Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rắc rối lại đến

Tiểu thuyết gốc · 1297 chữ

Sáu ngày sau, trong thư phòng chưởng môn.

Võ Vô Địch ngồi nhìn [Timeline], xem đệ tử trò chuyện.

Tin tức về lão yêu quái Cổ Thanh Loan đã lan truyền toàn bộ môn phái.

“Qua chuyện này ta mới biết, không nên nhìn bên ngoài mà đánh giá…”

“Không ngờ, Cổ Thanh Loan sư tỷ là một lão bà đã 120 tuổi…”

“Ha ha các ngươi cứ miệt thị tuổi tác sư tỷ công khai như vậy, không sợ sư tỷ giận sao?”

“Ngươi không biết người khởi xướng chuyện này chính là Bạch Họa Họa sao?”

“Vậy ngươi có biết những huynh đệ trước đó nhiều chuyện có kết quả gì không?”

"Chúc mừng ngươi trở thành sư đệ thứ 1999 bị treo lên đánh!"

"Là sao?"

"Vài giây nữa ngươi sẽ biết!"

"..."

"Hắn im lặng chắc là bị sư tỷ Cổ Thanh Loan treo lên đánh rồi!"

"Miệng tiện nên đáng bị đánh!"

"#Sưđệđangbịtreolênđánh ta xin rút lại lời miệt thị bên trên…"

“Dù thế nào đi nữa thì ta nguyện yêu quý Cổ Thanh Loan sư tỷ đến chết!”

Võ Vô Địch thở dài.

Đệ tử trong môn phái đúng là muốn tìm đường chết.

Mấy tên này rảnh chuyện không có việc gì làm cứ trêu chọc Thượng Quan Thanh Loan.

Nhắc mới nhớ, không ngờ đại thúc - cốc chủ Bách Hoa Cốc thật sự là con trai thất lạc của Thượng Quan Thanh Loan. Đúng là sự kiện không thể ngờ được.

Nguyên do ngọc bội còn lưu lại linh khí ngoại tộc nên Thượng Quan Chính Nghĩa mới tiếp cận hệ thống tu luyện ngoại tộc. Nếu không, rất khó để tìm ra phương pháp đạt đến cấp bậc Luyện Khí.

Trong lúc Võ Vô Địch còn đang trầm tư thì màn hình giao diện hệ thống hiện lên thông báo.

[Hệ thống hoàn tất bảo trì. Mọi chức năng hệ thống quản lý môn phái được kích hoạt trở lại]

Nhiệm vụ chính tuyến đang trong giai đoạn chờ.

[Nhiệm vụ thăng cấp Hệ Thống Quản Lý Môn Phái cấp 5: Trong thời hạn một năm từ ngày ban bố nhiệm vụ (thời gian còn lại 347 ngày). (1). Thu nhận 20.000 đệ tử. Điều kiện đi kèm là 1/2 đệ tử phải đạt cấp 60 (9999/10.000). (2). Tổng số pi có được 50.000.000 (Đã hoàn thành). Hoàn thành nhiệm vụ, khen thưởng bản mô phỏng Tử Địa Lịch Luyện với quy mô 5000 người. Không hoàn thành giảm một cấp môn phái, tiêu hao toàn bộ số pi đang sở hữu]

Đúng là số lượng đệ tử càng nhiều thì tỷ lệ thuận với số pi thu về.

Số pi hiện tại: 55.000.000 pi.

Số đệ tử hiện tại: 26.797

Nguyên do số lượng đệ tử không tăng là vì Hệ Thống Quản Lý Môn Phái bảo trì, quá trình thu nhận tạm thời dừng lại.

Điều quan trọng nhất chính là cần thời gian để đệ tử thăng cấp.

Sau khi Hệ Thống Quản Lý Môn Phái hoàn tất quá trình bảo trì thì phía dưới góc màn hình giao diện có thêm một chọn lựa [Tự Hủy].

Điều này khiến bản thân Võ Vô Địch rơi vào trầm tư. Sự vui mừng trước đó hoàn toàn dứt hẳn.

"Trợ Giúp?"

[Thiếp thân đây?]

"Tự Hủy là cái quỷ gì?"

[Hệ thống đã gặp một loại tồn tại có cấp bậc cao hơn trước thời gian * * ** *. Hệ thống tự động thêm lựa chọn Tự Hủy để đảm bảo sự trật tự mới trong thế giới này]

"Có thể nói dễ hiểu hơn không?"

[...]

[Đó là lựa chọn tự bạo. Hệ thống tự bạo có sức phá hủy kinh thiên động địa. Tương đương phá hủy 1/2 thế giới Võ Minh]

Cuối cùng thì mọi thứ điều liên quan đến Hạt Giống Linh Hồn.

