Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chính Mình Quyết Định Vận Mệnh!

Phiên bản Dịch · 2598 chữ

Giang Thánh sửng sốt, bật cười:

- Nguyên sư tỷ, đã đến lúc này rồi mà ngươi vẫn còn cố ôm chặt lấy kế hoạch Huyền Cốt không buông, vẫn muốn luyện chế tinh khải giá thành rẻ và có thể sản xuất với số lượng lớn à? Ngươi cũng biết kế hoạch Huyền Cốt từ lâu đã là trò cười lớn nhất trong giới luyện khí sư, ngay từ đầu cũng không có ai xem trọng các ngươi, bao gồm cả Đại học Thâm Hải chúng ta, cũng có không ít người thật lòng khuyên bảo các ngươi. Cường độ của tài liệu bình thường quá thấp, căn bản không thể chịu được trùng kích linh năng cường độ siêu cao, không có thiên tài địa bảo thì không thể, kết quả các ngươi vẫn khư khư cố chấp, gây ra thảm kịch như vậy, thật sự...

- Đủ rồi!

Nguyên Mạn Thu bỗng nhiên cao giọng, gằn từng chữ:

- Đúng vậy, lần thử này đã thất bại, là chết rất nhiều người, ngay cả lão Mạc cũng chết.

- Vậy thì sao?

Con đường tu chân, vốn tràn ngập gian nan hiểm trở, hở chút là có khả năng bị mất mạng, hàng năm ở trên hoang nguyên yêu thú không biết có bao nhiêu người tu chân vẫn lạc, vậy thì sao, chẳng lẽ không ai dám vào hoang nguyên yêu thú nữa à?"

- Tu chân thì không sự chết, sợ chết thì dừng tu chân, nếu sợ chết, muốn an nhiên sống tới một trăm tuổi thì lúc trước ta và lão Mạc việc gì phải táng gia bại sản để làm kế hoạch Huyền Cốt? Bằng vào thực lực của hai người chúng ta, đi đâu mà không thể cẩm y ngọc thực, vinh hoa phú quý?

- Hiện tại lão Mạc tuy rằng đã chết, ta thì vẫn sống, lần thử này thất bại, nhưng ta cũng thu thập được số liệu quý giá, có được kinh nghiệm và bài học, lần sau nhất định sẽ không phạm phải sai lầm tương tự.

- Bất kể là như thế nào, ta sẽ vẫn kiên trì, luyện chế ra Huyền Cốt chiến khải chân chính. Đến lúc đó ta tất nhiên sẽ tới khoa luyện khí của Đại học Thâm Hải để trao đổi luận bàn với các ngươ!

Giang Thánh trầm mặc một lát, đành bất lực thở dài:

- Được, nếu Nguyên sư tỷ đã nói như vậy, ta cũng chỉ có thể trở về ăn ngay nói thật với lão sư, có điều là sư đệ. Ta vẫn phải nhắc nhở Nguyên sư tỷ một tiếng.

- Nguyên sư tỷ trước mắt quan trọng nhất, không phải là luyện chế Huyền Cốt chiến khải gì đó, mà là làm thế nào để giữ được khoa luyện khí của Đại Hoang Chiến viện.

- Liên hiệp các trường tinh anh của Cửu Đại là học phủ tối cao được Chính phủ Liên Bang tán thành, kinh phí và tài nguyên đầu nhập hàng năm đều vượt xa các trường đại học khác, cho nên đối với chất lượng dạy học và bố trí chuyên ngành cũng có yêu cầu cực cao.

- Hàng năm, bộ giáo dục đều sẽ tiến hành đánh giá tất cả chuyên ngành của Cửu Đại.

- Lấy chuyên ngành luyện khí của chúng ta mà nói. Nếu trong một năm ngay không bồi dưỡng ra được một luyện khí sư thì chứng tỏ chất lượng dạy học của khoa luyện khí trường đại học này không quá cao, căn bản không xứng với danh hiệu Cửu Đại.

- Đến lúc đó, sẽ bị bộ giáo dục hủy bỏ tư cách dạy học.

- Hiện tại dưới tay ngươi chỉ còn đám lính tôm tướng cua này, nếu không phải vừa có tân sinh nhập học, trong một năm thời gian muốn bồi dưỡng ra một luyện khí sư được chứng nhận không phải là đơn giản.

