Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đệ nhị hồn hoàn

Tiểu thuyết gốc · 1934 chữ

AAAAAAAAA...

Một tiếng hét thảm từ trong rừng vang lên , Khôi Nguyên khẽ cười , hắn biết mình đã thành công giải quyết tên khốn cắn trộm .

Trái ngược với vẻ hưng phấn của Khôi Nguyên , tên trung niên sau lưng thì vẻ mặt tối sầm , hai mắt tơ máu hiện lên rõ ràng .

-Em trai ! Thằng chó mày phải chết .

Một tiếng hết từ sau lưng vang lên khiến , Khôi Nguyên lạnh cả sống lưng . Cậu dồn toàn lực chạy thẳng vào trong rừng , tên kia chết quá xa đã ngoài phạm vi khống chế của Cầu Đạo Ngọc , cậu cần tiến lại gần mới có thể thu hồi lại được , còn hai tay bây giờ đã bị gió xoáy đến từ Cuồng Phong Đoạn Thiết quyền cắt tung toé mỗi lần cử động là lại một cơn đau thấu tim truyền đến .

Tên trung niên thấy đối phương quay lưng chạy trốn , thì vô cùng phẫn nộ , hắn hét lên một tiếng :

-Đệ nhị hồn kĩ. Cuồng bạo.

Sau đó cơ thể hắn nhanh chóng ửng đỏ , còn bốc lên một lớp khói . Sau đó hắn gầm lên một tiếng rồi lao nhanh theo Khôi Nguyên .

Sau khi dùng Cuồng bạo tốc độ của tên Đội trưởng tăng lên ít nhất hai mươi phần trăm , chỉ vài hơi thở hắn đã đến gần Khôi Nguyên , khi nhìn thấy Khôi Nguyên chỉ còn cách thi thể em trai mình hơn hai mươi mét , thì hắn vội vàng sử dụng đệ nhất hồn kĩ tấn công , trong thời gian Cuồng bạo uy lực của đệ nhất hồn kĩ cũng được tăng ba mươi phần trăm , nhưng sau một phút thì hắn sẽ bị suy yếu cực mạnh lên hắn không thể để Khôi Nguyên lấy lại võ hồn rồi tiếp tục câu giờ như nãy , nếu không hắn tuyệt đối sẽ chết .

Vì bị thương nặng ở chân lên tốc độ của Khôi Nguyên giảm đi không ít , khi đã chuẩn bị có thể rút Cầu Đạo Ngọc ra thì cậu thấy một cảm giác nguy hiểm từ phía sau ập đến , với tình trạng cơ thể hiện tại cậu nếu ngạnh kháng thì tuyệt đối sẽ chết . Cậu đành phải né sang một bên .

Sau khi nhảy sang một bên , Khôi Nguyên nhìn thấy một đạo đao quang chém tới , đao quang trực tiếp chém đôi một cây đại thụ ở phía trước . Do cú nhảy không quá tốt lên Khôi Nguyên ngã dúi dụi vào một gốc cây , khi cậu ngóc đầu lên thì tên đội trưởng đã đứng trước mặt cậu .

Tên đội trưởng dừng lại , nhìn xuống Khôi Nguyên đang cố đứng dậy , hắn tung ra một đạp , đem Khôi Nguyên đá dính luôn vào gốc cây . Trên gương mặt hắn lộ ra nụ cười dữ tợn .

-Thằng chó , mày chạy nữa đi .

Nhìn thấy tên này còn rảnh đứng đó xàm lông mà không giết mình ngày , Khôi Nguyên khẽ cười , nhỏ giọng nói :

-Thằng ngu .

Sau đó Khôi Nguyên khống chế Cầu Đạo Ngọc phóng thẳng đến tên đội trưởng .

Đang vô cùng hưng phấn thì đột nhiên một tiếng gió từ phía sau vang lên , tên đội trưởng nhanh chóng lách người qua một bên , nhưng vẫn bị một ngọn giáo đen ngòm từ phía sau đâm xuyên qua vai .

