Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

3 Vạn Phần!

Phiên bản Dịch · 2375 chữ

- Xin chứng nhận độc quyền?

Lý Diệu chớp mắt, nhất thời không có phản ứng.

Máy dò xét yêu thú tuy rằng là hắn luyện chế, nhưng sử dụng đại lượng phù trận và phép toán mà tiền nhân sáng tạo, ngay cả tinh nhãn mấu chốt nhất cũng là dùng thành phẩm, như vậy cũng có thể xin độc quyền sao?

Nguyên Mạn Thu nói:

- Kỹ thuật máy dò xét yêu thú sử dụng rất hoàn thiện, đều là có sẵn, nhưng kết cấu của nó mới mẻ độc đáo, rất có tính sáng tạo độc đáo, đề thăng tính thực dụng của không ít phù trận và phép toán. Cho nên ngươi có thể xin 'độc quyền dùng vào thực tế'. Khả năng được cho phép là rất lớn, mà một khi đạt được độc quyền dùng vào thực tế, dựa theo quy định của trường học vẫn có thể có được phần thưởng ba ngàn học phân.

Lý Diệu vỗ đầu, bừng tỉnh đại ngộ.

Trong chế độ độc quyền của Tinh Diệu Liên Bang, bao gồm cả độc quyền phát minh và độc quyền sử dụng.

Độc quyền phát minh có yêu cầu vô cùng hà khắc, yêu cầu phù trận, phép toán, công pháp hoàn toàn do bản thân tự sáng tạo, đồng thời phải xét duyệt rất lâu, còn yêu cầu người sáng tạo phải giải thích rõ nguồn gốc, nếu là phù trận, phép toán thì phải cung cấp bản thảo nguyên thủy.

Khi Lý Diệu vừa có được rất nhiều kinh điển trong Luyện Thiên tháp, còn nghĩ có nên sao chép một số phù trận và công pháp cổ đại ra để xin phát minh độc quyền hay không.

Sau khi nghiên cứu cẩn thận lưu xét duyệt độc quyền phát minh thì từ bỏ ý đồ này.

Hắn cũng không lòng tin ở trước mặt một đám cường giả Kết Đan và lão quái Nguyên Anh, ngụy tạo ra bản nháp nguyên thủy của sách cổ bốn vạn năm trước mà không lộ ra nửa điểm sơ hở.

Độc quyền ứng dụng thực tế thì khác, có thể tham khảo thành quả của tiền nhân, chỉ cần có thể sáng tạo ra một loại công dụng hoàn toàn mới là được, quy trình xét duyệt cũng đơn giản hơn, một hai tháng là có kết quả.

Có điều, kỳ hạn bảo hộ của độc quyền ứng dụng cũng khá là ngắn. Bình thường chỉ có ba đến năm năm, hơn nữa nếu muốn thương phẩm hóa thì đối với phù trận và phép toán mà người khác sáng tạo ra trong sử dụng độc quyền còn phải trả tỷ lệ phần trăm nhất định.

Ví dụ, Lý Diệu trong máy dò xét yêu thú sử dụng phù trận gia tốc người khác phát minh. Như vậy mỗi một máy dò xét yêu thú bán ra sẽ phải chia ra bộ phận nhỏ cho người phát minh phù trận gia tốc.

Đương nhiên hắn cũng có thể trực tiếp trả luôn một khoản tiền lớn, mua đứt quyền sử dụng phù trận gia tốc trong mấy năm.

Thế giới tu chân, tất cả phù trận, phép toán, công pháp, thần thông, nói trắng ra là đầu người nghĩ ra, đều là quyền tài sản tri thức.

Căn bản của thế giới tu chân chính là quyền tài sản tri thức là thần thánh không thể xâm phạm.

Điểm này người tu chân chủ lưu đều vô cùng chú trọng.

