Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kho Vũ Khí

Phiên bản Dịch · 2414 chữ

Nửa tháng sau.

Tuyết lớn rơi lả tả một đêm, tới ba bốn giờ sáng mới ngừng.

Vườn trường sau trận tuyết là một mảng xơ xác tiêu điều, vô cùng lạnh giá.

Được nghỉ đông, đại bộ phận học sinh đều về nhà đón tết, chỉ có số ít cuồng nhân tu luyện là còn ở lại trường học.

Hiện tại là lúc trước bình minh, cho dù là cuồng nhân tu luyện lúc này cũng đang ngủ say, nghỉ ngơi dưỡng sức.

Trong phòng luyện khí lại hừng hực khí thế, giống như mặt trời giữa trưa, hơi nước lượn lờ.

Trừ tiếng "Ong ong" do lò luyện khí vận chuyển cao tốc phát ra, từ sâu trong sương mù còn truyền đến tiếng động đánh phá rất có tiết tấu.

Đối diện lò luyện khí Thái A nhất hình, trong một góc chừa ra một khu vực nho nhỏ, dựa theo cách cổ dựng một buồng rèn sắt, chim sẻ tuy nhỏ nhưng ngũ tạng đầy đủ.

Lý Diệu thân trên để trần, để lộ ra bắp thịt cuồn cuộn, Ảm Tinh nham múa lượn như gió, trong nháy mắt huyễn hóa ra hơn trăm chùy ảnh, hung hăng đập lên sắt, tia lửa văng khắp nơi, bắn lên người hắn, nhưng hắn lại như không cảm thấy gì.

Dưới ánh lửa lò, miệng hắn nhếch lên, vẻ mặt chuyên chú, mỗi một lần hô hấp đều rất dài.

Chín giây thở ra, chín giây hít vào, không sai một li.

Khi hít vào, thân thể đột nhiên bành trướng, mỗi một bắp thịt đều căng lên, giống như như có vô số con rồng lớn đang từ dưới da hắn nhô lên

Mà da cũng phân biệt tỏa ra ánh sáng màu đồng đen, màu vàng, màu bạc, giống như một khối kim loại vừa được rèn đến cực hạn.

Đây là dấu hiệu của bí thuật luyện thể số một Bách Luyện tông thiên chuy bách luyện đã trở tinh trạm.

Khi thở ra, thân hình lại khôi phục hình thái thái độ bình thường, tất cả "rồng lớn" đều lại ngủ say trong huyết nhục của hắn, che giấu nanh vuốt, thu lại cánh chim, nhìn thì không khác gì sinh viên bình thường, còn xa mới bằng các tráng hán lưng hùm vai gấu, cơ bắp cuồn cuộn trong khoa đấu võ.

Đây là sự ảo diệu của Liễm Thần thuật!

Trải qua thời gian dài nghiền ngẫm trong Luyện Thiên tháp, Lý Diệu đã bước đầu có thể nắm bắt, tùy tâm sở dục áp chế thực lực của mình ở Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất.

Nhìn qua thì giống như người vừa giác tỉnh.

Một khi dùng Nhiên Hồn pháp để biến thân, trên lực lượng, đặc biệt là sức bật và sức bền, Lý Diệu tự tin, ở trong Lan Tinh Hải tu luyện mấy tháng, hắn tuyệt đối không thua bất kỳ một học sinh nào có khoa đấu võ. Cho dù là học sinh cấp cao niên.

Lý Diệu dùng tốc độ cực hạn vung Ảm Tinh nham liên tục rèn mười phút, cả người đầm đìa mồ hôi, giống như mặc vào một bộ chiến giáp lóng lánh, cuối cùng đã đại công cáo thành.

Phào nhẹ nhõm, một luồng khí từ miệng bắn ra. Ở giữa không trung đột nhiên bành trướng, biến thành hình dáng một con kên kên tung cánh muốn bay cao, duy trì chừng mười giây, mới dần dần tan đi.

