cái xương rồi vậy..

" Ư... ngươi nặng quá đấy.. đứng dậy nào. "

" Ha.. ổn.. ổn rồi.. cho ta hỏi đây là nơi nào ? " Trương Huyền hỏi nàng mèo khi thành công đứng dậy.

" Đây là lãnh thổ của Cửu Vĩ Hồ điện hạ, ngươi không biết? "

" Ta ở trong khu vực của loài người từ nhỏ đến lớn nên không biết gì về thế giới bên ngoài.. "

" Vậy ngươi làm cách nào bị treo trên đó? Là do bị loài khác truy sát ? "

" Không.. không phải, ta muốn lên cao nhìn rõ địa hình nhưng không may trượt chân té xuống, đa tạ cô nương đã cứu mạng. "

" Ngươi trước tiên theo ta đến gặp Cửu Vĩ Hồ điện hạ. "

" Không đi được không? Ta cũng không đến đây vì muốn gặp điện hạ.. Ư.. ngươi.. "

Nàng mèo trói hai tay Trương Huyền, cầm lấy sợi dây thừng kéo hắn đi. Không có tu vi khiến hắn rất nhanh mệt mỏi, cơ thể như rụng rời.

" Không.. không đi nổi nữa.. dừng lại đi.. Ha.. "

" Chậc. Đây, ngươi uống nước đi, bên này có chuối, ta hái cho ngươi ăn. "

Trương Huyền uống ngụm nước, nàng mèo nhanh chóng mang chuối đến cho hắn và ăn.

" Có sức lại rồi đúng không? Mau đi theo ta, sắp đến nơi rồi. "

" Ừm.. được. "

Ha.. vừa mới đến nơi này lại bị đưa đến một nơi khác, hơn nữa còn phải đi gặp điện hạ của cô nương này..

Tòa thành rộng lớn xuất hiện phía sau cánh rừng, bức tường lớn bên ngoài được canh gác bởi vài tên lính thú lợn.

" Na Nạp Lan, ngươi lại ra ngoài à? Tên bên cạnh ngươi là ai thế? " Thú lợn canh gác to lớn nói với nàng mèo.

" Ta mang chiến lợi phẩm về cho điện hạ, ngươi mau mở cổng thành, ta phải nhanh cho người xem. "

" Được. Mở cổng. " Thú lợn canh gác nói lớn, cánh cửa dần mở ra.

Bên trong thành hiện ra, những tòa nhà thiết kế khác với thời cổ đại tu chân, giống như những tòa nhà phương Tây. Có những sạp bán trái cây và rau, không có vết tích của thịt, có kẹo hồ lô. Cửa hàng quần áo, quán ăn được xây dựng vừa cổ đại vừa phương Tây.

Trương Huyền được đưa đến cuối đường, xuất hiện một tòa lâu đài nhỏ, bên ngoài được canh giữ hơn ngàn binh lính loài thú. Trên người trang bị áo giáp sắt, trên tay cầm những cây giáo dài.

" Đứng lại, nơi này không phải nơi người bình thường có thể vào. "

" Ta có cống phẩm muốn dâng cho điện hạ, hi vọng ngài binh sĩ có thể cho ta vào. " Na Nạp Lan chỉ tay vào Trương Huyền.

" Hừm. Một chủng loài quý hiếm chưa từng xuất hiện? Được rồi, ngươi có thể vào. "

Na Nạp Lan Trương Huyền đi vào trong, cánh cửa lớn mạ vàng mở ra dẫn lối họ, căn phòng rộng lớn lộng lẫy. Phía cuối xuất hiện một ngai vàng được làm bằng đá ruby đỏ, hai người phía sau dùng cái quạt lớn thổi gió, hai người hầu quỳ phía dưới mớm trái cây cho người ngồi trên ngai vàng.

Hai tai và chín đuôi màu trắng, thân hình nuột nà trắng nõn, đôi mắt màu vàng xuyên thấu cùng đồng tử màu đen. Ngực to, cơ thể săn chắc, mặc trên người bộ áo lông màu lam nhạt, trên đầu đội vương miện vàng đính nhiều đá ruby đỏ.

Na Nạp Lan quỳ xuống khi nhìn thấy người phía trên, nàng thành khẩn nói: " Kính chào Cửu Vĩ Hồ điện hạ, thần dân Na Nạp Lan loài mèo xin dâng lên ngoài cống phẩm ta vừa mới tìm được. "

" Hừm.. loài mèo.. mang lên đây. " Cửu Vĩ Hồ ngoắc tay.

" Vâng. "

Nàng đưa Trương Huyền lên, đôi mắt Cửu Vĩ Hồ bỗng sáng rực nhìm chầm vào hắn, đôi môi đỏ mộng còn dính nước từ trái cây. Nàng liếm nhẹ nước trái cây trên miệng, cười nhẹ cùng ánh mắt sắc bén, kéo hắn ngồi bên cạnh trên ngai vàng.

Bạn đang đọc Tu Sắc Thành Thần sáng tác bởi YounJung
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YounJung
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 16
Lượt đọc 475

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.