Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vỏ kiếm thất lạc

Tiểu thuyết gốc · 1827 chữ

Tràng cảnh giao chiến giữa Long Vân Phi cùng chưởng môn Tiêu Dương Phái Tiêu Thanh Sơn với ngoại hiệu Cuồng Kiếm Lão có phần phi thường khiến toàn bộ đệ tử Tiêu Dương Phái cũng như thuộc hạ Long Vân Phi sửng sốt.

Cao thủ cấp bậc đại lão, đỉnh tiêm Võ Minh ra tay giống như thần nhân. Mỗi một động tác đều mang tính hủy diệt mọi thứ.

Võ Vô Địch lấy Bách Mệnh Kim Châm ra, rút ra một châm rồi phi thân đến bên cạnh Long Vân Phi chỉ còn khí tức yếu ớt.

Trên ngực vẫn còn lưu lại vết thương chí mạng. Nếu thực lực Long Vân Phi không cường hoành, sớm đã mất mạng.

Không ngờ lão già đó ra tay quả nhiên là ngoan độc.

Võ Vô Địch dựa theo đánh dấu của Bách Mệnh Kim Châm châm vào huyệt Bách Hội.

Hai phút trôi qua.

Long Vân Phi mở mắt ra, làm thao tác tương tự như những người trước đó được Võ Vô Địch cứu. Ngạc nhiên cùng sửng sốt.

Long Vân Phi cảm nhận cơ thể hoàn toàn khỏe mạnh, thể trạng có thể nói là tốt hơn lúc mới đến đây.

Hắn nhặt Xích Dã Kích lên, chuẩn bị tư thế tiếp tục chiến đấu.

Võ Vô Địch ngăn lại.

“Ý tốt của Long giáo quan tại hạ nhớ kỹ. Tiếp theo để tại hạ xuất chiến đi!”

Nói rồi, Võ Vô Địch bước ra, đứng đối diện Cuồng Kiếm Lão, khoảng cách chừng năm mươi mét.

Mặc dù vai mang Tru Ma Kiếm, Võ Vô Địch vẫn lấy ra thanh kiếm gỗ từ trong kho đồ.

Một tay cầm kiếm, tiêu sái hướng Cuồng Kiếm Lão nói.

“Lão đầu có thể phô trương ra thanh thế quang minh chính đại nhưng không thể che đậy việc bỏ mặc các vị trưởng lão trong môn phái làm xằng bậy được…”

“Ta không quan tâm trước kia bọn họ đã làm qua bao nhiêu chuyện xấu gì rồi, giờ bọn chúng nhắm vào môn phái ta. Nếu bọn ta không đủ mạnh, sợ rằng toàn môn đã bị diệt, không biết ai có thể sống sót qua đợt tấn công chín mười ngày trước hay không?”

“Các ngươi tự cho là đứng đầu chính phái võ lâm, nhưng hành động xâm phạm môn phái ta. Ta chắc chắn sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy!”

Cuồng Kiếm Lão sắc mặt âm trầm, hừ một tiếng.

“Tiểu tử ngươi nói nhiều quá! Nếu có bản lĩnh thì đến đây!”

Võ Vô Địch dự định dùng võ mồm với ý định gợi lên tính cương trực, chính nghĩa của một vài đệ tử Tiêu Dương Phái. Dù sao thì trong nhiệm vụ đến Tiêu Dương Phái, có nhiệm vụ chiêu mộ 2000 tên đệ tử Tiêu Dương Phái.

Nếu không có nhiệm vụ, ta cần gì nhiều lời.

Võ Vô Địch tiếp tục tạo ra phong thái tiêu sái, tay cầm kiếm gỗ bước từng bước về phía Cuồng Kiếm Lão.

Người xung quanh không hề nhận ra chưởng môn Tiểu Kiếm Có Độc có thực lực gì. Chỉ giống như một tiểu thư sinh tay trói gà không chặt.

Trong tà áo chưởng môn, theo từng cơn gió phất lên.

Kiếm trong tay từng đệ tử Tiêu Dương Phái bắt đầu rục rịch.

Tiểu kiếm bên thắt lưng Long Vệ Quân cũng muốn xuất ra khỏi vỏ.

Võ Vô Địch cầm kiếm gỗ, vẽ một vòng tròn, miệng khẽ niệm.

“Vạn Kiếm Cùng Lên!”