- Không tồi, ngày hôm qua chỉ duy trì được 9. 5 giây, hôm nay lại tăng thêm nửa giây. Sự nắm bắt của ta đối với 'Khí' càng lúc càng tinh diệu, chắc không lâu nữa là có thể phá tan Luyện Khí kỳ tầng năm. Chính thức xông lên tầng thứ sáu, trở thành Luyện Khí kỳ trung cấp!

Khóe miệng Lý Diệu nở một nụ cười tự tin.

Trải qua sự tu luyện điên cuồng trong Lan Tinh Hải, cộng thêm mỗi ngày đau khổ chống đỡ sự oanh tạc của Đinh Linh Đang, chẳng những thiên chuy bách luyện, Liễm Thần thuật, Nhiên Hồn pháp đều có tiến triển cao, Lý Diệu còn vào năm ngày trước, trong một lần đối luyện, lâm trận đột phá, một hơi xông lên Luyện Khí kỳ tầng thứ năm, còn mượn sức đột phá triển khai phản kích Đinh Linh Đang!

Tuy rằng chỉ chặt đứt được một sợi tóc của nàng ta. Nhưng chung quy vẫn là lần đầu tiên trong chiến đấu chạm vào được thân thể của Đinh Linh Đang, cho dù sau đó thì bị đánh thành đầu heo. Lý Diệu trong lòng vẫn vui mừng rạo rực.

- Nỗ lực! Phấn đấu!

- Đột phá một tầng nữa, đạt tới Luyện Khí kỳ trung cấp, Linh khí sẽ có thể dùng trong thực chiến,

Khi đó, sức chiến đấu của ta đâu chỉ đề thăng vài ba lần!"

Có điều, từ Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất đến tầng thứ năm đều là cấp thấp, đột phá lên rất dễ dàng.

Muốn từ cấp thấp lên tới cấp trung, trừ tích lũy lực lượng ra còn cần thể ngộ huyền diệu, lại không thể nóng lòng nhất thời.

Lý Diệu vừa mới đạt tới Luyện Khí kỳ tầng thứ năm có mấy ngày, cảnh giới vẫn chưa được củng cố, hắn cũng chỉ nghĩ vậy mà thôi, không thật sự để ở trong lòng.

Hoạt động xương sống đã tê rần, Lý Diệu mở máy làm đá, cắm đầu vào trong phù trận làm đá một lúc, triệt để tỉnh táo rồi mới cầm linh kiện vừa rèn xong để xem xét cẩn thận.

Ngón tay hắn chính là đang kẹp một cái đinh, đinh bảy tầng trời!

Kỳ thật nửa tháng trước trong quyết đấu luyện khí sư, hắn vẫn lưu thủ.

Thủ pháp bảy tần trời là phương pháp luyện khí cổ của Bách Luyện tông bốn vạn năm trước, cũng không phải ở trong lò luyện khí có thể một lần là thành hình, còn cần dùng một trăm lẻ tám Phi Phong loạn chùy pháp để rèn đi rèn lại, hòa kết cấu bảy tầng thành một thể mới là bảy tầng trời thật sự.

Nếu là đinh bảy tầng trời trải qua phương pháp rèn cổ, cho dù là đinh vẩy rồng không hề có tỳ vết Kim Tuyền luyện chế ra cũng không có lấy một chút phần thắng, dưới va chạm cao tốc trong nháy mắt là nổ tung!

Có điều.

Lý Diệu búng tay, một cái đinh đen sì khác lập tức bay đến lòng bàn tay hắn.

Chính là đinh vẩy rồng ẩn do Lôi Vĩnh Minh lão nhân luyện chế.

Đây là lễ vật lão nhân trước khi rời đi tặng cho Lý Diệu.

Ngón tay Lý Diệu búng một cái, đinh vẩy rồng ẩn phát ra tiếng hổ gầm rồng ngâm, dư âm lượn lờ.

Giống như trong cái đinh nho nhỏ thật sự có một con mãnh long đang ngủ đông.

Lý Diệu híp mắt lại, lắng nghe sự vi diệu của tiếng rồng ngâm, cảm giác kết cấu bên trong đinh vẩy rồng ẩn, thì thầm:

- Phấn khích, huyền diệu, bất khả tư nghị!