Nguyên Mạn Thu tiếp tục nói:

- Chỗ có giá trị nhất của pháp bảo này chính là là ở kết cấu hoàn toàn mới của nó, mà kết cấu là thứ rất dễ sao chép.

- Đây cũng là một trong những nguyên nhân ta không tán thành ngươi hiện tại đem ra ngoài giao dịch.

- Vạn nhất được đưa ra xã hội, bị người hữu tâm có được, xin độc quyền trước thì ngươi muốn khóc cũng khóc không được.

- Chỉ có xin độc quyền trước mới có thể an tâm mang ra bán, hơn nữa muốn bán cũng không thể bán lẻ tẻ, ngươi rèn thủ công thì một ngày có thể luyện chế ra mấy cái?

- Nếu có thể luyện chế trên dây chuyền sản xuất pháp bảo, một ngày luyện chế tám mươi một trăm cái, có lẽ trong thời gian một năm ngươi có thể kiếm được mấy trăm triệu cũng chưa biết chừng!

- Mấy trăm triệu?

Mắt Lý Diệu trợn trừng, suy nghĩ đầu tiên trong lòng là:

- Như thế ta chẳng phải là có thể mua hai chiếc toa xe bay xa hoa sao?

- Một chiếc Huyền Điểu chiến toa, một chiếc Xích Diễm chiến toa. Lái đi so với Bành Hải và Đinh Linh Đang còn uy phong hơn!

Gãi gãi đầu, Lý Diệu nhếch miệng ngây ngô cười:

- Thứ này đáng tiền thế cơ à? Có điều thật sự có thể kiếm mấy tram triệu thì tốt quá, khoa luyện khí chúng ta có trăm thứ cần khôi phục, nếu muốn bắt đầu lại kế hoạch Huyền Cốt cần rất nhiều tiền. Nếu thật sự có thể kiếm được mấy trăm triệu, có thể lấy ra làm khoản tài chính khởi động đầu tiên!

Nguyên Mạn Thu cười:

- Tiểu tử ngốc. Thất bại lần trước ngươi chưa thấy à? Kế hoạch Huyền Cốt là hang không đáy, ngay cả trường học cũng không dám bỏ tiền vào. Ngươi khổ cực kiếm được mấy trăm triệu mà cứ vậy ném vào cái động không đáy à? Bỏ đi!

- Cho dù ngươi thật sự nỗ lực giành được bốn vạn học phân, đó cũng tuyệt không phải là điểm cuối cùng, mà là khởi điểm của tương lai phấn khích vô hạn, con đường tu luyện rất dài, chỗ cần tiền rất nhiều, kiếm được một số tiền sẽ khiến ngươi cất bước được thông thuận hơn, ta là lão sư coi như là cũng tận hết chức trách!

Trong lòng Lý Diệu nóng lên, nói:

- Ta không phải là bỏ tiền vào không công, coi như là ta góp cổ phần đi, nếu thật sự luyện chế ra được Huyền Cốt chiến khải, cũng có một phần của ta, còn có thể cho ta mặc vào để uy phong một chút thì tốt quá!

Nguyên Mạn Thu vừa bực mình vừa buồn cười, vươn tay ra vỗ một cái vào gáy hắn, quát:

- Bát tự còn chưa phẩy xong mà cứ suy nghĩ viển vông, tốt nhất trước hết nghĩ xem làm thế nào để kiếm được bốn vạn học phân đi!

- Đúng vậy!

Lý Diệu lại nhíu mày.

Cho dù xin được độc quyền ứng dụng, cũng chỉ có ba ngàn học phân, còn lại hai tháng thời gian, vẫn thiếu hơn một vạn phân?

- Liều mạng!

- Tiếp theo ta phải ra sức giết chóc trên hoang nguyên!

- Có máy dò xét yêu thú, hiệu suất liệp sát của ta đề thăng gấp bội, cũng có thể báo động trước một số yêu thú cường đại, có thể tới một số địa vực trình độ nguy hiểm cao hơn để tiến hành săn bắn.

