Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Pháp bảo

Tiểu thuyết gốc · 6331 chữ

Hòa Yên Ninh sau khi bắt phạt Chu Cao Túc, bà cùng Kim Chi, Hoàng Dung, Đàn Phong ra hậu viện bái tế Huệ Phi

Hòa Yên Ninh thắp ba nén nhan cầu khấn : ”Như Ý, ta và cô vốn không có giao tình, năm xưa ta còn đề phòng cô, nhưng không ngờ cô lại đứng ra nói giúp cho ta, còn có y định điều tra minh oan cho ta, thành tâm ta xin gửi lời cảm tạ đến cô, nếu có kiếp sau hy vọng chúng ta có thể là tỷ muội”

Đàn Phong : ”Huệ Phi Nương nương, con là Vân Đăng Đàn Phong thái tử phi của Minh triều xin khấu lạy người, Huệ Phi có Linh xin người phù Hộ Đại Minh ta, vững bền, bá tánh an cư lạc ngiệp, phù hộ chúng tôi sớm ngày diệt được Thiên Ma”

Cao Bân : ”Như Ý à, sớm ngày đầu thai nhé, tìm nhà nào tốt một chút, đừng có tìm tên đầu hôi đó nữa nhé, chẳng hạnh phúc gì đâu”

Hoàng Dung : ”Huệ Phi, ta là tỷ tỷ của Hoàng…. à Phụng Phi, cảm tạ cô đã đứng ra nói giúp cho muội muội ta, nếu có kiếp sau hy vọng ta có thể gọi cô là tỷ muội”

Kim Chi : ”ta cũng cám ơn cô nhé Huệ Phi, đã nói giúp cho tỷ tỷ của ta”

sau khi Bái Tế Huệ Phi xong, Hòa Yên Ninh quay lại phật Đường

Chu Cao Túc : ”nội tổ mẫu”

Hòa Yên Ninh : ”Ta vốn tới một là bái tế Huệ Phi hai là đón con về nhưng bây giờ ta đổi ý rồi, con ở đây học tập phật pháp cho ta”

Chu Cao Túc : ”đừng mà nội tổ mẫu”

Hòa Yên Ninh : ”Đàn Phong vì tốt cho nó, con nghĩ thế nào?”

Đàn Phong : ”mẹ nói phải, cứ để nó ở đây học tập phật pháp”

Hòa Yên Ninh : “lại đây Khai Tâm, ta dạy thần chú kích hoạc khẩn cô nhi cho con nếu nó không nghe lời cứ niêm chú cho ta”

Chu Cao Túc : ”huhuhu đừng mà nội tỗ mẫu”

Hòa Yên Ninh niệm chú : “HOM MA NI BA ME HOM”

Chu Cao Túc :” đau đau quá, đừng niệm nữa, đau đau”

Hòa Yên Ninh : ”con ở đây học hết 3500 quyển đại thừa chân kinh cho ta, ta sẽ tùy tiện hỏi một chi tiếc trong đó con phải trả lời được nội dung rõ chưa”

Kim Chi : “HẢ, học hết 3500 quyển phạt có nặng quá không?”

Cao Bân : ”Phải đó đến hòa thượng ta dành cả đời tu hành cũng mới xem hơn 5000 quyển thôi đó, ta thấy hình phạt này hơi nặng”

Hòa Yên Ninh : ”con không phải bãn lãnh thông thiên sao? Có 3500 quyển kinh cũng khiến con chết khiếp à?”

Chu Cao Túc xụ mặt : ”dạ con biết rồi”

Hòa Yên Ninh : ”Khai Tâm sắp tới làm phiền con chiếu cố nó, nếu nó không ngoan cứ niệm chú cho ta”

Khai Tâm : ”nương nương xin yên tâm”

Chu Cao Túc : ”con về Thiên Giới đây, con xuống đây bảo vệ nội tổ mẫu mà giờ người không cần Túc Nhi nữa” Chu Cao Túc rơi nước mắt quỳ xuống lạy Đàn Phong : ”Túc Nhi xin khấu biệt mẫu thân”

Hòa Yên Ninh niệm chú, Chu Cao Túc ôm đau kêu đau : ”HUHUHU ĐAU QUÁ, NỘI TỖ MẪU ƠI, HUHUHU”

Hòa Yên Ninh : ”con có trốn lên trời thì Vòng Kim cô mãi mãi con đường hòng tháo ra, ngoan ngoãn học thuộc kinh phật cho ta”

Chu Cao Túc xụ mặt : ” HUHUHU dạ”

Hòa Yên Ninh : ”được rồi chúng ta còn có việc Khai Tâm, sau này phiền con”

Khai Tâm : ”xin tiễn nương nương và các vị”

Cao Bân : ”Không cần đâu, bọn ta cũng nên đi rồi”

Chu Cao Túc ca thán :" Trời ơi, sao số tôi khổ thế này

Thế là nhóm Hòa Yên Ninh trở về

Kim Chi : ”tỷ Tỷ, Túc Nhi còn nhỏ, tỷ có nghiêm khắc quá không?”

Hoàng Dung : ”Phải đó muội muội tiểu hài tử ham vui là bình thường, năm xưa không phải chúng ta cũng nghịch đấy sao?”

