Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tứ đại ác nhân

Tiểu thuyết gốc · 6674 chữ

Thiếc Mê A Lam bước tới một đạo quan

một đạo sĩ : ”Thí chủ tới đạo quan này có việc gì?”

Thiếc Mê A Lam : ”ta tơi đây để thả bọn yêu ma, muốn sống thì giao ra đan dược và bọn yêu ma các ngươi giam giữ”

Từ bên trong một đạo sĩ bước ra  : ”ta xem ra các hạ là người mà đã đồ sang bằng Họa Long Quan, giết chết Trí Thường đạo trưởng”

Thiếc Mê A Lam : “ta chẳng biết hắn là ai? Nhưng Hoa Long Quan đúng là do ta diệt bây giờ tới Ngọc Thanh Quan các ngươi, nhìn ngươi cũng có chút bãn lãnh xưng danh đi”

Vị đạo trưởng : ”Vô Lượng Thiên Tôn bần đạo võ Đang Trương Vô Cực”

Thiếc Mê A Lam : “ta còn tưởng thần thánh phương nào thì ra một tên phò mã của Linh Nhi Quận chúa”

Trương Vô Cực : ”các hạ xuất khẩu ngông cuồn, võ Đang ta không phải là dễ bắt nạt đâu”

Thiếc Mê A Lam : ”nếu Là Trương Tam Phong ta còn ngại chứ ngươi là cái thá gì, lão tử đang định tìm Hoàng Thất Minh Triều chút giận đây, đúng lúc gặp tên phò mã ngươi, ngươi chết chắc rồi”

Trương Vô Cực : ”xem ra các hạ rất thù Minh Triều Ta, Dám hỏi tôn tánh đại danh”

Thiếc Mê A Lam : ”Ta Là Thiếc Mê A Lam Bát Hoàng Tử của Nam Vu Lý”

Trương Vô Cực : ”các hạ thì ta chưa từng nghe nhưng Nam Vu Lý thì nghe nhiều rồi”

Thiếc Mê A Lam : ”được nhớ kỹ tên ta xuống còn báo với Diêm Vương”

Trương Vô Cực : ”nếu các hạ tự tin như vậy mời ra tay”

Thiếc Mê A Lam Xuất ra hắc thủy ma thương kết hợp hắc thủy tấn công Trương Vô Cực, Trương Vô Cực cũng nhìn ra, hắc thủy này không đơn giản không dám xem thường vận Thái Cực Quyền tạo thành Khiên Bát Quái khống Chế, Hư linh đỉnh kình: đầu cổ ngay thẳng, thần quán tại đỉnh, không vận sức mà phải tự nhiên. Hàm hung bạt bối: ngực hơi thóp vào để khí trầm đan điền (hàm hung), và khí dính ở lưng (bạt bối) Tùng yêu: buông lỏng eo, biến hóa hư thực của động tác đều tùy theo sự chuyển động của eo. Phân hư thực: tách biệt rõ rệt hư thực của động tác, thủ-bộ-cước pháp, trọng lượng dồn lên chân nào chân đó là thực, chân còn lại là hư.Trầm kiên trụy chẩu: hai vai buông lỏng tự nhiên (trầm kiên), hai cùi chỏ cũng hạ thấp hướng xuống (trụy chẩu) Dụng ý bất dụng lực: toàn thân buông lỏng, không sử dụng kình lực vụng về cứng nhắc, lấy ý quán chỉ động tác. Ý đến thì khí đến và từ khí đến thì lực đến. Thượng hạ tương tùy: tức trên và dưới đều phải theo nhau. Tay động, eo động, chân động, nhãn thần theo đó mà động. Nội ngoại tương hợp: Khi khai cũng như khi hợp đều dựa trên cơ sở trong ngoài hợp nhất, từ thần thái cho đến cơ thể, trong đó thần là chủ soái và thân là để sai khiến. Tương liên bất đoạn: vận động liên miên như kéo tơ không gián đoạn. Động trung cầu tịnh: lấy tĩnh cai quản động, tuy động mà như tĩnh. Luyện càng chậm càng tốt, càng chậm càng khiến hô hấp sâu dài, khí trầm đan điền.”

Vòng Tròn Thái Cực xoay chuyển càn khôn, khống chế hắc thuy gạt qua bên ngoài lấy chậm đánh nhanh, nhanh chóng khống chế, Ma thương của Thiếc Mê  A Lam, Trương Vô Cực Tung một chưởng như trường gian đại hải, đánh vào ngực của Thiếc Mê A Lam, Thiếc Mê A Lam Phun Ra Ngụm Máu, Thiếc Mê A Lam hỏa khí xung thiên : ”cũng lợi hại lắm không hổ danh là Thái Cực Quyền”

Trương Vô Cực : ”các hạ còn muốn đánh không?”

Thiếc Mê A Lam : ”võ công của ngươi lợi hại nhưng không biết đạo pháp thế nào?”

Thiếc Mê A Lam lập tức niêm chú : ”Dụng Hắc Thủy tạo ám khí...” còn chưa đọc xong thần chú thì Trương Vô Cực đã phóng bạo vũ lê hoa trâm về Phía Thiếc Mê A Lam, hắn rủa : ”tên khốn”

Tội Nghiệp Thiếc Mê A Lam, bãn lãnh của hắn muốn giết Trương Vô Cực Thì vô cùng đơn giản nhưng kinh nghiệm giang hồ lại quá ít, khiến cho hắn không biết nên làm sao ở tình huống này, thông thường người ta sẽ nghĩ mình sẽ làm gì tiếp theo hay đánh như thế nào? Chứ ít ai nghĩ đối phương sẽ phản kích như thế nào, và mình phải làm gì khi bị phản kích, Thiếc Mê A Lam chính là mắc sai lầm này nên hắn bại trận, Thiếc Mê A Lam càng đánh càng điên, rõ ràng hắn lợi hại hơn đối phương nhưng không thắng nổi đối phương, Thiếc Mê A Lam Đành phải rút lui : ”Trương Vô Cực Ngươi hãy đợi đó, ta sẽ quay lại sau”

nói Xong Thiếc Mê A Lam  phi người chạy mất, Trương Vô Cực nhíu mày nghĩ : “không ổn ta phải báo lại với Nhạc Phụ, và sư phụ  thiên hạ xuất hiện tên ác nhân này, sẽ đại loạn mất”

Trương Vô Cực nói lại với tiểu Đạo sĩ : ”các ngươi ở đây, sư phụ phải tới Ngọc Hư cung tìm sư tôn của các ngươi Trương Tam Phong, và đi tìm nhạc phụ của ta Trung Sơn Vương”

Tiểu Đạo sĩ  : ”dạ”

...................