- Trong săn bắn, ta có thể không ngừng tôi luyện chiến lực của mình, đồng thời cũng có thể phát hiện chỗ thiếu hụt của máy dò xét yêu thú, tiến hành cải tiến.

- Về mặt khác, đây cũng là một cách quảng cáo tốt nhất.

- Ta chỉ là một tân sinh năm nhất, người khác không tin pháp bảo ta luyện chế ra là điều đương nhiên.

- Vậy ta dùng sự thật để nói với mọi người về sự cường đại của máy dò xét yêu thú.

Từ hôm đó, Lý Diệu bắt đầu hành trình liệp sát vô cùng điên cuồng trên hoang nguyên.

Trừ thỉnh thoảng về trường học chữa thương và duy tu trang bị ra, hắn cơ hồ cả ngày cả đêm du đãng trên hoang nguyên.

Tất cả nơi yêu thú trình độ nguy hiểm khá thấp dều bị hắn như cuồng phong quét sạch.

Dưới sự trợ giúp của máy dò xét yêu thú, hắn tránh được Yêu Binh nguy hiểm cao cấp, cùng với những Yêu Binh cấp thấp khó chơi nhưng giá trị lại không cao.

Hắn chuyên môn lựa chọn xuống tay với Yêu Binh cấp thấp sức chiến đấu không cao, nhưng trong cơ thể chứa đựng tài liệu quý hiếm.

Như mãnh hổ xuống núi, sói đói vồ dê, bách phát bách trúng, lần não cũng thắng lợi trở về, khiến tất cả mọi người nghẹn họng nhìn trân trối.

Trên bảng học phân của người mới, phía sau cái tên của Lý Diệu cao cao tại thượng là một cuỗi học phân năm con số, vốn đã hơn một tháng rồi không có biến hóa gì.

Tất cả mọi người cho rằng hắn đã đạt tới bình cảnh, muốn lặng lẽ một đoạn thời gian.

Cho dù thỉnh thoảng có một ngày, đột nhiên vọt lên trên, đó là vận khí tốt, gặp được con mồi giá cao.

Không ngờ vận khí của Lý Diệu tốt đến dọa người, học phân hắn mỗi ngày đều đề thăng với tốc độ điên cuồng, tốc độ so với Triệu Thiên Trùng và Lỗ Thiết Sơn xếp thứ hai và thứ ba cộng lại.

Lần này, Lý Diệu lại trở thành nhân vật tiêu điểm trong diễn đàn vườn trường, mỗi ngày đều có người đăng bài viết về hắn trong diễn đàn:

- Lý Diệu lại bắt đầu điên cuồng rồi!

- Hai vạn bảy ngàn phân! Học phân của hắn đã đột phá hai vạn bảy ngàn đại quan!

- Hai vạn tám! Hắn rốt cuộc là làm thế nào vậy, mới có mấy ngày đã kiếm được một ngàn học phân? Ăn gian thì cũng không nhanh như vậy được chứ!

- Lý Diệu hôm nay lại liệp sát được hai con Ngân Tuyến Hương Hồ (cáo thơm hương sợi)!

- Mẹ nó, lần trước chúng ta thành lập đội mười bảy mười tám người ra ngoài muốn liệp sát con này, kết quả mất ba ngày ba đêm vất vả lắm mới đợi được hai con. Nhìn kỹ thì ài, lại là Hôi Tuyến Hương Hồ không đáng tiền, thật sự là tức đến nổ phổi!

- Vận khí của hắn cũng tốt thật, ra ngoài săn bắn, lần nào cũng không thất thủ, hơn nữa mỗi lần trở về đều mang theo đồ giá cao, chỉ Ngân Tuyến Hương Hồ thôi cũng bắt được hai lần!