Hòa Yên Ninh thở dài : ”haizz muội lý nào nhẫn tâm để nó chịu khổ, thời gian muội bị thương nó luôn an ủi muội bày trò cho muội giải trí, nhưng dù không nhẫn tâm muội cũng phải làm vậy, muội và tỷ dù nghịch cỡ nào vẫn không đến mức chọc giận thần linh, còn Túc Nhi Thì khác nó có tiên duyện sỡ hữu thần lực, may mà không mạnh như Na Tra, nếu không nó sẽ có ngày đi theo Na Tra rút Xương trả cha, lóc thịt trả mẹ”

Hoàng Dung : ”nói cũng phải, quả thật nó dễ gây họa thật”

Cao Bân : ”a di đà phật, nếu nó vượt qua được thì thiên hạ có thêm một hòa thượng rồi”

Đàn Phong : ”còn lâu Ta muốn Túc Nhi thành gia lập thất cơ”

Hoàng Dung :" Tu hành không nhất thiết phải làm hòa thượng. Có thể tu tại gia, trong tâm hướng phật, luôn làm điều thiện lành, tránh làm chuyện sấu ác, trái với lương tâm

Hòa Yên Ninh :" Còn nữa. Đó là Trảm yêu trừ ma, tiêu diệt tham quan lộng quyền, giúp bá tánh tránh được nhiều tai kiếp

Kim Chi :" Tỷ là muốn tìm kẻ sấu để tập luyện một chút đây mà"

Cao Bân :" A di đà phật. Người xuất gia không lên sát sinh"

Hòa Yên Ninh :"Ông là hòa thượng, ta khoan nói tới. Nhưng với ta, Trảm yêu trừ ma, tiêu diệt kẻ ác. Dù mang nghiệp sát sinh, ta cũng không quan tâm

GIẾT NGƯỜI. CỨU TÔI VỚI, CỨU TÔI VỚI

Hòa Yên Ninh :" Có tiếng la, chúng ta qua đó xem"

Vừa dứt lời Hòa Yên Ninh khinh công bay thẳng phía trước, nơi xảy ra vụ giết người, hút máu

Hòa Yên Ninh rút kiếm :" Ngươi là yêu nghiệp phương nào?dám giết người ban ngày ban mặt"

Tên nam nhân đeo mặt nạ trắng, trên dầu có bốn cái xừng và y phục đen xỳ nhìn Hòa Yên Ninh với con mắt hình viên đạn :" con tiện nhân, ngươi là ai dám xen vào chuyện của lão tử. Hôm nay ta sẽ lấy mạng ngươi luôn"

Hòa Yên Ninh :" Bớt nói nhảm, ngươi chết đi". Nói rồi bà dùng Hỏa Phụng kiếm đánh nhau với yêu quái, yêu quái toàn lực tấn công về phía bà. Bà một mình dùng phép trống đỡ :" Hỏa Phụng Chi Khí nghe lệnh ta. đi....."

Hoàng Dung, Kim Chi, Cao Bân chạy tới. cùng dùng phép tấn công yêu quái

Yêu quái :" hừ...dùng hỏa ....Ta ghét nhất bọn dùng hỏa, không ngờ ngươi tự động dẫn xác tới đây. Vậy thì ta sẽ ăn tươi nuốt sống đám người các ngươi". Rồi hắn dồn yêu lực tấn công, khiến nhóm Yên Ninh bị ngã ra sau"

Kim Chi :" hô. hắn là người hay ma vậy?"

Hoàng Dung :" "Là bọ cạp tinh"

Kim Chi, Đàm Phong miệng chữ A:" Bọ cạp "

Bò Cạp Tinh nghĩ :" hừ con tiện nhân, cũng may không phải là Bích Ngọc Minh Hỏa, nhưng hỏa phụng chi khí cũng không thể xem thường". Hắn nói :" Hôm nay là ngày chết của ngươi, bọn dùng hỏa đáng chết"

Hòa Yên Ninh nổi hỏa khí, lợi dụng lúc hắn phun dộc, bà đánh trả thật mạnh " Hỏa Liệt thần công". khiến yêu quái văng ra xa. Bà phóng Hỏa Phụng chi khí, thiêu đốt bò cạp tinh

Bò cạp Tinh gần tắc thở, hắn rủa :" Ta đúng là quá xem thường ngươi. Tộc loại của ta mà biết sẽ cho ngươi chết không toàn thây". Rủa rồi hắn hiện nguyên hình một con bọ cạp và cháy thành khói

Kim Chi :" Hắn chết rồi, tỷ lợi hại quá"

Mấy bá tánh ở đó :" Đa tạ vị nữ đại hiệp"

Hòa Yên Ninh cười :" Là ta may mắn thôi. Chúng ta cùng giúp họ thu dọn nơi này"

Đàn Phong :" Nhìn khí khái của mẹ khi một mình giao đấu với tên yêu quái, thật là anh hùng biết bao"

Cao Bân :" Bà phi nhanh giữ vậy, làm chúng tôi suýt mất dấu. nè, đừng hại chúng tôi khi trở về bị đầu hôi hỏi tội đó"

Hòa Yên Ninh :" Mọi người yên tâm. ta không để ai phải lo lắng cho ta đâu"

Kim Chi :" tỷ tỷ , làm sao phóng ra lửa giữ vậy?

Hòa Yên Ninh :" Vì sao ta cũng không biết ta chỉ thử sử dụng Hỏa Phụng chi khí. Không ngờ lửa phóng ra đủ thiêu cháy tên yêu quái đó"

Cao Bân :" Tên yêu quái này khá chủ quan, đánh nhau một trận với bà đã bị thiêu thành tro rồi"

Hòa Yên Ninh :" Ta nhất thời nghĩ không thông, Tại sao ngọn lửa đó lại thiêu cháy hắn". Yên Ninh giữ tay lên ngực và ho một tiếng

Đàn Phong :" Mẹ bị đả thương hả"

Hòa Yên Ninh :" Thương tích nhẹ thôi, ta tự vận công điều khí là hết mà. Ở gần đây có đất trống, chúng ta qua đó"

Họ qua chỗ bãi đất trống. Hòa Yên Ninh điều khí vài phút. họ đi lại một cây cầu bỗng có một lão già ngồi giữa cầu : "khụ khụ các vị lão đây làm rơi giày xuống sông các vị có thể giúp ta nhặt lên không?"

