Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bày trận

Tiểu thuyết gốc · 5527 chữ

Chu Đệ và Từ Tuấn Kiệt đang chuẩn bị lên đường thì, Tử Vũ đến : ”thái tử xin dừng bước”

Chu Đệ : ”Tử Vũ Thúc có chuyện gì?”

Tử Vũ : ”có kẻ dùng phép khống chế Trung Sơn Vương để ám sát hoàng thượng”

Từ Tuấn Kiệt : ”CÁI GÌ? CHA TA BỊ KHỐNG CHẾ”

Từ Tuấn Kiệt lập tức chạy đi, nhưng bị Tử Vũ ngăn lại : ”Từ Tướng Quân hãy đợi một lát, Hoàng Thượng đang tới đây hai người hãy nhanh chóng vào trong bảo vệ cho nương nương, chúng có thể khống chế được Trung Sơn Vương thì cũng có thể khống chế kẻ khác, phải tăng cường cảnh giác”

Chu Đệ : ”Tử Vũ thúc nói phải, Chu Đệ Thật Không phải, lại để tâm lý bản thân ảnh hưởng vào lúc này”

Tử Vũ : ”đừng nói nhiều nữa mau vào trong”

.................

Hòa Yên Ninh ngồi trên giường dựa tường trong phòng một mình, bà ngồi đọc sách, tay mầm mò miếng ngọc bội rồi cố gắng cử động ngón tay để mài mực viết. Tâm trạng có chút buồn :" Đã mấy ngày kể từ lúc ta bị bênh, bọn họ bao quanh lấy ta, ta không có cơ hội được hưởng thụ cảm giác ở một mình, được làm những việc mình thích. Vì với ta ở một mình không phải là quá gò bó

Tâm trạng bà như lơ lửng trên mây, không chú ý gì thì bỗng một tiếng Bộp, Choang choang choang. Bà giật mình nhìn xuống :" Ngọc bội của ta. Trời ơi, rớt hết xuống đất rồi.... Ta phải xuống giường nhặt nó rồi dọn lại chỗ này

Bà cố gắng nết xuống nhưng không lết được. Bà xuýt xoa vì đau :" Ôi. Ta quên mất... Haizzz. Đúng là quan phủ và ngự y phòng là đáng sợ nhất. Nhất là băy giờ ta bị xem như bệnh nhân, muốn trốn cũng không trốn được, cử động một chút thôi thì thấy đau.

Trước nay chưa bao giờ ta cảm thấy mình vô dụng như lúc này. Kể cả lúc ta bị giam cũng không đến nỗi. Ngay cả đồ vật mình làm rớt cũng không tự nhặt lên được. Lát nữa bọn họ vào đây lại phải phiền họ dọn dùm mình. Cái cảm giác khổ hơn cả khi bị giam này ta sắp chịu hết nổi rồi. Bao giờ mới tháo bỏ mấy cái băng bó như trói tay trói chân này đây?

Tiếng mở cửa. Sala, Chu Đệ, Đàm Phong, Hà Lâm, Kim Chi, Số Trân, Tô Na, Tần Lý, Kim Ngân, Hoài An xông vào khiến Yên Ninh giật mình. Chu Đệ nhìn ngọc bội, sách, lọ mực, bút, cốc đồng loạt bị rớt xuống đất vỡ tan, lòng vô cùng lo lắng :" mẹ, đã xảy ra truyện gì? Mẹ có sao không?

Hòa Yên Ninh : ”Đệ nhi, mẹ không sao, là vừa rồi mẹ bất cẩn làm rớt đồ nhưng mẹ không thể xuống giường nhặt nó. không phải con đi Ô Long Tự Sao? Ồ Tử Vũ cậu về khi nào sao ta không biết?”

Tử Vũ : ”ta về đã được một thời gian, nương nương không được khỏe nên ta không muốn quấy rầy người”

Chu Đệ : ”có kẻ dùng tà thuật khống chế Từ Tam Thúc, ám sát phụ hoàng, con tới đây để bảo vệ mẹ vì chúng có thể khống chế bất kỳ ai ở đây”

Hòa Yên Ninh : ”CÁI GÌ? HOÀNG THƯỢNG BỊ ÁM SÁT”

Tử Vũ : ”nương nương hãy yên tâm, hiện đã không sao chỉ là cần phải tăng cường cảnh giác”

Lâm Anh Tuấn : ”có Bạch Huynh ở đó hẳn là không sao, chỉ là nếu kẻ địch dùng tới chiêu này thì hắn có thể khống chế bất kỳ ai nếu mọi người tập trung ở đây không phải càng nguy hiểm hơn sao?”

Số Trân : ”nếu nói vậy chúng ta ở đầy đều có thể tàn sát lẫn nhau”

Tô Na : ”đáng sợ vậy sao?”

