Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Biết quá nhiều (3)

Tiểu thuyết gốc · 1834 chữ

Những thông tin này ngoài việc bổ sung kiến thức thêm cho bản thân thì chúng cũng chỉ là có còn hơn không. Thu hoạch ba ma pháp tam đẳng là nhiều hơn bình thường nhưng cũng không khỏi khiến Trương Diệp thất vọng.

Tuy nhiên trên mặt lại không biểu cảm gì, quay ra hỏi khảo cổ sư.

"Anh đã đọc hết chưa?"

Khảo cổ sư vẫn đang si mê với đống ghi chép, nghe lời Trương Diệp nói gã vội vàng ngẩng lên gật đầu lia lịa, rồi lại tiếp tục đọc đi đọc lại.

Cảnh tượng này Trương Diệp cũng hiểu, tâm lý của như vậy hắn đã từng có. Chỉ sợ nếu ở thế giới cũ, thấy một tư liệu lịch sử như vậy thì hắn cũng cắm đầu đọc.

Soẹt!

Tuy nhiên, những thông tin này cũng quá phỏng tay! Theo như ghi chép thì hành động của cao tầng nhân tộc hoàn toàn không thể chấp nhận được. Là một thế lực chính đạo, họ chắc chắn sẽ muốn số thông tin này biến mất càng nhanh càng tốt.

Dựa vào tính cách của gã khảo cổ sư, khi về hắn chắc chắn sẽ không nghĩ tới hậu quả mà công bố những tư liệu này. Sau đó chắc chắn cao tầng nhân tộc sẽ ra sức phủ nhận, không tiếc ám sát những người biết sự thật. Trong đó, hẳn sẽ bao gồm cả Trương Diệp .

Vậy nên không một chút do dự, âm thanh "soẹt!" vừa nãy là do một tay hắn tạo ra. Giữa trán của gã khảo cổ sư chảy ra một dòng huyết dịch. Đồng thời, một lưỡi kiếm sắc bén nhô ra tự đầu gã, một kích nhẹ nhàng nhưng không kém phần nguy hiểm.

Suy tính tới lợi ích của mình, Trương Diệp đã ra tay giết chết khảo cổ sư sau khi moi hết thông tin từ gã.

Không chỉ lý do câu dẫn cao tầng nhân tộc bịt đầu mối, gã khảo cổ sư đã thấy Trương Diệp hấp thụ ba huyết ma pháp. Việc làm của hắn là có ý gì? Chỉ đơn giản là gia răng sức mạnh của bản thân thôi, nhưng với cao tầng nhân tộc thì Trương Diệp đã đi theo con đường ma đạo!

Vì vậy, càng ít người biết càng tốt, chỉ mình hắn biết thì càng hoàn hảo. Trươnng Diệp vốn là muốn dựa vào đãi ngộ của quân đội với ma pháp sư mà không tiếc thời gian, lựa chọn gia nhập chính đạo. Nếu đổi lại là ma đạo hoặc trung lập, giờ hắn đã bị đàn áp đến chết hoặc vẫn có chiến lực nhị đẳng.

Nên suy cho cùng cái chết của khảo cổ sư đã được định đoạt từ lúc Rinas tiếp nhận ma pháp [Huyết Quân Đoàn]. Đây vốn là tính cách của hắn rồi, nếu có thể lợi dụng thì lợi dụng triệt để.

Sử lý xong khảo cổ sư, Rinas cũng không có ý định tiêu huỷ thi thể, hắn chỉ lục soát đồ đạc trên người gã.

Thu nhập lần này trên người khảo cổ sư là ngoài ý muốn! Ma pháp [Nhị Đẳng • Thông dịch ngôn ngữ] đã hoá thành Pháp Thạch.

Mặc dù đẳng cấp của gã không cao, cùng lắm chỉ là nhị đẳng đỉnh phong, lượng ma năng đã tích đến cực hạn nhưng không có dũng khí tiếp tục tu luyện.