- Cái này cũng chưa hết, nhìn một số nhiệm vụ mà hắn nhận xem, đều là săn bắn tự do ở địa vực nguy hiểm, không ít khu vực ngay cả học sinh cấp cao niên cũng không dám tùy tiện tiến vào, bằng vào thực lực Luyện Khí kỳ cấp thấp của hắn, sao có thể mỗi lần đều toàn thân trở ra, nhiều nhất chỉ bị thương nhẹ?

Lý Diệu để quảng cáo nên không giấu diếm sự tồn tại của máy dò xét yêu thú, thậm chí mấy lần còn đeo máy dò xét yêu thú, khiêng thi thể của yêu thú giá trị cao, nghênh ngang đi tới đi lui trong vườn trường.

Rêu rao như vậy tất nhiên rất nhanh bị người ta phát hiện.

Nghị luận về máy dò xét yêu thú đã lặng lẽ xuất hiện trên diễn đàn.

- Các ngươi có chú ý thấy không? Trên mắt trái của Lý Diệu đeo một pháp bảo rất cổ quái, nhìn qua thì giống như là kính mắt một tròng vậy.

- Đó là thứ gì thế, chẳng lẽ là pháp bảo như kính viễn vọng à?

- Ngu thế, sao có thể là kính viễn vọng được? Ta đã tra danh sách của tất cả pháp bảo thông thường rồi, đều không thấy thứ này, xem ra là pháp bảo nào đó hắn đã cải tiến, khẳng định không phải đơn giản là kính viễn vọng!

- Theo ta thấy, vận khí của hắn tốt như vậy, mỗi lần đều có thể phát hiện hàng ngon, nói không chừng là có liên quan tới thứ này!

Mà trong không ít bài viết của nữ sinh, tiêu điểm chú ý lại là cái khác:

- Lý Diệu đeo mắt kính một tròng màu đỏ nhạt, nhìn qua... trông cũng khá là đẹp trai!

- Đúng vậy đúng vậy, khí trường thật sự rất sung túc, ta còn lén chụp mấy tấm ảnh này!

- Ái chà, muốn lên thổ lộ quá, có điều mọi người đều nói tính tình của hắn hơi hung dữ. Nghe nói trước kia hắn có ngoại hiệu là 'Kên kên', nghe thì không giống như như là người tốt.

- Đừng nói lung tung, ta đã tiếp xúc với hắn mấy lần rồi, nói như thế nào nhỉ, dữ thì cũng không phải là dữ, chỉ có điều người này thường xuyên đắm chìm trong thế giới của riêng mình, hai mắt trợn trừng, nghiên cứu pháp bảo, giết chóc, bên ngoài xảy ra chuyện gì cũng không biết, có chút hờ hững mà thôi.

- Vả lại, không giống người tốt thì có làm sao, thời buổi này người xấu mới có mị lực!

Bộ dạng của Lý Diệu cũng không được tính là anh tuấn, lại càng không phải là dạng mặt trắng.

Có điều nữ hài tử trên đất hoang cũng không thích loại thư sinh tay trói gà không chặt như vậy.

Bọn họ sùng bái cường giả, thích đàn ông rắn rỏi.

Lý Diệu là một trong ba đại cao thủ của tân sinh năm nhất, lại thường xuyên một mình săn bắn trên hoang nguyên, còn có máy dò xét yêu thú khí phách như vậy để đề thăng khí trường, rất nhanh liền thành đối tượng ngưỡng mộ của không ít nữ sinh.

Lý Diệu lại không có thời gian quan tâm tới những việc này, hắn vẫn một lòng một dạ độc hành, xông xáo, liệp sát trong đất hoang.

Cuối cùng, cách ngày hết hạn báo danh luyện khí sư đăng kí chỉ còn một tháng cuối cùng.

Lý Diệu, phá tan cánh cửa ba vạn học phân!

Bạn đang đọc Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch) của Ngọa Ngưu Chân Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 749

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.