Kim Ngân : ”chuyện quái gì thế này, bây giờ không chỉ đề phòng kẻ địch mà phải đề phòng lẫn nhau nữa sao?”

Tần Lý : ”chúng không khống chế ta để ra tay giết người chứ?”

Kim Chi : ”hoàng thượng cũng từng bị khống chế để giết tỷ tỷ, nếu lần này chúng khống chế muội thì ai sẽ bảo vệ tỷ đây?”

Đàn Phong : ”mọi người hãy bình tĩnh đừng hoang mang”

Sala : ”Số Trân là tiên gia có lẽ chúng không khống chế được khanh, Số Trân và Túc Nhi sẽ bên cạnh bảo vệ Yên Ninh lúc này, Những Người còn lại tạm thời bên ngoài bảo vệ cả ta và Kim Chi trong lúc này cũng không được ở gần Yên Ninh”

Hoài An : ”nhưng những người còn lại cũng không thể nào cứ canh chừng nhau mãi được”

Lâm Anh Tuấn : ”đúng là vấn đề đau đầu, ta có ý này”

Sala : ”cậu tính làm sao?”

Lâm Anh Tuấn : ”Số Trân Cô tới từ Quỳ Môn Hương thời điểm này hãy đưa nghĩa mẫu tới đó, ta tin với khả năng của các vị tiên gia sẽ hồi phục cho sức khỏe cho mẹ nhanh hơn”

Số Trân : ”cũng đúng, nhưng Nương Nương là phàm nhân, hiện bà ấy càng không tới được Quỳ Môn Hương”

Lâm Anh Tuấn : ”vậy ta cùng Bạch Huynh sẽ đưa bà tới Long Cung, vậy Thiên Ma cũng không dám tới Long Cung, trong thời gian này phải phiền Quốc Sư và mọi người tìm cách giải quyết”

Hòa Yên Ninh Kinh hãi không thôi: ”ta bây giờ đến người bên cạnh cũng không thể tin tưởng sao?"

Chu Nguyên Chương đi vào : ”mọi người đều tập trung ở đây à? Có chuyện gì vặy? Tai sao đồ đạc rớt hết xuống đất thể này?

Hòa Yên Ninh : ”hoàng thượng người có sao không?”

Chu Nguyên Chương : “trẫm không sao? Còn ở đây có vấn đề gì vậy?"”

Hòa Yên Ninh :" Là do thiếp bất cẩn làm rớt đồ... à, ngọc bội của thiếp. Hoài An, con lắy nó lên xem nó có bị mực dính vào không?

Hoài An :" Dạ". Rồi cúi xuống nhặt hai miếng nọc bội đưa cho Yên Ninh.

Yên Ninh :" Vết mực dính một chút rồi"

Số Trân :" Để thần lau nó cho

Chu Nguyên Chương :" Một miếng ngọc bội là hôm qua trẫm tặng nàng, còn miếng ngọc bội hình hai bông xen cùng cành này từ đâu nàng có vậy. Trông nó rất mới lại rất đẹp

Hòa Yên Ninh :" Dạ miếng ngọc bôi đó là từ nhỏ thiếp đã mang theo bên mình, thiếp không biết tại sao mình có nó.

Chu Nguyên Chương đưa hai miếng ngọc bội cho Yên Ninh :" Là vậy sao?. Đây, hai miếng ngọc của nàng nè

Hòa Yên Ninh :" Đạ tạ người"

Lâm Anh Tuấn :" Thần quên mất, để thằần dùng phép dọn mấy thứ bị rớt cho nhanh, ở đây đông người, không cần gọi người hầu

Chu Nguyên Chương :" Ừ:

Số Trân nhìn miếng ngọc Liên Hoa thấy hơi bất ngờ :" Không lẽ nương nương là chuyển thế của......"

Sala : ”hiện tại vẫn chưa có ai bị khống chế, nhưng ta nghe nói cả ông cũng bị khống chế thì bất kỳ ai ở đây cũng có khả năng, hiện tại chỉ có Số Trân và Túc nhi có tiên khí hộ thể có lẽ sẽ không sợ”

Chu Nguyên Chương : ”người đâu mau truyền Lưu Bá Ôn”

Cao Bân : ”hiện tại thì nương nương cho ta mượn lại Xá Lợi Huyền Trang”

Bạch Ngọc Đường : ”cái gì? Xá Lợi Huyền Trang, ta đi trước đây”

Hòa Yên Ninh : ”tại sao hắn lại phải bỏ đi”

Lâm Anh Tuấn : ”huynh ấy vốn là Bạch Thử Tinh cảnh giới không tới đại yêu nên sợ những vật như Xá Lợi Huyền Trang”

Cao Bân nhân lấy Xá Lợi Huyền Trang miệng niêm liên tục : ”Án Ma ni bát mê hồng -- án ma ni bát mê hồng - án ma ni bát mê hồng - an ma ni bát mê hồng” niệm liên tục nhiều lần

