Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giang hồ dậy sóng

Tiểu thuyết gốc · 1632 chữ

Một ngày nữa trôi qua.

Môn phái Tiểu Kiếm Có Độc đưa ra tin tức dừng thu nhận đệ tử để chuẩn bị xây dựng lại môn phái. Điều này khiến hơn năm ngàn người chờ đợi thất vọng. Dù vậy, bọn họ vẫn không từ bỏ mà xuống núi, tụ tập lại trong các thị trấn, thành thị lân cận chờ đợi thông báo mới.

Trong lúc nhất thời, các thị trấn thành thị lân cận được thơm lây. Dân tứ xứ xuất hiện, tập trung trao đổi. Từ đó các tửu lầu, quán ăn, hàng xá đều có số lượng lớn khách nhân.

Từ đó, ngành nghề du lịch ra đời.

Khắp nơi vẫn không ngừng bàn tán về môn phái Tiểu Kiếm Có Độc.

“Nếu môn phái Tiểu Kiếm Có Độc không thu nhận, chúng ta đến các môn phái khác đi! Thời gian thanh xuân luyện võ của ta không thể hoang phí được…”

“Ha ha nói thật với vị huynh đệ này. Tại hạ dù có đợi nửa năm thì cũng xứng đáng. Các vị không biết loại cơ duyên mà Võ chưởng môn trao tặng cho đệ tử không tầm thường đâu. Ta nghe người khác kể lại chính là có thể trao đổi cách xa ngàn dặm, đặc biệt là phương cách luyện võ cực kỳ đặc thù…”

“Do ngoại nhân không tiếp xúc nên ta không rõ, nhưng quả thật ta ăn nằm ở trong môn phái vài ngày. Phát hiện, đệ tử đi nhặt rác cũng mạnh lên…”

“Chuyện đó tại hạ không rành nhưng lần thu nhận đệ tử đầu tiên ta có mặt. Lần đó Võ môn chủ biến ra một chiếc thuyền to lớn trên bầu trời. Tới giờ ta vẫn còn kinh ngạc…”

“Huynh đài nói có thật không? Nếu là đợt đầu, về môn phái thoát ly rồi trở lại gia nhập Tiểu Kiếm Có Độc vẫn được. Tại sao giờ huynh đài vẫn chưa được thu nhận…”

Vị huynh đài này lập tức thở dài.

“Các ngươi không biết là không môn không phái mới được thu nhân. Ta thật sự là không môn không phái, nói đúng hơn là sư phụ ta mất tích ba năm nay. Trong môn hộ chỉ có 5 người, lão sư phụ mất tích thì lấy cách gì mà thoát khỏi sư môn? Cầu ý kiến!”

“Sư phụ của huynh đài danh tính là gì? Ta có quan hệ rộng rãi không chừng có thể giúp được!”

“Sư phụ ta là Hoa Chấn Nam, người ngoài gọi là lão Đinh Ba ngoài bốn mươi. Dù đã gần năm mươi tuổi nhưng vẻ ngoài chỉ như ba mươi tuổi…”

“Xem ra huynh đài may mắn rồi. Lão Đinh Ba tương đối nổi tiếng ở Vân Lương Thành chuyên hành hiệp trượng nghĩa…”

“Mới hôm qua tại hạ thấy lão Đinh Ba đã gia nhập môn phái Tiểu Kiếm Có Độc rồi. Dường như đã được thu nhận…”

Vị huynh đài đang cầu giúp đỡ lúng túng.

“???”

“Xem ra huynh đài cùng tại hạ hàn huyên tâm sự, đánh cờ chờ đợi tin tức môn phái thu nhận rồi… Cho hỏi danh tính các hạ là??”

“Tại hạ… Đỗ Trung Lương. Lương trong lương thực, Trung trong Trung thực. Ý nghĩa là có lương thực liền trung thực….”

“Hảo danh tự! Xem ra huynh đệ là… người tốt!”

….

Lúc này, ở một vài tửu lâu khác bắt đầu truyền đi một tin tức rúng động hơn.

“Các ngươi nghe gì chưa?”

“...???”

“Diệp Gia Trang vừa bị diệt môn!”

“Tiếp theo Song Đao Môn cũng bị diệt môn…”

“Tối hôm qua liên tiếp có mười lăm thế lực nhỏ, không hiểu đụng phải rắc rối gì liền bị diệt môn. Nghe nói Thần Kiếm Sơn Trang không kịp trở tay. Khi họ đến nơi thì khắp nơi đều là thi thể lạnh…”

“Vấn đề là án mạng diệt môn không phải xảy ra cùng một thành thị, mà từ nam ra bắc đều xuất hiện cùng một lúc…”

“Ta xem lần này giang hồ dậy sóng rồi!”

“Ta nghĩ, ta phải tranh thủ trở về gia môn nói với phụ mẫu cưới vợ sinh con an nhiên mà sống. Bươn chải ngoài đời vất vả quá!”

“Đừng bi quan huynh đệ, gia nhập môn phái Tiểu Kiếm Có Độc đi. Chắc chắn sẽ hết bi quan… trong đó đệ tử rất nhiều, đa phần đều là thiếu nữ xinh đẹp giỏi giang”

“Ha ha… Võ chưởng môn cho ngươi bao nhiêu lượng bạc để quảng cáo vậy!”

“Các ngươi không tin tưởng tại hạ, nhưng phải tin tưởng minh chủ Bạch Diệp Phi. Nghe đồn ngài ấy chính là một vị trưởng lão trong môn phái Tiểu Kiếm Có Độc đấy!”

“Bậy rồi, minh chủ là người đứng đầu võ lâm. Tự dưng đi làm một vị trưởng lão trong môn phái nhỏ. Tin đồn này vậy mà ngươi cũng tin?”