Điều khiến Pháp Thạch này được sinh ra, chắc hẳn là do gã dùng ma pháp này từ khi còn trẻ, dựa theo lý thuyết thì điều này cũng không lạ. Nhưnh Trương Diệp lại hoàn toàn không nghĩ tới việc có kỹ năng này.

Quả thật nếu có nó thì tương lai cậu gặp những hầm ngục hoặc truyền thừa có cổ ngữ sẽ khá tiện, nhưng nếu bán ma pháp này đổi lấy ma thạch thì có lợi hơn nhiều.

Ma thạch là loại tiền tệ chủ yếu trong thế giới Quy Long, chúng được cô đặc trong cơ thể ma vật. Khi bóp nát sẽ có tác dụng hồi phục ma năng trong đan điền. Nhưng đa số ma pháp sư khônh làm vậy, vì họ có thuốc hồi phục ma năng được chế tạo từ một loại thảo dược. Ma năng hồi phục từ ma thạch không nhiều nên dùng chúng làm tiền tệ vẫn hơn.

Còn về phần ma pháp nhị đẳng này, nó không có lợi nhiều với ma pháp sư chiến đấu. Nhưng với những người như khảo cổ sư thì lại rất tốt, đẳng cấp càng cao thì niên đại cổ ngữ có thể dịch càng xa.

Điều này đối với việc họ tìm hiểu lịch sử thế giới sẽ rất tiện lợi, họ sẽ không phải bỏ thời gian nghiên cứu quy luật, ngữ pháp,...của cổ ngữ.

Ngoài ra nó còn giúp họ nói những ngôn ngữ của chùng loài khác, miễn là ngôn ngữ này có cùng niên đại với ngôn ngữ của họ.

Tất cả những điều này khiến ma pháp vừa thu được có thể kiếm lại khoảng chừng hai trăm viên ma thạch hạ cấp, một cái giá rất cao cho ma pháp nhị đẳng.

Việc còn lại của Trương Diệp chỉ là phá nát chỗ này, triệt để không lưu lại điều gì, nên phi tang thi thể khảo cổ sư là không cần thiết.

Tuy nhiên điều không ngờ tới trong lúc đang tàn phá truyền thừa đã xuất hiện. Một viên Pháp Thạch mang huyết sắc chói lọi toả sáng cả căn phòng hắn đang đứng.

Hoá ra viên đá này được chôn bên dưới bộ xương của ma tướng Huyết Vân, mục đích để làm gì không rõ nhưng ai quan tâm chứ?

Đây là Pháp Thạch huyết ma pháp! Chắc chắn sẽ mang lại lợi ích lớn cho chiến lực của hắn.

Nhưng số phận lại biết trêu đùa chúng ta, quả thật khi thấy viên Pháp Thạch hắn đã cực kì vui mừng, không có ai bên cạnh nên không cần che giấu điều này.

Lúc biết được lai lịch của ma pháp bên trong cũng khiến hắn vui mừng không kém, là ma pháp ngũ đẳng [Huyết Vụ] đại danh đỉnh đỉnh của ma tướng Huyết Vân!

Nhưng điều tiếp theo lại khiến hắn chỉ biết ôm mặt cười khổ. Ma pháp này là ngũ đẳng, bây giờ hắn không dùng được thì thôi đi. Đã vậy đây lại là ma pháp hạn chế người dùng, chỉ có ma nhân tộc mang dòng máu của quỷ vương Behemoth mới có thể sử dụng.

Điều kiện đó khiến hắn không khỏi tiếc nuôi, ma pháp này cho dù có là tà đạo thì cũng cực kì phù hợp với hắn, nó đã lọt vào đôi mắt đen của hắn rồi.

Giờ vật đã đến tay lại không dùng được, Trương Diệp đành cắn răng hấp thu nó, chấp nhận ma pháp này bị khoá lại không thể sử dụng. Hắn có thể từ bỏ hấp thụ như [Thông dịch ngôn ngữ] nhưng hắn lại không làm vậy.

Lý do là vì đây là ma pháp tà đạo hơn cả tà đạo, kể cả người trong chính đạo hay ma đạo cũng đều vừa ham muốn vừa kiêng kị. Để lộ thông tin hắn có sẽ mang đến hoạ sát thân.