Phật Quang từ Xá Lợi Huyền Trang phát ra mạnh mẽ, Cao Bân Nói : ”hoàng thượng hãy cho người lập tức dựng mười tám tượng của thập bát la hán ngay khuôn viên của nơi này tạm thời mọi tà ma, sẽ không thể xâm phạm, dù có kẻ bị không chế khi bước tới đây sẽ tỉnh lại””

Chu Nguyên Chương : ”tốt, tất cả mau dời tượng phật từ phật đường tới đây càng nhanh càng tốt”

Số Trân để ta tạo thêm mà chắn : ”tiên nữ độ nhân, thần linh giáng thế hộ đạo trừ tà, đi”

thêm một màn chắn do tiên khí tạo thành,

Lưu Bá Ôn vừa tới : ”tham kiến hoàng thượng”

Chu Nguyên Chương : ”khanh biết chuyện gì đã xảy ra rồi chứ? Khanh có cách giải quyết không?”

Lưu Bá Ôn : ”hiện nơi này đã có phật quang của Xá Lợi Huyền Trang và tiên khí do Số Trân bày trân, nên an toàn của nương nương đã được đảm bảo, cái bây giờ là bày trận khắp hoàng cung” chỉ là một mình thần thì không bày được

Chu Nguyên Chương : ”khanh muốn bao nhiêu người?”

Lưu Bá Ôn: ”thần muốn bày tứ thánh thú đại trận”

Chu Nguyên Chương : ”trận pháp này có hiệu quả không?”

Lưu Bá Ôn : ”trận pháp này có tác dụng trừ tà ma trong hoàng cung tà ma không thể lộng hành”

Chu Nguyên Chương : ”khanh cần những vật gì?”

Lưu Bá Ôn : ”hiện thì tượng tứ thánh thú đã có sẵn, cái cần là người thích hợp”

Chu Nguyên Chương : ”cần những ai nói mau”

Lưu Bá Ôn : ”hoàng thượng xin hãy bình tĩnh”

Tô Na : ”Lưu Quốc Sư ngài đừng úp mở nữa được không? bọn ta nóng lòng lắm rồi”

Lưu Bá Ôn : ”cứ bình tĩnh hiện tại thì không tà ma nào xâm nhập khu vực này được”

Chu Đệ : ”được rồi mọi người bình tĩnh, Quốc sư ngài mau nói rõ biện pháp đi”

Lưu Bá Ôn :"đúng lúc Tứ Hoàng Tử có Tử Kim Chân Long Khí có thể đứng ở vị trí Thanh Long, Nữ Vương có Hỏa Hoàng Khí sẽ đứng tại vị trí Chu Tước, Trung Sơn Vương là một trong ngũ hổ tướng sẽ đứng tại vị trí Bạch Hổ, thiếu đi người đứng tại vị trí huyền vũ”

Số Trân : ”Quốc Sư người như thế nào mới thích hợp”

Lưu Bá Ôn : ”người này một là mệnh cách phù hợp hoặc là có thủy tính cực cao”

Lâm Anh Tuấn : ”đúng lúc có ta đây, Từ Nhỏ ta sinh sống ven sông, thủy tính của ta khá cao”

Lưu Bá Ôn : ”bây giờ là thiếu vật làm trận nhãn”

Tần Lý : ”cần những vật gì”

Lưu Bá Ôn : ”những vật này phải ẩn chứa năng lượng liên quan đến tứ linh”

Sala : ”hỏa hoàng châu của ta dùng được không?"

Lưu Bá Ôn : ”tốt, vị trí Chu Tước đã có vật”

Lâm Anh Tuấn : ”ta có Long châu”

Lưu Bá Ôn : ”cậu hãy đưa nó cho Thái tử, vậy trí thanh long đã có vật"

Số Trân : ”nói vậy chỉ thiếu vật liêng quan tới Bạch Hổ và Huyền Vũ”

Kim Ngân : ”trời ạ biết tìm chúng ở đâu”

Lâm Anh Tuấn : ”có thể xây một hồ nhỏ ở vị trí đó không ta có thể triệu gọi rùa tinh tới đó sinh sống”

Lưu Bá Ôn : ”rùa tinh nhưng phải theo chính đạo mới được, có thể xây một hồ nhỏ cho tương huyền vũ, ở giữa hồ”

Lâm Anh Tuấn : ”tốt, để ta lo vụ này”

Tô Na : “vậy còn Bạch Hổ”

đám người trầm mặt vì họ không có một thứ gì liên quan tới bạch hổ,

Hoài An : ”Quốc sư, có thể kích hoạt riêng từng trận trước, khi nào tìm được bảo vật liên quan tới bạch hổ, thì tiến hành đại trận được không?”

