Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh Linh Không Tiêu Tan

Phiên bản Dịch · 2430 chữ

Nữ thiếu tá dẫn Lý Diệu vào sâu trong quân doanh.

Trên đường đi gặp rất nhiều quân nhân, tất cả đều dùng ánh mắt không rét mà run quan sát Lý Diệu, giống như hắn là một con quái vật.

Lý Diệu bị mọi người nhìn mà rùng cả mình, không nhịn được hỏi nữ thiếu tá:

- Bọn họ vì sao lại nhìn ta như vậy?

Nữ thiếu tá trầm mặc một lát, nói:

- Ngươi ở trên sân ga tính cuồng đại phát, đánh cho một người tu chân Luyện Khí kỳ tầng thứ ba vô cùng thê thảm, hơn mười quân nhân cũng không kéo được ngươi ra. Lúc ấy chúng ta còn tưởng rằng ngươi bị yêu tộc phụ thể, thiếu chút nữa thì trực tiếp trảm sát ngươi, trải qua kiểm tra toàn diện mới phát hiện ngươi vẫn là nhân loại thuần 100%, chỉ là linh căn giác tỉnh mà thôi. Nói thật, ta đã thấy người tu chân linh căn giác tỉnh rất nhiều lần, nhưng khoa trương như ngươi thì vẫn là lần đầu tiên.

Lý Diệu á khẩu không nói được gì, cười ngượng ngùng.

Nữ thiếu tá nhìn hắn một cái, nói tiếp:

- Có điều, sau khi biết được tiền căn hậu quả, rất nhiều người trong quân đồn trú đều cho rằng ngươi rất cho gan, là hán tử!

Nói xong, nữ thiếu tá dừng lại phía trước một lều trại được thủ vệ sâm nghiêm, chỉ chỉ vào bên trong, nói:

- Vào đi, hắn ở bên trong.

Lý Diệu nhìn nhìn chung quanh.

Lều trại màu đen này được dựng ở trung tâm nhất của quân doanh, bốn phía có hơn trăm quân nhân thủ vệ, bên cạnh còn có mấy nam tử thường phục khí độ bất phàm đứng gác.

Cho dù không dám phóng ra linh ti để dò xét, Lý Diệu vẫn có thể cảm giác được bọn họ không giống người thường, chắc đều là người tu chân có tu vi tinh trạm.

Hơn nữa bốn phía lều trại còn lờ mờ bố trí pháp trận phòng ngự, thủ đoạn rất cao, Lý Diệu căn bản không nhìn thấu sâu cạn.

Thủ bị sâm nghiêm như vậy:

- Hắn

ở bên trong rốt cuộc là ai?

Lý Diệu nổi lòng hiếu kỳ, vén rèm cửa, khom người đi vào lều.

Trong lều tràn ngập sương trắng trong suốt, trong sương mù có bảy tám bác sĩ mặc trang phục giải phẫu màu trắng, đeo mặt nạ bảo hộ khuẩn đang đứng quang một đài giải phẫu, thao tác rất khẩn trương.

Phía trước đài giải phẫu còn có bốn cánh tay máy, đang rung động vô cùng linh hoạt.

Lý Diệu vừa vào, sương trắng tranh nhau ùa về phía hắn, giúp hắn tiêu độc sát trùng.

Lý Diệu nhìn kỹ về phía đài giải phẫu, thấy nằm bên trên không phải là nhân loại, mà là một nghĩa thể linh giới thấp bé, tứ chi và thân thể đều được tạo bằng kim loại, ở bộ vị mấu chốt khảm mấy trăm viên tinh thạch. Linh ti tinh tuyến rắc rối phức tạp đang lan ra trong tứ chi bách hải, lấp lánh quang mang quỷ dị.

Đầu nghĩa thể linh giới này khảm một quầng sáng nho nhỏ, thiên linh cái được luyện chế từ thép vonfram mở ra, bốn cánh tay máy đang cắm mấy chục viên tinh phiến vào trong "cái đầu". Sau đó rụt rè đậy "Thiên linh cái" lại rồi vặn đinh ốc.

- Đã bỏ xong linh năng vào, chuẩn bị khởi động!