- Thủ pháp của luyện khí sư thế hệ trước đúng là xuất thần nhập hóa, cho dù ta dùng thủ pháp bảy tần trời chân chính cũng không thể rèn ra kết cấu đinh vẩy rồng một tầng, lão gia tử không ngờ lập tức khảm tới ba tầng, khiến sức nặng của đinh hạ xuống 22%, cường độ lại đề thăng gấp đôi, rốt cuộc là sao mà làm được vậy nhỉ?

- Ta hao hết tâm thần rèn ra đinh bảy tầng trời này vẫn không thể đọ được với đinh vẩy rồng ẩn của lão gia tử, sau khi va chạm mười lần thì nhất định là đinh của ta vỡ vụn!

Lý Diệu đã nhận thức được sự chênh lệch lớn giữa mình và luyện khí đại sư chân chính.

Trong nháy mắt, trong lòng nổi sóng, chiến ý bốc cháy hừng hực.

- Thế giới lớn như vậy, đáng để ta dùng cả đời để khiêu chiến. Ngàn vạn lần không thể thả lỏng, mỗi một giây đều phải trở nên cường đại hơn, mỗi một giây đều phải sống thật phấn khích vô hạn.

Nghĩ đến đây, Lý Diệu mỉm cười.

Cái Lôi Vĩnh Minh lão nhân cho hắn không đơn giản chỉ là một cái đinh.

Sau khi bị tiềm lực kinh người Lý Diệu thể hiện ra khiến cho rúng động, trả qua sự giật dây của lão gia tử. Khoa luyện khí của Đại Hoang Chiến viện và Thiên Cực môn đã đạt thành hiệp nghị hợp tác chiến lược.

Khoa luyện khí của Đại Hoang Chiến viện chính thức trở thành căn cứ giáo dục ngoại khóa của Thiên Cực nhất trung, Thiên Cực nhất trung hàng năm đều sẽ tổ chức cho học sinh mũi nhọn tới tham quan học tập.

Đồng thời, khoa luyện khí của Đại Hoang Chiến viện cũng đưa ra lời hứa, trong cuộc thi khiêu chiến cực hạn sẽ đặc biệt chú ý tới học sinh của Thiên Cực nhất trung, chỉ cần là phù hợp với tiêu chuẩn, sẽ ưu tiên hạ điểm trúng tuyển!

Điều này đã khiến Lý Tam Hảo và đám tiểu tử nghịch ngợm vô cùng sung sướng. Mấy tên này đều gửi số linh hạc truyền thư cho Nguyên Mạn Thu và Lý Diệu, bọn họ cũng không dám trêu chọc vị chủ nhiệm khoa Nguyên Mạn Thu này, luôn tìm Lý Diệu để gây dựng tình cảm, luôn miệng đại sư huynh, gọi rất là thân thiết.

Ưu tiên hạ diểm tuyển nhận. Cho dù là loại chuyên ngành tam lưu như khoa luyện khí Đại Hoang Chiến viện cũng là lời hứa rất có thành ý.

Thiên Cực môn đương nhiên cũng sẽ không có được lợi ích này một cách miễn phí, Lôi Vĩnh Minh lão nhân vung tay, Thiên Cực môn lập tức lấy ra tám trăm vạn, lão gia tử lại bỏ tiền túi ra thêm hai trăm vạn, gom được chừng một ngàn vạn tài trợ tặng cho tới Đại Hoang Chiến viện, chỉ rót vào khoa luyện khí. Còn nói đây chỉ là đợt đầu tiên, ngày sau nếu mọi người hợp tác vui vẻ sẽ nghĩ tới việc thành lập một quỹ riêng. Hàng năm đều tài trợ một khoản kinh phí của khoa luyện khí.

Lần này, toàn bộ ban quản lý của Đại Hoang Chiến viện đều chấn kinh.

Một ngàn vạn tiền tài trợ, nói nhiều hay không nhiều, nói ít cũng không ít, mấy kim chủ truyền thống của Đại Hoang Chiến viện, như là Ma Quyền môn, Bách Chiến Đao. Hàng năm tài trợ mấy trăm triệu!

