Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đánh cờ

Phiên bản Dịch · 907 chữ

Màn đêm buông xuống, ánh đèn mờ nhạt, vầng trăng mới mọc.

Dưới ánh đèn đường, trước một sạp cờ tướng, Kihoshi dùng ba ngón tay vân vê pháo lộ 2, nhảy quân ăn tốt lộ 7, ngẩng đầu lên nói: "Đại gia, vừa nãy không nên ăn mã, giờ ta ăn xe, ngươi chỉ có thể chạy xe, xe chạy rồi thì tượng toang luôn.”

“Pháo ăn tượng, chỉ có thể lên sĩ, ta lại lên pháo, song pháo là tuyệt sát, ngươi chỉ có thể chạy tướng, mà tướng chạy rồi thì sao thủ được nữa, bên ta song pháo thêm một xe, chỉ mấy bước là chiếu tướng rồi."

Đây là hậu chiêu thí mã phi đao thông thường sau cục Bình Phong Mã (cờ tướng phi đao, chỉ bố cục cạm bẫy, đa số là bỏ bảy quân làm mồi nhử để thành công chiếm cứ tiên cơ hoặc nhanh chóng công sát), Kihoshi chơi không dưới 1000 bàn, quen thuộc đến nhắm mắt lại đều có thể hạ cờ.

Cái gọi là thà mất vài quân cờ cũng không thể để mất tiên cơ.

Trúng phi đao rồi, Nhị cữu Gia Cát Lượng hắn đến cũng không cứu được.

Thấy lão đạo gia tóc hoa râm đối diện cứ im lặng nhìn chằm chằm bàn cờ, người xem cờ xung quanh cũng đều lắc đầu, Kihoshi lại nói: "Bỏ xe giữ tượng còn có thể tiếp tục thêm chút nữa, nhưng. . . Ngài nhìn sắc trời cũng không còn sớm, chỗ ta cũng sắp sửa dọn tiệm về nhà rồi, chúng ta dĩ hòa vi quý, này xem như cờ hòa đi, ta sẽ không thu tiền của ngài, thế nào?"

Trên bảng hiệu cạnh bàn cờ viết: Cờ chưa đánh xong 5 đồng, phá giải 50, mỗi trận 10 đồng, thắng trận 50, huấn luyên cờ mỗi trận 20 đồng, phân tích chi tiết trận cờ, tiệm làm ăn nhỏ, không cho ghi nợ.

"Được rồi lão Trương, đừng nghĩ nữa, cái ‘tài’ đánh cờ của ngươi ngay cả ta còn không thắng lại dám đánh với Kihoshi?"

"Hai trận trước rõ ràng là nhường ngươi thôi, còn cảm thấy mình có cơ hội thắng à?"

"Kihoshi người ta đã đủ nương tay rồi, trận này còn không thu tiền, chung quy chỉ là thua 20 đồng thôi, coi như là học phí, về nhà đi, về nhà đi."

Bên cạnh nhóm bạn đánh cờ cũng đều khuyên Trương đại gia.

Nhưng Trương đại gia từ đầu đến cuối vẫn không lên tiếng.

Kihoshi kỳ quái nang mắt nhìn, chỉ thấy ánh mắt lão đầu đỏ lên, thở dốc ồ ồ, trên trán xuất hiện nếp nhăn cực sâu, ngay cả gân sanh cũng nổi lên.

Thua hai bàn cờ mà đã tức giận đến thế hả?

Kihoshi ngẩn người, sắc mặt đại biến.

Hỏng rồi, là ta trúng phi đao rồi!

Ba bàn cờ thắng 20 đồng, lão nhân này mà ngã xuống thì 200 ngàn cũng chưa chắc đủ!

Hắn hấp tấp nói: "Trương đại gia. . ."

Xoẹt xẹt!

Tiếng vải vóc xé rách Kihoshi, chỉ thấy đầu ngón tay của hai bàn ta Trương đại gia ở đối bắt đầu mọc ra móng đen dài, cánh tay cũng phình to lên mà nứt vỡ quần áo, mọc ra bộ lông đen nhánh!

Lão đầu ngày thường vẫn hiền hòa giờ mặt lại nứt vỡ vặn vẹo, một cỗ mùi hôi thối tràn ngập, cả người hóa thành một con quái vật lông đen cao hơn hai mét!

"Ai~ u con mẹ nó!"

Linh hồn nhỏ bé của Kihoshi kém chút bị dọa bay rồi, hắn thuận tay hất bàn cờ lên mặt quái vật rồi xoay người chạy mất

Quái vật vung móng nhọn, trực tiếp cạo nát bàn cờ, hung tợn nhào về phía Kihoshi.

"Là yêu ma! !" Mấy người bạn đánh cờ thấy Trương đại gia biến thân đều nhanh chóng chạy bay tứ phía.

Có lẽ là mối thù thua cờ nên trong mắt Trương đại gia giờ chỉ có mỗi Kihoshi, bàn chân lông lá nhanh chóng phóng tới, rút ngắn khoảng cách.

Ngay tại thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, một vầng trăng cong lướt qua giữa không trung, yêu ma đang chạy bỗng đầu lìa khỏi cổ, thuận theo quán tính chạy thêm gần 2m thì đổ ầm xuống, máu đen phun ra.

Kihoshi chạy khoảng mười mấy mét mới dám quay đầu lại nhìn một cái, thấy yêu ma đã chết, một thiếu niên tuấn tú mười sáu mười bảy tuổi mặc áo đen cầm đao đứng bên cạnh mới nhẹ nhõm thở ra một hơi, gấp rút lấy lại hơi thở.

"Lần đầu tiên ta thấy loại yêu ma ngu ngốc đến mức chỉ vì thua cờ mà lộ nguyên hình. . ." Thiếu niên phất phất tay với Kihoshi: "Không sao, ở đây có bọn ta xử lý rồi, các thợ săn sẽ bảo vệ mọi người."

Kihoshi đã lấy lại hô hấp liền dựng ngón tay cái với thiếu niên: "Tuyệt!"

"Ây?" Thiếu niên thấy nhiều người bị yêu ma dọa đến thảm, nên với phản ứng của Kihoshi có chút ngoài ý muốn, sửng sốt một chút mới nở một nụ cười xấu hổ đáp lại.

Kihoshi nhìn thi thể yêu ma cùng bàn cờ đã tan nát, lòng vẫn còn sợ hãi mà đi về nhà.

Bạn đang đọc Từ Conan Bắt Đầu Làm Người Một Lần Nữa (Dịch) của Lý Tứ Dương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cinnie
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.