Nguyên Mạn Thu cắn răng nói:

- Đây là chuyện của ta. Giang sư đệ, không có chuyện gì khác thì chúng ta dừng ở đây nhé!

Giang Thánh gật đầu:

- Được, Nguyên sư tỷ, mọi người đều là người tu chân, đều là người theo đuổi chân lý, tuy ta không ủng hộ lý niệm luyện khí của ngươi, nhưng ta vẫn chúc ngươi có thể giành được thành công. Luyện chế ra Huyền Cốt chiến khải có thể sản xuất với số lượng lớn.

- Sau đó, ta sẽ dùng tinh khải mà mình luyện chế triệt để đánh nát nó.

Ngữ khí của Giang Thánh rất bình thản, không phải uy hiếp, là đang như nói một sự thực rất đơn giản.

Nói xong câu đó, hắn gật đầu với Nguyên Mạn Thu, xoay người bước về phía toa xe bay.

Đúng lúc này, hắn nhìn lướt về phía Lý Diệu. Mười tám viên tinh thạch trên mắt kính tròn đột nhiên lóe sáng.

Giang Thánh mỉm cười, bước về phía Lý Diệu.

- Ngươi chính là bạn học Lý Diệu, Trạng Nguyên của Phù Qua thành, rất được Huyền giáo thụ coi trọng à? Ta là phó giáo thụ Giang Thánh của khoa luyện khí Đại học Thâm Hải, con cháu Giang gia, Giang Đào chính là biểu đệ xa của ta.

Bốn chữ con cháu Giang gia khiến đồng tử Lý Diệu đột nhiên co rút lại. Theo bản năng lui về phía sau một bước.

Giang Thánh giống như không ý thức được sự phòng bị của Lý Diệu, tiếp tục nói:

- Rất cảm tạ ngươi, bạn học Lý Diệu, loại nhát gan lâm trận bỏ chạy như Giang Đào quả thực là sỉ nhục của Giang gia chúng ta, đa tạ ngươi đã xuất thủ trượng nghĩa, giúp Giang gia thanh lý môn hộ, phần đại ân đại đức này ta sẽ luôn ghi nhớ trong lòng.

Lý Diệu sửng sốt, không ngờ Giang Thánh là có ý này.

Giang Thánh bật cười:

- Sao, ngươi còn tưởng rằng ta sẽ tìm ngươi gây phiền à? Nghĩ nhiều rồi, bạn học Lý Diệu, đừng nói tên rác rưởi Giang Đào này là tự tìm tử lộ, cho dù là một con cháu khác của Giang gia, ta cũng không có hứng thú ra mặt cho bọn họ, ta là một người say mê kỹ thuật, trong mắt ta, chỉ có thuật luyện khí mới đáng để người ta phấn đấu cả đời, gia tộc, cô dì chú bác gì đều không thú vị, rất nhàm chán, căn bản không đáng để ta lãng phí nửa giây thời gian.

Lý Diệu thở phào nhẹ nhõm, nói:

- Giang giáo thụ, vậy ngài đây là...

Thái độ của Giang Thánh thay đổi bất thường, nụ cười vẫn còn treo ở khóe miệng, nhưng khí chất trong nháy mắt lại trở nên vô cùng âm lãnh, điềm nhiên nói:

- Nhưng, bạn học Lý Diệu à, tuy rằng con người của ta không có một chút hứng thú nào với gia tộc, cho dù ngươi làm cho Giang gia long trời lỡ đất ta cũng không quan tâm, nhưng ngươi không nên vũ nhục khoa luyện khí của Đại học Thâm Hải, tình cảm của ta đối với trường học còn sâu đậm hơn gấp trăm lần hơn đối với gia tộc.

Lý Diệu không hiểu:

- Ta vũ nhục khoa luyện khí Đại học Thâm Hải lúc nào?

Đối với thực lực của khoa luyện khí Đại học Thâm Hải, hắn vô cùng minh bạch, thậm chí có chút sợ hãi, sáu chữ "Thánh Địa của Luyện khí sư" không phải là hư danh.

Hắn chưa bao giờ xem thường khoa luyện khí của Đại học Thâm Hải, càng đừng nói tới vũ nhục.

Giang Thánh thản nhiên nói:

- Ngươi từng nói, muốn suất lĩnh khoa luyện khí của Đại Hoang Chiến viện tới khiêu chiến khoa luyện khí của Đại học Thâm Hải. Theo ta, điều này giống như là một con cóc nhảy ra nói muốn khiêu chiến hùng sư. Ngươi nói xem, thế có phải là sự vũ nhục đối với hùng sư hay không?

