Phá Giếng Để Ra
¾NG ÄỂ RA
Ở Nam Lục, ngoại trừ bốn thế lá»±c lá»›n có mặt tại đây, cÅ©ng không thiếu các thế lá»±c nhá».
Chỉ là tuy nhá», nhÆ°ng má»—i thế lá»±c Ä‘á»u có Ãt nhất má»™t cÆ°á»ng giả Thần cảnh tá»a trấn, và dụ nhÆ° Nam Trảm, tuy thá»±c lá»±c của gã chỉ có Thần cảnh má»™t sao, kém Du Minh đúng má»™t sao, nếu gã cÅ©ng muốn tham dá»± và o cuá»™c chiến tranh Ä‘oạt nguyên tố chi tâm nà y, phần thắng của há» sẽ cà ng ngà y cà ng thấp. Sau lÆ°ng Nam Trảm cÅ©ng không thiếu thế lá»±c mạnh, tháºm chà còn có mấy cÆ°á»ng giả Äế cảnh đỉnh phong.
Nếu nhÆ° bá»n há» Ä‘á»u muốn có má»™t chân, váºy thì đến tá»™t cùng nguyên tố chi tâm Thổ sẽ thuá»™c vá» ai, khó mà nói được.
“Nam Trảm, quả tháºt là thế lá»±c của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng có chút tiếng tăm, nếu nhÆ° liên thủ vá»›i ngÆ°á»i khác, khả năng thắng cÅ©ng cao đấy, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i nên biết, đối nghịch vá»›i gia tá»™c XÃch Huyết, sau nà y băng trá»™m của ngÆ°Æ¡i sẽ khó mà dừng chân ở Nam Lục nà y!†Du Minh lạnh lùng cảnh cáo, vất vả lắm má»›i thuyết phục được Äan SÆ° Công Há»™i, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên lão không muốn thấy có quá nhiá»u ngÆ°á»i cùng tranh già nh.
Sắc mặt Nam Trảm láºp tức trở nên vô cùng khó coi: “Nói nhảm Ãt thôi, ai muốn lấy nguyên tố chi tâm, nhất định phải qua được ta đã.â€
Là m má»™t cÆ°á»ng giả có tôn nghiêm lại còn có da mặt dà y, nếu nhÆ° bị mấy câu của Du Minh dá»a cho lùi bÆ°á»›c, thì mặt mÅ©i cả băng trá»™m để ở đâu, mặt mÅ©i của Hung Lang gã để ở đâu, nếu tháºt sá»± kiêng kị gia tá»™c XÃch Huyết thì theo và o địa cung là m quái gì.
Du Minh giáºn tái mặt, vốn lúc lôi kéo được Äan SÆ° Công Há»™i còn có má»™t ná»a cÆ¡ há»™i, bây giá» lại thêm má»™t gã Nam Trảm, cÆ¡ há»™i của há» chỉ còn lại ba phần, đây không phải là kết quả là lão muốn.
Nam Trảm nở má»™t nụ cÆ°á»i gian trá, “Rất Ä‘Æ¡n giản, Ä‘iá»u kiện ngÆ°Æ¡i đã hứa hẹn vá»›i Äan SÆ° Công Há»™i, chỉ cần cho ta má»™t lá»i hứa tÆ°Æ¡ng tá»± là được, lúc ấy, ai cÅ©ng thế, chỉ cần nói ra Ä‘iá»u kiện là m ta Ä‘á»™ng lòng, ta sẽ giúp ngÆ°á»i đó cÆ°á»›p Ä‘oạt nguyên tố chi tâm.â€
Du Minh thầm mắng lão hồ ly, quả là đểu giả, nói cái gì mà muốn tranh Ä‘oạt nguyên tố chi tâm chứ, thá»±c ra là muốn nhân cÆ¡ há»™i kiếm lá»i mà thôi, nhÆ°ng nếu không xá» lý ngÆ°á»i nà y, đúng là phiá»n phức.
Tuy rất không muốn là m lợi cho gã, nhÆ°ng nhìn tình hình, Ä‘Ã nh phải là m váºy thôi, dù sao nguyên tố chi tâm Thổ cÅ©ng chỉ có má»™t, nếu mất Ä‘i cÆ¡ há»™i nà y, mai sau muốn tìm Hoà ng Thổ Chi Nhãn khác cÅ©ng khó khăn.
