Mang Tiếng Oan
¾NG OAN
Hạ Âm là thánh nữ đương nhiệm của bộ lạc Cổ Mã, cũng là đan sư thải cấp duy nhất trong bộ lạc, nói đến đây, có một và i chuyện phải kể.
Mặc dù Ä‘an sÆ° ở Äông Châu rất Ãt, nhÆ°ng lại thắng ở chất lượng không tệ, bởi vì ngoại trừ Hạ Âm có tu vi lục phẩm thì phÃa dÆ°á»›i nà ng còn có má»™t Ä‘an sÆ° thải cấp ngÅ© phẩm nữa. Số lần Ä‘an sÆ° kia ra tay nhiá»u hÆ¡n Hạ Âm, cho nên thanh danh cÅ©ng khá vang dá»™i.
Mà có câu nói quý tinh bất quý Ä‘a, đúng là đạo lý nà y đấy, gia tá»™c XÃch Huyết còn chẳng có Ä‘an sÆ° lục phẩm nà o, ngay cả Äan SÆ° Công Há»™i và Ngá»± Thú Công Há»™i cÅ©ng chỉ có má»™t hai ngÆ°á»i.
Trong bộ lạc, địa vị của thánh nữ cực kỳ cao quý, gần như ngang hà ng với tù trưởng.
Lần xuất hiện nà y, thứ nhất là vì Mạc Tuyết và Mạc Phỉ lén trốn phụ thân để chạy tá»›i Äá»™ng Vá»±c, bên cạnh còn không mang theo há»™ vệ, má»™t nguyên nhân khác chÃnh là động phủ siêu cấp.
Äối vá»›i các bá»™ lạc ở Äông Châu mà nói thì loại chuyện nà y thà tin là có còn hÆ¡n không, huống chi há» còn nháºn được máºt báo, bá»™ lạc Thủy Tây đã từng lén phái cÆ°á»ng giả tá»›i Äá»™ng Vá»±c, tình hình đã đến nÆ°á»›c nà y thì sao bá»™ lạc Cổ Mã có thể bá» qua đây. CÅ©ng đúng lúc Hạ Âm có hứng thú vá»›i Ä‘á»™ng phủ siêu cấp, cho nên Mạc Mã phải là m phiá»n Hạ Âm tiện thể tá»›i chiếu cố con gái của mình.
Hạ Âm là một nữ nhân rất thông minh.
Phẩm hạnh của Mạc Tuyết và Mạc Phỉ ấy hả, nà ng hiểu rất rõ.
Lá»i Mạc Phỉ nói Hạ Âm chỉ tin má»™t phần, còn lại toà n bá»™ Ä‘á»u không đáng tin, bởi vì nếu bá»n há» không khiêu khÃch đối phÆ°Æ¡ng, rất Ãt ngÆ°á»i lại vô duyên vô cá»› mà động thủ.
Suy nghĩ nà y cà ng được Hạ Âm khẳng định trăm phần trăm sau khi nhìn thấy tướng mạo của Lăng Tiêu, nhất định là hai tỷ muội nà y khơi mà o tranh chấp.
Toà n bá»™ ngÆ°á»i ở bá»™ lạc Cổ Mã Ä‘á»u biết rõ, Mạc Tuyết mê trai đẹp thà nh thói, cá»±c kỳ chú trá»ng vẻ bá» ngoà i của nam nhân, vừa nhìn thấy nam nhân có tÆ°á»›ng mạo anh tuấn là chỉ háºn không thể bò lên giÆ°á»ng ngÆ°á»i ta ngay, hoà n toà n là má»™t nữ nhân * đãng hạ tiện, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng không ai biết, Hạ Âm cá»±c kỳ chán ghét hai tá»· muá»™i nà y.
Từ thân thể Hạ Âm bá»™c phát ra má»™t luồng sức mạnh linh hồn mạnh mẽ và uy áp mênh mông áºp tá»›i nÆ¡i Du Tiểu Mặc và Lăng Tiêu Ä‘ang ngồi.
Khà thế và uy áp của Ä‘an sÆ° thải cấp lục phẩm khiến rất nhiá»u ngÆ°á»i ngồi đây không thở nổi, tháºm chà còn có ngÆ°á»i ngã trên mặt đất, rất khoa trÆ°Æ¡ng. Phải bổ sung má»™t Ä‘iá»u là Hạ Âm đã cố gắng khống chế để uy áp của mình không lan đến những ngÆ°á»i khác, nếu không thì Ä‘a số đã bị thÆ°Æ¡ng cả rồi. Äang lúc đám ngÆ°á»i Mạc Tuyết đắc ý, trong khách sạn nho nhá» nà y lại bùng nổ ra má»™t luồng khà thế là m cho ai nấy Ä‘á»u sợ hãi, giao thủ vá»›i sức mạnh linh hồn của Hạ Âm ngay giữa không trung, láºp tức khiến nóc khách sạn nhá» láºt ngược.
