Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cái Gì Nhất Là Của Ta

Phiên bản Dịch · 1516 chữ

Khoa Học Công Nghệ là một lĩnh vực rộng lớn.

Bao hàm toán học, vật lý học, hóa học, thiên văn học, địa lý, sinh vật học, cùng tổ hợp vận dụng các loại công trình.

Bách Khoa trên thực tế là khoa học tự nhiên cùng công trình kỹ thuật kế hợp.

Ở thế giới song song này, 42 vị hiệu trưởng đại học nhất lưu, đại bộ phận đều là dân kỹ thuật.

Nếu như vậy, Đinh Dược, với tư cách là một kẻ xuyên việt đã không còn lựa chọn nào nữa, vậy đành theo số đông.

Hắn sẽ học chuyên ngành kỹ thuật.

Nhưng ngành Kỹ Thuật nhiều lĩnh vực như vậy, cụ thể hắn nên học gì đây?

Toán học?

Vật lý?

Mấy cái này có thể làm người ta trọc đầu a.

Thiên văn học mà nói, Đinh Dược vẫn có chút hứng thú.

Địa lý, hóa học, sinh vật học, những thứ này bỏ đi, Đinh Dược cho tới bây giờ chưa bao giờ nghĩ đến.

Cuối cùng, Đinh Dược cũng không lập tức đưa ra quyết định.

Mà là chuẩn bị khi trường học chính thức vào học, sẽ cho mình một cái Buff của hệ thống, đến lúc đó hóa thân học bá đi hoc, đi từng ngành Kỹ Thuật học hỏi, trước nghe một chút, trải nghiểm có thích hợp với bản thân hay không.

Sau đó nhìn lại hiệu suất của mình, có thể học hiểu ngành nào, rồi sao đó đưa ra lựa chọn.

Dù sao từng ngành hoc kia, đều có phương hướng chuyên môn khác nhau.

Lấy vật lý làm ví dụ.

Đại học Văn Lý Vụ Thành trong khoa vật lý, có một ngành chuyên nghiệp, đầu tiên là Vật Lý học, Ứng Dụng Vật Lý Học, Khoa học và Kỹ thuật Thông tin Quang học, Vật Lý Vật Liệu.

"Đinh ca? Đinh ca? Ngươi chuẩn bị theo học ngành nào?"

Bên tai, truyền đến giọng nói Hoàng Hữu Kiệt.

Đinh Dược nghe vậy phục hồi tinh thần, lắc đầu nói ra: "Ta tạm thời không nghĩ tới, bất quá nếu như ta đã là hiệu trưởng, như vậy thích hợp với quản lý hành chính, ta nghĩ có lẽ sẽ học, về phần những thứ khác, chắc là Khoa Học Công Nghệ, đợi đến lúc đó còn phải xem ngành nào thích hợp với mình đã."

"Khoa Học Công Nghệ, thật trâu."

Hoàng Hữu Kiệt giơ ngón tay cái lên.

Hắn đối với Khoa Học Công Nghệ hoàn toàn không có chút nào hứng thú, vì vậy Đinh Dược mới đẩy hắn đi học luật.

Từ Bân còn đỡ hơn một chút, ít nhất hắn đi học Công Nghệ Thông Tin, hoặc nhiều hoặc ít cũng dính đến Khoa Học Công Nghệ.

"Được rồi, Từ Bân, ngươi trước đi đăng ký hai chuyên ngành của ngươi với Hoàng Hữu Kiệt, đợi thời điểm huấn luyện quân sự với nghỉ lễ xong, sau đó sẽ bắt đầu vào học, đến lúc đó hai người các ngươi không chỉ những làm tốt công tác của mình, mà còn phải học tập cho tốt, hiểu chưa?"

Đinh Dược nghiêm túc dặn dò.

"Đã hiểu, đã hiểu, thế nhưng mà...Chuyện này...Có đủ thời gian không?"

"Đúng vậy a, Đinh ca, ta vừa đi học, lại vừa phải xử lý công tác trường học."

Hoàng Hữu Kiệt cùng Từ Bân đều lo lắng đến lúc đó lại không có thời gian làm việc.

Dù sao một người quản hậu cần, một người bên mang hành chính, bản thân thường ngày khá bận rộn, đến lúc đó còn phải lo học tập chuyên ngành.

"Công tác ở trường học, có thể tìm thư ký trợ giúp, ta chuẩn bị tìm một người, hơn nữa tìm sinh viên ở trong trường học chúng ta."

Đinh Dược cười cười, nhìn hai con hàng trước mặt nói ra.

Nghe được Đinh đại tá nói vậy, trong nháy mắt hai mắt Hoàng Hữu Kiệt tỏa sáng, cười hắc hắc nói: "Ta xem danh sách, có không ít người báo danh vào ngành Thư Ký a, hơn nữa còn có mấy ngưởi rất xinh đẹp..."

"Ngươi nhìn lão Hoàng kìa."

Từ Bân nhìn nụ cười trên mặt lão Hoàng, liền biết trong lòng của hắn nghĩ thứ gì rồi.

Đinh Dược lập tức nghiêm túc nhìn Hoàng Hữu Kiệt nói ra: "Lão Hoàng, đúng đắn đi."

"Khục khục."

Hoàng Hữu Kiệt ho nhẹ một tiếng, lập tửng ngẩng đầu ưỡn ngực nói ra: "Được, hết thảy đều nghe Đinh đại tá an bài."