Cao Bân : "để ta lão bá ngồi đi"

Cao Bân : "đây của ông đây" ông già lại ném xuống : "ây cha, già rồi Vô dụng, xin lỗi rớt nữa rồi"

Cao Bân : "không sao để ta nhặt lại" ông lại mang lên ông già ném ngay chiếc còn lại xuống Cao Bân Thở hổn hển : "ta nói nè lão bá, ông cố tình đúng không?"

Kim Chi : "Phải đó, không phải thấy ông già ta đánh ông rồi đó"

Hoàng Dung : "phải đó lão bá, có gì khó khăn thì nói, vị này là Phụng Phi nương nương ông mau tránh đường nếu không cả nhà ông khó sống đó"

Lão già : "Phụng Phi nương nương thì sao rồi cũng có ngày vô dụng như lão già này thôi"

Hòa Yên Ninh nhíu mày : "lão bá xin hỏi lão bá có gì khó khăn, bọn ta sẽ cố giúp cho ông"

Lão Già : "nhặt giày cho lão"

Cao Bân : "đủ rồi nhé hòa thượng ta mệt lắm rồi"

Hòa Yên Ninh : "để ta" bà xuống nhặt lão già lại nói mang vào giúp ta, Hòa Yên Ninh có chút không vui, chợt nghĩ : "chỉ là một lão bá không nên hơn thua" bà mang giày giúp ông

Lão Già : "đạ tạ" ông vẫn ngồi đó

Kim Chi hết kiên nhẫn : "nè lão bá bọn ta đã nhặt giúp ông rồi muốn gì nữa"

Lão Già : "già cả rồi chân yếu ngồi lâu đi không nổi"

Kim Chi : "ông"

Cao Bân : "vị thí chủ này để bần tăng cõng ông qua nhé"

Lão Già : "cũng được"

khi cõng qua cầu ông lại đi như bình thường con đi nhanh hơn cả họ

Kim Chi : "ông già này rõ ràng là kiếm chuyện mà"

Hòa Yên Ninh : "thôi bỏ đi, khi chúng ta bằng tuổi ông ấy có khi còn đáng ghét hơn cả ông ấy"

Hoàng Dung : "nói cũng phải"

họ đi tới một căn nhà, Kim Chi : "sao cái hoàn cảnh này giống mấy thể loại truyện thần tiên độ người mà muội từng xem vậy?"

Hòa Yên Ninh : "cũng giống thật, chắc lão bá lúc này không phải vị thần tiên nào muốn thử chúng ta chứ"

Hoàng Dung : "quên đi muội nghĩ muội là nhân vật chính trong câu truyện sao?"

Hòa Yên Ninh : "biết đâu muội giúp người lại nhặt được bảo vật ko chừng"

Kim Chi : "cũng có lý đó"

Họ Đang đi thì lại một người, đó là ông lão lúc này hiện nằm một đống, Cao Bân : " không phải chứ? lại là ông ấy"

Hòa Yên Ninh : "nè lão bá lại là ông sao?"

Lão già : "là các ngươi à lão đói quá"

Kim Chi : "lão muốn ăn đòn hả?"

Hòa Yên Ninh : "Kim Chi không được vô lễ, lão bá ta có chút lương khô ông ăn được chứ?"

Lão Già : "ta còn răng đâu mà ăn"

Hòa Yên Ninh : "thôi được ta đi tìm cháo cho ông?"

Cao Bân : "để hòa thượng ta đi"

Cao Bân Đi hóa duyên được chén cháo : "đây lão bá ăn đi"

Lão già : "tay ta bưng không nỗi"

Hòa Yên Ninh: "thôi được ta đúc cho lão bá"

Hòa Yên Ninh đút cẩn thận cho lão bá, lúc này lão bá cười tươi : "tiểu cô nương tính cách hiền lành, từ bi rộng lượng, hơn cả lão hòa thượng kia nữa, lão già này cũng tới lúc phải đi rồi"

nói xong ông lão tan biến vào hư vô bỗng một ngọn lửa màu xanh cháy toàn thân, tập trung vào một viên ngọc, nó bay thẳng tới Hòa Yên Ninh

Cao Bân tới gần :" Nóng quá, nóng quá"

Hoàng Dung :" Cái quái gì vậy? Hoàng Ninh, Hoàng Ninh"

Hòa Yên Ninh dùng phép, quả cầu lửa bị thu lại, nằm gọn trong lòng bàn tay :" Đây là thứ gì vậy ?

Đàn Phong :" Mẹ, mẹ có sao không? Nó nóng như vậy, sao mẹ lại cầm"

Kim Chi :" Tỷ vứt nó đi"

Cao Bân : "không nên đây hẳn là hẳn là linh bảo, nó tự tìm chủ nhân cho mình, và nó đã chọn Yên Ninh"

Hòa Yên Ninh nhìn viên cầu nhỏ ở lòng bàn tay mình :"ông nói nó là một loại linh bảo, và nó chọn ta sao?"