Thiếc Liên Tâm thì đi tới Trường Học cười gằn : ”hahaha”

Thiếc Liên Tâm thi triển tà thuật : ”khống phách di hồn, các trò ngoan đi theo ta”

Thế là ả nhẹ nhàng dẫn đám trẻ đi theo mình

Ả Tới Một Sơn Động, chọn ra được một đứa phù hợp bà đưa hồn phách nó nhập Cửu Tử Đan, còn lại bà bắt đầu lóc thịt hút máu , Thất Công Chúa dường như trở thành bà la sát ăn thịt trẻ con

Thiếc Liên Tâm dẫn bọn trẻ trở về xong lại tiếp tục đi tìm thêm

Lúc này cô thấy  năm đứa trẻ mang đầy âm tính lập tức thi phép định bắt giữ, Nhưng Bất Ngờ thay năm đứa trẻ kia lại thi phép đánh trả

Thiếc Liên Tâm : ”không ngờ bọn nhãi các ngươi cũng lợi hại”

Năm Đứa trẻ : ”Yêu Nữ, ngươi muốn làm gì bọn ta?”

Thiếc Liên Tâm : ”muốn biến năm đứa các ngươi thành cửu tử”

Năm Đứa Trẻ : ”muốn đem bọn ta luyện cửu tử ma công”

Thiếc Liên Tâm : ”koi bộ các ngươi không phải bọn nhóc tầm thường”

Năm Đứa Trẻ : ”bọn ta là Ngũ Âm Đồng, muốn thu phục bọn ta phải xem ngươi có bãn lãnh không?”

Thiếc Liên Tâm : ”hảo, âm hồn tốc lệnh, khống hồn phục lệnh chư thần nam vu lý xin trợ ta sắc”

NĂm Đứa Trẻ : ”âm tà tốc hiện, phá phép diệt thần đi”

Thiếc Liên Tâm vận ra yêu lực mà cô hấp thụ được đánh bại  đứa trẻ : ”thế nào phục chưa, ta hiện đã có một âm đồng, năm đứa các ngươi chịu hàng chưa?”

Ngũ âm đồng : ”có chơi có chịu, chúng con xin tham kiến mẹ”

Thiếc Liên Tâm  : ”từ giờ các ngươi sẽ là cửu tử của ta, hiện thêm các ngươi ta đã có sáu, còn ba âm đồng nữa mà thôi”

Ngũ âm Đồng  : ”dạ”

.........................

Thiếc Mê Khang thì đang săn yêu thú để lấy máu và nội đang không may cho hắn chọc phải xà tộc,

Thanh Xà : ”ngươi là ai tại sao tàn sát đồng tộc của ta”

Thiếc Mê Khang : ”ngươi là thanh Xà kẻ yêu Pháp Hải đấy à”

Thanh Xà : ”ai cho phép ngươi nhắc tới hắn”

Thiếc Mê Khang : ”được được, ta sai, bây giờ đừng cản đường ta”

Thanh Xà : ”ngông cuồn, tàn hại thuộc hạ của ta còn to gan vậy tiếp chiêu”

Thanh Xà Vung Xà Kiếm tấn công, Thiếc Mê Khang đoạt mạng ma đao giao đấu,

Thanh Xà : ”đoạt mạng ma đao, ngươi thân là người lại theo ma đạo, đúng loại ta căm ghét”

Thiếc Mê Khang : ”tiểu thanh xà, nhìn ngươi cũng có nhan sắc thôi thì song tu với ta, ta giúp ngươi tăng cường công lực”

Thanh xà : ”đánh bại ta thì ta đi theo ngươi”

Thiếc Mê Khang : ”được nhớ giữ lời đó”

Thanh Xà : ”ngôn cuồng, tới đi”

Thiếc Mê Khang nghĩ : ”đấu phép thuật thì với đạo hành trên ngàn năm của ả sẽ bất lợi cho ta, nên dùng kế thì hơn”

Thiếc Mê Khang niêm chú : ”hun ta la hun ta là Mươn Chánh diệt tà, Mượn ma phá thể tru diệt yêu xà, cấp cấp như luật lệnh đi”

Thanh Xà tung ra một luồn phép đánh trả, lúc này bất ngờ Thiếc Mê Khang ném ra hùng hoàng, thứ đại kỵ của loài rắn, Thanh Xà Bị Thương "đúng là đồ khốn, ta sẽ tìm ngươi tính sổ". Nói xong Thanh Xà trốn mất

Thiếc Mê Khang : ”tiếc thật chạy nhanh quá, hàng con Thanh Xà này không dễ tý nào”

Thiếc Mê Khang tiếp tục sát yêu tu luyện,

....................

Tiêu Dương lúc này tìm đến một am ni cô, mà đều là tục gia đệ tử, Tiêu Dương cười nham hiểm

Tiêu Dương bước lại, một ni cô cản đường : ”đạo trưởng xin dừng bước, không biết đạo trưởng đến đây có việc gì?”

