Giếng Cổ
¾NG Cá»”
Hai mÆ°Æ¡i mét, mÆ°á»i lăm mét, tám mét, bốn mét…
Khoảng cách cà ng tá»›i gần, sắc mặt gã bỉ ổi từ dữ tợn hóa thà nh cuồng hỉ cá»±c đổ, sắp, sắp rồi, gã có thể đạt được Thôn Kim thú, đến lúc ấy gã có thể ngá»± trị chúng sinh, gia tá»™c XÃch Huyết, Äan SÆ° Công Há»™i, ThÆ°Æ¡ng Minh gì chứ, tất cả Ä‘á»u phải thần phục dÆ°á»›i chân gã.
“ẦM!!!â€
Má»™t sức mạnh khủng khiếp Ä‘á»™t nhiên xuất hiện chặt đứt má»™ng đẹp của gã, chỉ đúng hai mét, ngay khi giấc má»™ng đẹp của gã sắp thà nh sá»± tháºt, má»™ng ảo nhÆ° má»™t chiếc gÆ°Æ¡ng, Ä‘á»™t nhiên vỡ nát, rÆ¡i lả tả từng mảnh vụn.
Gã bỉ ổi trợn tròn mắt nhÆ° không thể tin nổi, cháºt váºt quay đầu lại, rốt cục cÅ©ng nhìn thấy ngÆ°á»i ra tay.
Äó là má»™t nam nhân anh tuấn, trong bóng tối, đồng tá» mà u Ä‘en của y còn lóe lên má»™t tia sáng tÃm, đứng từ trên cao nhìn xuống gã, ánh mắt nhÆ° thể Ä‘ang nhìn má»™t con kiến không biết tá»± lượng sức mình, cái nhìn của báºc bá» trên.
Gã đã từng tưởng tượng hình ảnh bản thân mình đứng ở chá»— cao nhất, dùng loại ánh mắt nhÆ° thế nà y nhìn má»i ngÆ°á»i, mà vốn gã đã có cÆ¡ há»™i thá»±c hiện, nhÆ°ng chỉ còn má»™t chút, má»™t chút thôi, đã bị ngÆ°á»i nam nhân nà y đánh nát.
Tá»›i táºn lúc chết gã bỉ ổi vẫn không hiểu, rõ rà ng gã chỉ thấy trong sÆ¡n Ä‘á»™ng có hai ngÆ°á»i thôi mà .
Tại sao lại xuất hiện kẻ thứ ba, cho dù thực lực của đối phương mạnh hơn gã, nhưng trong sơn động nhỠhẹp thế nà y, là m gì có nơi để ẩn thân.
Thế thì, đến cùng y đã trốn ở nơi nà o!
“Chết rồi hả?†Du Tiểu Mặc ôm Thôn Kim thú đang nằm ngoan ngoãn trong lòng hắn đi tới, dùng mũi chân đụng đụng và o đầu gã bỉ ổi, con mắt gã trợn to như thể chết không nhắm mắt.
Lăng Tiêu rá»i cái chân Ä‘ang dẫm trên ngÆ°á»i gã bỉ ổi, bá»™ dạng không thèm đếm xỉa tá»›i: “Chết rồi, nà o có đánh đấm gì, chỉ đá má»™t cÆ°á»›c thôi.†NhÆ°ng cÆ°á»›c kia lại ẩn chứa sức gió sắc nhá»n, ngay sau khi đá trúng gã bỉ ổi liá»n trá»±c tiếp phá vỡ khà quan trong cÆ¡ thể gã, suýt nữa thì đã đá gã thà nh hai mảnh.
Du Tiểu Mặc câm nÃn, đúng là chỉ có má»™t cÆ°á»›c,chỉ là từ trÆ°á»›c tá»›i nay Lăng Tiêu ra tay rất tà n nhẫn, nếu ngÆ°á»i nà y không chết thì cÅ©ng biến thà nh tà n phế, nhÆ°ng mà …
Du Tiểu Mặc cúi đầu vuốt ve bá»™ lông mà u xanh lam của Thôn Kim thú, hắn không thể ngỠđược, tiểu yêu thú Ä‘á»™t nhiên nhà o và o lòng hắn lại là Thôn Kim thú kia, chẳng lẽ đây chÃnh là vầng sáng của nhân váºt chÃnh trong truyá»n thuyết sao? Hắn không chủ Ä‘á»™ng Ä‘i tìm, Thôn Kim thú lại tá»± mình Ä‘Æ°a tá»›i cá»a, ngại ghê, có muốn không hả hê cÅ©ng không được mà .