Không bán, mang bên mình cũng không ổn, khí tức nó toả ra sẽ khiến ma pháp sư ngũ đẳng, lục đẳng không khỏi thèm thuồng.

Dù đẳng cấp họ có cao thì đa số cũng chỉ dùng toàn ma pháp tứ đẳng. Vì ma pháp vốn khó có được mà, nhiều ma pháp sư ngũ đẳng còn không có nổi một ma pháp cùng đẳng cấp. Ma pháp sư lục đẳng không thiếu ngũ đảng ma pháp nhưng dù sao một con kiến như Trương Diệp không xứng có, sẽ bị cướp trắng trợn.

Nên đành chấp nhận hấp thu ma pháp này rồi ngày đem mơ ước được dùng. Sau khoảng thời gian một nén nhang, cuối cùng Trương Diệp cũng triệt để phá nát cái truyền thừa này, toàn bộ ghi chép bị huỷ hết.

Đã hơn một ngày rồi hắn không được nhìn ánh sáng mặt trời, có chút không quen mắt. Tuy nhiên rất nhanh Trương Diệp đã tiếp tục công việc, hắn trôn cất thì thể những thành viên đã chết.

Dù sao hắn cũng chưa có ý định rời thế lực chính đạo này, bỏ mặc xác đồng đội có phần không phù hợp.

Đến khi quay lại rìa di tích thì việc ngoài ý muốn đã phát sinh, Trình Tranh đã không còn ở đây!

Điều này hắn đã tính tới nhưng tính thì tính, vạn lần không muốn xảy ra. Có ba trường hợp, một là gã đã tỉnh lại và bỏ trốn, hai là có người thuộc Dương gia đến cứu, ba là ma vật giết.

Điều cuối cùng là điều hắn muốn xảy ra nhất, nhưng có lẽ tỉ lệ rất thấp. Thi thể những hắc y nhân vẫn còn, ma vật nếu ăn Damian thì tuyệt sẽ không bỏ qua những cái xác khác, có chăng thì bỏ qua cái bị đóng băng, theo thời gian đã tan ra nhưng cũng buốt răng.

Vốn hắn muốn lưu lại mạng tên con ông cháu cha này vì ngại thế lực sau lưng gã, nhưng giờ thì ngược lại. Hắn thu được chỗ tốt của truyền thừa, giết tên này rồi đổ tại quả bom càng có lợi hơn, tuy hơi khó để thuyết phục Dương gia...

Nhưng để Trình Tranh trốn thoát thì vạn lần nguy hiểm, Trương Diệp đã đánh mất thiên cơ để khiến gã nhận tội. Giờ Trình Tranh hoàn toàn có thể nhờ gia tộc đổi trắng thay đen. Sau cùng, người mở mồm ra trước là người thắng, lại còn có thế lực thì cành dễ.

Ban đầu Trương Diệp sẽ mang Trình Tranh về doanh trại cùng lúc, hắn có chứng cứ buộc tội, lợi thế sẽ dẫn trước. Dù Dương gia có ra tay thì cũng chỉ còn nước thoả hiệp để hắn bỏ qua.

Nhưng trước khác nay khác. Ai mà biết gã tỉnh dậy lúc nào, bây giờ tuy không về đến doanh trại nhưng cũng bỏ xa Trương Diệp. Còn ngộ nhỡ, xung quanh vẫn còn người của Dương gia mai phục?

Lúc này Trương Diệp chỉ biết tự trách mình, hắn đã phạm sai lầm ngớ ngẩn khi để Trình Tranh thoải mái ngoài này, đồng thời không kiểm tra khu vực xung quanh xem có ai còn mai phục không.

Trương Diệp cũng không đứng yên mà tự trách, từ lúc không thấy Trình Tranh thì hắn đã một đường hướng về doanh trại.

Với lợi thế tốc độ vẵn mong về kịp, hoặc tốt hơn là gặp gã trên đường, giết luôn!

Bạn đang đọc Truyền Thuyết Quy Long Giới sáng tác bởi Rookie_Writer_JL
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Rookie_Writer_JL
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.