Lưu Bá Ôn : ”đành phải kết hợp từng trận nhỏ thôi”

lúc này Ngự Lâm Quân cũng mang đến tượng của Thập Bát La Hán, Tọa Lộc La Hán – Khánh Hỷ La Hán – Cử Bát La Hán – Thác Tháp La Hán – Tĩnh Tọa La Hán – Quá Giang La Hán – Kỵ Tượng La Hán – Tiếu Sư La Hán – Khai Tâm La Hán – Thám Thủ La Hán – Trầm Tư La Hán – Khoái Nhĩ La Hán – Bố Đại La Hán – Ba Tiêu La Hán – Trường Mi La Hán – Kháng Môn La Hán – Hàng Long La Hán – Phục Hổ La Hán chi đều hai bên mỗi bên 9 vị la hán, xếp đối xứng tứ phía của khu vực lấy phòng Hòa Yên Ninh làm trung tâm, bày ra La Hán Phục Ma Đại trận,

Cao Bân : ”trận đã bày xong Nương nương hãy giữ lại Xá Lợi Huyền Trang làm trận nhãn, chỉ cần ở gần nương nương thì tà ma bất xâm”

Bạch Ngọc Đường : ”cũng may mà Tứ Thánh Thú trận này không bày được, nếu không tiểu gia ta phải tạm biệt các ngươi”

Cao Bân : “Bạch Ngọc Đường lại đây để ta niêm chú cho phép ngươi ra vào nơi này”

Bạch Ngọc Đường : ”được”

Cao Bân : ”Nam mô tô rô bà da đát tha nga đá da, đát điệt tha, án tô rô tô rô bát ra tô rô bát ra tô rô ta bà ha, từ giờ ngươi không cần trốn nữa”

Bạch Ngọc Đường : ”tạ đại pháp sư”

Lưu Bá Ôn : ”hiên Tại không thể bày Tứ Thánh Thú đại trận, thôi thì bày trận nhỏ, Phía Đông bày bát tiên trân, phía bắc bày Bắc Ngũ Hành Trận, phía nam bày tam thanh trấn quỷ, phía tây thì nhờ Tô Na và Kim Ngân bày giúp Hỏa Hoàng trận”

Chu Nguyên Chương : ”Những Ai Giúp được Quôc Sư”

Số Trân : ”Bát Tiên Trận để tôi”

Kim Ngân, Tô Na : ”Hỏa Hoàng Trận để tôi”

Lưu Bá Ôn : ”vậy ta lo Tam thanh trận, còn lại phía bắc ngũ hành trận”

Từ Tuấn Kiệt : ”để ta”

Chu Nguyên Chương : ”tốt các khanh cần những gì?”

Tô Na : ”thần thì không cần gì vì có Liệt Hỏa Kỳ thì bày trận không khó”

Lưu Bá Ôn : ”thần thì cần người hỗ trợ đem tượng tam thanh tới để thần làm phép”

Số Trần : ”thần cũng vậy”

Từ Tuấn Kiệt : ”thần thì cần năm bảo vật ẩn chứa năm nguyên tố, hiện thần đã có thủy hàn châu, và hỏa liệt châu còn ba nguyên tố còn lại thần không có”

Bạch Ngọc Đường : ”huynh đệ ta có thổ linh châu, và Kim Thiền bảo đây”

Kim Chi : ”vậy đã có Kim, Thủy, Thổ Hỏa chỉ thiếu mộc”

Chu Nguyên Chương : ”không sao mộc có thể lấy từ cây cối phải không Lưu Bá Ôn”

Lưu Bá Ôn : ”không sai mộc thì không khó”

Chu Nguyên Chương : “Lập tức hỗ trợ từ Tướng quân bày trận”

Lưu Bá Ôn : ”trận nào dễ thì bày trước mau tiến hành”

Tô Na, Kim Ngân tới phía tây hoàng cung, dùng máu vận Liệt Hỏa Kỳ,

Tô Na : “Nữ Vương làm phiền cho mượn hỏa hoàng khí”

Sala : ”được khanh cứ dùng thoải mái”

Kim Ngân: ”cũng may có sẵn tượng chu tước có thể mượn nó triệu gọi hỏa hoàng thần”

Tô Na Niệm Chú : ”Liệt Hỏa liên hành, hỏa hoàng chống ác, Mượn thân chu tước, triệu gọi hỏa hoàng, Nữ nhi Hỏa Hoảng Thần cấp cách như luật lệnh đi”

Hỏa Hoàng Khí từ Sala, Kết Hợp cùng Hỏa Điểu từ Liệt hỏa Kỳ kết hợp nhập vào Thân Tượng Chu Tước, tạo nên ảo ảnh một thần hỏa điểu

Sala : ”Hỏa Hoàng thần xin mượn chân linh, bảo vệ phía tây hoàng cung đại Minh”

Tiếng chim hót vang lên thay cho câu trả lời

Tô Na : ”Phía Tây đã xong mau về”