“Các ngÆ°Æ¡i nói sao váºn khà của ta lại tốt thế nà y nhỉ?â€
Du Tiểu Mặc nâng Thôn Kim thú lên cÆ°á»i ha ha, cái vẻ mặt đắc ý kia là m ai nhìn thấy cÅ©ng chỉ muốn đánh cho má»™t tráºn.
NhÆ°ng hai tay hắn Ä‘en thùi lùi, vuốt vuốt là m bá»™ lông của Thôn Kim thú cÅ©ng dÃnh bẩn, cứ bết lại từng nhúm từng nhúm, vô cùng khó coi.
Lăng Tiêu thấy hắn không thèm nể mặt ai nhÆ° váºy, lá»n nhìn vá» phÃa Tiểu Cầu, “Tiểu Cầu, ngÆ°Æ¡i nói Ä‘i?â€
Kẻ thức thá»i má»›i là trang tuấn kiệt, Tiểu Cầu láºp tức gáºt đầu, “Chủ nhân đỉnh cao.â€
Du Tiểu Mặc vui quá chừng.
Äể lại thi thể cô Ä‘Æ¡n của gã bỉ ổi, ba ngÆ°á»i rá»i khá»i sÆ¡n Ä‘á»™ng, Du Tiểu Mặc tạm thá»i kÃn đáo Ä‘Æ°a Thôn Kim thú cho lăng Tiêu, sau đó mang Tiểu Cầu và o không gian tắm rá»a, lúc Ä‘i ra, hai ngÆ°á»i đã sạch sẽ, lần nà y Du Tiểu Mặc đổi qua má»™t bá»™ đồ mà u Ä‘en, bởi vì khó bẩn hÆ¡n.
Bá»n há» má»›i tá»›i má» quặng nà y không lâu, thá»±c ra lúc ấy Du Tiểu Mặc không có ý định thu tháºp đá nữa, nhÆ°ng lại thây nguyên tố Kim trong viên đá nà y còn cao hÆ¡n tất cả những chá»— hắn từng Ä‘i qua, liá»n xao lòng.
Lúc gã bỉ ổi đuổi theo Thôn Kim thú tới, hắn mới đà o được một lát.
NhÆ°ng mà chá»— nà y bẩn hết sức, không bao lâu cả ngÆ°á»i hắn đã lấm lem đất, Tiểu Cầu giúp hắn cÅ©ng không thoát được.
Cuối cùng chÃnh là cảnh tượng mà gã bỉ ổi đã nhìn thấy.
Lại nói tá»›i Thôn Kim thú, lúc đầu nó biểu hiện rất bình tÄ©nh, bất kể là đi theo Du Tiểu Mặc hay Lăng Tiêu, nó Ä‘á»u ngoan ngoãn vô cùng, Lăng Tiêu muốn buông nó ra, nó còn không chịu.
TÆ°á»›ng mạo của Thôn Kim thú không có có tà ti gì liên quan tá»›i uy vÅ©, ngược lại còn là kiểu đáng yêu, không biết nguyên hình của nó có giống nhÆ° bây giá» không, chứ lúc nà y, bá» ngoà i của nó nhÆ° má»™t con mèo rừng, lông và mắt Ä‘á»u có mà u xanh nhạt, chỉ to gấp đôi Tiểu Cầu lúc má»›i ra Ä‘á»i mà thôi.
“Bây giỠchúng ta phải là m gì?†Du Tiểu Mặc nhìn chằm chằm và o Thôn Kim thú.
“Rá»i khá»i nÆ¡i nà y rồi nói sau.†Lăng Tiêu nói, y không trả lại Thôn Kim thú cho Du Tiểu Mặc, khi chÆ°a xác định nó có phải là thứ nguy hiểm hay không, y sẽ không mạo hiểm.
Du Tiểu Mặc cÅ©ng không đòi lại, láºp tức rá»i khá»i quặng má».
Ngay ná»a giá» sau khi bá»n hắn rá»i Ä‘i, Du Minh và Du Thanh SÆ¡n cÅ©ng Ä‘uổi tá»›i nÆ¡i nà y, cÅ©ng phát hiện ra thi thể gả bỉ ổi trong sÆ¡n Ä‘á»™ng, má»™t kÃch chết ngay, hiển nhiên là ngÆ°á»i sát hại có thá»±c lá»±c cao hÆ¡n gã rất nhiá»u.