Tiêu Dương : ”bần đạo xin vào bái kiến bồ tát và tá túc một đêm”

Ni cô : ”xin đạo trưởng thứ lỗi, bái bồ tát thì có thể, còn tá túc e không tiện”

Tiêu Dương : ”vậy ta vào bái bồ tát trước”

Ni Cô : ”mời đạo trưởng”

Tiêu Dương : ”đệ Tử Tiêu Dương, kính bái quán thế âm bồ tát”

hắn bái tạ như thật, mắt không ngừng liếc các ni cô, khi hắn đã xác định số người thì hắn thi pháp, : ”thiên địa huyền tôn, âm ma tốc hiện phá diệt phật đường”

lúc này tượng quan âm bỗng ngã ngang, các ni cô hoảng sợ

Nghi Liên một ni cô : ”chuyện gì, sao bồ tát lại”

Nghi Ngọc : ”bồ tát nổi giận sao?”

Nghi Thanh : ”không lẽ là do chúng ta để đàn ông vào nên bồ tát nổi giận”

Nghi Tâm : ”xin bồ tát bớt giận”

Nghi Linh : ”đạo trưởng ta e không thể để ngài ở đây”

Tiêu Dương : ”oan quá bần đạo có làm gì đâu?”

Nghi Hoa : ”các tỷ muội, bày Thất Liên Hoa trận mời đạo trưởng ra khỏi đây”

Nghi Lâm : ”được đạo trưởng xin đắc tội”

Tiêu Dương : ”thất liên hoa? Các cô vừa đủ bảy người, định đuổi ta thật sao?”

Nghi Lâm : ”bày trận”

Tiêu Dương Lúc này cười gian hắn thi pháp đóng kín cửa

Nhóm ni cô bày thất liên hoa trận, Tiêu Dương chả để vào trong mắt hắn dùng thân pháp quỷ dị, ngũ hành mê tung, hắn đưa tay kéo hết bảy cái thắc lưng, các ni cô nhảy qua nhảy lại liên thủ bày trận Tiêu Dương nắm kẻ hở của trận pháp, hắn đưa tay xé áo các ni cô, các ni cô mãi bày trân mà y phục mất cũng không hay, cứ liên tục bị xé, đến khi họ phác giác thì trên người chỉ còn có áo yếm, bảy ni cô lập tức hét Lên : ”AAAAA, y phục của chúng ta”

Tiêu Dương nghĩ: ”bảy con nha đầu này, hôm nay đạo gia ta sẽ cho các ngươi đi tây thiên”

Tiêu Dương dùng thân pháp nhanh điểm huyệt bảy ni cô, hắn cười gian : ”các tiểu cô nương, chưa từng biết đàn ông là gì đúng không, tu đạo mà không trải qua thì không đắc đạo được đâu”

Tiêu Dương kéo Nghi Liên Và Nghi Hoa Sát vào người mặt cho hai cố gái khóc lóc van xin, năm cô còn lại thì cô gắn đả thông kinh mạch, Tiêu Dương bắt đầu sờ mó, kích thích Nghi Liên và Nghi Hoa, hai cô gái bị kích thích đỏ mặt, nóng người bắt đầu có những biểu lộ uống éo,: ”uhmm đừng  mà đạo trưởng”

Tiêu Dương cứ thế chơi đùa Nghi Liên Và Nghi Ngọc, hắn cưỡng bức hai cô ngay phật đường, năm cô gái còn lại cũng nóng cả người, đỏ cả mặt

Nghi Lâm : ”Tên Đạo Trưởng đáng chết làm nhục tỷ muội ta, tốt hơn ngươi nên giết bọn ta đi”

Nghi Thanh : ”các tỷ muội, chúng ta khó tránh bị hắn làm nhục tự sát đi”

Tiêu Dương : “ta thách các ngươi đó, ngoan ngoãn hầu hạ bổn đạo gia, nếu các ngươi dám tự sát ta sẽ  treo cơ thể trần trụi của các ngươi lên cho thiên hạ thấy hết”

Nghi Linh : ”ngươi dám”

Tiêu Dương : ”cứ thử xem bổn đạo gia dám không?”

Nghi Ngọc Khóc : ”HUHUHU, đệ tự có lỗi với bồ tát”

Tiêu Dương : ”năm người các ngươi cứ ở đó chờ đi HAHAHA”

sau khi hắn chơi đùa với Nghi Liên Nghi Hoa Chán, hắn lại tìm tới Nghi Tâm Nghi Linh, sau đó lại tới Nghi Ngọc Nghi Thanh, sau đó tới lược Nghi Lâm, hắn cưỡng bức tất cả bảy ni cô chán chê, hắn rút hấp huyết kiếm, ra tế máu,

Tiêu Dương cười to : ”hahhaaha, kế đến ta tới kỷ viện sẽ vui lắm HAHAHA”

từ đó giang hồ nổi danh tứ đại ác nhân,  Sát Thú Đoạt hồn Thiếc Mê Khang, Diệt đạo phục yêu Thiếc Mê a Lam, Cửu Tử La Sat Thiếc Liên Tâm, Cuồng Dâm ma vương Tiêu Dương

-------------------

lúc này tại Núi Võ Đang

Trương Vô Cực :”Sư phụ, không hay rồi”

Trương Tam Phong : ”con  có việc gì?”

Trương Vô Cực : có một tên đi tàn sát các đạo quan, lấy hết đan dược và bọn yêu ma”

Trương Tam Phong : ”có chuyện này sao?  Đúng là thiên hạ đại loạn bá tánh lầm than, xem ra ta phải xuất quan, Tùng Khê triệu tập đệ tử phát thiệp anh hùng, mời anh hùng thiên hạ nỗ lực ra sức”

Trương Tùng Khê : ”dạ sự phụ”

Trương Vô Cực : ”con e tà phái không ra tay đâu”

Trương Tam Phong : ”tà phái cứ để chúng, giải quyết thây ma chúng ta truy lùng kẻ ác nhân này”

Trương Vô Cực : ”con đi tìm nhạc phụ để báo tin”

Trương Tam Phong : ”ừ con đi đi, Viễn Kiều con cùng các sư đệ chia ra xuống núi, trừ gian diệt ác ”

Tống Viễn Kiều : ”dạ sư phụ”

.....................