Trong lúc tên kia còn đang ngơ ngác , Khôi Nguyên nhanh chóng bật dậy , dùng Cuồng Phong Đoạn Thiết quyền , từng cơn gió bị ngưng tụ lại quanh tay phải Khôi Nguyên , những cơn gió đi chuyển càng lúc càng nhanh dần dần hình thành những cơn gió xoáy , nhưng vì tình trạng cơ thể đang rất tệ , cậu không thể hoàn toàn khống chế những cơn gió , cho lên chúng cứa từng nhát vào tay cậu , vài miếng thịt lã chã rơi suống , vài chỗ lộ ra cả sương trắng , ráng nhịn cơn đâu Khôi Nguyên lao lên đánh một cú vào thẳng bụng tên kia .

Từng cơn gió xoáy cắt qua da thịt của tên đội trưởng , quần áo bị cắt vụn , da thịt thì bị cuốn theo cơn gió bay tán loạn ra xung quanh . Khôi Nguyên khống chế Cầu Đạo Ngọc hoá thành thành kiếm chém đầu tên đội trưởng xuống , rồi cậu tập tễnh rời đi .

Tại khu đất trống , a Cẩu bị chói lại giãy dụa mội hồi thì cũng từ bỏ , nhìn lão đại đè tên nhóc con kia ra đánh thì hắn thấy hả dạ lắm . Đến khi thấy thấy lão đại dùng hồn kĩ thứ hai rồi đuổi tên kia vào rừng thì hắn cảm thấy lão đại làm hơi quá rồi . Khi thấy một bóng người từ trong rừng đi ra thì hắn cảm thấy có lẽ đã xong . Đến khi nhìn rõ dung mạo người đi ra thì hắn mặt cắt không còn giọt máu .

Khôi Nguyên đi đến gần tên đang bị chói trên mặt đất , hoá Cầu Đạo Ngọc thành một thanh kiếm rồi cậu phóng nó xuyên qua ngực tên đang cố giãy giụa trên mặt đất .

Khôi Nguyên lao lên ngọn cây mà cậu đã giấu đống đồ từ trước khi bắt đầu , cậu vứt bỏ bộ y phục đã rách nát tả tới , rồi cậu lấy ra mấy bình nước giội sạch máu trên người , nhanh chóng thay y phục , rồi Khôi Nguyên nhanh chóng ngồi suống dùng hồn lực trị thương .

Vài tiếng sau , bên dưới một đàn hồn thú dạng sói sau khi nghe thấy mùi máu thì liền tiến tới kiếm ăn , tại trên ngọn cây , Khôi Nguyên đã ngừng vận công , máu từ trên cơ thể cũng đã ngừng chảy . Nhìn bên dưới thì thể của mấy tên vừa rồi đang bị mấy con hồn thú xâu xé .

"May mà mình đã loot sạch đồ của mấy tên này , bây giờ mình cần kiếm chỗ tạm nghỉ lại vài ngày , nhanh chóng khôi phục để còn đi tìm đệ nhị hồn hoàn nữa , nếu hôm qua mình có đệ nhị hồn hoàn thì có lẽ đã không toang như này "

Sau đó cậu cầm lên túi đồ , bắt đầu di chuyển trên các cành cây , tiến về phía dòng sông .

"Đen như chó vậy , thế đéo nào lại gặp con hàng được nhờ "

Trên một cành cây Khôi Nguyên vừa thở dốc vừa ngó nhìn xung quanh . Phía xa một bóng đen đang lao đến , ngay khi nhìn thấy bóng dáng đối phương thì Khôi Nguyên xoay người lại nhảy ngay qua cành cây khác . Phía sau ,một con nhện cực lớn trên lưng còn có hoa văn hình đầu lâu đang đuổi theo cậu .

Khi đang chạy trốn , Khôi Nguyên nhìn thấy một hang động cỡ nhỏ chỉ rộng hơn một mét , cậu ngay lập tức lao vào trong . Cậu còn cẩn thận dùng một khối Cầu Đạo Ngọc lấp cửa . Nhìn thấy trong cái hang nhỏ này cũng không có gì nguy hiểm . Khôi Nguyên cũng có thể ngồi suống một tảng đá thở ra một hơi .

Sau trận đánh tối hôm đó , Khôi Nguyên mất một tuần mới khôi phục được tám phần thực lực , vừa mới tiến vào vùng nguy hiểm chưa bao lâu thì đã lọt ngay vào ổ tập kích của một con Nhân Diện Ma Chu . Tu vi của nó nhiều lắm cũng chỉ hai ba ngàn năm , nhưng Khôi Nguyên vẫn lựa chọn không giao tranh với nó , tránh bị mấy hồn thú khác đến bổ đao .