Tức thì, toàn bộ thanh kiếm đang rục rịch bay ra khỏi vỏ, bắn thẳng lên trên không trung lượn một vòng tròn.

Tràng cảnh này kiến toàn bộ đệ tử Tiêu Dương Phái sửng sốt, bởi vì kiếm bọn họ bị vị Võ chưởng môn lấy đi mất.

Cuồng Kiếm Lão kinh ngạc.

Lão nhanh chóng kết ấn tạo thành Vân Trung Khí, rồi dùng tay khống chế Tị Thanh Kiếm hướng về phía hàng ngàn thanh kiếm chống đối.

Tình cảnh này giống như bản thân Tị Thanh Kiếm, đang đối kháng toàn bộ thanh kiếm có mặt tại hiện trường.

Võ Vô Địch cầm kiếm bổ xuống một đường về phía Cuồng Kiếm Lão. Toàn bộ thanh kiếm tức thì bay về phía phía Cuồng Kiếm Lão tấn công.

Cuồng Kiếm Lão dựa vào Vân Trung Khí tạo thành một lớp phòng thủ tuyệt đối mặc cho hàng trăm thanh kiếm cọ sát, quét ngang dọc liên tục. Âm thanh mài kiếm vang dội không dừng.

Lão vận công, phát ra kình lực chấn nát một vài thanh kiếm làm lão khó chịu.

Lão tiếp tục khống chế Tị Thanh Kiếm lao về phía Võ Vô Địch tấn công.

Tị Thanh Kiếm liên tục quét ngang, bổ dọc, đâm tới.

Võ Vô Địch cũng tùy thời né tránh, dùng kiếm gỗ chống đỡ.

Kiếm được làm từ gỗ, có điều không hề bị sứt mẻ, không hề bị mài mòn. Đây chính là điểm khiến Võ Vô Địch thích thú không rời khỏi nó.

Cuồng Kiếm Lão lúc này đã chấn nát hầu như toàn bộ thanh kiếm tấn công lão. Toàn bộ thanh kiếm của đệ tử Tiêu Dương Phái đều bị phá hủy.

Trên gương mặt đệ tử Tiêu Dương Phái, người nào người nấy đều lộ ra vẻ khó coi.

Cuồng Kiếm Lão thu hồi Tị Thanh Kiếm về bên mình.

Mặc dù lão đã dùng Vân Trung Khí chấn nát toàn bộ thế kiếm của Võ Vô Địch, có điều lão cũng đã thấm mệt. Nguyên do là vì vận dụng Vân Trung Khí cực kỳ tốn kém nội lực trong cơ thể.

Về bản chất, Vân Trung Khí là sự kết hợp giữa nội lực và một quyển bí kỹ Từ Khai Mạch Đến Luyện Khí Nhất Đạo. Lão tốn thời gian bế quan tám năm nhưng thật sự chỉ có thể hiểu da lông bên ngoài, không thể nắm vững cốt lõi bên trong.

Khí của Từ Khai Mạch Đến Luyện Khí Nhất Đạo luyện ra hoàn toàn là khí trong vạn vật. Lão không thể tốn thời gian quá lâu để nắm bắt rồi sử dụng cho riêng mình. Thay vì vậy, lão dùng căn cơ có sẵn, đó chính là nội lực mấy chục năm bản thân tạo thành ngụy hình thức Luyện Khí.

Lão tự nhận dưới Chung Cực Võ Tôn lão không có địch thủ.

Lúc này xuất hiện Võ Vô Địch, chưởng môn Tiểu Kiếm Có Độc cách không thu kiếm, khống chế toàn bộ kiếm của thiên hạ. Cảnh giới kiếm này, có thể sánh ngang với tổ sư Tiêu Dương Phái Tiêu Dương Kiếm Si. Điều mà cho đến thời điểm hiện tại lão không làm được.

Lão hướng Võ Vô Địch nhàn nhạt nói.

“Không ngờ thế hệ thiếu niên của võ lâm lại xuất sắc như vậy. Có thể đạt tới cảnh giới Chỉ Ta Có Kiếm trong truyền thuyết. Đúng là nhân trung chi long…”

“Mặc dù vậy… vẫn chưa thể gây được khó dễ cho lão phu!”

Nói xong, lao giơ tay sang một bên, cách không phát ra một loại lực hút cực kỳ mãnh liệt. Có thể nhìn thấy hư không chấn động, từng cơn gió bạo phát đi ra, tạo thành cuồng phong.