Tại chi nhánh của Bạch Liên Giáo

một giáo đồ báo cáo : ”bẩm giáo chủ, có chuyện không hay”

Hàn Thiên Diệp : ”chuyện gì?”

Giáo đồ : ”gần đây có một ma nữ, chuyện bắt cóc trẻ con thuộc hạ không điều tra được gì từ ả, vì ả giết không chừa một ai, thông tin này từ một người may mắn sống sót kể lại”

Hàn Thiên Diệp : ”đáng chết lại có truyền này, triệu tập giáo trúng điều tra tung tích của ả, phát thiệp mời Minh Giáo, Thông Thiên Giáo, Ngũ Độc Giáo, Nhật Nguyệt Thần Giáo liên thủ với chúng ta, truy tìm ả”

Giáo Đồ : ”bẩm giáo chủ về Nhật Nguyệt Thần giáo, Đông Phương Giáo chủ e là không hứng thú”

Hàn Thiên Diệp : ”cứ đưa thư cho ta, hắn sẽ tham gia thôi”

giáo đồ : “dạ”

......................

Tại núi Nga Mi

Linh Tâm một đệ tử phái Nga Mi : ”bẩm trưởng môn, Thất Liên Hoa Am, các đệ tử tục gia đã bị một tên dâm đạo cưỡng bức và giết hết rồi”

Chu Linh nổi nóng : ”đáng chết, dám đụng tới chúng ta, có điều tra được là ai không?”

Linh Tâm : ”bẩm theo giang hồ thì đối tượng tên gọi Tiêu Dương”

Chu Linh : ”đáng chết, phát thiệp võ lâm, nhờ họ hỗ trợ chúng ta tìm ra Tiêu Dương”

Linh Tâm : ”dạ Trưởng Môn”

Chu Linh : ”triệu tập đệ tử tất cả xuống núi, truy cho ra hắn, nhớ Hắn có thể đơn giản hạ được Thất Liên Hoa trận, nên không được manh động phát hiện hắn thì lánh mặt trước phát tín hiệu cho người khác ”

các đệ tử : ”dạ”

.......................

Ô Long Tự nơi thập nhất hoàng tử xuất gia

Thập Nhất Hoàng tử Tiểu Hòa Thượng Khai Tâm trụ trì Ô Long Tự : ”nè, có chuyện gì mà ta nhìn các ngươi hốt hoảng vậy? người xuất gia tâm phải tịnh”

một hòa thượng : ”bẩm trụ trì gần đây giang hồ đồng ầm có tứ đại ác nhân đang lộng hành”

Khai Tâm : ”ác cỡ nào?”

hòa Thượng : ”một tên dâm đạo cưỡng bức một lần rất nhiều cô gái xong lại giết họ, một ả ma đầu bắt cóc trẻ con nghe nói là để ăn thịt, một tên thì tàn sát linh thú, một tên thì sát đạo cứu yêu”

Khai Tâm : ”đáng sợ vậy sao? Truyền lệnh xuống, hỗ trợ lão bá tánh”

Hòa Thượng : ”dạ trụ trì”

.....................

Nhạc Phong lúc này đang cùng bày trâu của hắn đi giúp lão bá tánh thì đụng độ Thiếc Mê Khang

Thiếc Mê Khang : ”tiểu tướng quân, đã lâu không gặp”

Nhạc Phong : “ngươi? Hồ Khải?”

Thiếc Mê Khang : ”tiểu tướng quân còn nhớ ta thật vinh hạnh”

Nhạc Phong : “hay lắm nay bổn tướng giết ngươi lập công”

Thiếc Mê Khang : ”phải xem ngươi có bãn lãnh này không?”

Nhạc Phong : ”được lắm xem Chiêu”

Thiếc Mê Khang : ”lối đánh của tiểu tử ngươi ta đây biết thừa, có chiêu gì đem hết ra đây”

Nhạc Phong : ”được lắm”

Nhạc Phong phi thân lên vẫn lối cũ dùng Tử Kim Chùy đập vào Thiếc Mê Khang, Thiếc Mê Khang chém ra một đao, Thiếc Mê Khang cả kinh : “không ngờ lực đánh của tên này mạnh kinh hồn, ta hiểu sao tên Tiêu Dương bị ám ảnh một trùy của hắn”

Thiếc Mê Khang Phóng mình ra xa tay kết ấn : ”hun ta la hun ta la, khống tà pháp ấn, ngũ quỷ diệt nhân đi”

Nhạc Phong : ”tên khốn này biết pháp thuật ta nên dùng kế thì hơn”

Nhạc Phong nhặc tảng đá to, dùng Từ Kim Trùy đánh bay hòn đá về phía Thiếc Mê Khang, Thiếc Mê Khang giật mình : ”cái tên khốn này thông minh vậy sao?”

Nhạc Phong : ”Tử Kim Tướng Quân kẻ địch biết pháp thuật xin cho ta mươn lực lượng của ngươi”

Lúc này từ trong Tử Kim Chùy một Tử Kim Tướng Quân nhập vào Nhạc Phong, Thiếc Mê Khang  thầm kinh ngạc: “sức mạnh bên trong Tử Kim Chùy là Tử Kim Tướng Quân, ta nghe đồng trùy này tùy vào kẻ sử dụng nếu là tà thì sức mạnh sẽ tà, nếu là chính thì sức mạnh sẽ chính, ta nên báo lại với Thiên Ma”

Thiếc Mê Khang : ”Tiểu Tướng Quân, lần sau tái chiến cáo từ”

Nhạc Phong  nghĩ : ”chạy rồi sao, nên đuổi không nhỉ, có lẽ không hắn biết pháp thuật lại mang thanh đao đầy tà khí, ta nên hồi kinh báo lại cho đại ca”

.....................