Cao Bân :" Để hòa thượng ta cầm thử"

Yên Ninh đưa viên cầu cho Cao Bân, cầu vừa chạm tay thì ông la lên :" Nóng quá nóng quá, phỏng hết tay Hòa thượng ta rồi"

Hoàng Dung, Kim Chi, Đàn Phong thi nhau cầm. Và kết quả như Cao Bân

Hòa Yên Ninh cầm lắy :" Ta cầm được mà, sao mọi người không cầm được vậy?

Kim Chi :" Thật kỳ lạ"

Đàn Phong :" sao lại thế nhỉ"

lúc này một gái áo hồng bước tới : "không cần thử nữa đế khí nhận chủ, linh tính của nó đã chọn cô ngoài cô ra không ai có thể đụng vào nó"

Hòa Yên Ninh : "cô nói đây là đế khí nhận chủ"

Cô gái áo hồng : "phải món bảo vật này, nếu đã nhận cô làm chủ trừ khi cô chết đi nếu không nó sẽ không đổi chủ"

Hòa Yên Ninh : "cố biết món pháp bảo này tên gì không?"

cô gái áo hồng : "chuyện đó cô tự tìm hiểu đi, chúng ta sẽ còn gặp lại cáo từ" nói xong cô gái áo hồng biến mất

Kim Chi : "gặp ma sao?"

Hoàng Dung : "Hoàng Ninh, muội biết cô ta à?"

Hòa Yên Ninh : "lần đầu tiên muội gặp cô ta đó"

Cao Bân : "hẳn là do duyên số, theo cô ấy nói hai người sẽ có lần gặp gỡ tiếp theo khi đó hãy hỏi cho rõ"

Hòa Yên Ninh : "đành vậy"

...........................

tại Nữ Quốc

Hà Linh chiến thắng trở về

Đàn Tuyết : ”Hoàng Biểu Tỷ về nhanh vậy sao?”

Hà Linh : ”không giấu gì công chúa thần sử dụng tới Thất Yêu Nữ để bảo toàn nhân lực cho Nữ quốc”

Đàn Tuyết : ”vậy chàng không gạt ta”

Hà Linh : ”chỉ là Thất Yêu nữ yêu cầu chúng ta phải xây dựng nơi cung phụng chúng, thì chúng mới đồng bảo hộ nữ quốc”

Đàn Tuyết : “điều nên làm, Ngọc Hân lập tức xậy dựng miếu Thất Tiên Gia, để thờ phụng thất yêu, khi truyền cho bá tánh đổi chữ yêu thành chữ tiên”

Ngọc Hân : ”Thần Tuân Chỉ”

Đàn Tuyết : ”Hoàng biểu tỷ, Hà Trang nó đợi tỷ về đó”

Hà Trang : ”tỷ tỷ”

Hà Linh ôm Hà Trang : ”hảo muội muội có ngoan không?”

Hà Trang : ”muội dĩ nhiên ngoan rồi”

Đàn Tuyết : ”phải nó rất ngoan, người đâu truyền lệnh xuống, ta muốn khao thưởng ba quân, cùng với Thất Yêu”

Kiều Thu : ”ra dáng một nữ vương rồi đó”

Kiều Mai : ”Phải đó, Đàn Đuyết Nữ Vương”

Kiều Mai, Kiều Thu, Hà Trang, Hà Linh : ”Chúng Thần Tham kiến Nữ Vương”

Đàn Tuyết phì cười : ”thôi nào mẫu hoàng còn chưa chết, các tỷ muốn hại ta sao?”

Kiều Mai : ”nữ vương già rồi, sớm muộn gì cũng chết, Đại Công Chúa thì sang Minh Triều làm Thái Tử Phi, vậy chỉ còn Đàn Tuyết Kiếm pháp siêu phàm lên ngôi nữ vương thôi, các ngươi ai dám giành vị trí này với Đàn Tuyết”

Kiềm Thu : ”ta là không dám rồi đó”

Hà Linh : ”ta cũng vậy”

Đàn Tuyết : ”ở Minh Triều, có một tội khi quân, Các Tỷ biết trêu trọc nữ vương là tội khi quân không?”

Hà Linh : ”ồ Đàn Tuyết Nữ Vương muốn ra thêm Khi Quân cho nữ quóc, xin hỏi nữ vương tội này phải xư như thế nào?”

Đàn Tuyết : ”bổn vương phạt các ngươi đi dọn rác khắp nữ Quốc”

Hà Linh : ”thần xin cão lão hồi hương”

Kiều Mai, Kiều Thu : ”thần cũng xin cáo lão hồi hương”

Đàn Tuyết : ”các tỷ lớn nhất củng chỉ 27 cái gì mà Cáo lão hồi hương?”

Hà Linh, Kiều Thu, Kiều Mai đồng loạt khom lưng giả bộ đi chậm : ”Nữ Vương Thấy đó bọn ta đi còn không vững làm sao ở đây báo quốc, xin cáo lão hồi hương”

Hà Trang phì cười : ” hahaha”

Hà Linh, Kiều Thu, Kiều Ma : ”muội cười cái gì hả? Tiểu nha đầu”

Hà Trang : ”thưa Nữ Vương các vị tỷ tỷ tuổi đã cao gần tam tuần gần đất xa trời, xin nữ vương hạ lện làm tiệc mừng thọ, chúc các vị tỷ tỷ sớm ngày quy tiên”

Hà Linh nhéo tai Hà Trang : ”nha đầu thối muội nói cái gì hả?”

Hà Trang : ”ui da đau đau”

Kiều Mai cũng nhéo bên con lại : ”nha đầu này dám trù bọn ta chết sớm sao?”