Mặt đất phía bên cạnh sơn môn Tiêu Dương Phái bắt đầu nứt nẻ.

Bức tường đá dựng đứng bên cạnh sơn môn bắt đầu sụp đổ.

Từ bên trong lộ ra một vỏ kiếm.

Vỏ kiếm vừa xuất hiện tức thì gây ra một sự cộng hưởng đối với Tru Ma Kiếm.

Hệ thống tức thì hiện lên thông báo.

[Phát hiện vỏ kiếm bị thất lạc!]

[Chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ tìm vỏ kiếm bị thất lạc. Sau khi thu hồi vỏ kiếm, độ tín nhiệm của Tru Ma Kiếm đối với chủ nhân tăng lên đáng kể, chân chính trở thành tùy thân kiếm, từ đó kiếm linh sinh ra. Người sở hữu kiếm linh sẽ nhận được hiệu ứng danh hiệu Kiếm Tâm: Chỉ Cần Có Kiếm, Ta Tự Nhận Vô Địch]

Cuồng Kiếm Lão cầm vỏ kiếm trong tay, nhìn ngắm vỏ kiếm bằng ánh mắt cực kỳ hài lòng.

Đây chính là vỏ kiếm mà tổ sư Tiêu Dương Kiếm Si mang về sau trận đại chiến chống xâm lược ngoại tộc.

Dù chỉ là vỏ kiếm nhưng sức mạnh ẩn chứa bên trong vô cùng kỳ diệu, chính nhờ vỏ kiếm mà Tiêu Dương Phái mới phát dương quang đại. Một đường đi lên.

Lúc này, từ trong vỏ kiếm tràn ra một luồng hắc khí mỏng manh, như một làn khói. Làn khói đen này tiếp cận bàn tay Cuồng Kiếm Lão, thẩm thấu vào bên trong da thịt.

Lão phát giác không đúng muốn buông vỏ kiếm ra.

Có điều đã muộn rồi.

Bên trong đầu lão bắt đầu rộn lên từng giọng nói âm u.

[Hãy hiến tế thân xác để tiếp nhận ý chí vĩ đại của ma quân…]

[Hãy dùng máu thịt của toàn bộ người có mặt nơi đây tẩy rửa thời đại huy hoàng sắp đến]

[Cuối cùng, hãy nhìn vào ẩn sâu bên trong tâm trí ngươi. Đôi mắt ma quân đang không ngừng quan sát…]

Cuồng Kiếm Lão cố gắng vùng vẫy nhưng vô dụng.

Lão ôm đầu, khụy gối xuống gào thét.

Toàn bộ đệ tử Tiêu Dương Phái không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Bạch Diệp Phi đang đứng từ xa quan sát cũng trở nên ngưng trọng lại.

Võ Vô Địch cũng không biết chuyện gì đang xảy ra thì hệ thống hiện lên thông báo.

[Hệ thống thông báo. Địch nhân chịu sự ảnh hưởng của sát khí từ trong vỏ kiếm rơi vào trạng thái hắc hóa, tâm trí đang chịu ảnh hưởng từ sát khí, dần bị thôn phệ…]

[Sau khi sát khi hoàn tất thôn phệ chưởng môn Tiêu Dương Phái, bản thân Tiêu Dương Phái sẽ trở thành mặt tối của Võ Kiếm Minh. Với thực lực của chủ nhân lúc này không thể phản kháng. Khuyến nghị chủ nhân nhanh chóng rời khỏi nơi này]

[Thời gian chỉ còn lại 30 giây, chủ nhân nhanh chóng đưa ra quyết định!]

Võ Vô Địch nhìn xung quanh, toàn bộ hơn bốn ngàn đệ tử Tiêu Dương Phái đang rơi vào trạng thái thất thần, hoảng sợ.

Toàn bộ Long Vệ Quân đang ở vào thế phòng bị.

Võ Vô Địch cũng biết lão Bạch Diệp Phi đang ẩn nấp quan sát.

Chẳng lẽ lão Bạch đang muốn thăm dò ta sao.

Võ Vô Địch thở dài, thu hồi kiếm gỗ vào kho đồ.

Từ trong kho đồ lấy ra một thanh thủy thủ có màu đỏ, trên chuôi chủy thủ có một đôi mắt đang nhắm lại.

Bạn đang đọc Từ Lập Trình Game Đến Vô Địch Môn Phái sáng tác bởi hkzero2
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hkzero2
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 57

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.