Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 4.2: Cuộc Sống Trong Hôn Nhân

1017 chữ

5.

Một ngày nghỉ phép ở nhà, tôi bắt tay dọn dẹp nhà cửa, từ khi ở chung với Triệu Mặc tới nay tôi chưa làm lại những công việc này, giờ làm không quen tay cho lắm.

Tháo màng đem đi giặc, ra giường và bao gối, lau những đồ dùng chén bác và cả những đồ khác trong nhà.

Cũng nhờ siêng năng đột xuất mà tôi phát hiện ra thứ rất thú vị.

Ở dưới tủ trong phòng làm việc của Triệu Mặc có một cái thùng giấy nhỏ, được giấu rất kỹ còn được che lại bởi một tấm khăn đen, gì vậy? Đây là cái gì?

Triệu Mặc sẽ không giấu thuốc phiện hay là vũ khí trong này đâu nhỉ? Hay là phim đen!? Ây, không lý nào.

Lôi cái thùng ra ngoài, trông rất mới, hình như là được lau chùi hằng ngày, mở cái nắp đậy ra, trong này là hình!!!??

Rất nhiều hình, của tôi.

Từ hồi sơ trung đến cao trung, cả những tấm tôi đã là bác sĩ, đủ cách hoạt động, tôi làm bài tập trong lớp, tôi ngủ quên trong thư viện, tôi lên nhận giải thưởng, tôi ngồi xem bệnh án, tôi mặc áo blue trắng đang kiểm tra bệnh nhân và vô số những tấm hình khác nhau.

Nhưng chúng hoàn toàn là chụp lén, người con gái bình thường sẽ hét toán lên sợ hãi vì hành vi biến thái này của Triệu Mặc rồi, rất may thần kinh tôi rất thép, rút điện thoại ra mở chế độ chụp ảnh.

Buổi chiều Triệu Mặc đi làm về, tắm rửa ăn cơm xong liền chạy lên phòng làm việc ngắm ngía kho báo nhỏ của hắn.

Tôi đang ngồi ở phòng khách xem bệnh án thì Triệu Mặc hớt hãi chạy xuống quì một chân ở trước mặt tôi tay cầm tấm ảnh.

Trong ảnh tôi tự sướng cùng cái thùng ảnh của Triệu Mặc.

Tôi nâng mắt nhìn rồi lại tiếp tục xem bệnh án miệng nói rất nhẹ nhàn "Chụp lúc trưa."

Triệu Mặc mặt không còn giọt máu, cầm lấy bệnh án để sang một bên, nắm lấy tay tôi ôm trong ngực miệng lắp bắp giải thích "Mọi chuyện không phải như em nghĩ đâu, anh chụp chúng là vì quá thích em nên mới làm như vậy, chỉ là, chỉ là anh muốn ngắm nhìn em thôi không có ý gì khác đâu."

Tôi cau mày "Anh là biến thái sao?"

"Không, dĩ nhiên là không phải." Triệu Mặc nhảy dựng lên cải.

"Vậy anh theo dõi chụp lén em như vậy làm gì? Anh bị cuồng em sao?"

Triệu Mặc đỏ cả mặt, như bị nói trúng tim đen ngồi bệch xuống đất cuối mặt tựa trán vào đầu gối của tôi đáng thương nói "Em là nữ thần là người con gái tuyệt nhất trong lòng anh, mọi thời khắc hành động của em đầu khiến anh muốn lưu giữ lại mọi thứ."

Tôi yên lặng một phút rồi thở dài, hai tay nâng mặt Triệu Mặc lên hôn lên trán hắn "Nhà có một phòng trống, em dọn sạch rồi, anh đem chúng vào đó mà dán lên đi."

"Em không sợ anh sao?" Triệu Mặc không tin vào tai của mình.

"Biết làm sao được, khiến chồng cuồng mình như vậy em nên cảm thấy bản thân phải chịu trách nhiệm một chút." Tôi nói.

6.

Mọi người quanh tôi đều nói tôi là một người vô tâm, Triệu Mặc cũng khẳng định như vậy, tôi không đồng ý thì hắn đưa ra các ví dụ cụ thể.

Một lần Triệu Mặc đi công tác vừa về, tôi vừa ăn trái cây vừa chớp mắt hỏi "Sớm vậy không phải nói đi công tác một tuần lận sau?"

Triệu Mặc "Hôm nay đã là một tuần rồi!"

Tôi "À vậy sau, nhanh thật."

Hay lần kia, Triệu Mặc vừa lướt web xem tin tức vừa nói với tôi "Anh thấy đợt này Bùi Minh Quốc có cơ hội rất cao ứng cử, ông ấy cũng có rất nhiều năm kinh nghiệm trong quản lý rồi."

"Bùi Minh Quốc là ai? Quản lý mới của công ty anh à." Tôi đang chơi điện thoại thì nâng tầm mắt hỏi.

Triệu Mặc đứng hình mất năm giây "Tỷ phú của thành phố chúng ta, ông ta muốn tranh cử chức tổng thống."

Cả lần kia nữa, khi chúng tôi cùng ăn tối ở nhà hàng, một người phụ nữ lúc đi ngang nhận ra tôi đã bắt chuyện hỏi thăm tình hình sức khỏe của tôi.

Tôi hoàn toàn mù mịch, Triệu Mặc thấy vậy liền giải thoát cho tôi, anh nói "Là cậu à."

Người phụ nữ kia cũng bất ngờ nhìn Triệu Mặc "Triệu Mặc! Hai người đã hẹn hò với nhau rồi sao?"

Triệu Mặc cười lịch sự, dứng dậy bắt tay với cô ấy "không đâu, chúng tôi kết hôn rồi, vợ tôi khi ấy không tìm được số liên hệ với cậu nên không nói cho cậu biết được."

"Vậy sao, cũng đúng tôi chuyển nhà lâu rồi, không liên lạc được là điều bình thường, chúc hai người hạnh phúc trăm năm nha."

Đến khi cô ấy đi thì tôi mới hỏi Triệu Mặc "Ai vậy?"

"Cô ấy là bạn học cùng lớp hồi cao trung với em, Nhã Kỳ, có một khoảng thời gian em với cô ấy rất thân, em không nhớ sao?." Triệu Mặc ngồi lại ghế, rót ly nước cho tôi.

Tôi thật thà lắc đầu, nhưng mà "Nếu cô ấy là bạn cùng lớp với em thì sao anh biết cô ấy?"

Triệu Mặc nói "Chỉ cần là liên quan đến em anh điều biết!"

Dưới những ví dụ trên tôi vẫn không phục, Triệu Mặc liền nói "Vậy đơn giản nhất đi, Chúng ta kết hôn ngày nào?"

"Anh nhớ sao?" Tôi bất ngờ nhìn Triệu Mặc, thật sao?

"Ngày 20 tháng 5."

Được rồi tôi chấp nhận mình rất vô tâm.

Bạn đang đọc Từ Đầu Đến Cuối Đều Là Em (Hoàn) của Tiểu Tà
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NgônTịnhY
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.