Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Công Cụ Người

Phiên bản Dịch · 1437 chữ

Trong phòng bếp.

Trương Ngọc Bình đang nấu ăn, khiến mùi thơm mê người tràn khắp nơi.

Thật vất vả mới về nhà một chuyến, khẳng định phải ăn một trận mỹ thực mẹ làm mới được.

"Ca, ngươi làm sao mà mời được Gian Tử Hạo tới dạy vậy?"

Đinh Tiểu Du nghe nói qua Gian Tử Hạo, một tuyển thủ chuyên nghiệp của tựa game < Liên Minh Huyền Thoại >, một ADC gánh team, nhân khí rất ca, không nghĩ sao Đinh Dược có thể mời người ta tới làm giảng viên.

"Cũng là chuyện ngoài ý muốn, lúc ấy ta chỉ muốn thử một chút, thấy Gian Tử Hạo livestream liền tặng lễ vật, sau đó thêm bạn Weibo, cùng hắn nói ra chuyện này."

Đinh Dược cười cười giải thích, nói tiếp: "Kết quả không nghĩ tới, vậy mà Gian Tử Hạo lại gật đầu đáp ứng."

"Học viện eSports a, ca làm sao mà ngươi nghĩ ra vậy? Phải biết rằng bây giờ người trẻ tuổi càng ngày càng ưa thích chơi game, gì mà LOL, Vương Giả Vinh Diệu, Ăn gà gì gì đó."

"Ngươi cũng chơi game sao?"

"Có a, ta chơi candy crush, rất lợi hại!" Đinh Tiểu Du kiêu ngại nói.

Ách.

Được rồi.

Mấy học bá cả này chỉ biết học tập như muội muội, biết chơi Cady Crush cũng đã là rất ghê.

"Cũng đúng, ngươi bây giờ học 12 rồi, việc học làm trọng, chờ sau khi lên đại học, có chơi sau cũng không muộn."

Đinh Dược nói lời thấm thía với muội muội.

"Hừ."

Đinh Tiểu Du kiêu ngạo ngẩng đầu.

Ục ục.

Đinh Dược vốn chỉ hơi đói, nhưng nghe được mùi đồ ăn mẹ làm, thoáng cái liền trở nên đói bụng.

"Tay nghề này của mẹ, không đến nhà hàng làm thật đáng tiếc." Đinh Dược thuận miệng trêu ghẹo nói.

Hả?

Đột nhiên, biểu lộ Đinh Dược nghiêm trọng lại.

"Ca, ngươi đang suy nghĩ gì vậy?"

"Em gái, ngươi nói xem...Mẹ làm đồ ăn ngon như vậy, nếu đến trường học ta mở căn tin, đây chẳng phải đặc biệt được hoan nghênh sao?"

Hai mắt Đinh Dược tỏa sáng, nói ra.

"Ca, căn tin trường học của ngươi không cho bên ngoài nhận thầu sao?"

"Còn chưa, vốn chuẩn bị cho bên ngoài nhận thầu, bất quá bây giờ...hắc hắc." Khóa miệng Đinh Dược không tự chủ cong lên.

Trường học của bản thân.

Vì sao căn tin phải đấu thầu ra bên ngoài?

Mình tự mở căn tin kiếm tiền không thơm sao?

Hơn nữa tay nghề của mẹ tốt như vậy, làm đồ ăn lại ngon, giá cả chỉ cần hợp lý, đến lúc đó sinh ý tuyệt đốt hot a!

"Ha ha ha, vậy phải nói mẹ tới trường học mở căn tin thôi."

Đinh Tiểu Du ngửa đầu cười lớn.

Đinh Kiên Quân ở một bên nghe nhi tử nói vậy, cũng gật đầu nói: "Suy nghĩ này cũng không tệ, mẹ ngươi dù sao cũng suốt ngày nhàn rỗi ở nhà, không có chuyện gì làm."

"Đúng rồi, phụ thân, người không phải làm thợ sửa chữa điện nước sao?" Đinh Dược đột nhiên nghĩ đến nghề của phụ thân.

Làm ở công ty điện nước, một tháng cầm lấy tiền lương, còn phải xem sắc mặt của lão bản.

Vừa vặn đại học của mình đang thiếu thợ sửa điện nước, phụ thân hoàn hảo là công cụ người, không dùng thì không phải lãng phí rồi soa?

"Thế nào?"

Đinh Kiến Quân nhìn về phía nhi tử, nhíu mày hỏi.

Tiểu tử này không phải đánh chủ ý lên người mình rồi chứ?

"Phụ thân, đại học của con vừa vặn thiếu một đống thợ sửa chữa, chịu trách nhiệm bảo trì hệ thống điện với ống nước, phụ thân là người có tay nghề thâm niên, nếu không đến trường học con làm việc đi? Chịu trách nhiệm lãnh đạo tiểu tổ sửa chữa, coi như ủng hộ con khởi nghiệp, ha ha ha!"

Đinh Dược mặt mày hớn hở nhìn phụ thân nói ra.

"Ca, ngươi chuẩn bị cho cha mẹ qua ủng hộ đại kế khởi nghiệp của ngươi sao." Đinh Tiểu Chu che miệng nói ra.