Phía dưới mặt nạ màu trắng của một bác sĩ truyền đến thanh âm vô cảm không phải của nhân loại.

- Tít tít! Hoàn thành tự kiểm tra!

- Tít tít! Tinh thể tư duy hình thành mạch đóng, phần trăm đồng bộ thần hồn và tinh phiến 37%... 58%... 81%, đạt tới tiêu chuẩn thức tỉnh!

- Tít tít! Tuần hoàn tinh nghĩa thể giới bình thường, trao quyền khống chế cho thân thể mở ra trong... Hoàn thành mở ra!

Theo tất cả tinh thạch quanh người đột nhiên lóe sáng, nghĩa thể linh giới trên đài giải phẫu chậm rãi ngồi dậy. Có chút mê mang lúc lắc cái đầu kim loại.

Quầng sáng khảm ở trên mặt đầu tiên là hiện ra một mảng bông tuyết, rất nhanh ngưng tụ thành một gương mặt người bình thường.

Chính là Đinh Dẫn!

- Bạn học Lý Diệu, chào ngươi. Chúng ta lại gặp mặt rồi.

Đinh Dẫn mỉm cười, giọng nói y hệt như các bác sĩ, không hề có tình cảm nhân loại.

Hắn khẽ cau mày, nói:

- Khởi động hệ thống bắt chước tình cảm nhân loại. Ê, ê. Bạn học Lý Diệu, ta nói chuyện đã bình thường chưa?

Lý Diệu hoàn toàn choáng váng. Lắp bắp nói:

- Bình, bình thường rồi... Đinh lão sư, ngươi không chết à?

- Ta chết rồi!

Đinh Dẫn cười nói:

- Bảy người tu chân cấp thấp, một khẩu Thái Ất Lôi Từ pháo, lao về phía hàng tỉ yêu thú, làm sao có đạo lý không chết? Có điều ta có vận khí tốt, vẫn còn một dòng tàn hồn được tìm lại, biết sao được, đành phải làm 'Quỷ tu'.

- Quỷ tu?

Lý Diệu lúc này mới nhớ đến, trong người tu chân còn có một loại tồn tại cực kỳ đặc thù như vậy.

Cái gọi là quỷ tu, tên như ý nghĩa, chính là sau khi người tu chân chết, nhục thân bị hủy diệt, chỉ để lại một dòng tàn hồn, lại thông qua đủ loại cơ duyên xảo hợp, âm hồn không tiêu tan, lại bước trên con đường tu luyện!

Ở thế giới cổ tu bốn vạn năm trước, quỷ tu rất hiếm xuất hiện, hơn nữa âm hồn tu luyện có rất nhiều hạn chế, để đảm bảo âm hồn không tiêu tan, thường thường sẽ cắn nuốt sinh hồn, hút máu người, nợ vô số nợ máu.

Cho nên, ở thế giới cổ tu, thanh danh của quỷ tu không được tốt, cùng loại với tà ma ngoại đạo.

Có điều đến thời đại tu chân bốn vạn năm, văn minh tiên tiến, chỉ cần thần hồn đủ cường đại, có thể tiến hành số hóa, đóng hồn phách vào trong tinh phiến, lại phối hợp với nghĩa thể linh giới, có thể không sợ ánh mặt trời, xuất hành ban ngày, bước trên con đường quỷ tu hoàn toàn mới.

Đương nhiên, người và quỷ khác đường, con đường quỷ tu so sánh với con đường tu chân bình thường thì hung hiểm hơn vạn lần, nghĩa thể linh giới chung quy vẫn không phải nhục thân, tùy tiện một lần lỗ đen bùng nổ là có thể thổi tắt âm hồn.

Tuyệt đại bộ phận quỷ tu không thể trường sinh bất lão, sau mấy trăm năm theo thần hồn già đi sẽ hồn phi phách tán, triệt để tử vong.

Có điều, vẫn tốt hơn là tan thành mây khói ngay hiện tại!

- Đinh đạo hữu, hoan nghênh ngươi gia nhập hàng ngũ quỷ tu, tuy rằng con đường của người và quỷ khác nhau, cũng không thể trùng sinh, có điều thế giới quỷ tu đặc sắc vạn phần, chúng ta cùng nhau thăm dò nhé!