Sắc mặt Hùng Tiếu và Kiá»u Vô Song lại hiện lên chút chần chừ.
Bá»n há» không phải là ngÆ°á»i tùy tiện lôi kéo minh hữu, bởi vì dÆ°á»›i sá»± chi phối của lợi Ãch thế nà y, cho dù là minh hữu cÅ©ng có khả năng Ä‘Ã o ngÅ© giữa tráºn, trừ khi là ngÆ°á»i quen, cho nên há» không tin tưởng Nam Trảm cho lắm.
Nhưng nếu để ba phe kia liên thủ, Ngự Thú Công Hội và Thương Minh sẽ thiệt hại mất.
“Äược…â€
Du Minh thấy hai ngÆ°á»i Ä‘ang chần chừ cân nhắc giữa lợi và hại, liá»n mở miệng hứa hẹn.
Thế nhÆ°ng còn chÆ°a đợi lão nói xong, miệng giếng cổ Ä‘ang bị đá vụn lấp kÃn Ä‘á»™t nhiên nổ tung, má»™t tiếng “Ầm†vang lên tháºt lá»›n, mấy hòn đá khổng lồ văng tứ tung, nặng ná» nện và o mặt đấy, đám ngÆ°á»i đứng xung quanh vá»™i vã lùi lại.
Tất cả Ä‘á»u bị hoảng hốt, quay đầu nhìn giếng cổ đầy khiếp sợ.
Ai đó đã là m miệng giếng nổ tung, chẳng lẽ bên trong giếng cổ có ngÆ°á»i?
Trong ánh nhìn soi mói của má»i ngÆ°á»i, má»™t bóng Ä‘en nhẹ nhà ng nhảy ra khá»i giếng cổ, là má»™t nam nhân mặc y phục mà u Ä‘en, khi y ngẩng đầu, khuôn mặt anh tuấn quen thuá»™c láºp tức lá»™ ra.
“Là ngÆ°Æ¡i!!!â€
Vừa nhìn thấy mặt y, Du Minh là ngÆ°á»i đầu tiên kêu lên, trong mắt là khiếp sợ sâu Ä‘áºm và khó mà tin nổi, từ sau khi không nhìn thấy bóng hai ngÆ°á»i nà y ở đại Ä‘iện, lão cứ cho rằng chắc chắn ngÆ°á»i nà y và đồng bạn của y sẽ không thể đến được đây, ai mà ngỠđược y sẽ Ä‘i ra từ trong lòng giếng cổ.
Hùng Tiếu và Kiá»u Vô Song cÅ©ng trợn tròn mắt, không thể nà o Ä‘oán được, ngÆ°á»i nhảy ra từ trong giếng cổ lại là Lăng mặc. Lúc trÆ°á»›c không nhìn thấy y và Du Tiểu Hắc, bá»n há» còn tưởng rằng hai ngÆ°á»i nà y Ä‘ang loanh quanh ở chá»— khác, hoặc ở bên ngoà i địa cung.
“Sao Lăng Mặc lại ở chá»— nà y?†Kiá»u Vô Song giáºt mình há»i.
“Xem ra hắn không đơn giản như chúng ta nghĩ.†Hùng Tiếu lắc đầu nói, hóa ra đã nhìn lầm rồi.
“Hắn là ngÆ°á»i phÆ°Æ¡ng nà o? Các ngÆ°Æ¡i quen hắn sao?†Hoà ng Phủ Láºp chÆ°a từng gặp Lăng Tiêu, không biết tÆ°á»›ng mạo của y, thấy má»i ngÆ°á»i dùng vẻ mặt khiếp sợ nhìn y, trong lòng không nén nổi nghi hoặc.
Kiá»u Vô Song giải thÃch: “Hoà ng Phủ trưởng lão, hắn chÃnh là má»™t trong hai ngÆ°á»i con đã nói vá»›i ngà i lúc ở bên ngoà i, hắn tên là Lăng Mặc.â€
Hoà ng Phủ Láºp vuốt râu gáºt gáºt đầu, “Hắn khá may mắn, váºy mà tá»›i trÆ°á»›c chúng ta, nhÆ°ng nếu hắn Ä‘ang cầm nguyên tố chi tâm Thổ, váºy thì tình cảnh của hắn nguy hiểm rồi.â€
Kiá»u Vô Song nhÃu mà y lại, ánh mắt rÆ¡i và o sau lÆ°ng Lăng Tiêu, hắn nhá»› rõ Lăng Mặc và Du Tiểu Hắc lúc nà o cÅ©ng nhÆ° hình vá»›i bóng, váºy mà lần nà y không há» thấy Du Tiểu Hắc đâu, đã có chuyện gì xảy ra?