Lý Diệu nheo mắt lại:

- Giang giáo thụ, ý của ngươi là, khoa luyện khí của Đại Hoang Chiến viện chúng ta giống như như là một con cóc, ngay cả tư cách để khiêu chiến hùng sư quý giáo đây cũng không có. Thậm chí ngay cả suy nghĩ này cũng không nên nảy ra trong đầu, cho dù chỉ là nghĩ thôi cũng là một sự vũ nhục đối với quý trường?

- Đúng vậy, ta chính là là có ý này, sức hiểu của ngươi rất mạnh, bạn học Lý Diệu.

Giang Thánh mỉm cười, như gió xuân thổi vào mặt.

-...

Lý Diệu không biết phải nói lại thế nào.

Siêu tân tinh Giang Thánh này thật không hổ là đệ tử chân truyền của Sở Hưu Hồng, luôn cả vú lấp miệng em, không để bất kỳ ai vào mắt.

- Có điều...

Giang Thánh đổi đề tài, một lần nữa mỉm cười:

- Tục ngữ có câu, trẻ tuổi dễ phạm sai lầm, thần phật đều sẽ tha thứ, ngươi là người trẻ tuổi. Quá xung động, quá nóng máu, quá ngây thơ, thỉnh thoảng nói chút hồ ngôn loạn ngữ thì có gì to tát đâu? Cho ngươi một cơ hội, ngươi sẽ hối cải.

Giang Thánh giơ ngón cái lên, chỉ chỉ vào Huyền Cốt chiến khải dã vặn vẹo thành một dúm ở phía sau:

- Hiện tại cơ hội tới rồi đó, bạn học Lý Diệu, khoa luyện khí Đại Hoang Chiến viện đang ở vào hoàn cảnh gì ngươi cũng đã thấy, chắc rất nhanh thôi khoa luyện khí sẽ bị huỷ bỏ, nhân tài như ngươi ở đây là lãng phí.

- Nếu ngươi nguyện ý, ta có thể nghĩ biện pháp chuyển ngươi tới khoa luyện khí của Đại học Thâm Hải, lúc ban đầu có thể dùng thân phận học sinh dự thính để nhập học. Về sau sẽ từ từ nghĩ biện pháp, thế nào?

Lý Diệu trầm mặc.

Chô đến lúc này, câu nói của Nguyên Mạn Thu vẫn quanh quẩn bên tai.

- Tu chân thì không sợ chết, sợ chết thì đừng tu chân!

- Bất kể là như thế nào, ta sẽ vẫn kiên trì, luyện chế ra Huyền Cốt chiến khải chân chính.

Giang Thánh nhíu mày:

- Bạn học Lý Diệu, đây chính là cơ hội cuối cùng, không phải một người trẻ tuổi nào cũng được may mắn như ngươi. Có cơ hội sửa chữa sai lầm, chỉ cần ngươi gật đầu. Ta có thể tự mình làm đạo sư của ngươi, dẫn ngươi vào con đường luyện khí chính xác, chẳng phải là tốt hơn nhiều so với ở lại trong đống rác này sao?

- Về phần ngươi từng nói cái gì muốn khiêu chiến khoa luyện khí của Đại học Thâm Hải, ai chẳng biết đó là một người trẻ tuổi hồ ngôn loạn ngữ, ai thèm để ở trong lòng? Trẻ tuổi bồng bột mà thôi. Chỉ cần ngươi công thành danh toại, không ai chê cười ngươi cả.

- Đống rác...

Lý Diệu nhìn Huyền Cốt chiến khải cách đó không xa, suy tư rất lâu, cuối cùng vẫn lắc đầu:

- Xin lỗi, Giang giáo thụ. Ta là người từ trong đống rác chui ra, ta từ nhỏ đến lớn đều là dựa vào chất dinh dưỡng trong đống rác mới sinh tồn được. Ta nghĩ, 'Đống rác' này so với quý trường thì thích hợp với ta hơn.