Phủ Kiềm Quốc Công

Mộc Anh đang điều binh : ”Triệu Bân, binh lực thế nào?”

Triệu Bân : ”bẩm quốc công, đã triệu tập được 5000 quân”

Mộc Anh  : ”tốt, ta lên cho ngươi dẫn quân hỗ trợ lão bá tánh không được chậm trễ, ta phải vào kinh một chuyến”

Triệu Bân : ”dạ”

....................

Hòa Yên Ninh và Hà Lâm ngồi trong đại sảnh. Yên Ninh đang ẵm đứa bé trên tay,

Hà Lâm giọng trầm ấm ( Tựa như giọng của Triệu Hàn Văn trong phim Hoài Ngọc Truyền Kỳ) Nói với Hòa Yên Ninh

Hà Lâm :" Vặy là mẹ là vì nữ quốc lên ở lại phải không? . Mẹ à Lâm nhi xưa nay thích hành động hơn lời nói nhưng có một điều mãi mãi không bao giờ thay đổi. Trên thế gian náy không có thứ gì quan trọng hơn mẹ của con được hạnh phúc, mẹ yên tâm, con sẽ cho người đi tìm hiểu về các chiêu thức của phủ tạng để truyền dậy cho các nữ nhi ở Nữ Nhi Quốc, và con sẽ dùng hết mọi khả năng của mình để hỗ trợ mẹ giúp nữ quốc phát triển, sớm thoát ly Đại Minh. Con sẽ luôn ủng hộ mọi quyết định của mẹ. Sau này nếu như có chuyện gì mẹ cứ việc sai con đi làm. Cho dù phải hy sinh tánh mạng, Con vẫn luôn ủng hộ mẹ, sẽ không làm mẹ thất vọng đâu

Hòa Yên Ninh :" Lâm nhi, Cảm ơn con lâu nay quan tâm lo lắng cho mẹ, động viên mẹ, bảo vệ mẹ như vậy. Nhưng mà mẹ không nhẫn tâm thấy con vì mẹ mà mạo hiểm nhiều như vậy. Giống như lúc trước, con vì ta mà cùng Bạch Ngọc Đường đi hù dọa Thường phi

Hà Lâm cười :" Con hiểu trong lòng mẹ sợ Hoàng thượng lắm, sợ ông ta hiểu lầm mẹ, trách phạt mẹ, sợ Chu Đệ quay lưng với mẹ mà đứng về phía Mã Tú Anh. chính vì như vậy lên hại nội tâm của mẹ trở lên ngày càng yếu đuối, khóc cũng nhiều hơn. Mẹ à, Nếu như mẹ ở bên cạnh họ mà không được vui, mẹ hãy theo con về thủy cung. Con nguyện hiếu thảo với mẹ, chăm xóc mẹ cả đời này

Hòa Yên Ninh :" Caca con cũng từng nói với ta như vậy, Thời gian qua Con cũng đã thấy, phụ hoàng con thật lòng quan tâm ta, chăm xóc ta, động viên khích lệ ta. ông ấy luôn chú ý tới an toàn của ta. Ngay cả thân phân Thiếc Nương Tử của ta, ông ấy không hề truy cứu. Cho tới lúc trước ta có nói với người về thân thế thật của ta, người không hề trách mắng ta vì tội tre giấu. Ta phần nào cảm nhận được tình cảm mà ông ấy dành cho ta là thật lòng, không phải giả dối hoặc lợi dụng. Con thử nghĩ xem. Lúc này Sao ta có thể rời xa ông ấy được

Hà Lâm :" Ngay cả lão hồ ly Hồ Duy Dung, trước dây làm nhiều việc sấu, thậm chí từng bắt tay với thất công chúa và Mã đại cước hại mẹ vào lãnh cung. Mà ông ta cũng muốn hắn quay về đấy thôi. Còn Mã đại cước nữa. Mẹ à, mẹ vốn nhân hậu hiền lành, luôn dùng tâm thật lòng đối tốt với mọi người, mẹ chưa từng nghĩ thứ tình cảm đó là giả tưởng sao?

Hòa Yên Ninh cười phúc hậu :" Con hiểu câu hôm qua mẹ đã từng nói không?

Hoa thơm nhờ nhụy

Người có giá trị nhờ đạo đức

Con hãy sống sao cho có phúc có đức

Đừng làm chuyện trái với lương tâm

Ai sống sao kệ họ

Hoàn thiện bản thân mình mỗi ngày mới là điều cần thiết

Tuy là bọn họ đã âm mưu hãm hại mẹ nhưng nói sao đi nữa chúng ta đều phải lấy đại cuộc làm trọng, lo cho cái lo của lão bá tánh. Đừng vì chuyện của bản thân ta mà ảnh hưởng tới kế hoạch trừ yêu diệt ma.