Bên giếng cổ, Lăng Tiêu cÅ©ng không há» mảy may khiếp đảm vì ánh mắt của má»i ngÆ°á»i, thấy Du Minh, Du Thanh SÆ¡n và Thà nh Äông Thanh Ä‘á»u dùng má»™t loại ánh mắt chỉ háºn không thể giết chết y, Lăng Tiêu còn vui vẻ khẽ nhếch khóe môi, tà khà lẫm liệt lên tiếng chà o há»i.
“Ô, chúng ta lại gặp mặt!â€
Ãnh mắt Du Minh Ä‘ang kia qua giữa y và giếng cổ, tuy không biết vì sao không thấy ngÆ°á»i còn lại, nhÆ°ng trÆ°á»›c mắt bá»n há» cÅ©ng không nghÄ© được nhiá»u váºy.
“NgÆ°Æ¡i Ä‘ang cầm nguyên tố chi tâm Thổ đúng không?†Du Minh bÆ°á»›c lên phÃa trÆ°á»›c, dùng ánh mắt cá»±c kì bất thiện nhìn y.
Nghe được câu nà y, ánh mắt những ngÆ°á»i khác nhìn Lăng Tiêu cÅ©ng thay đổi.
Mặc kệ y có cầm nguyên tố chi tâm hay không, nhÆ°ng y đã Ä‘i ra từ giếng cổ, váºy thì chắc hẳn đã lấy được rồi.
Du Minh âm u nói: “Giao nguyên tố chi tâm ra đây, nếu không thì đừng trách chúng ta không khách khÃ.â€
Vừa dứt lá»i, nguyên má»™t đám ngÆ°á»i đã từ từ vây quanh Lăng Tiêu và giếng cổ.
Lăng Tiêu liếc mắt nhìn đám ngÆ°á»i vây quanh má»nh, nét vui vẻ trên khóe miệng không há» biến mất, lúc nghe được lá»i Ä‘e dá»a của Du Minh, nụ cÆ°á»i trên mặt còn sâu hÆ¡n, “Nếu không giao, thì các ngÆ°Æ¡i định không khách khà thế nà o?â€
Khà thế nhÆ° chẻ che, trÆ°á»ng kiếm xé đôi không khà mang theo tiếng gió bén nhá»n, nhÆ° thể sắp bổ đôi đầu Lăng Tiêu, ngÆ°á»i ná» thá» Æ¡ liếc nhìn Du Minh, cái nhìn kia láºp tức là m cho Du Minh âm thầm rùng mình, Ä‘á»™t nhiên dâng lên má»™t loại dá»± cảm rất tệ.
Má»™t giây sau, dá»± cảm của lão đã thà nh sá»± tháºt.
Lăng Tiêu nhấc má»™t chân lên, đá thẳng và o ngá»±c gã há»™ vệ ná» ngay trÆ°á»›c khi trÆ°á»ng kiếm kịp lao tá»›i, rất đẹp trai, lá»±c đạo khủng khiếp đánh trúng và o há»™ vệ, ngÆ°á»i ná» bay ra ngoà i, lÆ°á»›t qua đỉnh đầu má»i ngÆ°á»i, rồi nặng ná» ngã trên đất.
Lúc má»i ngÆ°á»i thấy thảm trạng của há»™ vệ, không khá»i hÃt và o má»™t hÆ¡i, *g ngá»±c ngÆ°á»i ná» lõm xuống rất sâu, má»™t cÆ°á»ng giả Äế cảnh lại bị y đá má»™t cÆ°á»›c đã mất hết sức chiến đấu nhÆ° váºy.
Lá»±c phá hoại của má»™t cÆ°á»›c nà y mạnh thế nà o mà có thể trá»±c tiếp phế bá» má»™t cÆ°á»ng giả Äế cảnh cÆ¡ chứ, có lẽ thá»±c lá»±c của y trên Thần cảnh, chỉ là không biết mấy sao.
