Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ra đường mà không cưỡi thú là phế vật

Tiểu thuyết gốc · 1772 chữ

Hai ngày sau, tin tức về trận chiến ở Vân Tiêu Sơn giữa các đại lão võ lâm tấn công một môn phái nhỏ có tên là Tiểu Kiếm Có Độc nhất thời lan truyền ra khắp nơi.

Danh tiếng môn phái Tiểu Kiếm Có Độc chỉ trong thời gian ngắn tăng lên đáng kể.

Tin tức chấn động chính là minh chủ Bạch Diệp Phi đang làm khách trong môn phái Tiểu Kiếm Có Độc. Tin tức này mới thật sự oanh động một vùng.

Nhiều thế lực lớn nhỏ và ẩn sĩ phải xuất hành hướng Vân Tiêu Sơn đến bái phỏng minh chủ võ lâm Bạch Diệp Phi.

Chỉ trong nhất thời, các con đường hướng đến Vân Tiêu Sơn đều nhộn nhịp hẳn lên.

Về phần Bạch Diệp Phi, bản thân là lão cha của cô con gái đáng yêu Bạch Họa Họa giờ lại có thêm hệ thống có thể giao lưu trực tiếp với nữ hài. Cho nên hắn không quan tâm đến thế giới.

Bái phỏng thì cứ bái phỏng, miễn có mang quà cáp đến là được.

Võ Vô Địch trong nhất thời được thơm lây.

Bùi Thiên Bách đóng vai trò tiếp khách, trong tay lúc nào cũng có sổ ghi chép lại những lễ vật của các thế lực đến bái phỏng.

Những môn phái ở khu vực phía tây Võ Minh, phụ cận môn phái Tiểu Kiếm Có Độc đến sớm nhất.

Kể đến Vạn Kim Tiền Trang quà tặng 50 vạn lượng bạc với lời nhắn: Vạn Kim Tiền Trang luôn hướng về minh chủ tuấn lãng Bạch Diệp Phi. P/s: Đại tiểu thư Vạn Kim Tiền Trang Kim Ngọc Nữ. (Chưa gả)

Hoa gia có bái thiếp ghi danh Hoa Tiểu Cô, quà tặng 50 góc linh chi 500 tuổi. Với lời nhắn. Hoa Cô kính ngưỡng Bạch minh chủ đã lâu.

P/s: Ngày ngày tưởng nhớ, nguyện ngày nào đó gặp mặt.

Những thế lực nhỏ khác và ẩn sĩ cũng gửi bái thiếp. Đa phần đều chỉ thông qua Bùi Thiên Bách nhắn lại.

Dù không gặp trực tiếp Phi Phi minh chủ nhưng chỉ cần có ghi chép lại, Phi Phi minh chủ chịu nhận lễ vật xem như là một đại cơ duyên, đại ân huệ.

Lúc này, bên trong Hoa viên.

Bạch Diệp Phi cùng Bạch Họa Họa ngồi kề bên tán gẫu. Bên cạnh Bạch Họa Họa là thú cưỡi Tật Phong Lang, ngồi im lặng vô cùng ngoan ngoãn.

Cả hai chỉ cách nhau một khoảng cách nhỏ nhưng vẫn trao đổi với nhau thông qua giao diện hệ thống [Timeline].

Bạch Diệp Phi luôn một mực chú ý những dòng tán gẫu của đệ tử trong môn phái.

Đa phần đều thú vị, vô cùng thú vị.

“Bổn đại gia không ngờ lại có ngày cưỡi trên lưng một con Thú Cưỡi Tật Phong Lang. Tốc độ lướt đi nhanh hơn cưỡi ngựa. Chỉ trong vòng vài canh giờ, bổn đại gia đã chạy một vòng Vân Tiêu Sơn…]

“Ngươi tính gì. Ta dùng Tật Phong Lang chở đồ, giao nhận nhiệm vụ. Tốc độ thật sự phê… chữ ê kéo dài…”

“Ta thấy cũng bình thường. Thứ ta đang nhìn trúng là nhiệm vụ khiêu chiến cấp 40. Nhìn phần thưởng cái gì là Cơ Quan Dực. Có thể phi hành với tốc độ 8m/s. Tật Phong Lang chỉ 6m/s đã nhanh như vậy, nếu là Cơ Quan Dực sẽ như thế nào? Cầu ý kiến!”