Tất cả bác sĩ ở xung quanh đều vỗ tay nhiệt liệt, phát ra tiếng động như kim loại giao nhau, giống như bàn tay của bọn họ đều được làm từ kim loại.

Người này nối tiếp người kia, các bác sĩ tháo mặt nạ bảo hộ hiện ra tám khuôn mặt khô lâu kim loại khủng bố ở trước mặt Lý Diệu.

Lý Diệu thiếu chút nữa thì hét lên, tám bác sĩ này thì ra đều là quỷ tu!

Mình đang ở cùng một cái lều với chín con ma.

Đinh Dẫn cười cười, phất phất tay nói:

- Chư vị đạo hữu, các ngươi làm thế này là không đúng đâu, tiểu tử này rất không tồi, các ngươi không thể hù dọa người ta như vậy được.

Một gã quỷ tu đặc biệt cao lớn cười hắc hắc, vươn quỷ trảo kim loại ra nhẹ nhàng nắm lấy vai Lý Diệu, âm khí dày đặc địa nói:

- Chúng ta nghe nói tiểu tử này rất gan dạ, ra mặt cho Đinh đạo hữu ngươi, đánh cho đối thủ cao hơn hắn hai cấp đái cả ra quần, cho nên mới thử hắn một chút! Tiểu tử không tồi. Không bị dọa cho đái ra quần, quả nhiên là hán tử!

Các quỷ tu cùng nhau cười rộ lên một cách kỳ quái, thì ra bọn họ cũng có thể biểu đạt tình cảm giống như người bình thường, vừa rồi chỉ là ngụy trang.

Lý Diệu lập tức dở khóc dở cười, hình tượng quỷ tu quỷ dị thần bí trong nháy mắt đã sụp đổ. Đám người này, không đúng, đám quỷ này rất nghịch ngợm!

Hai tay Đinh Dẫn ấn xuống, dừng các quỷ tu cười lại, có chút chậm chạp từ trên đài giải phẫu đi xuống, thất tha thất thểu đi mấy bước:

- Cảm giác là lạ, giống như là bên ngoài thân thể có một lớp màng, khác với trước kia.

- Đó là đương nhiên, trước kia ngươi là người, hiện tại ngươi là quỷ mà. Quá khứ tu vi có cao tới đâu làm quỷ tu rồi cũng phải học lại từ đầu, đợi chuyện ở đây kết thúc, xin Đinh đạo hữu hãy tới Anh Linh tháp sống một năm rưỡi, học tập làm một quỷ tốt, mới có thể thật sự gia nhập vào thế giới quỷ tu.

Quỷ tu cao lớn nói.

Đinh Dẫn thở dài, có chút phiền muộn nói:

- Khi ra ngoài là người sống sờ sờ, hiện tại lại biến thành quỷ lạnh như băng. Thật không biết về nhà phải giải thích với vợ con như thế nào.

Quỷ tu cao lớn nói:

- Đinh đạo hữu cứ yên tâm, chờ kiểm tra xong, xác nhận không có yêu tộc lẻn vào đoàn tàu. Sau khi đưa lữ khách an toàn đến mục đích, chuyện lần này sẽ được công khai với công chúng, các ngươi sẽ trở thành anh hùng của toàn Liên Bang, người nhà của các ngươi cũng nhất định sẽ cảm thấy kiêu ngạo.

Đinh Dẫn có chút ngỡ ngàng gật đầu, rất nhanh liền ổn định cảm xúc, quay đầu lại nói:

- Bạn học Lý Diệu, có gì chúng ta từ từ nói sau. Trước mắt có một việc gấp, cần sự hỗ trợ của ngươi.

- Đinh lão sư cứ nói. Ta sẽ làm hết sức!

Hình tượng của Đinh Dẫn ở trong lòng Lý Diệu rất cao lớn, có chuyện gì thì hắn đương nhiên sẽ ra tay giúp đỡ.

Đinh Dẫn bước đi một cách cứng ngắc, dẫn Lý Diệu ra khỏi lều.