Phía Nam Ngự Lâm Quân hỗ trợ mang tượng tam thanh tới Ngọc Thanh Nguyên Thuỷ Thiên Tôn - Thượng Thanh Linh Bảo Thiên Tôn (Thông Thiên Giáo Chủ) - Thái Thanh Đạo Đức Thiên Tôn (Thái Thượng Lão Quân)

Lưu Bá Ôn dán theo bùa tam thanh khắp hướng, niệm chú : ”Thiên linh linh địa linh linh , tả nguyện công công giáng bảo đàn , thiên thỉnh tam thanh ứng tuỳ thời , cấp cấp giá thần phù thuỷ giả dương , tà ma quỷ mị bất tương xâm , nhất nhất cá thời viễn lệ tông , mộng quỷ tinh ma tẩu thoái tán , diệt dĩ phàm phu chư thánh chúng , thời thuỳ thính lệnh ủng hộ Đại Minh Triều, thiên tuỳ cảm ứng tam thanh ứng phó cấp cấp như luật lệnh sắc !!! - tốt trận đã khởi ta cũng mau qua nơi khác hổ trợ”

tại phía Đông, Ngự Lâm Quân mang tượng bát tiên, Lữ Động Tân - Hàn Tương Tử -Thiếc Quải Lý - Hán Chung Ly - Trương Quả Lão - Lam Thái Hòa - Hà Tiên Cô - Tào Quốc Cửu

Số Trân Niệm chú : ”Cẩn thỉnh tiên quang Đào nguyên động

Đông Hải bách quận thị chân Tiên

Lý Công Thiết Quải, Hán Chung Ly

Lã Công Động Tân, Hàn Tương Tử

Tào Công Quốc Cữu, Lam Thái Hòa

Hà Công Tiên Cô, Trương Quả Lão

Công minh chính trực hiển linh thông

cấp cấp quy lai phó ngã cơ.”

niệm chú xong Số Trân nói : ”tốt bát tiên trận khởi, mau trở về”

Tại phía Nam, Lâm Anh Tuấn hỗ trợ Từ Tuần Kiệt, tạo một ao cá đưa hàn thủy châu vào, yếu tố thủy thành

Tần Lý cũng vừa tới hỗ trợ : “về hỏa nên dùng thứ gì cho thích hợp”

Lâm Anh Tuấn : ”vậy cứ làm một cái lò đốt tại đây”

Từ Tuấn Kiệt : “ý hay đúng lúc ta nhặc được cái Lư lớn”

Từ Tuấn Kiệt ném Liệt Hỏa Châu vào trong Lư, Tần Lý sử ra Huyết hỏa kiếm, yếu tố hỏa thành

Ngự Lâm Quân hỗ trợ mang cây cảnh lại nhiều hơn tất nhiên là cách lò lửa khá xa, yếu tố mộc thành

Từ Tuấn Kiệt : ”còn thổ và kim nên làm như thế nào”

Bạch Ngọc Đường : ”đơn giản cứ chôn thổ linh châu xuống, thì toàn bộ đất nơi này sẽ là thổ”

Từ Tuấn Kiệt : “vậy còn kim”

Lâm Anh Tuấn : ”sẵn có ao ở đây cứ nuôi ếch và rùa, cùng cá thì vô tình chuẩn bị trước luôn cho tứ thánh thú đại trận, giữa hộ dựng lên 9 tướng kim long bằng vàng, hồ có hoa sen, thì đặt Kim Thiền ở trên lá sen gần 9 con Kim Long”

Từ Tuấn Kiệt: ” Ý hay “

vậy là ngũ hành tụ, Từ Tuấn Kiệt niệm chú : ”Ngũ linh liệt vị , hoán trấn ngũ phương . Thủy hoàng hộ hồn , đan lão vệ hình .

Hạo linh thị phách , hắc đế nhiếp sanh . Trung ương hoàng đế , thống ngự vạn chân

Nguyên hoàng cáo hạ , u dạ khai quang . Tội tiêu bắc phủ , danh liệt nam xương .

Kim lục định tịch , ngọc tự trừ ương . Châu lăng luyện chất , phi thần thái thương .