Có điều những tông phái này đều là tông phái đấu võ trong đất hoang, có quan hệ khăng khít với khoa đấu võ của Đại Hoang Chiến viện. Khoa đấu võ chẳng khác nào là trung tâm dự trữ nhân tài và căn cứ huấn luyện của họ, ra tay rộng rãi là điều đương nhiên.

Thiên Cực môn lại là một tông môn thiên về luyện khí, trước giờ chưa hề hợp tác với Đại Hoang Chiến viện, lần này không ngờ bị khoa luyện khí khai thác được một con đường mới, tài trợ vẫn còn lần sau, mấu chốt là sức ảnh hưởng của Đại Hoang Chiến viện có thể chậm rãi thẩm thấu vào khu vực của Thiên Cực môn.

Phải biết rằng Thiên Cực môn là tông phái chuẩn nhất lưu đang quật khởi, ở trung bộ Liên Bang vẫn có tiếm tăm nhất định, nếu hai bên gia tăng hợp tác, lợi ích mang đến cho Đại Hoang Chiến viện không chỉ một ngàn vạn tiền tài trợ.

Thế là, chuyện này lại mang đến lợi ích không ngờ cho Lý Diệu, hắn đạt được một phần học bổng tên là Đại Hoang Chi Tinh.

Đây là học bổng cấp cao nhất của Đại Hoang Chiến viện, điều kiện có được vô cùng hà khắc, yêu cầu học sinh vừa phải có biểu hiện nổi bật trên học nghiệp, vừa phải làm ra cống hiến cực lớn cho trường học, hai cái thiếu một cũng không được.

Lý Diệu có thể cải tiến ra lò luyện khí Thái A, học nghiệp tất nhiên là không cần phải nói; mà hắn lôi kéo được một ngàn vạn tiền tài trợ cho trường, cũng coi như là đã làm ra được cống hiến cực lớn, đạt được học bổng này cũng là danh chính ngôn thuận.

Tiền thì không nhiều lắm, nhưng mấu chốt là ở chỗ học bổng này kèm theo phần thưởng ba ngàn học phân!

Như vậy, tổng học phân của Lý Diệu đã thoải mái đột phá một vạn.

Hắn không còn chút gánh nặng nào, tập trung hết vào luyện khí.

Suốt cả kỳ nghỉ đông, hắn sống rất có quy luật.

Buổi sáng mỗi ngày tới nhà Đinh Linh Đang, ở trong Lan Tinh Hải tu luyện một giờ, lại bồi luyện cường độ thấp cho Đinh Linh Đang nửa giờ, bồi luyện cường độ cao năm phút đồng hồ.

Sau đó mượn dùng khoang làm tỉnh táo siêu cấp, tiến vào trong Luyện Thiên tháp, nghiền ngẫm kết cấu và tính năng của các loại pháp bảo.

Cổ đại, hiện đại, dân dụng, quân dụng, cận chiến, bắn xa... Phàm là sơ đồ kết cấu pháp bảo có thể tìm được, hết thảy đều bị hắn đọc ngấu nghiến.

Sau khi rời khỏi Luyện Thiên tháp, lại tới Lan Tinh Hải luyện một giờ, tiếp theo lại làm bao cát cho Đinh Linh Đang nửa giờ.

Ăn xong cơm chiều thì liền bắt đầu luyện khí.

Từng cấu kiện pháp bảo ra lò, trải qua phương pháp rèn cổ, so với công nghệ hiện đại thì càng kiên cố, cường hãn, tinh vi hơn.

Từng kiện pháp bảo nhiều màu, chém sắt như chém bùn xuất hiện ở trong căn nhà nhỏ màu xám ở bên cạnh phòng luyện khí.

Theo năm học mới tới gần, tòa nhà màu xám này rõ ràng đã biến thành một kho vũ khí đáng sợ.

Bạn đang đọc Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch) của Ngọa Ngưu Chân Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 8
Lượt đọc 728

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.