Đang suy ngẫm cách nào để rời đi thì tảng đá bên dưới Khôi Nguyên khẽ động đậy , cậu nhảy phắt sáng một bên nhìn lại chỗ mình vừa ngồi , thì cậu thấy tảng đá rung rung rồi nhẹ nhành bay lên , nó mở mắt ra lộ ra bốn cái chân ngắn cũn , nó cũng không có ý định tấn công mà chỉ bay lơ lửng ở đó nhìn chằm chằm Khôi Nguyên .

Khôi Nguyên nhìn nó một hồi lâu thì mới nhớ ra .

-Nhớ rồi , là Phù Du thú , không ngờ mình lại gặp được nó ở đây . Theo sách thì Phù Du thú đã gần như tuyệt chủng . Chúng là một loài ăn cỏ vô cùng hiền lành , khả năng chiến đấu gần như bằng không . Hồn kĩ nó mang lại thì lại vô cùng tốt , dẫn đến bị săn lùng quá mức .

Khôi Nguyên quan sát con Phù Du thú , ở đối diện con Phù Du thú cũng đang hiếu kì quan sát Khôi Nguyên . Vì trong sách cũng không có nhắc đến cách tính niên hạn của Phù Dù thú lên Khôi Nguyên vô cùng đó dự liệu có lên suống tay với con Phù Du thú này hay không , nếu giết nó mà niên hạn không phù hợp vậy thì quá lãng phí cho một hồn hoàn cực phẩm như này .

Suy ngậm một hồi , Khôi Nguyên cũng quyết định suống tay , Phù Du thú cơ thể vô cùng mềm mại , tựa như một khối mỡ đang lơ lửng . Khôi Nguyên dùng Cuồng Phong Đoạn Thiết quyền cho nó ra đi một cách nhanh gọn , vừa ra tay cậu vừa cầu nguyện cho niên hạn con Phù Du thú này thích hợp với mình .

Cơ thể của con Phù Du thú bị gió xoáy cắt ra thành nhiều mảnh nhỏ , Khôi Nguyên có thể thấy trong cơ thể của nó chỉ có xương cùng lớp mỡ rất dày , cơ cùng gân gần như không có , Khôi Nguyên vô cùng thắc mắc một sinh vật như này sao tồn tại được . Từ đống thi thể của con Phù Du thú một cái hồn hoàn chậm rãi bay ra .

Khi nhìn thấy , chiếc hồn hoàn có màu sắc chủ đạo là vàng , kèm theo vài vệt tím thì Khôi Nguyên phải cố kìm lại để không hét lên .

-Trời cũng phù hộ ta , dựa theo màu sắc thì con Phù Du thú này có niên hạn khoảng tám trăm năm , hơi miễn cưỡng một chút nhưng mà mình hẳn là chịu được .

Sau hai giờ , Khôi Nguyên thành công hấp thu hồn hoàn của con Phù Du thú . Đúng như dự đoán , số lượng Cầu Đạo Ngọc tăng lên thành ba khối , khoảng cách điều khiển cũng tăng lên ba mươi mét .

Còn đệ nhị hồn hoàn của mình thì Khôi Nguyên chỉ có thể nó là CỰC PHẨM . Đệ nhị hồn hoàn của cậu có tới bốn dạng thi triển . Nặng giảm mười phần trăm tốc , tăng hai mươi phần trăm lực tấn công . Siêu nặng giảm năm mươi phần trăm tốc độ, tăng tám mươi phần trăm lực tấn công . Nhẹ giảm mười phần trăm tấn công , tăng ba mươi phần trăm tốc . Siêu nhẹ giúp cho cơ thể bay lơ lửng trên không trung nhưng giảm tám mươi phần trăm lực tấn công vật lý . Với các hiệu ứng như vậy , Khôi Nguyên quyết định đặt tên cho nó là Siêu Nặng Nhẹ Nham Chi Thuật .

Bạn đang đọc Từ Cầu Đạo Ngọc Bắt Đầu Đấu La sáng tác bởi bachvua2803
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bachvua2803
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 70

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.