Tam quan cửu phủ , vô cực thần hương . Phổ thụ khai độ , thượng sanh thiên đường”

Lâm Anh Tuấn : ”tốt Ngũ hành trận khởi, có thể tạm thời yên tâm rồi”

......................

mọi người tập hợp ở chỗ của Hòa Yên Ninh

Cao Bân : ”đây là chuỗi phật đeo tay, đã được ta thi pháp, hay phát cho toàn bộ người trong cung”

Lưu Bá Ôn : “ta cũng đã chuẩn bị những lá bùa chú hộ thân, hãy chia ra”

Số Trân, Lâm Anh Tuấn, Bạch Ngọc Đường: ”vậy bọn ta sẽ hỗ trợ một tay”

Chu Nguyên Chương : ”Bạch Ngọc Đường ngươi giúp trẫm giám sát toàn hoàng cung thấy gì bất thường hãy báo lại”

Bạch Ngọc Đường : ”rõ”

Hòa Yên Ninh : ”nếu cứ như vậy ta e khó mà xử lý triều chính”

Lưu Bá Ôn : ”Cao Bân Sư phụ, ngày cảm phiền ngài và Bạch Ngọc Đường quan sát xem ai có Tà Khí ám thân thì cản lại không cho vào triều”

Cao Bân : ”ý hay ta hiểu rồi”

Lâm Anh Tuấn : ”vậy, ta số Trân Cô nương cùng Túc Nhi sẽ bảo vệ nghĩa mẫu”

Hoài An : ”vậy còn ta”

Lưu Bá Ôn : ”mọi người cứ sinh hoạt bình thường nhưng nhớ cẩn thận chúng không dùng được cách này chúng sẽ bày cách khác nên hãy cẩn thận tuyệt đối”

Đàn Phong : ”thật là đủ thứ chuyện, hẳn các vị cũng mệt rồi hãy nghỉ ngơi một chút đi”

Chu Nguyên Chương : “Anh Tuấn, Tuấn Kiệt, hai ngươi đi cùng Đệ Nhi theo trẫm tìm Thiếc Tố Nhi”

Chu Đệ : ”rõ”

.......................

lúc này Thường Ngọc Thi đang bàn với thuộc hạ : ”Liên nhi, ngươi hãy bỏ thứ này vào thuốc của Đàn Phong, khiến ả sẩy thai cho ta”

Liên Nhi : ”nô tỳ không dám”

Thường Ngọc Thi : ”nếu ngươi không muốn thân nhận của ngươi chết hết thì ngoan ngoãn làm theo lời ta”

Liên nhi Khóc lóc : “dạ nô tỳ đã biết”

Thường Ngọc Thi : ”bọn chúng bảo vệ ả phế vật đó, chứ lơ là Đàn Phong”

Liên Nhi : “Thường Phi người không sợ Hắc Bạch Vô Thường tới nữa sao?”

Thường Ngọc Thi : ”hừ, ta sau khi suy nghĩ lại thì Hắc Bạch vô Thường đi bắt hồn thì bao giờ cho người ta con đường sống, rõ ràng có kẻ giả thần giả quỷ, ta sẽ không mắc bẫy nữa, ngươi lập tức kêu các pháp sư chuẩn bị, sau khi tiến hành”

Liên Nhi : ”dạ, nô tỳ biết rồi”

Liên Nhi đi tìm cách bỏ độc vào thuốc của Đàn Phong, Thường Ngọc Thi : ”HAHAHA, Đàn Phong, nha đầu thối, lần này xem ta làm sao đối phó ngươi, còn bà già Sala ta sẽ từ từ tính sổ bà”

Lúc Này con chuột truyền tin về Cho Bạch Ngọc Đường hắn cười thầm : ”con đàn bà thối, muốn gây sự, xem tiểu gia ta làm sao chơi chết ngươi”

........................

lúc này tại ma giới

Hà Như Song tạm ngừng vì có điểm không hiểu cô nghĩ : ”theo lý, huynh ấy vì ta mà đợi 5000 năm, còn vì ta bỏ đại giới hồi sinh cho mẹ và dì, ta nên đáp lại huynh ấy mới phải, bản thân ta cũng thừa hiểu, ta và quốc sư không có kết quả, có lẽ tình cảm với quốc sư ta không nên cố chấp, nếu ta không đáp lại huynh ấy, huynh ấy có thật sự vì ta mà hủy diệt chúng sinh không, có vì ta mà đối đầu với thiên đình không? Nếu huynh ấy thật sự vì ta mà làm điều đó ta có thể buông bỏ tình cảm để một lòng tu luyện không? Ôi thật là đau đầu có lẽ ta nên nói rõ với huynh ấy..... nhưng ta không muốn mẹ và dì vì điều này mà ảnh hưởng, ta nên làm sao đây?, thôi không nghĩ nữa tìm huynh ấy nói cho rõ”

Nguyệt Hoàng Tuyền lúc này đang đánh đàn ngân nga : “Bước chân nàng nhập Quỷ Môn Quan

Lệ Dương thế rơi trên nấm mộ.

Ngước linh đài thầm lặng trong đêm.

Tàn hương ấy chìm theo bóng ai.

Chén say này vì người nâng ly.

Để dĩ vãng chôn sâu đáy lòng.

Nếu cô độc là điều trót mang.

Ta vấn Thiên. Ôi sao nghiệt oan.

Giữa cơn mộng kỳ ngộ Chân Nhân.

Được khai sáng Tam Nguyên Cửu Vận Phá quy luật vượt về Thiên không.