Mãi hai phút sau dư âm mới tiêu tán, khách sạn đã bị phá hủy hơn phân nữa.
Cặp mắt xinh đẹp của Hạ Âm không giấu được vẻ khiếp sợ, nà ng chỉ định tấn công tượng trÆ°ng, cho há» má»™t giáo huấn nho nhá» trÆ°á»›c mặt Mạc Tuyết và Mạc Phỉ, cÅ©ng dá»… ăn nói vá»›i Mạc Mã, không ngá», trong thị trấn nhá» xa xôi nà y lại ngá»a hổ tà ng long.
“Xin há»i phải xÆ°ng hô vá»›i các hạ nhÆ° thế nà o?â€
Hạ Âm kịp tỉnh táo, nhanh chóng thu lại vẻ ngạo mạn cao quý trong ánh mắt, sắc mặt không kiêu ngạo không siểm nịnh, giá»ng Ä‘iệu lại vô cùng khách khÃ. Äối phÆ°Æ¡ng đã có thá»±c lá»±c nhÆ° thế là đủ để ngồi ngang hà ng vá»›i nà ng rồi.
Mạc Tuyết và Mạc Phỉ lại bị thái Ä‘á»™ của Hạ Âm là m kinh hãi tá»›i ná»—i không nói nên lá»i. Ở cùng Hạ Âm nhiá»u năm nhÆ° váºy, các nà ng hiểu rất rõ vá» tÃnh cách và lối hà nh xá» của Hạ Âm, có khi ngay cả phụ thân của các nà ng cÅ©ng không hiểu nổi, váºy mà lúc nà y Hạ Âm lại hòa nhã nói chuyện vá»›i má»™t ngÆ°á»i xa lạ, dù trá»i có sáºp xuống cÅ©ng không đủ.
Lăng Tiêu thá» Æ¡ liếc nhìn Hạ Âm, “XÆ°ng hô thì không cần, thánh nữ nhá»› má»i tù trưởng Mạc Mã quản lý con gái mình cho nghiêm, nói năng lá»— mãng, tùy ý khiêu khÃch, không lấy mạng ả là ta đã nể mặt bá»™ lạc Cổ Mã lắm rồi, lần sau sẽ không may mắn nhÆ° váºy đâu.â€
“Hạ Âm sẽ thay há» xin lá»—i các hạ ở đây, cảm tạ các hạ đã đại nhân đại lượng không so Ä‘o vá»›i há».†Hạ Âm tin lá»i y không chút do dá»±, tháºm chà còn chủ Ä‘á»™ng yếu thế, hết thảy cÅ©ng là vì bá»™ lạc Cổ Mã.
Lăng Tiêu cÆ°á»i khẽ, không đáp lại.
Hạ Âm biết đối phÆ°Æ¡ng sẽ không so Ä‘o nữa, nếu không thì đâu chỉ Ä‘Æ¡n giản hủy dung mạo của Mạc Tuyết nhÆ° thế nà y. Nà ng dẫn mấy ngÆ°á»i rá»i khá»i khách sạn. Tạ Tuấn do dá»± má»™t chút liá»n Ä‘i theo, đã đến bÆ°á»›c nà y rồi, không thể thất bại trong gang tấc.
…
Du Tiểu Mặc than thở nhìn cái lá»— lá»›n trên đỉnh đầu, may mà hôm nay trá»i không mÆ°a, nhÆ°ng hắn đã dá»± chi tiá»n thuê phòng má»™t tháng rồi, bây giá» má»›i ở được có mấy ngà y thôi mà .
Chưởng quầy của khách sạn cÅ©ng khóc không ra nÆ°á»›c mắt, đúng là tai bay vạ gió, sau khi được táºn mắt thấy thá»±c lá»±c của há», lão không thể Ä‘i đòi tiá»n bồi thÆ°á»ng của Lăng Tiêu và Du Tiểu Mặc nữa rồi.
Bên kia, Hạ Âm vừa rá»i khá»i khách sạn liá»n dẫn ngÆ°á»i của mình tá»›i má»™t khách sạn sạch sẽ khác, sau khi thuê mấy phòng thượng đẳng liá»n bảo hai tá»· muá»™i Mạc Tuyết và NgÆ°u Từ DÆ°Æ¡ng tá»›i phòng mình, Tạ Tuấn đã bị ngăn lại, gã Ä‘Ã nh phải chá» bên ngoà i, bởi vì có ngÆ°á»i quan sát, Tạ Tuấn cÅ©ng không dám tá»›i quá gần.
