Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đáng thương Tiểu Ngọc

Tiểu thuyết gốc · 1331 chữ

Tu luyện hai giờ, Tôn Thần giải trừ tự động tu luyện.

Linh lực trong cơ thể hắn đã trống rỗng, cần bổ sung thêm chất đạm.

Tu sĩ tới Trúc Cơ mới có thể tích cốc, dùng thiên địa linh khí làm thức ăn.

Hắn theo tình trạng này, ít nhất cũng cần chín hoặc mười ngày mới có thể đột phá Trúc Cơ, điều kiện là liên tục song tu.

Trong cửa hàng có tích cốc đan, nhưng cái đan dược này cực kì thô ráp, lại còn khó nuốt, ăn cơm chùa lại còn là đồ ăn đại bổ không thơm sao.

[Song tu truyền thống pháp môn] hắn đã đạt tới tiểu thành, đêm nay liền có sức cùng ma nữ kia đấu dũng đấu mưu.

Để chắc chắn ma nữ kia không nghi ngờ, hắn còn mua sắm thêm một cái pháp khí ẩn tàng cảnh giới, giá chỉ 200 điểm nhưng có thể dùng tới mười năm.

Điểm song tu: 900 điểm.

Nhìn điểm song tu càng lúc càng rút lại, Tôn Thần có chút đau.

Kiếp trước làm công cho tư bản, xuyên qua rồi vẫn không thoát khỏi cảnh làm công cho hệ thống.

Tiểu Ngọc từ bên ngoài bước vào, trong lòng bực bội nhưng lại cung kính hơn trước:

"Cô gia, tiểu thư nói tiểu thư cần ra ngoài làm nhiệm vụ mấy hôm, liền không bồi tiếp cô gia, tiểu thư nói nếu cô gia thấy cô đơn có thể có thể.."

Tiểu Ngọc khuôn mặt có chút ửng đỏ, nàng bây giờ mới mười ba tuổi, nhưng thân hình cũng không tệ, trước sau không quá lòi lõm nhưng cũng có chút phong tình.

Tôn Thần khóe miệng co giật, hắn tự nhận không phải người tốt, nhưng cũng không phải là loại già không bỏ trẻ không buông.

Nhưng rất nhanh hắn lóe lên một cái ý nghĩ, nụ cười của hắn dần mất đi nhân tính.

Tiểu Ngọc không rét mà run, loại cảm giác này giống như thiếu nữ bị lạc vào miệng sói, mà còn là tự nguyện không sức chống trả.

Nàng tâm giờ phút này muốn chết, nàng không biết vì sao tiểu thư lần này lại bán rẻ nàng đi.

Thấy tiểu cô nương này bị dọa sợ, Tôn Thần trong lòng cười hắc hắc.

Hừ một đám tiểu yêu này, để lão Tôn làm sao thu thấp các ngươi.

"Không cần, ngươi trước lui ra đi."

Tiểu Ngọc một trận nhẹ nhõm, nàng liền nhanh chạy đi, nếu để tên sắc lang này đổi ý, đời này coi như bỏ đi.

"Hắc hắc, Tiểu Ngọc ngươi đêm nay nhất định không được làm cho cô gia thất vọng."

Hắn sau khi dùng bữa liền tiếp tục tiến vào trúng thái tu luyện, nếu như đêm nay thuận lợi, hắn liền bước vào Luyện Khí tầng sáu.

Hắn tiếp tục tiến vào trạng thái tu luyện, đến tối nay liền có thể viên mãn, công pháp cấp thấp lợi thế chính là tu luyện nhanh.

Đợi đến giữa đêm, Tôn Thần thổi một chút thuốc mê vào phòng Tiểu Ngọc.

Còn về thuốc mê ở đâu ra, chính là do hệ thống xuất phẩm, già trẻ không gạt giá 2 điểm song tu.

Tiểu Ngọc chỉ là một phàm nhân, nào đâu có thể kháng lại thuốc mê do Tôn Thần thả ra.

Để cho chắc chắn, hắn liền không gấp mà tiến vào.

Qua nửa giờ sau, thấy đối phương nằm bất động một chỗ, hắn mới trèo cửa tiến vào.

Khò khò khò o o o...

"Làm sao ngáy lớn như thế?"

Tôn Thần lúc này có chút ghét bỏ, nhưng vì đại nghiệp hắn liền phải cố gắng.

Tôn Thần tiến tời giường Tiểu Ngọc, dựng thẳng người nàng tựa vào tường, hắn cùng bắt đầu lên giường, ngồi xếp bằng nắm lấy hai tay nàng.