Giang Thánh nhìn hắn, gật đầu nói:

- Hay, vẫn là câu nói đó, chúc ngươi và Nguyên sư tỷ có thể thành công luyện chế ra Huyền Cốt chiến khải, cho ta kiến thức một chút tinh khải có thể sản xuất với số lượng lớn trong truyền thuyết rốt cuộc có bộ dáng gì, có điều đầu tiên phải nghĩ biện pháp giữ được đống rác này đi đã, bạn học Lý Diệu.

Giang Thánh lập tức bước về phía toa xe bay, đoàn người rời đi, vô thanh vô tức như lúc tới.

...

Sau hơn một tiếng, lễ tưởng niệm cuối cùng cũng kết thúc.

Có điều nỗi băn khoăn trong lòng người của khoa luyện khí vẫn chưa được cởi bỏ.

Tất cả mọi người nhìn chằm chằm hiệu trưởng Hùng Bách Lý.

Sự sinh tử tồn vong của khoa luyện khí nằm ở trong tay hắn.

Tựa hồ là cảm nhận được tâm tình khẩn cấp của các học sinh, sau khi người khác đi hết rồi, hiệu trưởng Hùng Bách Lý triệu tập tất cả học sinh còn lại của khoa luyện khí lại, tuyên bố quyết định vô cùng trọng đại.

Mà sau lưng Hùng Bách Lý, đạo sư của các khoa viện khác dùng ánh mắt vô cùng quỷ dị quan sát các học sinh đang đứng dưới bục.

Giống như bắt đầu từ lúc này, liền bắt đầu chọn lựa nhân tài hợp với mình.

- Xem ra khoa luyện khí thật sự phải hủy bỏ rồi, đạo sư của các khoa khác đã bắt đầu chọn người.

Hoàng Thông ở sau lưng Lý Diệu nói nhỏ.

Lý Diệu nhìn Nguyên Mạn Thu.

Nguyên Mạn Thu mặt không biểu tình, mắt như hai viên than hồng.

Hùng Bách Lý tiến lên một bước, dứt khoát lưu loát nói:

- Các vị bạn học của khoa luyện khí có thể đã nghe được một số tin đồn, nói trường học chuẩn bị huỷ bỏ khoa luyện khí, đúng vậy, ta không hề giấu diếm nói với mọi người rằng, vốn ban quản lý đích xác là có quyết định này.

- Dù sao, khoa luyện khí lần này tổn thất vô cùng nghiêm trọng, chẳng những Phù Không sơn bị hủy hoại, đạo sư cũng chỉ còn lại một mình phó giáo thụ Nguyên Mạn Thu, bất kể là phương tiện dạy học hay là lực lượng giáo viên đều vô cùng bạc nhược. Trường học kinh phí hữu hạn, các khoa viện đều cần xây dựng, trong ngắn hạn không thể đầu nhập đại lượng tài nguyên để trùng kiến khoa luyện khí.

- Các học sinh lúc trước hao hết sức lực mới thi vào được nhập Đại Hoang Chiến viện, chính là là hướng đến tấm biển Cửu Đại, ta thân là hiệu trưởng, sẽ chịu trách nhiệm về tiền đồ của mỗi một vị bạn học.

- Cho nên, phía trước học đã quyết định huỷ bỏ khoa luyện khí, chuyển các học sinh tới các khoa khác.

- Có điều Nguyên Mạn Thu giáo thụ vô cùng kiên trì, nàng ta cho rằng khoa luyện khí của Đại Hoang Chiến viện vẫn có hy vọng trùng kiến, nàng ta nói - truyền thống của Đại Hoang Chiến viện chúng ta chính là không từ bỏ, không vứt bỏ, cho dù là chỉ còn một binh một tốt cũng phải cắn chặt răng, ưỡn thẳng lưng, tiếp tục khiêng chiến kỳ!

- Nàng ta nói không sai, Đại Hoang Chiến viện chúng ta đích xác khác với 'Bát Đại' còn lại, chỉ cần ngươi nguyện ý chiến đấu, chúng ta sẽ cho ngươi cơ hội chiến đấu, tuyệt đối sẽ không vứt bỏ ngươi! Đây là tinh thần của Đại Hoang Chiến viện chúng ta. Mấy trăm năm qua, chúng ta vẫn luôn làm như vậy!

- Bởi vậy, chúng ta cuối cùng quyết định, cho tất cả bạn học một cơ hội lựa chọn, vận mệnh của khoa luyện khí nằm trong chính bàn tay của các ngươi!

Bạn đang đọc Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch) của Ngọa Ngưu Chân Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 717

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.