Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lý Diệu Biến Hóa

Phiên bản Dịch · 2296 chữ

Lý Diệu nhíu mày thật sâu.

Nghe qua thì Triệu Thiên Trùng nói rất có đạo lý, nhưng suy nghĩ cẩn thận thì lại cảm thấy là lạ, suy nghĩ cả nửa ngày mới có phản ứng, Lý Diệu giậm chân nói

- Bạn học Triệu Thiên Trùng, cách nói của ngươi có vấn đề rất lớn, trang bị pháp bảo có tính năng tốt hơn. Hiệu suất liệp sát yêu thú cũng đề thăng lớn, vốn một ngày giết mười con yêu thú, hiện tại có thể giết mười lăm con, thế không phải cũng có thể tạo được mục đích tu luyện điên cuồng à? Nói đi nói lại, các ngươi chính là ngại đắt mà thôi!

Triệu Thiên Trùng đỏ mặt.

Hắn đích xác là nói hơi ngoa.

Tuy rằng Đại Hoang Chiến viện tu luyện tu luyện trong trường, không cổ vũ học sinh sử dụng thần binh lợi khí.

Nhưng ra thực chiến, trên chiến trường nguy cơ tứ phía, tính năng của pháp bảo đề thăng một chút đương nhiên là chuyện tốt.

Chẳng ai ngại đao kiếm của mình quá sắc bén cả.

Triệu Thiên Trùng giải thích:

- Nhưng những pháp bảo kiểu cơ bản này đều là tiêu hao phẩm, trong chiến đấu kịch liệt luôn phải thay mới, chúng ta không thể luôn phải tốn mấy trăm học phân được?

- Cho dù hiệu suất trảm sát yêu thú đề thăng 10%, cũng không kiếm lại được!

- Đúng vậy!

Các kiếm tu đều phụ họa, đây mới là nhân tố mấu chốt nhất.

Nếu giá thích hợp, ai chẳng muốn có pháp bảo tính năng mạnh hơn?

Mấu chốt là ở chỗ, yêu thú thật sự quá khó chơi, có một số giống như Kim Giáp Đao Lang, mặc giáp xác cứng rắn, có một số thì xương cốt đặc biệt cứng rắn, lại có một số thì trong cơ thể đầy dịch có tính ăn mòn.

Trong chém giết với yêu thú, pháp bảo cận chiến không dùng được mấy ngày, thường thường là mũi dao bị gãy, thân kiếm bị vỡ, bị ăn mòn rỉ sét, không sử dụng tiếp được.

Mọi người đều là sinh viên túi tiền eo hẹp, mỗi một phân đều là thiên tân vạn khổ kiếm về, nếu tiêu một lần thôi còn đỡ, nhưng thỉnh thoảng lại phải tốn mấy trăm phân thì ai chịu nổi!

Triệu Thiên Trùng cười khổ một tiếng, nói:

- Bạn học Lý Diệu, ta đã nói thật lắm rồi, đừng nhìn học sinh khoa đấu võ chúng ta ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, kiếm học phân nhanh, chỗ cần phải tiêu cũng rất nhiều.

- Không nói đến giáo thụ khoa đấu võ ai nấy đều là hạng giết người không thấy máu, đánh trượt không nháy mắt, khiến cho chúng ta thường xuyên phải bỏ ra một lượng lớn học phân để học lại.

- Chỉ nói chúng ta hay bị thương trong lúc tu luyện, tới tìm bạn học khoa y hỗ trợ, dao mổ của người ta cũng mài sáng loáng, đao nào cũng thấy máu đó.

- Cho nên, chỉ có thể tính toán kỹ một chút!

Ngừng lại một chút, lại nói:

- Có điều, những pháp bảo ngươi luyện chế quả thật không tồi, nếu giá thấp đi 30% thì nhất định rất có nguồn tiêu thụ, người khác không nói, ta trước hết mua một thanh Liên Cứ Kiếm để dùng!

- Đúng vậy, những thứ này đều rất tốt, ta cũng rất thích thanh chiến phủ này. Chỉ là đắt quá, nếu hạ giá 25% thì ta sẽ cắn răng mà mua!

Một bạn học cao lớn thô kệch cũng vuốt ve một thanh chiến phủ, yêu thích không nỡ buông tay nói.

Lý Diệu chớp mắt, hắn nghe ra được lúc này mọi người nói đều đang nói thật.

Nghĩ lại cũng đúng, một thanh chiến đao mà mấy trăm học phân, nếu có thể dùng được một năm nửa năm thì cũng cắn răng mua.

Nhưng thứ này là tiêu hao phẩm, ở trong chiến đấu nếu vận khí không tốt. Gặp phải yêu thú xương cốt đặc biệt cứng rắn hoặc là có tính ăn mòn mạnh, sẽ hỏng ngay.

Những đao kiếm Lý Diệu luyện chế này tuy nói tính năng được đề thăng trên diện rộng, nhưng cũng không thể liên tục kịch chiến năm ba ngày vẫn hoàn hảo không tổn hao gì.

Tính toán nước thì giá quả thật là đắt.