Dù sao bà ấy cũng là thanh mai trúc mã với hoàng thượng hơn hai, mấy chục năm, cùng ông ấy vào sanh ra tử để gây dựng Đại Minh triều, Bà ấy ham đắm ngôi vị như vậy cũng là điều dễ hiểu. Có lẽ con nói đúng, mẹ dù có làm nhiều việc tốt hơn nữa cũng không thể xo được với bà ấy. Nhưng mà Lâm nhi. Con nói tình cảm của phụ hoàng con dành cho ta là giả tưởng à?. Đôi lúc mẹ có hoai nghi nhưng mẹ vẫn có ồng tin, ông ấy thặt lòng thương mẹ. Cho dù mẹ có nghi ngờ tình cảm đó, nhưng còn Sala, Đàm Phong, Túc Nhi, Kim Chi, Kim Ngân, Hoài An, Số Trân. họ là thật tâm với ta, vì ta mà vất vả. Tình thân này không thể nào là giả được. Cho dù ông ấy có thật tâm yêu thương mẹ hay không, hay là như con nói thì mẹ vẫn nguyện dùng tấm chân tình của mình mà đối tốt với ông ấy, hy vọng ông ấy có thể...... có thể hiểu. từ bỏ bản tánh xân giận trước đây, huống hồ hiện giờ ma giới hoành hành, ông ấy khó tránh nổi trận lôi đình mà sát hại người vô tội, điểm này con, Đệ nhi và quốc sư phải chú ý

Hà Lâm :" Mẹ à. Con nhất định chú ý

Hòa Yên Ninh :" Con tính cả đời này cũng không chịu nhận lại hoàng thượng sao?

Hà Lâm :" Điều đó phụ thuộc vào ông ta, Con xin lỗi vì điều này khiến mẹ chịu áp lực nhưng chuyện này liên quan tới việc Mã đại cước năm xưa hại mẹ. Trước khi chuyện này chưa làm rõ. Con tuyệt đối không nhận ông ta.... Mẹ yên tâm. Nếu giả sử bị bại lộ thân thế, Hài nhi chắc chắn sẽ không vì chuyện này mà dể ông ta ủa trách mẹ......Mẹ, Mẹ đừng khóc mà. mắt mẹ đỏ rồi kìa, bọn người kia sắp về rồi đó. Được rồi, có con ở đây, mẹ không cần sợ gì cả

Hòa Yên Ninh xụt xùi :"Mẹ hiểu. Nếu như.... nếu như ông ấy thực sự không thích mẹ. mẹ hứa sẽ không đau lòng không thất vọng vì ít ra mẹ có con. nhưng con cũng phải hứa với mẹ, Dù là con không muốn nhận phụ hoàng con thì con đừng vì mẹ mà có quá nhiều thành kiến với ông ấy Được không?

Hà Lâm cười :" Dạ được. Con nghe theo mẹ, Mẹ à, sau này cho dù xãy ra bất kỳ chuyện gì? cho dù cả thế giới từ bỏ mẹ, thì sau lưng mẹ còn có con, trên thế gian này, không có thứ gì quan trọng hơn mẫu thân của con được hạnh phúc. Mẹ à, con sẽ cho mẹ sức mạnh, can đảm và dũng khí để mẹ quên đi đau khổ lúc trước khi mẹ ở trong lãnh cung. Con sẽ cho mẹ niềm vui, cả đời hiếu tháo với mẹ để mẹ trở thành người mẹ hạnh phúc nhất trên đời

Hòa Yên Ninh :" Ừ. Cảm ơn con

Chu Đệ, Kim Chi, Lưu Bá Ôn bước vào.

Chu Đệ :" Đệ nhi tham kiến mẫu thân"

Lưu Bá Ôn :" Vi thần tham kiến phụng phi nương nương"

Hòa Yên Ninh :" Đệ nhi, quốc sư không cần đa lễ. ba người có điều tra ra manh mối gì chưa

Chu Đệ : ”mẹ con đã điều tra được, cha mẹ đứa trẻ này, là phụ phụ Đặng Khôi vốn là An Bang Hầu có danh hiệu Tiểu Mạnh Thường vì hay giúp đỡ những người gặp nạn trong giang hồ, ông ấy được gian hồ vô cùng kính trọng”

Lưu Bá Ôn : “An Ban Hầu Đăng Khôi ta nhớ không nhầm ông ấy chính là bạn thân của A Cửu Dương Gia”

Chu Đệ : “Có Chuyện này sao ta không biết”

Kim Chi : ”Quốc Sư Mau kể đi”

Lưu Bá Ôn : “chuyện này phải kể từ khi hoàng thượng vừa lên ngôi, vì ngài vốn là ăn mày nên bạn bè trên giang hồ vô cùng nhiều, Tử Vũ Là một trong số đó, Thì a Cửu Dương gia, cũng có một huynh đệ chơi thân chính là Đặng Khôi”

Chu Đệ : “ông ấy và bình tây nguyên soái Đăng Dũ có quan hệ gì?”

Lưu Bá Ôn : ”họ không có quan hệ gì cả, nói về Đặng Dũ, Vốn là ứng mộng hiền thần của Hoàng Thượng, khi sắp xếp ngũ hổ tướng thì có người chọn Đặng Dũ thay cho Mộc Anh, nhưng có người lại cho rằng Mộc Anh xứng đáng hơn, từng gây tranh cãi một thời gian”

Chu Đệ : ”ra là vậy”

Hòa Yên Ninh : “An Ban Hầu Đặng Khôi là con người như thế nào?”

Lưu Bá Ôn : “ông ấy là một người hào phóng, có lòng bao dung, rất nhiều người giang hồ phạm trọng tội, Đặng Khôi đã giúp họ xóa đi án tích, giúp họ làm lại cuộc đời, nên người giang hồ vô cùng tôn kính Đặng Khôi, với hoàng thượng ông ấy hết lòng hỗ trợ, và thậm chí từng thay hoàng thượng đỡ mũi tên độc”

Hòa Yên Ninh : ”ông ấy là một người đáng kính như vậy lại có cái kết như thế này đúng là thiên đạo bất công”

Kim Chi : ”Quốc Sư, có điều tra ra ông ấy đắc tội với ai không?”