Người năm ấy giờ đang chốn đây.

Áo loan phụng nàng mặc trên thân.

Đượm ai oán thương cho số phận.

Mắt rơi lệ nhìn về cố nhân.

Thương tiếc thay cho kiếp hồng nhan.

Ta mất nàng trong quá khứ.

Nay xuyên không tìm thấy nàng.

Bao hồi ức khi xưa tràn về nơi tâm can khi trông thấy nàng.

Hận số kiếp sao ngang trái.

Hận Cao Xanh sao đọa đày.

Nắm tay nàng cùng vượt qua sóng gió để trở về nơi chốn xa.

Nếu có kiếp sau, nàng có còn muốn ở cạnh một người như ta không ???

Nắm tay nàng, cùng vượt đi xa.

Mặc ái ố phong ba chốn này.

Khắc chân tình tạc vào xương cốt

Dù muôn kiếp trầm luân bể dâu

Đấng vương quyền hạ lệnh truy nguyên

Nhuộm sát khí dân cơ khốn cùng

Khuấy binh đao, hồng trần oán than

Vương ái si, Thương Thiên Hại Lý

Đến vương triều, tìm gặp oan gia.

Hạ nhát kiếm, chôn đi oán thù.

Quyết một lòng dẹp loan can qua.

Cùng binh biến chìm sâu lãng quên

Tiếc cho người, Đoạn Trường Tân Thanh

Độc phi tiễn vây quanh phủ thành

Máu anh hùng từng giọt rớt rơi.

Thương tiếc thay, cho đấng trượng phu.

Kiếp anh hào 1 đời hiên ngang.

Giờ ngã xuống chôn thây chốn này.

Khóc cho người vì tình duyên tan

Mà ôm lấy hoạ kia sát thân

Biết thiên điều vạn sự do duyên.

Mà cố chấp gây thêm oán nghiệp.

Lữ khách giờ chìm lạc bến mê

Gieo xót xa cho thân hồng nhan.”

Hà Như Song Nghe Tiếng đàn cũng nhận ra Nguyệt Hoàng Tuyền là một kẻ si tình cô tự hỏi : ”huynh ấy sẽ thế nào nếu ta không đáp lại huynh ấy?” cô nói : ”cung chủ, thật là một khúc hay”

Nguyệt Hoàng Tuyền : ”là nàng à? tu luyện có nghi vấn về công pháp sao?”

Hà Như Song : ”không, chỉ là ta có vài điều muốn nói với huynh”

Nguyệt Hoàng Tuyền : ”nàng nói đi”

Hà Như Song : ”thật không dám dấu hiện ta ít nhiều cũng có tình cảm với một người”

Nguyệt Hoàng Tuyền : ”thần cơ diêu toán Lưu Bá Ôn hả?”

Hà Như Song : ”không sai”

Nguyệt Hoàng Tuyền : ”ta không ngại chuyện đó, trong lòng tên Lưu Bá Ôn đó chỉ có A Tú, ta chỉ cần khiến cô ta sống lại thì nàng sẽ bỏ ngay ý định với hắn”

Hà Như Song : ”nếu ta không đáp lại mà một lòng tu thành chính quả thì sao?”

Nguyệt Hoàng Tuyền : ”tu thành chính quả? Buồn cười, đó là cách nói của phàm nhân sao? Theo nàng, cảnh giới nào gọi là tu thành chính quả, cảnh giới của ngọc hoàng thượng đế hay cảnh giới của Như Lai phật tổ, trên bọn họ còn có cảnh giới chủ hay còn gọi là sáng thế thần đó, cái gì gọi là tu thành chính quả, một quan niệm vớ vẩn”

Hà Như Song : ”ta... nếu ta không đáp lại huynh mà trở thành một vị thần tiên của thiên đình thì sao? Huynh có vì ta mà đại khai sát giới không? Có vì ta mà đối đầu thiên đình không?”

Nguyệt Hoàng Tuyền cười : ”nàng vì điều này mà không tập trung tu luyện được à?”

Hà Như Song : ”đúng vây, ta biết ta rất đường đột, và không nên nhưng ta không thể không làm cho rõ”

Nguyệt Hoàng Tuyền : ”nàng yên tâm ta sẽ không đồ sát sinh linh, vì nàng là người hiền lành ta làm thế nàng chỉ hận ta, còn thiên đình thì nhất định ta phải đập cho nó tan tành, vì bọn khốn đó không những bổng đã uyên ương người khác, còn phá hỏng tình yêu của ta, ta phải đập cho chúng không chừa một mống”

Hà Như Song : ”ta xin huynh đừng vì ta, mà đối đầu với thiên đình, huynh không phải đối thủ của họ”

Nguyệt Hoàng Tuyền : ”ta có vì nàng mà nghịch thiên, nhưng nàng lại không ủng hộ cho ta, thật chẳng có gì buồn hơn, nếu nàng đã quyết chí thì ta buồn hay không, ta sẽ làm gì thì nàng không nên biết”

Hà Như Song : ”ta....”