"Đúng vậy, đợi trường học nổi tiếng, thì một năm có thể kiếm được không ít tiền, đến lúc đó ta sẽ mua biệt thự cho ngươi!" Đinh Dược lại nhìn phụ thân, nói ra: "Thế nào? Ba suy nghĩ xong chưa?"

"Tiền lương của ta sao?"

Đinh Kiến Quân chợt hỏi.

Đinh Kiến Quân làm ở công ty một tháng có thể kiếm được bảy tám nghìn, hơn nữa tiền này còn không cần đưa cho lão bà, bỏ vào trong túi quần mời bằng hữu uống rượu đi nhậu không phải quá thoải mái sao?

"Ha ha ha, phụ thân, ngươi còn sợ con không trả lương sao, tổ tưởng sửa chữa, tiền lương một tháng hai vạn, phụ thân nếu không muốn, để con tìm người khác.."

Đinh Dược liền dùng chiêu lạt mềm buộc chặt.

"Được được được, ai bảo ta là cha của ngươi, phải ủng hộ ngươi khởi nghiệp chứ." Đinh Kiến Quân trực tiếp đáp ứng.

Rất nhanh, Trương Ngọc Bình làm xong cơm tối.

Trong bữa cơm, Đinh Dược nói chuyện với Trương Ngọc Bình, nói mẹ tới đại học Văn Lý mở căn tin bán đồ ăn.

"Nói ta mở căn tin sao? Chuyện này không được, một mình ta làm không được."

Trương Ngọc Bình nghe xong, vội vàng lắc đầu.

"Mẹ, trường học của con có ba căn tin, làm sao bọn họ đến ăn một chỗ được, mẹ có tay nghề, đến lúc đó tuyển thêm phụ bếp cùng nhân viên giúp đỡ là được."

Đinh Dược giải thích một chút.

"Ca ca nói đúng, nếu trường học của ca ca, căn tin liên quan đến sức khỏe của sinh viên, giao cho nhà khác nhận thầu không yên tâm, còn không bằng người trong nhà chúng ta đi làm."

Đinh Tiểu Du cũng tán thành chuyện mẹ nàng tới trường học mở căn tin, liền ở bên cạnh trợ công cho ca ca, ý đồ thuyết phục mẹ.

"Đúng a, chiêu sinh xong rồi, liền phải chịu trách nhiệm với bọn nhỏ, đồ ăn cũng không thể làm qua loa được."

Trương Ngọc Bình rất có cảm giác trách nhiệm.

Trường học do nhi tử mở đấy, như vậy sinh viên học ở trường nhi tử, dùng cơm ở đây, nhất định phải cam đoan phù hợp vệ sinh với ngon miệng, giá cả cũng phải thực tế.

Để cho nhà khác nhận thầu, quả thực không yên tâm bằng mình tới mở.

"Đi đi, coi như ủng hộ con chúng ta khởi nghiệp." Đinh Kiến Quân khuyên nhủ lão bà tới trường học nhi tử mở căn tin.

"Mẹ, con thật sự cần mẹ, tay nghề mẹ tốt như vậy, nhất định có thể khiến căn tin đại học Văn Lý trở nên nổi tiếng!"

Hai mắt Đinh Dược tỏa sáng, thần sắc mang theo vẻ thỉnh cầu nhìn Trương Ngọc Bình nói ra..

"Được được, nhưng Tiểu Du thì làm sao bây giờ?" Lo lắng cuối cùng của Trương Ngọc Bình, chính là Đinh Tiểu Du hàng ngày ăn sao.

"Mẹ, trường con cũng có căn tin mà, đồ ăn cũng không tệ." Đinh Tiểu Du tự nhiên toàn lực ủng hộ ca ca: "Chờ lúc nào được nghỉ, con sẽ tới trường học ca ca ăn cơm, hoặc khuya mẹ về nhà nấu cơm cho côn cũng được, hì hì hì."

Cuối cùng.

Trải qua thỉnh cầu của Đinh Dược, dưới sự khuyên bảo của Đinh Kiến Quốc, cùng với ủng hộ của Đinh Tiểu Du.

Trương Ngọc Bình rốt cuộc cũng gật đầu đồng ý tới đại học Văn Lý Vụ Thành quản lý căn tin.

"Cha, mẹ, vậy ngày mai, hai người cùng con qua đó làm quen hoàn cảnh trường học, sau đó con sẽ mua xe cho hai người, thuận tiện đi lại, ba mẹ có thể ở lại trường học, cũng có thể lái xe về nhà, dù sao tùy hai người lựa chọn."

Kế tiếp Đinh Dược an bài phụ mẫu công việc ở trường học.

"Ba của ngươi đi theo làm gì?"

Trương Ngọc Bình nghi hoặc hỏi.

Lúc này Đinh Kiến Quân mới kiêu ngạo ngẩng đầu ưỡn ngực nói: "Ta hiện tại làm tổ trưởng tổ sửa chữa của trường học nhi tử đấy."

Bạn đang đọc Từ Đại Học Giả Bắt Đầu (Dịch) của Nhị Hùng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yannn
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 303

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.