Kiều Thu cũng ngắc eo Hà Trang : ”nha đầu chết tiệc cho mi biết tay”

Đàn Tuyết : ”đủ rồi mau dừng tay”

Hà Linh, Kiều Thu, Kiều Mai : ”dạ nữ Vương”

Đàn Tuyết : ”truyền lệnh bày tiệc”

người hậu : ”dạ”

....................

lúc này Tiêu Dương bước vào một kỷ viện

Tú bà : ”ây cha đại gia, ngài cần gì? Muốn cô nương như thế nào”

Tiêu Dương ném ra một rương vàng: ”hôm nay ta bao hết, gọi toàn bộ cô nương vào đây cho ta”

Tú Bà : ”ây cha thần tài đến, các con tất cả hầu hạ vị đại gia này cho ta”

Các Cô Nương : ”dạ”

các cô gái mặc cho Tiêu Dương sờ mó, họ vẫn tươi cười :” đại gia tiểu thiếp có một loại rượu ngon ngài muốn thưởng thức không?”

Tiêu Dương : ”ồ là loại rượu nào?”

Cô Gái lập tức cởi ra xiêm y, cô lấy rượu đổ lên người : ”mời đại gia thưởng thức”

Tiêu Dương thèm thuồng : ”mỹ tửu, lại đây"

cô lại gần thì Tiêu Dương liếm rượu trên người cô ta, liếm vào những vị trí nhạy cảm cô gái hơn dỗi : ”um,, đại gia ngài thật xấu”

Tiêu Dương : ”ta còn xấu hơn cho nàng xem HAHA”

thế là Tiêu Dương lần lược đè các cô gái ra để vui đùa, xong hắn lại giết tất cả

Tiêu Dương sau khi gây án rời khỏi hiện trường : ”à tiếp theo tới Nữ Nhi Quốc, các ngươi hại chết đại ca của ta, ta sẽ trả thù hahaha”

...................

Lúc Này Hà Như Song đang bốc quẻ thì Châu Linh tới

Châu Linh : ”Song nhi, ta có việc”

Hà Như Song : ”mẹ có việc gì?”

Châu Linh : ”Nữ vương muốn con liên lạc với Hồ Duy Dung, trong Tứ Đại ác nhân có một tên dâm tặc, ta sợ hắn sẽ tới Nữ Quốc”

Hà Như Song : ”con hiểu rồi”

Hà Như Song thi triển Thiên Lý truyền âm :” tướng Gia, Tướng Gia ta là Như Song”

Hồ Duy Dung : ”Như song, cô nương tìm ta có việc gì?”

Hà Như Song : ”Trung Nguyên xuất hiện tứ đại ác nhân, trong đó có một tên dâm tặc ta sợ hắn tới Nữ quốc, nên báo Tướng Gia một tiếng”

Hồ Duy Dung : ”Tứ Đại ác nhân ta biết rồi”

Hà Như Song : ”Tình hình nữ quốc thế nào rồi?”

Hồ Duy Dung : ”nữ quốc vẫn ổn, vừa đánh bại Thổ Phồn hiện đang bày tiệc"

Hà Như Song : ”vậy là tốt rồi, vậy tiểu nữ xin thu phép”

Hồ Duy Dung :” ừ”

sau đó Hồ Duy Dung thi phép liên lạc Hồ Khải

Hồ Duy Dung : ”Thiếc Mê Khang, huynh đang làm cái quái gì vậy?”

Hồ Khải : ”ồ đệ đệ, vẫn mạnh khỏe nhỉ, ta bây giờ đang phục vụ cho Thiên Ma Đại nhân”

Hồ Duy Dung cả kinh : ”huynh nói cái gì?”

Hồ Khải : ”đệ đệ bảo vệ tốt hậu nhân, tên Tiêu Dương đang tới Nữ Quốc đó”

Hồ Duy Dung : ”Là Tiêu Dương sao? Đệ biết rồi, huynh định làm con chó cho Thiên Ma Thật Sao?”

Hồ Khải : ”còn khuya, ta dù có giã tâm nhưng ta là con người, có thể để cho một tên ma đầu làm chủ thiên hạ sao, ta đang nằm vùng, đệ hãy cẩn thận bảo vệ tốt hậu nhân chúng ta”

Hồ Duy Dung : ”nói vậy Tứ Đại Ác nhân là huynh và bọn chúng à?”

Hồ Khải : ”đúng vậy ta là tên nhân từ nhất tứ đại ác nhân, chúng giết người còn ta giết thú”

Hồ Duy Dung : ”ta mừng vì huynh vẫn còn giữ được bản thể con người”

Hồ Khải : ”bản thể đã mất nhưng ý chí của ta là con người, không phải yêu ma, ta đang sống không bằng chết đây, đệ đệ hứa với ta bảo vệ cho tốt hậu nhân của chúng ta”

Hồ Duy Dung không tử chủ rơi nước mắt : ”ĐẠI CA”

Lâm Nguyệt Giao : ”cha người sao vậy?”

Hồ Duy Dung : ”ta đang trò chuyện với bá phụ của con”

Lâm Nguyệt Giao chạm vào Vai của Hồ Duy Dung : ”con là Nguyệt Giao, xin chào Bá Phụ”

Hồ Khải :” con là Nguyệt Giao à? ta có biết con, nghe nói con đã hạ sanh một đứa bé cho Chu Gia”

Lâm Nguyệt Giao : ”dạ đúng vậy, con đặt nó là Chu Tương Yên”

Hồ Khải : ”hảo, đệ đệ ta có một đứa con gái hiếu thảo ta mừng cho đệ ấy?”

Lâm Nguyệt Giao : ”bá phụ về chuyện của người con cũng có nghe, Nguyệt Giao xin bá phụ từ bỏ thù hận có được không?”