Nguyệt Hoàng Tuyền : ”ta có đủ mọi cách để ép nàng, thí dụ như bây giờ ta đưa nàng lên giường nàng có thể chống lại ta sao? Nhưng ta không thích ta muốn nàng cam tâm tình nguyện”

Hà Như Song : ”ta...”

Nguyệt Hoàng Tuyền : “đừng nghĩ nhiều về nó, cái thiên đình đó ta sẽ đập vì nó dám phá hỏng tình cảm của ta”

Hà Như Song : ”vậy huynh hãy giết ta đi”

Nguyệt Hoàng Tuyền : ”nàng thà chết cũng không muốn làm nương tử của ta à?”

Hà Như Song : ”ta....”

Nguyệt Hoàng Tuyền : ”nếu đã vậy ta chẳng còn lý do gì nữa, ta không miễn cưỡng nàng một mình đoạn trường vạn kiếp là đủ”

Nguyệt Hoàng Tuyền hóa thành viên ma châu nhập vào Hà Như Song, và câu hôi phi yên diệt một giọng nói vang lên : ”ta có thể vì nàng mà hủy diệt chúng sanh, đối với với thiên điều, nhưng chẳng có ý nghĩa gì nếu nàng không ủng hộ cho ta, ta không còn lý do gì mà tồn tại nữa, ta truyền toàn bộ ma lực của ta cho nàng, sẽ chẳng còn Lạc Dương, hay Nguyệt Hoàng Tuyền nào xuất hiện trước mặt nàng đâu, hãy bảo trọng”

Hà Như Song rơi nước mắt khóc như một đứa trẻ : ”Lạc Dương ca ta mất huynh một lần nữa sao?”

Châu Linh, Châu Vũ ôm lấy Như Song : ”Song nhi đừng qua đau lòng, đừng để cậu ấy hy sinh vô ích”

Hà Như Song : ”con đã sai thật rồi sao?”

Châu Linh : “tình cảm với câu ấy không có sai hay đúng chỉ có quyết định như thế nào thôi”

Hà Như Song : ”nhưng huynh ấy vì con mà dám đấu với trời, con nghĩ người đàn ông như vậy là người đàn ông mà các cô gái đều mơ, nhưng con lại đánh mất huynh ấy thêm một lần nữa, con có ngốc quá hay không?”

Châu Vũ : ”Song Nhi ta hiểu cảm giác của con, nhưng đây là sự giải thoát cho cậu ấy”

Hà Như Song : ”sự giải thoát?”

Châu Vũ: ”thay vì dể cậu ấy vạn năm cô độc vì con, vạn năm đoạn trường thì cứ để cậu ấy giải thoát khỏi thứ tình cảm ràng buộc cậu ấy”

Hà Như Song : ”con thật không đáng khiến huynh ấy phải như vậy?”

ở một không gian xa xôi

một nữ nhân : ”Thánh Chủ ngài làm vậy không thấy quá đáng chứ?”

một nam nhân : ”đây là kiếp số của Hà Như Song, rồi sẽ có một ngày ta sẽ gặp lại nàng ấy, khi nàng ấy đạt tới cảnh giới cao hơn”

Như Song có ở đây sẽ nhận ra là Tiểu Linh và Nguyệt Hoàng Tuyền

Tiểu Linh : ”nhưng theo tôi thấy cô ấy kiếp này không màn tình cảm”

Nguyệt Hoàng Tuyền : ”phải ở kiếp này cô ấy ko thuộc về ta, nhưng còn các kiếp khác, cô ấy nhất định sẽ là của ta, ta cần gì phải gấp”

Tiểu Linh : ”tại sao ngài phải bỏ đại giá, hao tổn 3 phần nguyên thần của mình để dựng nên màn kịch này”

Nguyệt Hoàng Tuyền : “hahaha, vì sao ư, vì nữ nhân mà bổn thánh nhìn trúng thì đừng hòng ai giành với ta, chỉ là để cô ấy có thể đạt tới cảnh giới có thể cùng ta song tu cùng ta vĩnh hằng thì cô ấy còn phải trải qua nhiều kiếp số hơn nữa, kiếp nạn lần này chỉ là một phần nhỏ mà thôi”

Tiểu Linh : ”vậy cô ấy phải qua bao nhiêu kiếp nữa?”

Nguyệt Hoàng Tuyền : “hahaha cái này thì ta học bọn phàm nhân, thiên cơ không thể tiếc lộ”

Bạn đang đọc Truyện Lưu Bá Ôn Phần 10. Liên Hoa Ngọc Hốt sáng tác bởi TraiTaoNho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TraiTaoNho
Thời gian
Cập nhật Kaibaseto
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.