Vừa và o phòng, Hạ Âm đã giơ tay cho Mạc Tuyết và Mạc Phỉ một cái tát.
Tiếng động cực kỳ vang dội, tới nỗi Tạ Tuấn đứng ngoà i cũng nghe thấy.
“Hạ tá»· tá»·!†Mạc Phỉ kêu lên thất thanh, cả ngÆ°á»i Ä‘á»u kÃch Ä‘á»™ng, “Tá»· không báo thù cho chúng ta thì thôi Ä‘i, vì sao còn phải đánh ta, ta muốn nói chuyện nà y cho phụ thân đại nhân.â€
Hạ Âm cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng, “Cho dù ngÆ°Æ¡i không nói, ta cÅ©ng phải báo cáo chuyện nà y cho tù trưởng Mạc Mã, hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i đúng là cà ng sống cà ng giáºt lùi, bình thÆ°á»ng gặp rắc rối thì thôi, lần nà y lại Ä‘i gây sá»± vá»›i má»™t cÆ°á»ng giả Thánh cảnh, hắn không giết các ngÆ°Æ¡i là đã nhân từ lắm rồi, ta cÅ©ng muốn biết, sau khi tù trưởng biết rõ chuyện nà y sẽ phản ứng ra sao.â€
Mạc Phỉ không phản bác được, vẫn không cam lòng quát lá»›n: “Không phải ngÆ°Æ¡i là thánh nữ của bá»™ lạc Cổ Mã sao, không phải thá»±c lá»±c của ngÆ°Æ¡i cao lắm sao, vì sao không giết hắn để chấm dứt háºu hoạn, chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i cố ý muốn tha cho chúng, đến cùng ngÆ°Æ¡i có tâm tÆ° gì vá»›i bá»™ lạc Cổ Mã đây.â€
Mạc Phỉ không thÃch Hạ Âm, bởi vì nà ng từng nghe lén ngÆ°á»i khác nói vá» nà ng và tá»· tá»·, gì mà mặc dù các nà ng là con gái của tù trưởng, nhÆ°ng còn chẳng sánh nổi má»™t ngón tay của thánh nữ, thánh nữ cao quý, còn các nà ng chỉ là tiện nhân * đãng.
Thế nhÆ°ng lần nà y phụ thân lại phái Hạ Âm tá»›i, Mạc Phỉ vốn muốn để Hạ Âm ra tay đánh nhau vá»›i hai ngÆ°á»i kia, ai ngá» Hạ Âm lại chủ Ä‘á»™ng yếu thế, bây giá» còn dám đánh chị em nà ng, thù má»›i háºn cÅ©, Mạc Phỉ háºn Hạ Âm tá»›i táºn xÆ°Æ¡ng tủy.
Ãnh mắt Hạ Âm nhìn Mạc Phỉ lạnh nhÆ° băng.
“Mạc Phỉ, sao ngÆ°Æ¡i lại dám nói năng nhÆ° thế vá»›i thánh nữ, thánh nữ cao thượng thánh khiết tá»›i nhÆ°á»ng nà o, há lại để cho các ngÆ°Æ¡i tùy ý bình luáºn, nếu nhÆ° truyá»n tá»›i trong tá»™c, ngay cả phụ thân của các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không thể bảo vệ các ngÆ°Æ¡i nữa đâu.†NgÆ°u Từ DÆ°Æ¡ng thấy Mạc Phỉ cà ng nói cà ng quá pháºn, láºp tức lên tiếng trách cứ.
“Cao thượng thánh khiết?†Mạc Phỉ giá»…u cợt, lúc nà y nà ng chỉ thấy khà huyết trong ngá»±c sôi trà o, nhịn sao cÅ©ng không nhịn được ác ngôn trong miệng, trong đầu lại lần lượt hiện ra mấy lá»i đám ngÆ°á»i kia ca ngợi Hạ Âm, sỉ nhục chị em nà ng.
“NgÆ°Æ¡i!†NgÆ°u Từ DÆ°Æ¡ng nổi giáºn.
“Äược rồi.†Hạ Âm Ä‘á»™t nhiên lên tiếng cắt ngang lá»i NgÆ°u Từ DÆ°Æ¡ng, “Äợi lát nữa ta sẽ phái ngÆ°á»i Ä‘Æ°a các ngÆ°Æ¡i vá» bá»™ lạc Cổ Mã, còn vết thÆ°Æ¡ng trên mặt Mạc Tuyết cÅ©ng không cần chữa trị, phà m là nÆ¡i bị thần há»a là m bá»ng Ä‘á»u khó có thể phục hồi.â€
Mạc Tuyết kÃch Ä‘á»™ng lung lay mép bà n, bây giá» nà ng cÅ©ng chỉ có thể dùng cách nà y để biểu đạt suy nghÄ© trong lòng, rõ rà ng lúc trÆ°á»›c còn nói vẫn có khả năng chữa trị, bây giá» lại láºt lá»ng nói không thể, rõ rà ng là không muốn giúp nà ng đây mà .