Bởi vì có quá nhiá»u ngÆ°á»i đáng để tình nghi, cho nên hai ngÆ°á»i không xác định cụ thể là ai, hÆ¡n nữa vì mùi kim loại trong sÆ¡n Ä‘á»™ng quá nồng nặc, át cả khà tức mà Du Tiểu Mặc đã để lại, Du Minh không thể phán Ä‘oán lúc ấy có bao nhiêu ngÆ°á»i trong sÆ¡n Ä‘á»™ng.
“Minh lão, xem ra rất có thể Thôn Kim thú đã bị bắt mất rồi.†Du Thanh SÆ¡n nhÃu mà y tháºt chặt, trong sÆ¡n Ä‘á»™ng hẹp thế nà y, Thôn Kim thú có muốn trốn cÅ©ng chẳng thoát nổi.
Du Minh cÅ©ng biết khả năng nà y rất lá»›n, cuối cùng quyết định: “Äã nhÆ° váºy, chúng ta tạm thá»i không tìm Thôn Kim thú nữa, mặc dù không có nó dẫn Ä‘Æ°á»ng sẽ rất phiá»n toái, nhÆ°ng nhất định phải lấy được thứ bên trong Hoà ng Thổ Chi Nhãn và Thái DÆ°Æ¡ng Chi Nhãn.â€
Hiện tại, hai ngÆ°á»i chỉ có thể hy vá»ng kẻ bắt được Thôn Kim thú không biết được ý nghÄ©a thá»±c sá»± của nó.
Sau đó, hai ngÆ°á»i nhanh chóng rá»i khá»i quặng má».
Cùng lúc đó, dÆ°á»›i tình huống rất nhiá»u ngÆ°á»i má» mịt, má»™t số ngÆ°á»i đã bắt đầu tìm kiếm Hoà ng Thổ Chi Nhãn và Thái DÆ°Æ¡ng Chi Nhãn.
Vá» phần Lăng Tiêu mà Du Tiểu Mặc, đã có Thôn Kim thú, rốt cục thì bá»n hắn cÅ©ng không cần phải má» mịt tìm kiếm nữa.
Nếu nhÆ° đổi thà nh ngÆ°á»i không biết gì, có lẽ sau khi bắt được Thôn Kim thú đã tháºt sá»± rá»i khá»i nÆ¡i nà y, nhÆ°ng tình cá» là m sao, Lăng Tiêu lại biết rõ Thôn Kim thú có cảm ứng vá»›i Hoà ng Thổ Chi Nhãn và Thái DÆ°Æ¡ng Chi Nhãn, có nó chẳng khác nà o có ngÆ°á»i dẫn Ä‘Æ°á»ng, cÅ©ng đỡ tốn thá»i gian hÆ¡n so vá»›i việc bá»n há» Ä‘i tìm thế nà y nhiá»u.
Thôn Kim thú không thể nói chuyện, nhưng nó biết rõ Lăng Tiêu và Du Tiểu Mặc đang muốn tìm cái gì.
Không cần hai ngÆ°á»i mở miệng, nó đã chủ Ä‘á»™ng dẫn há» tá»›i, rất chi là xum xoe.
Ba ngÆ°á»i má»™t thú phải Ä‘i hÆ¡n má»™t canh giá» má»›i tá»›i được Ä‘Ãch, đây là má»™t nÆ¡i rất hoang vu, vừa đổ nát lại vừa thê lÆ°Æ¡ng, thoạt nhìn không há» giống nÆ¡i Thái DÆ°Æ¡ng Chi Nhãn tồn tại, bởi vì nguyên tố Kim ở nÆ¡i nà y má»ng manh hÆ¡n bất cứ nÆ¡i nà o Du Tiểu Mặc từng Ä‘i qua.
Một chỗ thế nà y, liệu có Thái Dương Chi Nhãn không?
Du Tiểu Mặc nghi ngá» nhìn vá» Thôn Kim thú Ä‘ang dẫn Ä‘Æ°á»ng, đừng bảo là nó Ä‘ang lừa há», cố ý dẫn bá»n há» tá»›i chá»— có bẫy ráºp rồi tiêu diệt há» nha?
NghÄ© sao cÅ©ng thấy không đáng tin, bẫy ráºp có lợi hại đến mấy cÅ©ng chỉ là váºt chết, huống chi bên cạnh hắn còn có cÆ°á»ng giả Thần cảnh Lăng Tiêu cÆ¡ mà , là m sao có thể dùng bẫy ráºp để đối phó vá»›i hỠđược.
Thôn Kim thú không há» biết suy nghÄ© của Du Tiểu Mặc, nó quay đầu lại kêu má»™t tiếng vá»›i hai ngÆ°á»i, sau đó liá»n chạy vá» phÃa trÆ°á»›c.