Có điều Lý Diệu cũng có nỗi khổ riêng.

Một kiện pháp bảo cận chiến bán 800 học phân, lời không nhiều, đại bộ phận đều là phí tổn.

Cái khác không nói, chỉ là mua một kiện pháp bảo nguyên bản rồi tiến hành cải tiến đã tốn mấy trăm học phân.

Cộng với các loại nguyên vật liệu quý giá, một kiện pháp bảo nhiều nhất chỉ lời được một hai trăm phân.

Muốn có được ba vạn phân thì phải ngày đêm không ngừng làm liên tục, cải tiến ra mấy trăm kiện pháp bảo mới được

Đừng nói giá thấp đi 30%, cho dù là 20%, một kiện pháp bảo chỉ có thể kiếm được mấy chục học phân, vậy thì cải tiến đến ngày tháng năm nào mới kiếm được ba vạn phân.

Lý Diệu lờ mờ cảm thấy, mình hình như đi nhầm đường rồi.

Cái hắn chọn vẫn là hình thức luyện khí kiểu thủ công của bốn vạn năm trước.

Thiên chuy bách luyện, cân nhắc cẩn thận, tạo ra thủ công, tất nhiên có thể luyện chế ra pháp bảo tinh mỹ, tính năng cũng mạnh hơn một chút.

Nhưng hiệu suất luyện chế thật sự là thấp đến đáng sợ, ít nhất một hai ngày mới có thể hoàn thành một kiện thành phẩm, có một số kết cấu phức tạp thì phải mất ba bốn ngày.

Mà môn phái tu chân hiện tại khi luyện chế pháp bảo cấp thấp đã sớm chọn dùng hình thức công nghiệp, luyện chế số lượng lớn, hiệu suất cực cao.

Sản lượng đi lên thì phí tổn có thể hạ thấp.

Có lẽ những pháp bảo được luyện chế ra với số lượng lớn như vậy tính năng không phải là mạnh nhất.

Nhưng bán ra thì rất có lời.

Đối với pháp bảo cấp thấp sức tiêu hao lớn mà nói thì đây là hình thức luyện chế hoàn mỹ nhất.

- Hiệu suất, mấu chốt là hiệu suất!

Lý Diệu bừng tỉnh đại ngộ.

- Ta là dùng đường hướng luyện chế tinh phẩm để luyện chế tiêu hao phẩm, một hai ngày có thể cải tiến ra một kiện tiêu hao phẩm 'Tinh mỹ', hiệu suất thấp như vậy thì đương nhiên là không có lời!

- Có điều tinh phẩm chân chính có thể một đao chém chết Yêu Thần thì một Luyện Khí kỳ tầng thứ năm như ta có thể luyện chế ra sao?

Nghĩ nghĩ, Lý Diệu lại đầy chờ mong hỏi:

- Vậy bom dính thì sao? Thứ này giá không cao, uy lực cũng tạm, là sản phẩm độc quyền của ta đó!

Lúc này, đến phiên Lỗ Thiết Sơn lên tiếng.

- Bạn học Lý Diệu, bom dính đúng là không tồi, rất có tính mũi nhọn đối với yêu thú có xương vỏ ngoài kiên cố, nhưng sử dụng quá phức tạp, không để ý là nổ ngay trên tay, vậy thì xấu hổ lắm.

- Chúng ta cũng không có tốc độ tay và ngón tay nhanh tới kinh người như ngươi, có thể thần không biết quỷ không hay gắn nhiều bom dính như vậy lên xác ngoài của yêu thú!

Lý Diệu há hốc miệng, phát hiện mình lại sai lầm rồi.

Khi luyện chế bom dính hắn bất tri bất giác đặt mình vào góc độ của người sử dụng.

Mà hắn chẳng những trong duy tu pháp bảo cường độ cao rèn luyện ra được tốc độ tay kinh người, còn tu luyện thần thông thượng cổ đề thăng sức mềm dẻo và tính linh hoạt của ngón tay như Thiên Chỉ Nhu Cốt!

Ngón tay của người tu chân bình thường không linh hoạt như hắn, tốc độ tay cũng nhanh được như hắn.

Đối với bọn họ mà nói, phương pháp sử dụng bom dính không khỏi quá phức tạp, trong chiến đấu cường độ cao không lưu ý chút là sẽ dính lên người mình.

Một câu thôi, đây là pháp bảo thuộc về riêng Lý Diệu, người khác rất khó sử dụng.

Lý Diệu cúi đầu, mặt có chút nóng rát.

- Bành sư huynh nói không sai, muốn thành một luyện khí sư ưu tú phải trải qua thật nhiều thực chiến. Trước tiên phải trở thành một chiến sĩ ưu tú, hiểu biết trong thực chiến pháp bảo gì mới được hoan nghênh, mới là thực dụng nhất!

- Ta vì thiếu kinh nghiệm thực chiến, đóng cửa làm việc trong vườn trường, nên mới luyện chế ra những pháp bảo chỉ ngắm nhìn này.

- Những pháp bảo này số liệu trên giấy thì hay, khi thí nghiệm cũng phát huy ra những tính năng rất trác tuyệt.