“Theo ta thấy Cơ Quan Dực giống như một chiếc áo choàng, mang lên rồi cứ bay thôi. Mà nghĩ tới có thể bay trên bầu trời, cảm giác phê lắm đây!”

“...”

Bạch Diệp Phi vô cùng hứng thú với Thú Cưỡi, thậm chí Bạch Họa Họa cũng đã có một con thú cưỡi.

Đúng lúc, Võ Vô Địch đi tới.

Bạch Diệp Phi vốn cần mặt mũi, không thể dễ dàng hướng một tên tiểu tử hậu bối cầu được.

Hắn mở giao diện, nhắn tin.

“Bổn đại gia muốn thú cưỡi!”

Võ Vô Địch cười cười.

“Thứ lỗi, chức năng Khách Khanh Trưởng Lão không cho phép!”

Bạch Diệp Phi ngẫm nghĩ một chút rồi tiếp tục nhắn tin.

“Ta để Bạch Phi Tuyết gả cho ngươi luôn!”

Võ Vô Địch.

“...”

Nữ nhi của ngài có phải là nhặt được hay không, nói gả liền gả.

Có điều, Võ Vô Địch chuyển sang giao diện [Nhiệm Vụ] [Khởi Tạo Nhiệm Vụ].

Rồi hướng Bạch Diệp Phi giao một nhiệm vụ.

[Nhiệm vụ chỉ định: Khách Khanh Trưởng Lão Bạch Diệp Phi đem Bạch Phi Tuyết, nữ nhi thứ năm hứa gả cho chưởng môn Tiểu Kiếm Có Độc. Phần thưởng nhiệm vụ thú cưỡi Tật Phong Lang (10)]

Bạch Diệp Phi.

“...”

Thì ra ngươi đã đánh chủ ý đến con gái ta từ lâu, giờ lộ đuôi hồ ly của ngươi ra rồi?

Có điều 10 con Tật Phong Lang.

Bạch Diệp Phi nghĩ nghĩ.

“Thành giao!”

Nhắn tin xong, Bạch Diệp Phi nhìn dáo dát tìm kiếm.

Sau đó phi thân qua một bức tường, vài giây sau mang về Bạch Phi Tuyết trong tay đang cầm trường kiếm, mồ hôi đang nhễu nhãi.

Nàng chính là đang luyện kiếm.

Lão cha chính là ý tứ gì?

Bạch Diệp Phi nắm lấy tay Bạch Phi Tuyết bàn giao cho Võ Vô Địch.

“Từ nay… ngươi theo hắn!”

Bạch Phi Tuyết trố mắt nhìn thao tác kỳ lạ của lão cha.

Có điều màn hình vẫn không hiển thị hoàn thành nhiệm vụ.

Bạch Diệp Phi nghĩ nghĩ.

Hắn nắm lấy tay Võ Vô Địch áp vào tay Bạch Phi Tuyết rồi hít sâu một hơi. Bộ dáng vô cùng trịnh trọng.

“Từ này… con gái yêu cứ theo hắn!”

Màn hình vẫn không có thông báo.

Bạch Diệp Phi nổi lên gân xanh, sau đó nhìn Võ Vô Địch bằng ánh mắt đầy sát khí.

“Đây… ta gả nhi nữ của ta cho ngươi. Từ nay ngươi… chiếu cố!”

Không hiện thông báo nữa, ta nhai đầu ngươi!

Có điều lần này màn hình giao diện Bạch Diệp Phi thật sự hiện lên thông báo.

[Hoàn thành nhiệm vụ chỉ định. Thưởng 10 con Tật Phong Lang]

Bạch Diệp Phi sắc mặt nở hoa, nhìn vào kho đồ thì quả nhiên đã nhìn thấy 10 con Tật Phong Lang.

Bạch Diệp Phi chọn một con rồi [Triệu Hồi] đi ra.

Tức thì tại khoảng trống thình lình xuất hiện một con Tật phong Lang bằng xương bằng thịt.

“Thần kỳ như vậy!”

Bạch Phi Tuyết lúc này đã hiểu.

Thì ra lão cha đã dùng con gái đổi lấy 10 con Tật Phong Lang.

Ánh mắt Bạch Phi Tuyết nhìn Võ Vô Địch như thể muốn xiên hắn một cái. Cái tên này đúng là đùa giỡn hết cỡ.

Nghĩ lại, tên chưởng môn Võ Vô Địch này đối với lão cha nàng vô cùng hợp ý. Cả hai như thể sớm đã là tri kỷ.