[Song tu truyền thống pháp môn] đã có chút thành tựu, hắn có thể vận dụng một cách tự nhiên.

Môn công pháp này diệu ở chỗ hai bên không cần giao hợp, chỉ cần đôi bên vận dụng công pháp liền có thể tăng hiệu quả tu luyện, hai bên cùng có lợi.

Chỉ là bây giờ Tiểu Ngọc đang trạng thái hôn mê, lại không phải tu sĩ, chỉ có Tôn Thần là có thể vận dụng công pháp, nên công ích sẽ toàn bộ thuộc về hắn.

Cái này bây giờ chính là thải âm bổ dương.

Công pháp hiện tại đã tới viên mãn, Tôn Thần lại biết điều tiết, hắn sẽ không một hơi hút Tiểu Ngọc thành bộ xương khô.

Cho nên khi Tiểu Ngọc tỉnh dậy, nàng cũng chỉ là cảm giác mệt mỏi hơn bình thường mà thôi.

Tôn Thần biết đây là một môn song tu của chính đạo tu sĩ, hiệu quả tất nhiên thua kém công pháp của Liễu Như Yên.

Bù lại là hắn không cần phá thân người khác.

"Tốc độ này cũng quá mẹ nó chậm đi."

Hắn đoán nếu là song tu cùng tu sĩ nhất định sẽ nhất phi trùng thiên.

Nhưng hiện tại tại Hợp Hoan tông, ngoài đáng yêu như ma Liễu Như Yên ra, hắn chỉ biết Tiểu Ngọc.

Hắn chữi rủa thì chữi rủa, nhưng là một kẻ tắm trong ao sẽ không chê cá tanh, cá con hắn cũng không chút nào bỏ sót.

Tầm tới gần sáng, hắn liền dừng lại, nếu tiếp tục tu luyện, Tiểu Ngọc ngày mai nhất định không thể rời giường, như thế ai lo cơm nước cho hắn.

Khoảng cách hai phòng sát nhau, đệ tử tuần tra cũng không đi đến nơi này, hắn ra vào chính là không sợ ai nhìn thấy.

Một đêm mệt mỏi cuối cùng hắn cũng bước vào Luyện Khí tầng 6, đại kế xem như có một bước tiến triển mới.

Đúng lúc này bên ngoài đột nhiên đèn đuốc sáng chưng, bên ngoài truyền đến tiếng náo động.

Tôn Thần liền vội vàng trở về phòng, nếu để có người nhìn thấy, như thế hắc hắc không tốt lắm.

Chỉ là hắn vừa mới mở cửa liền có một đám nữ tử chạy qua, giữa đêm gió lạnh nhưng lại ăn mặc rất mát mẻ.

Cầm đầu một cô gái áo tím hở nửa ngực nói ra.

"Tôn công tử, ngươi vừa rồi có thấy ai chạy qua đây hay không?"

Tông môn đệ tử đều biết Tôn Thần là nam sủng của Liễu Yên Nhiên, mà nàng ta có thể là tông chủ tương lai tới chín phần.

Nữ tử áo tím không dám đắc tội, chỉ có thể khách khí một chút.

"Không thấy nha tỷ tỷ."

Tôn Thần mĩm cười, với hắn là ấm áp như mặt trời, ai ai cũng là người nhà.

Còn với góc nhìn người khác, chính là vô tận dâm dâm tiện.

Nữ tử áo tím một trận buồn nôn, nàng chỉ gật đầu rồi dẫn người đi.

Còn về vì sao không hỏi Tôn Thần giờ này còn thức?

Không quan trọng, nàng vừa rồi nhìn thấy hắn từ phòng Tiểu Ngọc ra liền biết đôi bên nhất định là làm chuyện đó.

Tiểu thư gả chồng, nô tỳ cũng thành thiếp, cái này thuyết pháp tại nhân gian nhiều lắm, tu tiên giới cũng không thiếu.

Tôn Thần nhìn nữ tử áo tím rời đi trong lòng cũng có chút thèm muốn.

Nếu có thể cùng đối phương song tu, nhất định hiệu quả so với bình dân áo rách Tiểu Ngọc tốt gấp mấy chục lần.

Hắn bước vào bên trong đóng cửa lại, bước tới giường liền thấy một trận hãi hồn.

Trên giường hắn vậy mà có nữ tử nằm đó, máu me khắp người, dung nhan cũng là bị người tàn phá.

"Người này chẳng lẽ là người mà đám người kia tìm?"

Bạn đang đọc Từ Lô Đỉnh Lặng Lẽ Thành Thần sáng tác bởi 351998hihi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 351998hihi
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.