Hồ Khải nghĩ : ”tiểu nha đầu này, lại quan tâm tới ta, nếu biết có ngày này ta đã không tạo phản, tiếc là ta bây giờ không còn cơ hội quay đầu rồi” hắn đáp : ”con yên tâm ta từ bỏ thù hận lâu rồi”

Lâm Nguyệt Giao : ”vậy tốt quá, nếu có dịp con mời Bá Phụ tới chơi”

Hồ Khải : ”được có cơ hội ta sẽ tới, không còn điều gì thì thu phép đi kẻo Thiên Ma Phát hiện”

Hồ Duy Dung : ”được đệ thu phép đây”

nhưng Hồ Khải nằm mơ cũng không ngờ trước mặt Thiên Ma hắn chẳng có chút bí mật nào cả, ở cách hắn khá gần Thiên Ma nói nhỏ với Thiếc Mê A Lam : ”hắn nghĩ hắn thông minh lắm cơ đấy”

Thiếc Mê A Lam : ”đại nhân có muốn giải quyết hắn không?”

Thiên Ma : ”mặc kệ hắn, ta muốn xem thử hắn thông minh cỡ nào”

Thiếc Mê A Lam : ”dạ đại nhân”

Thiên Ma : ”Lo việc của ngươi đi”

Thiếc Mê A Lam : ”dạ”

Thiên Ma thầm cười Hồ Khải : ”ngươi thích nằm vùng thì bổn tọa tạo cơ hội cho ngươi hy sinh oai phong, HAHAHAHA”

...............

tại nữ quốc

Hồ Duy Dung báo với Đàn Tuyết về Tứ Đại Ác nhân

Đàn Tuyết : ”ý ngài nói Tên đệ đệ của Tiêu Di, Tiêu Dương đang tới nữ quốc ta bắt nữ nhân luyện công”

Hà Linh :” hắn dám, ta đi đợi hắn”

Hoàng Mân : “Linh Nhi không được nóng nảy”

Hà Linh : ”dạ hoàng dì”

đúng lúc này Sa Thần, Đàn Hoa bước vào : ”tham kiến công chúa”

Đàn Tuyết : ”Hoàng Dì, Hoàng biểu tỷ, có việc gì?”

Đàn Hoa : ”thần phát hiện Hồ Duy Dung có tà tâm, xin Công Chúa Định đoạt”

Hồ Duy Dung : ”ồ Quận chúa nói lão già này có tà tâm sao? Xin hỏi có chứng cứ gì không?”

Đàn Hoa dùng Ánh Mắt mê hoặc nhìn vào Hồ Duy Dung : ”Hồ Duy Dung ngươi còn không mau thừa nhận mình âm mưu hại nữ quốc để lấy công chuộc tội với Minh Triều”

Hồ Duy Dung ánh mắt mê mang định mở miệng nói theo, thì bị Lâm Nguyệt Giao thấy ông không ổn nhéo cho một cái : ”Cha người sao vậy?”

Hồ Duy Dung giật mình : ”ta” ông nghĩ : ”đáng sợ thật xém tý ta nói theo mệnh lệnh của ả, may mà có Nguyệt Giao, đây là thuật gì mà lợi hại vậy” ông rạch tay một đường : ”Đàn Hoa Quận Chúa, cô có chứng cứ gì không?” ông thầm niệm định tâm chú phòng thân

Đàn Hoa kinh ngạc : ”hắn có thể thoát khỏi thuật mê tâm của ta sao? Không thể nào? Ta phải tăng cường công lực thi triển mới được”

Hồ Duy Dung : ”ta không biết quận chúa vừa tu luyện được thuật mê tâm nào thật lợi hại suýt chút nữa ta dính chiêu rồi”

Đàn Hoa vô tình thốt ra: ”ngươi, sao lại”

Đàn Tuyết : ”tỷ thật sự dùng thuật mê tâm sao?”

Lâm Nguyệt Giao : ”Đàn Hoa quân chúa, cô làm vậy là có ý gì?”

Sa Thần thấy không ổn : ”không có gì, Đàn Hoa vừa tu được kỹ năng nên muốn thử chút thôi, có điểm nào đắc tội mong Tướng Gia và công chúa bỏ qua”

Hồ Duy Dung cười khẩy: “rõ ràng muốn loại ta” ông nhíu mày : ”rốt cuộc ả tu luyện cái quái gì vậy, ngay cả ta cũng vô thức dính chiêu, nếu không phải Nguyệt Giao kịp thời đánh tỉnh ta thì ta không biết ả không chế ta làm việc gì, ta nên đề phòng ả”

Đàn Tuyết : ”vậy ta chúc mừng Hoàng Biểu Tỷ”

Lúc này Hồ Phi Yến Vào nhìn chằm chằm Đàn Hoa : ”ồ tình hoa, không ngờ nó lại xuất thế”

Đàn Hoa : ”ngươi là ai sao nhìn ta chằm chằm vậy?”

Hồ Phi Yến : ”ta là một trong thất tiên bảo hộ nữ quốc, ta nghĩ ngươi nên hành lễ với ta đó”

Đàn Hoa : ”hừ”

Hồ Phi Yến : “Đàn Hoa Quận Chúa ta cho cô một lời nhắc, thứ đó chỉ hại cô không giúp cô đâu, ta không biết từ đâu cô có được Tình Hoa khiến nam nhân trong thiên hạ nhìn là mê đắm, thứ mà ta rất muốn có từ lâu, nhưng với thân thể nhân tộc nó là kịch độc đó”

Đàn Hoa : ”ngươi nói gì Tình Hoa ta không hiểu?”