Du Tiểu Mặc láºp tức nhìn vá» phÃa Lăng Tiêu.
Lăng Tiêu phiên dịch: “Nó bảo chúng ta Ä‘uổi theo.â€
Hai ngÆ°á»i Ä‘i theo nó tá»›i trÆ°á»›c má»™t miệng giếng cổ, Ä‘Æ°á»ng kÃnh khoảng hai mét, miệng giếng cÅ©ng được dá»±ng từ kim loại rất cứng rắn, Ä‘á»™ cao khoảng ná»a mét, có lẽ đã bị năm tháng ăn mòn, toà n bá»™ giếng cổ Ä‘á»u lá»™ ra má»™t tia tang thÆ°Æ¡ng.
“Miệng giếng nà y phải là Thái Dương Chi Nhãn.†Lăng Tiêu đi và o, trong mắt bỗng hiện lên sự vui mừng nhà n nhạt, rốt cục thì y cũng tìm được rồi.
Du Tiểu Mặc buồn phiá»n, thò đầu ra ngó xuống bên trong giếng cổ, chỉ thấy má»™t mà u Ä‘en thui, hoà n toà n không nhìn được đáy giếng, bên trong cÅ©ng không có nÆ°á»›c, cà ng không cảm giác được chút gió lÆ°u Ä‘á»™ng nà o.
Äang lúc hắn chuẩn bị thu ánh mắt nà y, linh hồn Ä‘á»™t nhiên rung Ä‘á»™ng.
Má»™t giây sau, má»™t dòng khà lÆ°u Ä‘á»™t nhiên phóng lên từ dÆ°á»›i đáy giếng, khà thể hung mãnh là m hắn hết hồn, suýt chút nữa thì đã ngã xuống, cÅ©ng may mà Lăng Tiêu kịp thá»i kéo hắn lại.
Du Tiểu Mặc kinh ngạc, “CÆ¡n gió nà y…â€
Nói đúng hÆ¡n thì không phải là gió, mà là nguyên tố Kim Ä‘áºm đặc tá»›i cá»±c Ä‘iểm.
Lăng Tiêu giải thÃch: “Chỉ sợ dòng khà lÆ°u nà y chÃnh là nguyên tố bạo Ä‘á»™ng mà Thái DÆ°Æ¡ng Chi Nhãn phát ra và i ngà y má»™t lần, em may mắn lắm, vừa tá»›i đã gặp.â€
Khóe miệng Du Tiểu Mặc giáºt giáºt, hắn không thèm cái thứ may mắn kiểu nà y đâu nhá, lại táºp trung và o trá»ng Ä‘iểm, “Äã tìm được Thái DÆ°Æ¡ng Chi Nhãn rồi, bây giá» chúng ta phải xuống dÆ°á»›i sao?†Rất có thể dÆ°á»›i đáy giếng có thứ mà Lăng Tiêu Ä‘ang tìm.
Lăng Tiêu gáºt đầu, nhÆ°ng y lo lắng khi bá» lại Du Tiểu Mặc má»™t mình ở phÃa trên, cÅ©ng không thể để Thôn Kim thú chạy mất, tốt nhất là tất cả cùng xuống dÆ°á»›i.
Sau khi xuống dưới, Du Tiểu Mặc mới biết đáy giếng nà y sâu thế nà o.
Ná»a giá» sau, bá»n há» vẫn còn Ä‘ang rÆ¡i xuống, cái giếng nà y không phải sâu bình thÆ°á»ng đâu, lúc hắn Ä‘ang định nói câu nà y, thì “BÙM!†má»™t tiếng, cuối cùng cÅ©ng tá»›i đáy giếng.
Mãi cho tá»›i khi tá»›i đáy, Du Tiểu Mặc má»›i biết gì phải không thể nhìn thấy nguyên tố Kim ở bên trên, hóa là là chìm hết xuống dÆ°á»›i đáy giếng rồi, dùng mắt thÆ°á»ng cÅ©ng có thể nhìn thấy nguyên tố Kim Ä‘ang lÆ°u Ä‘á»™ng, nhất là dÆ°á»›i chân hỠấy, có má»™t lá»›p gì đó sá»n sệt nhÆ° chất lá»ng, nhÆ° thể nó được hình thà nh từ nguyên tố Kim Ä‘áºm đặc tá»›i mức táºn cùng.
Đăng bởi | Thánh_Nữ_Bướm_Đêm |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 17 |