Hạ Âm không để ý tá»›i Mạc Tuyết, ra lệnh cho những ngÆ°á»i canh gác bên ngoà i tiến tá»›i. Lần nà y Hạ Âm dẫn theo bốn ngÆ°á»i, thá»±c lá»±c Ä‘á»u không tệ, nà ng để cho hai ngÆ°á»i há»™ tống Ä‘Æ°a hai tá»· muá»™i Mạc Tuyết vá», còn NgÆ°u Từ DÆ°Æ¡ng được giữ lại.
Thấy bá»n há» muốn Ä‘i ra ngoà i, Tạ Tuấn láºp tức Ä‘i tá»›i.
Hạ Âm nhìn gã má»™t cái, “Tạ công tá», chúng ta còn có việc báºn, má»i ngÆ°Æ¡i trở vá» cho.â€
Tạ Tuấn không dám đắc tá»™i Hạ Âm, mặc dù gã có rất nhiá»u lá»i muốn há»i Mạc Phỉ, nhÆ°ng thánh nữ đã mở miệng Ä‘uổi ngÆ°á»i, gã cÅ©ng không thể tiếp tục lÆ°u lại, thá»i gian còn nhiá»u, dù sao sau nà y vẫn có cÆ¡ há»™i. Tạ Tuấn không biết Hạ Âm chuẩn bị Ä‘Æ°a hai tá»· muá»™i kia vá» bá»™ lạc, liá»n cáo từ. Lúc nà y gã không há» ngá» tá»›i, má»™t lần bá» lỡ sau nà y sẽ không bao giá» gặp lại.
VỠđến phòng, Hạ Âm bảo NgÆ°u Từ DÆ°Æ¡ng Ä‘i ra, thuáºn tiện nhá» hắn gá»i thị nữ của mình tá»›i. Má»™t lát sau, thị nữ đẩy cá»a bÆ°á»›c và o.
“Thánh nữ có gì phân phó ạ?â€
Hạ Âm mở to mắt, trong cặp mắt xinh đẹp Ä‘en huyá»n kia lá»™ ra má»™t tia lạnh nhÆ° băng: “NgÆ°Æ¡i Ä‘Æ°a tin cho đám Tiểu Thu, bảo há» tìm cÆ¡ há»™i thÃch hợp giết hai tá»· muá»™i kia Ä‘i.â€
Thị nữ hoảng hốt, “Thánh nữ, là m nhÆ° váºy sợ là không thá»a đáng, nếu Mạc Mã đại nhân trách tá»™i sẽ có ảnh hưởng khó tránh đến ngà i, kể cả các nà ng có nói năng lá»— mãng vá»›i ngà i, ngà i cÅ©ng không thể hà nh sá»± lá»— mãng, bất chấp háºu quả nhÆ° váºy.â€
Hạ Âm đứng lên, “Äây không phải là suy nghÄ© xúc Ä‘á»™ng, bây giá» chÃnh là cÆ¡ há»™i tốt, chuyện của Mạc Tuyết và hai ngÆ°á»i kia đã huyên náo tá»›i ná»—i tất cả Ä‘á»u biết, do dù Mạc Mã truy cứu, ta cÅ©ng có thể đổ hết sá»± tình lên ngÆ°á»i há», lãng phà cÆ¡ há»™i tốt nhÆ° váºy thì quá đáng tiếc.†Thị nữ hÆ¡i suy nghÄ© má»™t chút, kế nà y có thể thá»±c hiện.
Không chỉ giải quyết hai tỷ muội kia, mà còn có thể di chuyển sự chú ý của Mạc Mã.
“Thánh nữ anh minh, thuá»™c hạ sẽ Ä‘i là m ngay.â€
Hạ Âm khẽ gáºt đầu bảo thị nữ lui xuống, mặc dù phải để cho hai ngÆ°á»i kia mang tiếng xấu, nhÆ°ng nà ng cÅ©ng không còn cách nà o khác, Ä‘Ã nh phải tạm thá»i ủy khuất há».
Lúc nà y, Lăng Tiêu và Du Tiểu Mặc vẫn chÆ°a biết bá»n hắn sắp phải gánh má»™t ná»—i oan ức thay cho Hạ Âm, mà dù biết chắc cÅ©ng chẳng có phản ứng gì, vốn đã kết thù rồi mà .
Đăng bởi | Thánh_Nữ_Bướm_Đêm |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 7 |