Đàn Tuyết : ”Hồ Phi Yến tỷ tỷ có thể nói rõ hơn về Tình Hoa này không?”

Hồ Phi Yến : ”Tình Hoa này trong truyền thuyết nó mọc lên ở Tình vực, nơi tập hợp những kẻ chết vì tình, mà còn là tiên nhân tu luyện vì tình mà chết, kẻ ăn hoa này, thì kẻ khác giới nhìn là yêu ngay có thể nó nếu Hồ Tướng gia nhìn lâu hơn thì ông ấy sẽ thành con cờ mặt Đàn Hoa Sử dụng”

Hồ Duy Dung : ”cái gì? Thì ra là Tình Hoa trong truyền thuyết thảo nào lợi hại vậy?”

Hồ Phi Yến : ”có một loại người không bị khống chế, một là thái giám, hai là định lực tuyệt đối, ba là nữ nhân thì ả không mê hoặc được, nếu là ta ăn thì ta có thể mê hoặc khống chế cả Thiên Lôi”

Đàn Hoa : ”ngươi có chứng cứ gì khồng?”

Hồ Phi Yến : ”cô có thể chối, nhưng ta nói cô biết thứ đó không dành cho nhân tộc, cô sẽ mang họa sớm thôi, tin hay không thì tùy, ta tới đây để báo với Công chúa? Lý Ngư tinh đã tạo kết giới ở nguồn nước tại Nữ quốc, từ nay không cần sợ kẻ địch hạ xuân dược vào nước nữa”

Đàn Hoa : ”Đàn Tuyết, từ khi nào Nữ quốc Ta cấu kết yêu tà, muội thật khiến ta thất vọng”

Hoàng Mân tát Đàn Hoa một cái : ”là ta sử dụng đó, ngươi mắng ta luôn đi”

Đàn Hoa : ”con không dám”

Sa Thần : “Hoàng Biểu Tỷ xin bớt giận, nhưng cấu kết yêu tà không hay cho lắm”

Hoàng Mân : ”ta cần là Nữ quốc phát triển, không phải hơn thua với muội, liên hệ Thất Yêu Thì Sao miễn Nữ Quốc phát triển là được”

Sa Thần : ”muội chỉ sợ chúng sẽ cướp đi Nữ quốc”

Hoàng Mân : ”chuyện này”

Hồ Phi Yến : ”nếu bọn ta muốn đoạt cô nghĩ cản nỗi bọn ta sao? Đây là Nữ Quốc, bọn ta cũng khá thích, đồng ý bảo hộ nó, đổi lại phải cung cấp tài nguyên tu luyện cho bọn ta, à nếu cô muốn bảo vệ Nữ Quốc, lại không tin tưởng bọn ta thì ta nhường cơ hội giải quyết tên dâm tặc đang tiến vào nữ quốc cho Đàn Hoa Quận Chúa, công chúa ta xin cáo từ”

Đàn Tuyết : ”Phi Yến Tỷ”

nhưng Hồ Phi Yến đã biến mất

Đàn Tuyết : ”là chuyện tốt của tỷ đó, ta giao chuyện giải quyết tên dâm tặc cho tỷ, nếu nữ quốc ta mất đi một người ta sẽ lấy mạng tỷ đó”

Đàn Hoa : ”ta”

Sa Thần : ”Đàn Tuyết xin hãy niệm tình ta mà bỏ qua”

Đàn Tuyết : ”Hoàng dì con mà không niệm tình cái mạng của người mất lâu rồi”

Sa Thần : ”ta”

Triệu Khôi : ”để tên đó cho ta”

Đàn Tuyết : ”cửu Phụ người về khi nào sao không báo cho con”

Triệu Khôi : ”con thừa biết mà, nếu Chu Thiên Bá trốn khỏi Minh triều thì ta cũng là trốn khỏi Nữ Quốc, vì ta không thích bộ dạng của nam nhân nữ quốc, nghe nói có tứ đại ác nhân ta thấy lo cho nữ quốc nên mới trở về thôi”

Đàn Tuyết : ”cửu phụ về thật tốt, con kính cửu phụ một chén”

Triệu Khôi nâng chén : ”được”

Triệu Khôi : “ông là Hồ Duy Dung”

Hồ Duy Dung : ”chính ta không biết nên xưng hô thế nào?”

Triệu Khôi : ”tên của ta Vân Đăng Tần Khôi, nhưng ta tới trung nguyên lấy họ Triệu cứ gọi ta là Triệu Khôi, ta kính ông một chén cảm tạ ông hỗ trợ nữ quốc ta”

Hồ Duy Dung :” được Triệu Khôi Thân Vương xem trọng đây là phúc của ta thấy ngài tại nữ quốc này ta cũng đỡ thấy lạc loài”

Triệu Khôi : ”ta cũng vậy đó”

Hồ Duy Dung : ”vậy ta kính ngài một chén”

Triệu Khôi : ”được"

....................

tại Minh Triều

Chu Nguyên Chương : ”đã mời được chưa”

Tử Vũ : ”đã mời được”

Chu Nguyên Chương : ”cho mời vào”

Đông Phương Bất Bại : ”Nhật Nguyệt Thần Giáo, Đông Phương Bất Bại tham kiến hoàng thượng”

Chu Nguyên Chương : ”hảo trẫm vào thẳng vấn đề, trẫm muốn mời Đông Phương giáo chủ, lần này dẫn đội đi Nữ Quốc tiêu diệt một trong tứ Ác nhân, là tên dâm tặc”