“Thôi, không nói nữa, ta đi nghe ngóng tiếp đây…”

“Cút!”

Gần nhóm người đang bàn tán, một nam nhân đội nón tre, vai khoác áo choàng chộp lấy thanh kiếm trên bàn rồi rời đi.

Hắn nhanh chóng phóng lên lưng ngựa, hướng con đường lớn thúc ngựa rời khỏi thị trấn.

Sau khi băng qua cổng thị trấn, hắn men theo con đường mòn theo phương hướng bìa rừng đến Tịch Diệt Cốc.

Trong giang hồ Tịch Diệt Cốc nằm ở phía đông Thiên Long Thành, cách kinh thành chừng hai trăm dặm.

Đây là địa danh bí ẩn nhất nhì võ lâm. Nơi này ngăn cấm ngoại nhân đi vào, người cố ý đi vào chỉ có con đường tuyệt lộ. Cho nên, Tịch Diệt Cốc chính là ý nghĩa như vậy.

Nam nhân khoác áo choàng cưỡi ngựa một đường dài, trải qua ba canh giờ mới đến điểm an ninh đầu tiên của Tịch Diệt Cốc.

Điểm an ninh đầu tiên của Tịch Diệt Cốc là một cây cầu treo dài một trăm hai mươi trượng băng qua một bờ vực sâu không nhìn thấy đáy. Bảo vệ là hai hộ vệ mặc hắc y, đầu đội mũ tre.

Nam nhân khoác áo choàng giao ra lệnh bài thân phận rồi để ngựa lại ở phía sau, cuốc bộ đi qua cầu treo.

Sau khi băng qua cầu treo, hắn đến bên ngoài một cổ điện rộng lớn, bề thế. Nhìn vô cùng hoành tráng.

Trước đó đã có hơn năm mươi người khác tập hợp, thân phận cùng với hắn như nhau. Đều là thám thính tình hình trong giang hồ.

Đứng trên đài cao là hai người, mặc hắc bào, thể hiện phong thái hiên ngang.

Thủ lĩnh là nam nhân đeo mặc nạ Thủy Hỏa, người này chính là một trong những thành viên Hội Bàn Tròn. Người phía sau, đóng vai trò hộ vệ.

Nam nhân đeo mặt nạ Thủy Hỏa nhìn số lượng đã đủ, chuẩn bị phát biểu.

“Đợi một chút!”

Nam nhân hộ vệ phía sau lên tiếng.

“Nơi này có chuột!”

Nói rồi, hắn chỉ về phía tên áo choàng vừa mới đến bước ra.

Tên mặc áo choàng mới đến run lên.

Những người khác phát hiện có nội gián liền nhanh chóng bao vây lấy hắn.

Hắn chính là Bạch Dị - hộ vệ dưới trướng minh chủ Bạch Diệp Phi.

Hắn trà trộn vào vì nhận nhiệm vụ Thần Kiếm Sơn Trang điều tra thế lực phía sau hàng loạt vụ án diệt môn trong vài ngày gần đây.

Sau khi chủ nhân của thân phận này bị Thần Kiếm Sơn Trang bắt giữ, bằng một vài thủ đoạn hắn - Bạch Dị thuận lợi trà trộn vào. Có điều, không hiểu vì sao vẫn bị phát hiện.

Hắn nhanh chóng hướng vực sâu dự định trốn đi, có điều tên hộ vệ phía sau lưng nam nhân đeo mặt nạ Thủy Hỏa nhanh tay hơn. Phóng ra một sợi dây xích, cuộn lấy cánh tay trái của hắn.

Bạch Dị quyết đoán dùng chủy thủ cắt bỏ cánh tay trái, rồi lao mình xuống vực sâu.

Hộ vệ thu hồi lại dây xích, vẻ mặt có phần kinh ngạc.

Nam nhân đeo mặt nạ Thủy Hỏa ngưng trọng, sau đó nói.

“Hộ vệ phía sau có thủ đoạn đặc thù, dù thể nào cũng không che giấu được thân phận”

“Lần này hộ vệ đại nhân đến chính là báo cho chúng ta một tin tức…”

“Năm ngày sau, giám sát sứ cùng Thất Tuyệt Ma Nhân đến diệt trừ thế lực đứng đầu Võ Minh. Dọn đường cho ngày xâm chiếm Võ Minh sắp đến…”

“Thế lực hoàng triều đã mục nát, hậu nhân Triệu gia đều hãm hại nhau tranh đoạt quân quyền. Cho nên không đáng lo ngại, cái lo chính là thế lực đứng đầu võ lâm là Thần Kiếm Sơn Trang. Cho nên… lần này giám sát sứ đến chính là dọn đường”

“Ngày chúng ta bước ra ánh sáng sắp gần kề. cho nên, các ngươi phải tranh thủ thu thập tình báo từ các thế lực võ lâm…”

“Đặc biệt là môn phái mới nổi gần đây Tiểu Kiếm Có Độc…”

“Dù chỉ là những tên chưa đạt tới cấp bậc Tông Sư nhưng lại thắng Tông Sư, đương nhiên là có thủ đoạn của chúng. Cho nên, các ngươi phải chú ý, nhanh chóng tìm ra thủ đoạn đó”

“Tất cả nghe rõ chứ?”

Toàn bộ mật thám bên dưới đồng loạt đáp.

“Thuộc hạ đã rõ!”

Nam nhân đeo mặt nạ thủy hỏa hài lòng gật đầu.

Hộ vệ phía sau không phản ứng. Ánh mắt không ngừng đảo xung quanh để tiếp tục tìm chuột.

Bạn đang đọc Từ Lập Trình Game Đến Vô Địch Môn Phái sáng tác bởi hkzero2
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hkzero2
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 52

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.