“Không ngá», ngÆ°á»i nà y lại là má»™t cÆ°á»ng giả Thần cảnh.†Kiá»u Vô Song khiếp sợ than thở.
Hùng Tiếu gáºt đầu nói: “Khó trách lúc trÆ°á»›c ta không thể cảm nháºn được thá»±c lá»±c của hắn, xem ra tu vi của hắn cao hÆ¡n ta tháºt, quá khó tin.â€
Kiá»u Vô Song than nhẹ má»™t tiếng: “Thá»±c ra cÅ©ng chẳng có gì để kinh ngạc, bá»n hỠđã có can đảm đối nghịch vá»›i gia tá»™c XÃch Huyết và Äan SÆ° Công Há»™i, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là phải có chá»— dá»±a rồi.†HÆ¡n nữa nói không chừng, thá»±c lá»±c của Lăng Mặc còn cao hÆ¡n há» tưởng tượng ấy chứ.
Sắc mặt Du Minh u ám đáng sợ, lão chỉ muốn thăm dò thực lực của Lăng Tiêu mà thôi.
Không ngá» y chỉ dùng má»™t cÆ°á»›c đã giải quyết ngÆ°á»i của lão, xem ra y đúng là má»™t cÆ°á»ng giả Thần cảnh.
Äúng lúc nà y, Du Thanh SÆ¡n bá»—ng nhìn thẳng và o Lăng Tiêu, thản nhiên nói: “Theo ta thấy, các hạ chÃnh là kẻ thần bà đã thu phục được Thôn Kim thú, lấy Ä‘i nguyên tố chi tâm Kim từ chá»— Thái DÆ°Æ¡ng Chi Nhãn, đúng không?â€
Lăng Tiêu kinh ngạc liếc nhìn hắn.
Những ngÆ°á»i khác Ä‘á»u ngÆ¡ ngác, cả Thôn Kim thú và hai viên nguyên tố chi tâm Ä‘á»u nằm trong tay ngÆ°á»i nà o? Sao có thể, nếu nhÆ° là tháºt…
Äôi mắt má»i ngÆ°á»i dần dần hiện lên sá»± tham lam, nếu tháºt sá»± ở trên ngÆ°á»i y, có thể cÆ°á»›p được thì tốt quá, ngay cả ánh mắt Nam Trảm nhìn vá» phÃa Lăng Tiêu cÅ©ng nóng rá»±c.
Thấy cảnh tượng nà y, Du Thanh Sơn âm hiểm nhếch khóe miệng.
Không ngá», Lăng Tiêu Ä‘á»™t nhiên quay vá» phÃa Du Thanh SÆ¡n, ánh mắt trùng hợp đụng và o hắn, trong mắt y lóe lên má»™t nụ cÆ°á»i giả tạo, nhÆ° thể Ä‘ang cÆ°á»i nhạo hắn.
Du Thanh SÆ¡n hoảng hốt, sau lÆ°ng bá»—ng túa mồ hôi lạnh, đợi hắn kịp phản ứng, nét mặt đã trầm xuống, hắn vừa sinh ra đã ngáºm thìa và ng, từ khi nà o lại bị kẻ khác dá»a tá»›i mức đổ mồ hôi lạnh chứ, trong lòng cà ng thêm khó chịu.
Äúng lúc nà y, Lăng Tiêu vẫn đứng im tại chá»— Ä‘á»™t nhiên cá» Ä‘á»™ng.
Cả ngÆ°á»i hóa thà nh má»™t luồng sáng mà u Ä‘en lao thẳng vá» phÃa Du Thanh SÆ¡n, ngÆ°á»i ná» còn chẳng kịp phản ứng, Du Minh nhanh chóng cản trÆ°á»›c mặt Du Thanh SÆ¡n, còn bà y ra tÆ° thế phòng ngá»±.
Ai mà ngá», luồng sáng mà u Ä‘en Ä‘á»™t nhiên vòng qua hÆ°á»›ng khác, dùng tốc Ä‘á»™ nhanh hÆ¡n để bay ra khá»i phế tÃch nà y.
“Không ổn, hắn chạy trốn rồi!â€
Đăng bởi | Thánh_Nữ_Bướm_Đêm |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 13 |