Lưu Bá Ôn : “Đăng Khôi chuyện làm nội ứng cho hoàng thượng, nên ta nghĩ ngài ấy nắm được tội chứng của kẻ nào nên mới bị trừ khử”

Chu Đệ : ”nói vậy là giết người diệt khẩu, vu oan giá họa”

Lưu Bá Ôn : “chúng ta có thể điều tra từ những kẻ tham gia vụ án này, vì ông ấy là mệnh quan của Triều đình chúng sẽ lập tội danh để dành công lao”

Lâm Anh Tuấn : ”cái lũ khốn này, Lưu Quốc sư có xác định được kẻ nào không ta trực tiếp giết luôn cho gọn”

Lưu Bá Ôn : ”có thể hại Đặng Khôi thì chắc chắn là Quan trong triều, nên cần đưa ra quốc pháp trị tội cũng như minh oan cho Đặng Khôi”

Lâm Anh Tuấn : ”đúng là thiên đạo bất công”

Hòa Yên Ninh : “Lâm Nhi không nên dùng tư hình”

Lâm Anh Tuấn : “dạ con biết rồi nghĩa mẫu”

Đứa bé khóc lớn Neh~Neh~Neh. Neh~Neh~Neh

Kim Chi :" Hài nhi, con nhớ cha mẹ con hả?" Đứa nhỏ tội nghiệp, ngoan, ta và mọi người nhất định sẽ điều tra ra sự thật để đòi lại công bằng cho họ

Đứa bé mắt nhắm chặt, mặt đỏ, miệng mở to khóc. Neh~Neh~Neh". Nó vừa khóc, mọi người cùng dỗ nhưng không nín

Kim Chi :" Trời ơi, con đừng khóc nữa được không? Mọi người ở đây đều không ai biết chăm em bé

Hòa Yên Ninh :" Đúng vậy. Ngay cả ta cũng bó tay. Từ lúc ẵm nó về đây, nó khóc ngày một nhiều. Có thể là.... là vì nhớ song thân

Chu Đệ cười, nhìn Yên Ninh, tay vỗ nhẹ vai em bé :" Ngoan, đừng khóc mà. Có phải con đói rồi không? Dì à, người vào pha chút sữa cho nó,

Kim Chi :" Được, đợi ta một lát"

Kim Chi mang bát sữa ra, Hòa Yên Ninh cầm thìa, từ từ đút sữa cho nó. Chu Đệ, Hà Lâm, Kim Chi nhìn chằm vào bà( Lưu bá Ôn thì không dám) khuôn mặt bà lộ rõ ánh mắt đang cười

Nó uống hết bát sữa, Hòa Yên Ninh tặc lưỡi làm trò :" Hết rồi, no chưa hả"

Đứa bé mỉm cười :" Khì khì, a bư bư

Hòa Yên Ninh vuốt má đứa bé :" Con đó, cũng gớm quá

Kim Chi :" Bộ con định để phụng phi nương nương làm người hầu của con hay sao?

Đứa bé cười :" i i i. a bư

Hòa Yên Ninh rung nhẹ đứa bé :" Được chứ nhỉ. Ta làm người hầu cho con nhỉ hahaha

Kim Chi mỉa mai :" Úi dời. Tỷ đó, xuốt ngày bế nó, mọi người đây đã được bế chút nào đâu"

Lưu Bá Ôn :" Nương nương, đứa nhỏ vừa ăn no, người rung như vậy sẽ khiến nó bị ọc sữa đó"

Hòa Yên Ninh :" À, vậy hả. Vậy ta không rung nữa"

lúc này Từ Tuấn Kiệt Vào báo : ”bẩm nương nương có chuyện lớn rồi”

Hòa Yên Ninh : ”chuyện gì?”

Từ Tuấn Kiệt : ”xuất hiện tứ đại ác nhân, chúng tàn sát sinh linh, bắt cóc ăn thịt trẻ con, giết đạo cứu yêu, cưỡng bức nữ nhân, vẫn chưa điều tra được thân phận của chúng”

Kim Chi : ”cái gì?"

Hòa Yên Ninh : ” Đúng là kẻ tán tận lương tâm. đáng chết, đành gác lại việc tìm cha mẹ cho nó, ta tạm nhận nuôi nó, tất cả hồi kinh bàn kế sách trốc nã tứ đại ác nhân”

Chu Đệ, Lâm Anh Tuấn, Kim Chi, Lưu Bá Ôn : ”Dạ”

thế là nhóm người Hòa Yên Ninh Hồi kinh

......................

Đám người Hòa Yên Ninh đang ngồi nghỉ từ đâu 1 đám cướp đi tới

Tên thứ nhất (Sala): “Mấy người muốn đi đâu?”

Lưu Bá Ôn : “Bọn ta muốn về Kinh Thành đại Minh. Không biết các vị cần gì?”

Tên thứ 2 (Châu Linh): “ Đường này do ta mở, cây này do ta trồng Muốn đi qua đây thì để lại Tiền Mãi Lộ”

Tên thứ 3 (Châu Vũ): Không thì mấy người đừng hòng đi qua đây”

Kim Chi quay qua nói với Hòa Yên Ninh: “Cướp giữa ban ngày sao?”

Hòa Yên Ninh : Người dân giờ sao phải làm vậy chứ?

Tên thứ 3 (Châu Vũ): Mấy người đang thì thầm gì đó. Đưa hết đồ đây ta sẽ cho các ngươi đi”

Lâm Anh Tuấn: “Bọn ta chẳng có gì cả? Không cút thì đừng trách ta”

Tên thứ 4 (Số Trân): “Nhìn cách mấy người ăn mặc là biết mấy người không phải người bình thường rồi. Gạt ai chứ?”

Lưu Bá Ôn: “Các vị xin hãy bình tĩnh. Sao các vị phải làm như vậy chứ?”

Hòa Yên Ninh: “Đúng vậy, sao các vị không đi làm việc kiếm sống?”

Tên thứ 5 (Như Song): “Nói nhiều gì chứ? Đây là chuyện của bọn ta. Rốt cuộc mấy người có giao đồ ra không?”

Kim Chi: “Ta không đưa đó, mấy người muốn đánh nhau sao?