"An bài? Ta an bài cái gì? Ngươi muốn tìm thư ký, thì bản thân tới phòng học bọn họ mà tìm, về phần ta...Ta sẽ tìm người đẹp nhất, ngực lớn nhất, chân dài nhất, hai vị 'Phó' hiệu trưởng không có ý kiến gì chứ?"

Đinh Dược nói xong, bên trong ánh mắt còn mang theo ý vị thâm trường nhìn Hoàng Hữu Kiệt cùng Từ Bân.

Hai người bọn họ trực tiếp ngây ngẩn cả người.

"Không có ý kiến, không có ý kiến, do Đinh ca định đoạt!" Hai người đồng loạt lắc đầu nói.

"Rất tốt." Đinh Dược nghe vậy, hài lòng vươn tay ra, ở trên vai hai người vỗ vỗ: "Hảo huỷnh đệ!"

"Người đẹp nhất ngành Thư Kí Văn Phòng, chân dài nhất, ngực lớn nhất thì có lẽ là Văn Nhược Hàm rồi."

Từ Bân một bên mân mê máy tính, vừa nói.

"Làm sao ngươi biết."

Đinh Dược tiếp cận tới, tò mò hỏi.

Từ Bân đem màn hình hướng về phía Đinh Dược, chỉ vào màn hình nói ra: "Đây, người ta có xuất hiện trong tấm ảnh chụp chung ngành Thư Kí Văn Phòng, Văn Nhược Hàm rất nổi bật, đứng ở một góc cũng dễ làm người khác để ý."

Đinh Dược thuận theo Từ Bân nhìn sang.

Quả nhiên, Văn Nhược Hàm ở trong gần trăm người Thư Kí Văn Phòng thì vô cùng nổi bật, nhìn một cái đã nhận ra.

Chủ yếu là đôi chân dài, về phần ngực có lớn hay không, bởi vì bộ quần áo quân sự khá rộng, nên Đinh Dược không phán đoán được.

Bất quá có ngoại hình đẹp, chân dài, Đinh Dược đã cảm thấy hài lòng rồi.

Dù sao nếu như làm thư ký của hiệu trưởng, vậy ngoại hình phải tốt mới được, Văn Nhược Hàm rất phù hợp, hôm khác Đinh Dược sẽ tìm nàng nói chuyện, để xem nàng có nguyện ý làm thư ký mình hay không.

"Móa, Văn Nhược Hàm thật quá xinh đẹp, rất hợp với Đinh đại tá."

Hoàng Hữu Kiệt cũng lén lút bu lại, vừa nhìn thấy Văn Nhược Hàm trong ảnh, cũng không tiếc lời tán thưởng.

"Hoa hậu giảng đường mà, đương nhiện phải đẹp chứ sao." Từ Bân nói ra.

"Hai người các ngươi, thật quá tục!" Đinh Dược khinh bỉ nhìn về phía hai người: "Chúng ta vừa mới sáng lập ra đại học Văn Lý, về sau gánh nặng đường xa, sao lại để ý túi da của nữ nhân lúc này!"

Trên mặt Đinh Dược giống như chỉ viết một lòng một dạ khởi nghiệp.

"Đinh ca, ngươi đối với nữ nhân xinh đẹp không hứng thú sao?" Từ Bân hít một hơi lạnh, kinh ngạc nhìn sang Đinh Dược.

"Người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, ta hiện tại chỉ muốn kiến thiết trường học, lấy giáo dục làm đầu!" Đinh Dược chống mạnh hai tay xuống bàn, nói ra.

Nếu như muốn đánh ra một mảng giang sơn cho ngôi trường này, thì như vậy không thể dành quá nhiều tinh lực trên thân nữ nhân sinh đẹp.

Nếu đổi lại lúc trước, Đinh Dược rất ưu thích nữ nhân xinh đẹp.

Nhưng hiện tại phải lấy quản lý trường học làm trọng, nào có nhiều tâm tư cùng tinh lực như vậy?

Về phần nữ nhân xinh đẹp có tác dụng gì, không phải là làm thư ký cho mình sao?"

"Vẫn là Đinh ca có tư tưởng giác ngộ cao, tư tưởng này phải nên làm bộ trưởng bộ giáo dục, để cho ngành giáo dục chúng ta có thể bay lên!"

Hoàng Hữu Kiệt nhìn về phía Đinh Dược, dơ ngón tay cái lên khen.

"Được rồi, ngươi không cần phải nịnh Đinh ca, nịnh nữa ngươi cũng chỉ làm Phó được thôi." Từ Bân khinh bỉ nhìn Hoàng Hữu Kiệt.

"Ha ha ha!"

Đinh Dược cũng nhịn không được cười, cười ra tiếng.

Vừa rồi đúng là Đinh Dược cũng hơi giả bộ một chút, bất quá lời nói của hắn cũng không phải giả.

Nếu như tinh lực của hắn dành toàn bộ vào xây dựng trường học, hơn nữa còn bỏ ra thời gian đẻ học tập rèn luyện bản thân, thì thời gian đâu nữa mà còn quan tâm đến nữ nhân xinh đẹp?

Chuyện gì nặng, chuyện gì nhẹ, trong lòng Đinh Dược cũng hiểu rõ.

Bạn đang đọc Từ Đại Học Giả Bắt Đầu (Dịch) của Nhị Hùng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yannn
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 216

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.