Tới một chiến toa quân dụng to đen ở ngoài lều, trải qua cải trang đặc thù, hoá trang thanh thứ giống như cái loa, một lão binh râu ria xồm xàm đang ngồi trên bục điều khiển, bên cạnh còn có mấy tên binh lính, trước ngực mọi người đều đeo dấu hiệu khô lâu đặc thù, phía dưới là bốn chữ nhỏ:

- Hồn hề quy lai!

- Đây là tiểu đội tìm hồn đặc thù nhất của quân Liên Bang, chuyên môn phụ trách tìm kiếm tàn hồn trên chiến trường, bọn họ vừa rồi đã tìm ta về, hiện tại vẫn vẫn muốn tiến hành tìm lần thứ hai, xem có thể tìm được tàn hồn khác hay không.

Đinh Dẫn vừa giải thích vừa dẫn Lý Diệu tới chiến toa quân dụng.

- Ta có thể giúp gì?

Lý Diệu kiểm tra chiến toa quân dụng, phát hiện chiến toa này tuy rằng thoạt nhìn thì nát bươm, có điều cấu kiện pháp bảo được bảo dưỡng không tồi, trong chốc lát sẽ không có vấn đề gì, không cần hắn phải sử sang gì.

Đinh Dẫn nói:

- Người vừa chết đi, lúc hồn phi phách tán, sẽ có cảm ứng đặc thù với người mà mình gặp cuối cùng, ngươi là người cuối cùng mấy người chúng ta nhìn thấy, sự xuất hiện của ngươi sẽ kích thích âm hồn, sinh ra dao động đặc thù, tiểu đội tìm hồn có thể phát hiện.

- Thì ra là thế, vậy thì đi nhanh thôi!

Lý Diệu phi thân nhảy lên xe bay.

Tìm kiếm tàn hồn là chuyện giành giật từng giây từng phút, vạn nhất mặt trời nhô cao, ánh mặt trời chiếu xuống, thần hồn sẽ tiêu tán, vậy thì ngay cả Đại La Kim Tiên cũng không cứu được.

Chiến toa quân dụng chở tiểu đội tìm hồn, cộng với Lý Diệu, Đinh Dẫn và tên quỷ tu cao lớn Đường Long, dọc theo tinh quỹ một đường tìm lại, rất nhanh đã tới chiến trường chém giết đêm qua.

Đến nơi này, Lý Diệu mới biết tối hôm qua rốt cuộc là hung hiểm cỡ nào.

Dọc theo tinh quỹ, trong phạm vi mấy chục dặm, phủ đầy thi thể cháy khét, tạo thành một mảng đen sì.

Chiến toa quân dụng bay sát mặt đất, phù trận động lực đánh ra luồng không khí mạnh mẽ, thổi những thi thể cháy, làm bay lên từng luồng khói bụi màu đen.

- Bốp bốp bốp!

Phần đuôi chiến toa quân dụng truyền đến thanh âm đơn điệu, khuếch tán ra bốn phương tám hướng.

Một đội viên của tiểu đội tìm hồn nhìn chằm chằm quầng sáng phía dưới cái loa lớn, dò xét một cách vô cùng khẩn trương.

Lý Diệu có chút tò mò, quan sát trái phải, thử nhắm mắt lại, linh ti từ trong linh căn vươn ra, cảm giác ngoại giới.

- Ồ, nhiều điểm sáng nhỏ thế!

Lý Diệu kinh hãi, hắn phát hiện toàn bộ thế giới đều phủ kín những điểm sáng đỏ như máu, quả thực là hội tụ thành một mảng hải dương ánh sáng vô cùng vô tận, điểm sáng màu máu căn bản không cần hắn phải hấp thu, cứ vậy nối đuôi nhau chui vào linh căn của hắn.

Có điều, sau khi cắn nuốt những điểm sáng này, hắn lại lờ mờ sinh ra một cỗ cảm giác không thoải mái, đầu óc hỗn loạn, trong đáy lòng sinh ra một cỗ sát ý lạnh lùng.

Bạn đang đọc Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch) của Ngọa Ngưu Chân Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 8
Lượt đọc 775

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.