Tên thứ 1 (Sala):  “được lắm lên cho ta”

Nói rồi hai bên xông vào đánh nhau Sala đánh với Hòa Yên Ninh Số trân đánh với Kim chi. Châu linh, Châu vũ đánh với Lâm Anh Tuấn

Hà Như Song đánh với Lưu Bá Ôn

Hòa Yên Ninh : “Sao các vị không đi làm mà phải đi cướp vậy chứ?”

Sala: “Còn không phải do tham quan mấy người mà bọn ta không có đồ để ăn sao”

Sala bị Hòa Yên Ninh đánh 1 trưởng vào người, Sala nghĩ: “muội ấy lúc này lợi hại thật”

lúc này Hoàng Dung cũng vào trận đánh với Hòa Yên Ninh, Hòa Yên Ninh hoàn toàn bị ép thế bà nhíu mày :”lạ thật chúng là ai sao chiêu thức quen thuộc đến vậy”

Kim Chi bị Số Trân Đánh một chưởng, xong Hoàng Dung Nhảy vào Đánh Hòa Yên Ninh,

Hà Như Song cũng bị Lưu Bá Ôn đánh trúng 1 trưởng, Lưu Bá Ôn nhíu mày : ”là một cô gái, tại sao ta cảm nhận được cả tiên khí lẫn ma khí thế nhỉ, chuyện quái gì thế này?”

Hà Như Song Nghĩ : ”đúng là quốc sư mình bất cẩn rồi”

Thế Là Hà Như Song vận ma lực của Nguyệt Hoàng Tuyền đánh cho Lưu Bá Ôn Một Chưởng, Lưu Bá Ôn Phun một ngụm máu, Hà Như Song giật mình : “thôi chết mình hơi quá tay”

Tô Na Xông vào đánh Kim Chi, Kim Chi:” Võ công mèo cào còn muốn đánh với ta. Cho người chết nè.”

Chu Đệ cùng Từ Tuấn Kiệt Thì Đánh với Tần Lý, Kim Ngân Chu Đệ nghĩ: “Chiêu Thức Này chẵng lẽ là....”

Lâm Anh Tuấn Thấy Hòa Yên Ninh bi ép thế lập từ biến thành Cự Long, há to môm định nuốt hết cả lũ

Nhóm Người Sala bị giật mình, lập tức lui ra, Lâm Anh Tuấn : ”lũ chết tiệt hôm nay ta sẽ nhai đầu các ngươi”

lúc này Chu Cao Túc hóa thành Na Tra : ”con rồng kia hôm nay bổn thái tử sẽ rút gân rồng của ngươi”

Nhóm Hòa Yên Ninh : ”cái quái gì vậy, từ lúc nào Na Tra Tam Thái tử đi ăn cướp vậy?”

Kim Chi : ”phải đó, hình như có gì đó không ổn”

đám người SaLa vỗ trán : ”trời ạ nó làm hỏng hết kế hoạch rồi”

Lâm Anh Tuấn hóa lại : ”lại là trò của con sao Túc Nhi”

Chu Cao Túc hiện hình : ”sao thúc biết?”

Lâm Anh Tuấn : ”từ lúc nào mà Na Tra Tam Thái tử đi ăn cướp hả”

Chu Cao Túc sờ đầu : ”ừ nhỉ con quên”

nhóm người Sala đành phải hiện thân, Sala lắc đầu cười : “ngạc nhiên chưa?”

Chu Đệ : ”mẫu hoàng là người à”

Hoàng Dung :  “người tỷ muội nhận ra ta chứ?”

Hòa Yên Ninh : ”là tỷ”

Số Trân ấn trán Chu Cao Túc : ”con đó trò là do con hỏng cũng do con”

Chu Cao Túc cười : ”hì hì con sơ ý chứ bộ”

Hoàng Dung : ”cô ấy là người bạn ta định đi thăm, chuyện kể ra dài lắm. Ủa, đứa bé này là....”

Kim Ngăn :" Nó rất đáng yêu"

Hòa Yên Ninh :" Muội tình cờ nhặt được nó ở rừng

Hà Như Song : ”Quốc Sư xin lỗi muội hơi mạnh tay”

Lưu Bá Ôn cười : ”Như Song, muội lúc này còn mạnh hơn ta, chúc mừng muội có được đại cơ duyện”

Hà Như Song : ”tạ huynh đã khen, muội là đệ tử của Thần Cơ Diệu Toán cơ mà”

Châu Linh nghĩ : ”đó chẳng phải Hoàng Ninh Thân Vương sao? Muốn giữ bí mật à? ta không nên làm phật lòng thì hơn”

Chu Đệ : ”Như song cô nương trở về thật tốt, chúng ta mau trở về, vừa đi vừa nói”

Sala : “được lên đường thôi”

Chu Đệ :" Mẹ, người tính đưa đứa nhỏ hồi cung sao? Phụ hoàng sẽ vô cùng hiếu kỳ đó"

Hòa Yên Ninh thở nhẹ, giọng không tự tin ngập ngừng nói :" Mẹ...... Mẹ sẽ giải thích với ông ấy. Với lại Bạch Ngọc Đường trước đó đã bẩm báo với ông ấy rồi"

Sala :" Đệ nhi, con không lên quá lo. Mọi người đều nhận ra, Hoàng thượng vô cùng nuông chiều Yên Ninh, huống chi tánh muội ấy hiền lành, chính nghĩa. Không đòi hỏi điều gì quá đáng bao giờ. Cho dù muội ấy muốn nhận nó làm con nuôi thì ông ấy cũng đồng ý cả thôi

Bạn đang đọc Truyện Lưu Bá Ôn Phần 10. Liên Hoa Ngọc Hốt sáng tác bởi TraiTaoNho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TraiTaoNho
Thời gian
Cập nhật Kaibaseto
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.