Không hiểu Hạt Giống Linh Hồn là cái quỷ gì khiến hệ thống gặp trục trặc. Thậm chí có ý nghĩ tự bạo.

Xem ra Hạt Giống Linh Hồn chân chính là khắc tinh của Hệ Thống Quản Lý Môn Phái rồi.

Đúng là có hệ thống, lại không dễ dàng.

Gặp hack nhưng hack này có virus.

Cùng lúc đó, bên dưới chân núi Vân Tiêu Sơn xuất hiện một đoàn người ngựa.

Số lượng hơn ngàn người, hơn phân nửa đều mặc chiến giáp.

Dẫn đầu đoàn người là một nam nhân khoác chiến y, với đôi mắt xếch. Người này thân phận tương đối đặc thù, ít khi xuất hiện trong giang hồ hay trong hoàng triều. Trong Long Vệ Quân, chính là chiếc bóng của tổng giáo quan Long Vân Phi, hắn chính là Triệu Cảnh - phó giáo quan Long Vệ Quân.

Bên cạnh hắn là mười hai người gồm chín trung niên nhân y phục quản gia và y phục thương nhân, ba người còn lại là nữ nhân trạc tuổi bốn mươi. Trên gương mặt người nào người nấy đều toát lên bản chất gian ác. Ánh mắt ngạo nghễ một phần, nhưng lại thường dòm ngó xung quanh.

Sự xuất hiện của nhóm người này khiến trên đỉnh Vân Tiêu Sơn, hai đệ tử trên Đài Quan Sát nhanh chóng báo động, gõ một hồi chuông cảnh giác.

Số lượng đệ tử còn lưu lại trong môn phái không quá năm ngàn người, số khác đều ra ngoài lịch luyện, làm nhiệm vụ hành hiệp trượng nghĩa.

Bên trên cổng môn phái, Hàng Rào Kiên Cố.

Bùi Thiên Bách, Vương Trùng là hai đệ tử có mặt sớm nhất.

Tiếp theo chính là Đỗ Hối Hối, Bạch Phi Tuyết, Võ Thanh Phương, Võ Vân Nhạt.

Vị đại thúc Võ Kiếm Minh lười nhác mở cửa chờ sẵn. Trong tay vẫn không quên cầm một chiếc đùi gà.

Có ta ở đây, ta mở cửa để đó, ai dám bước qua. Nội tâm hắn chính là nhủ thầm như vậy.

Võ Vô Địch xuất hiện sau cùng, đi ra từ đại môn môn phái.

Hắn thoáng nhìn bộ dáng của lão yêu quái Võ Kiếm Minh.

Trong môn phái lúc này có hai đại lão yêu quái, một là Thượng Quan Quan Thanh Loan 120 tuổi, hai là đại thúc lười nhác Võ Kiếm Minh 499 tuổi. Dù vị đại thúc này lười nhác, thích ăn đùi gà nhưng lại được đệ tử vô cùng yêu quý.

Võ Vô Địch nhìn Võ Kiếm Minh cười nói.

“Vài ngày không gặp, đại thúc có vẻ mập mạp hẳn ra…”

Võ Kiếm Minh không giận mà cười ha ha sảng khoái.

“Môn phái đối đãi tốt, chỉ ăn rồi canh cổng. Trải nghiệm không tệ!”

Võ Vô Địch ngạc nhiên.

Lời thoại này ở thời đại nào cũng thế. Thời trước là chủ tịch giả nghèo thử lòng nhân viên, còn thời này đại lão giả làm người gác cổng thử lòng người.

Nhìn vẻ mặt đắc ý của đại thúc Võ Kiếm Minh đủ hiểu, hẳn là trải nghiệm không tệ.

Lúc này, đoàn người từ dưới chân núi đã lên đến phụ cận đại môn môn phái. Khí thế biểu hiện ra có phần hùng hồn.

Tại sao ta có cảm giác, nhóm người này từ trong rừng mới ra hay sao.

Một tháng trước không phải một đội quân hùng mạnh, dẫn đầu đều là cao thủ đánh vào môn phái còn toàn quân bị diệt. Nhóm người này có phải có tâm bệnh không.

Võ Vô Địch nhìn vào mười ba người dẫn đầu, đa phần đều là những gương mặt lạ lẫm.

Người đứng đầu là phó giáo quan Long Vệ Quân Triệu Cảnh xuống ngựa.

Hắn tiến về trước, ngạo nghễ nói.

“Hôm nay ta đến, chính là thu hồi lãnh địa…”

Bạn đang đọc Từ Lập Trình Game Đến Vô Địch Môn Phái sáng tác bởi hkzero2
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hkzero2
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 64

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.