- Nhưng vừa ra chiến trường, liền lộ ra đủ loại vấn đề.

- Thực chiến, ta cần thực chiến thật nhiều!

- Ở trong thực chiến. Tôi luyện kỹ năng chiến đấu, trở thành chiến sĩ chân chính mới có thể biết được một kiện pháp bảo được được hoan nghênh thì rốt cuộc nên luyện chế như thế nào!

Ba ngày sau, khu thương nghiệp phía đông thành phố Thanh Trạch.

Trong đống đổ nát, Lý Diệu mặt không biểu tình, hai mắt sáng ngời hữu thần, giằng co với một con yêu thú.

Ba ngày này, tình hình chiến đấu đã xảy ra biến hóa kịch liệt.

Rất nhiều người tu chân lục tục chạy tới, ngay cả không ít học sinh của Đại Hoang Chiến viện nghe thấy tin tức đều ra chiến trường.

Mỗi ngày, chiến hạm vận tải phải qua lại mấy lần giữa thành phố Thanh Trạch và Đại Hoang Chiến viện.

Theo đại quân tiếp cận, thú triều trên mặt đất đã bị trấn áp, Yêu Tướng và Yêu Vương cường hãn dựa vào cống thoát nước thông tới các nơi mà chống đỡ. Người tu chân cấp cao chỉ có thể vào sâu trong lòng đất, triển khai giết chóc máu tanh trong mê cung ngàn dặm.

Những cỗ Yêu Binh nhỏ trên mặt đất thì giao cho người tu chân Luyện Khí kỳ đối phó.

Lý Diệu chính là người nổi bật trong tu sĩ Luyện Khí kỳ.

Thiết Giáp Ngạc Quy mà hắn đang đối mặt là một loại vô cùng hung hãn trong Yêu Binh trung cấp.

Giống như là hỗn hợp của một con rùa và cá sấu, khi đứng thẳng lên thì to gấp ba lần, một thân mai rùa như thiết giáp, lực phòng ngự so với Kim Giáp Đao Lang thì còn mạnh mẽ hơn, mà cái đuôi tráng kiện đầy răng cưa thì giống như một cái roi sắt, xé rách không khí, phát ra tiếng vù vù.

Bất kể bị mai rùa của nó va trúng hay là bị đuôi sắt quét trung thì hậu quả đều không thể lường được.

Mà Lý Diệu thì cũng đã rất khác với ba ngày trước.

Sau khi phát hiện vấn đề, hắn suy nghĩ rất lâu, cuối cùng quyết định tôi luyện bản thân thật tốt trong thực chiến.

Hắn dùng giá rất phải chăng bán tuyệt đại bộ phận pháp bảo luyện chế trong kỳ nghỉ đông cho các bạn học, chỉ để lại một thanh chiến đao rất nặng cho mình dùng.

Đao thương kiếm kích, búa rìu câu xoa... Chủng loại pháp bảo cận chiến đâu chỉ có vài ba chục loại, một hơi nắm giữ toàn bộ đặc tính của chúng hiển nhiên là không thể.

Lý Diệu chuẩn bị nắm vững cách vận dụng chiến đao, trở thành một chuyên gia luyện chế và sử dụng chiến đao.

Hắn thích nhất là khí phách nhất đao lưỡng đoạn của chiến đao!

Ngoài ra, hắn còn tiến hành cải tạo pháo oanh kích xoay sáu nòng, ở nòng súng lắp thêm một trang bị chiếu sáng, có thể phóng ra một luồng tia sáng màu đỏ, trong trăm mét ngắm vào một điểm, dùng như hệ thống ngắm đơn giản, tăng cường tính chính xác của hỏa lực mạnh.

Lúc này Lý Diệu bên hông đeo một thanh chiến đao chấn động hạng nặng đen xì, tay cầm pháo oanh kích xoay sáu nòng, dây đạn từ trong thùng đựng đạn phía sau nối tới tận nòng súng.

Bên ngoài trang phục chiến đấu bó sát người màu đen còn đeo một cái áo khoác đầy túi, trong túi để đầy bom dính!

Đâu chỉ có võ trang hạng nặng, quả thực chính là là kho vũ khí di động!

Đối mặt với Thiết Giáp Ngạc Quy thực lực rõ ràng cao hơn mình một cấp số, khóe miệng Lý Diệu nở nụ cười bình tĩnh, rít qua kẽ răng:

- Chết đi!

Một luồng sáng đỏ từ họng pháo oanh kích xoay sáu nòng bắn ra, vừa hay bắn tới trước ngực Thiết Giáp Ngạc Quy, hình thành một điểm nhắm rõ ràng.

Thiết Giáp Ngạc Quy còn chưa có phản ứng thì Lý Diệu đã nhấn cò súng.

Giống như núi lửa bùng nổ, từng luồng hỏa diễm nổ tung trước người Lý Diệu, hội tụ thành một đạo lưu quang màu đỏ vô cùng to lớn hung hăng nắm vào đầu Thiết Giáp Ngạc Quy!

Bạn đang đọc Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch) của Ngọa Ngưu Chân Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 734

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.