Bạch Diệp Phi trầm trồ sờ bộ lông mềm mượt của Tật Phong Lang rồi nhảy lên lưng bắt đầu hướng ra bên ngày chạy. Mỗi một bước nhảy của Tật Phong Lang tương đương 6 mét cho nên tốc độ cực kỳ nhanh.

Bản thân Bạch Diệp Phi là minh chủ võ lâm cũng chưa từng trải nghiệm loại cảm giác cưỡi trên lưng hung thú cực kỳ thú vị thế này.

Bạch Diệp Phi trên lưng Tật Phong Lang nghĩ nghĩ.

“Có điều tiền sính lễ chỉ có 10 con Tật Phong Lang dường như vẫn còn hơi ích…”

“Ta có nên đòi thêm hay không?”

Võ Vô Địch nhìn một người một sói phi qua từng cánh rừng với tiếng gầm rú kéo dài. Dường như Tật Phong Lang chịu sự ảnh hưởng của Bạch Diệp Phi nên khí chất của nó cũng thay đổi cho nên tiếng gầm rú của nó vang dội, khiến những con Tật Phong Lang mà chúng đệ tử cưỡi phải hoảng hốt tránh đường.

Dù vậy trạng thái của đệ tử môn phái vô cùng tốt.

Nhờ có thú cưỡi mà tốc độ làm nhiệm vụ tăng lên đáng kể.

Võ Vô Địch bước ra ngoài đại môn hoa viên, rồi đứng trên một bậc thềm cao nhìn xuống phong cảnh ở đồi núi.

Hắn nhìn thấy khoảng trống rộng lớn, xa xa là những cánh rừng bạt ngàn với hàng nghìn cây cổ thụ cao lớn.

Hắn tự nhủ.

Xem ra đã đến lúc khai hoang lấy gỗ, làm hệ thống phòng thủ môn phái rồi.

Hệ thống như thấu hiểu hắn, cũng hiện lên bảng thông báo.

[Nhiệm vụ xây dựng Hệ Thống Phòng Thủ Môn Phái: (1). Xây dựng Rào Chắn Kiên Cố tạo thành thành trì phòng thủ cho môn phái. (2). Bố trí 10 Nỏ Liên Thành Trước và sau phòng tuyến. (2). Xây dựng 01 Đài Quan Sát. Thời gian hoàn thành 10 ngày, khen thưởng danh hiệu Môn Phái Có Hệ Thống Phòng Thủ Trâu Bò nhất. Toàn bộ đệ tử môn phái phía trong Hệ Thống Phòng Thủ +20 điểm toàn thuộc tính. Thất bại, thu hồi bản vẽ Hệ Thống Phòng Thủ Môn Phái]

Võ Vô Địch nhìn vào thời gian hoàn thành nhiệm vụ chỉ giới hạn mười ngày. Thời gian vô cùng cấp bách, dù vậy nhiệm vụ này xem ra còn cấp thiết hơn nhiệm vụ chiêu mộ đệ tử. Vì nhiệm vụ xây dựng phòng thủ còn có trừng phạt, còn nhiệm vụ chiêu mộ không có trừng phạt.

Xem ra…

Đúng lúc này, hệ thống lại hiện lên thông báo.

[Hệ thống thông báo: phía sau nhiệm vụ thăng cấp Hệ Thống Quản Lý Môn Phái còn dấu …]

Võ Vô Địch đứng hình.

Ta phát hiện hệ thống càng lúc càng biết đọc tâm thuật.

Hắn dời sang giao diện nhiệm vụ.

[Nhiệm vụ thăng cấp Hệ Thống Quản Lý Môn Phái cấp 3: Trong thời hạn 30 ngày từ ngày ban bố nhiệm vụ. (1). Thu nhận 5000 đệ tử. (2). Tổng số pi có được 1.000.000 (đã hoàn thành. Hoàn thành nhiệm vụ, ban thưởng Phi Hành Thuyền có sức chứa 1000 người, tốc độ bay 20m/s.

Không hoàn thành nhiệm vụ trừng phạt Hệ Thống Quản Lý Môn Phái trở về cấp 1 đồng thời mất đi toàn bộ số pi đang sở hữu]

Hình phạt này quá nặng đi.

Xem ra trong một tháng tới vất vả rồi.

Hệ thống lại hết yêu rồi.

Bạn đang đọc Từ Lập Trình Game Đến Vô Địch Môn Phái sáng tác bởi hkzero2
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hkzero2
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 86

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.