Đông Phương Bất Bại : ”Hoàng Thượng tìm đúng người rồi, để cho ta, xin hỏi lần này ai đi cùng ta”

Chu Nguyên Chương : ”Hoa Sơn Kiếm khách Lệnh Hồ Xung, Võ Đang Vô Ảnh Kiếm Tống Thanh Thư, Cái Bang Bát túy Thần kiếm Tiêu Hòa, Vương Tử Tần Lý của Nữ quốc, sẽ Đông Phương giáo chủ chỉ huy”

Đông Phương Bất Bại :” được ta sẽ sắp xếp chiều nay lên đường”

Chu Nguyên Chương : ”được lui ra đi, người đâu gọi Tần Lý Tới đây”

thái giám : ”dạ”

Tần Lý lúc này đang luyện kiếm, thì thái giám tới : ”bẩm vương tử hoàng thượng cho mời”

Tần Lý : ”ta đi ngay”

họ tới gặp Chu Nguyên Chương

Tần Lý : ”hoàng thượng cho gọi thần không biết có việc gì?”

Chu Nguyên Chương : ”trẫm muốn ngươi cùng 4 người trẫm sắp xếp tới nữ quốc giải quyết tên dâm tặc”

Tần Lý : ”được thần về sắp xếp chiều nay lên đường”

..................

Phủ thượng thư, một tên lính hoảng hốt chạy vào :" Khời bẩm đại nhân, ngoài thành Bắc, gắn Ô Long Tự vừa xảy ra truyện

Lý Thiện Đường :" Nói nhanh đi"

Tên Lính :" Bọ cạp tinh mà chúng ta mới thả vài ngày trước, bị phụng phi nương nương dùng lửa thiêu chết rồi"

Lý Thiện Đường kinh ngạc :" Cái gì?. bọ cạp tinh tu luyện hơn ngàn năm. Ta khó khăn lắm mới thu phục được nó để nó làm việc cho ta. Sao có thể. Dốt cuộc bà ta dùng chiêu thức gì?

Tên lính :" Tiểu nhân không rõ"

Lý Thiện Đường :" Không còn chuyện của ngươi, ngươi lui đi"

Tên Lính :" Dạ"

Lý Thiện Đường :" Thật đáng ghét. Hòa Yên Ninh, ngay cả bọ cạp tinh tu luyện hơn ngàn năm mà bà còn có cách giết. Con người này đúng là không thể xem thường

.....................

Lúc Này Tại biên giới nữ quốc

Tiêu Dương vừa tiến vào đã bị đám nữ nhân bao vây : ”ngươi là ai Nam Nhân không được hoan nghênh”

Tiêu Dương : ”ta tới đây để làm phu quân của các ngươi, HAHAHA” hắn thi pháp khiến các cô gái đều bất động

Tiêu Dương tiến hành lột áo, từng cô hắn làm chuyện đồi bại xong còn giết sạch bọn họ, một làng ở Nữ quốc đã thành nạn nhân của Tiêu Dương

Bạch Ti phát hiện phóng tới trói hắn, Bạch Cốt rút kiếm định chém bay đầu hắn, thì hăn kịp phản ứng : ”hả yêu vật, xem đây Cẩn thỉnh bồng lai thiên tiên tử thuần tâm diệu đạo Lã chân nhân thệ tá tích sư chuyên chính hóa, tuần du thiên hạ lan vũ đinh, thân thụ Chung Ly truyền bí pháp thệ tương pháp lực cứu quần sinh, cửu chuyển đan phương ngoại đạo, nhất luân minh nguyệt chiếu Bồng Doanh, triệu du Thương Ngô tịnh Bắc Hải,thời dũ lãng uyển chuyển Côn lôn, thu thập càn khôn quy chưởng ốc mạc giao thuật kiếp bàn nguyên tinh đại tướng âm tình trường ủng hộ ngô kim khải thịnh vọng lai lâm.”

Bạch Tuyết : ”tên dâm tặc đáng chết”

Bạch Ti : ”cẩn thận”

Tiêu Dương : ”đám yêu nữ chết tiệt bổn đạo gia không có hứng với các ngươi không mau cút ta trừ hết các ngươi” hắn niệm ngũ lôi thần chú :”NGŨ LÔI THẦN CHÚ:

Vô thượng Ngọc Thanh Vương

Thống Thiên tam thập lục

Cửu Thiên phổ hóa trung

Hoá hình thập phương giới

Phi phát kỵ kỳ lân

Xích cước nhiếp tằng băng

Thủ bả Cửu Thiên Linh

Khiếu phong tiên Lôi Đình

Năng dĩ trí tuệ lực

Nhiếp phục chư ma tinh

Tế độ trường dạ hồn

Lợi ích ư chúng sinh

Như bỉ ngân hà thủy

Thiên nhãn thiên nguyệt luân

Thệ ư vị lai thế

Vĩnh dương Thiên Tôn Giáo

Nguyện Qui Y Đại Đạo

Cấp cấp như Ngũ Lôi Nhị Tiên Linh hiển luật lịnh sắc .”

Ngũ Lôi lập tức tấn công đám yêu Nữ,

Bạch Ty, : ”không ổn rút mau”

Tiêu Dương : ”dựa vào bọn yêu nữ các ngươi muốn giết bổn đạo gia, đánh giá bản thân hơi cao đó”

thế là hắn tiếp tục lộng hành

Bạn đang đọc Truyện Lưu Bá Ôn Phần 10. Liên Hoa Ngọc Hốt sáng tác bởi TraiTaoNho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TraiTaoNho
Thời gian
Cập nhật Kaibaseto
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.