Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tuyệt Vọng

Tiểu thuyết gốc · 5498 chữ

Từ Tuấn Kiệt, cùng Hà Lâm sau khi rời khỏi Long Cung

Hà Lâm : ”Tiểu tướng quân, huynh có gợi ý nào cho ta không?”

Từ Tuấn Kiệt : ”ý huynh là sao?”

Hà Lâm : ”ta không muốn dùng thân phật Ngũ Hoàng Tử để tới kinh thành”

Từ Tuấn Kiệt : “ra là vậy để ta nghĩ xem, ta tên Tuấn Kiệt vậy huynh là Anh Tuấn, gọi là Lâm Anh Tuấn đi”

Hà Lâm : ”Lâm Anh Tuấn, được, cái tên hay”

Từ Tuấn Kiệt : “vậy huynh dùng thân phận một hiệp khách giang hồ bạn hữu của ta”

Hà Lâm : ”tốt, quyết định vậy đi”

Từ Tuấn Kiệt : ”huynh không định nhận tổ quy tông à?”

Hà Lâm : ”ta sẽ tiếp xúc và quan sát họ trước, nếu Phụ hoàng và hoàng huynh đối sử tốt với mẹ ta, khiến ta thấy hài lòng ta sẽ nhận lại họ, Bằng không, nếu họ đối sử tệ bạc với mẹ ta làm ta bất mãn thì ta sẽ đưa bà ấy về long cung cùng ta, cả đời này ta cũng không nhận”

Từ Tuấn Kiệt : ”ra là vậy, huynh đúng là một hiếu tử có hiếu, phụng phi nương nương chắc chắn sẽ được an ủi khi có dứa con như huynh, Dù xãy ra truyện gì cũng đều hết lòng vì mẫu thân. cũng không còn sớm mau lên đường”

Lâm Anh Tuấn : ”được đi thôi”

Từ Tuấn kiệt cùng Lâm Anh Tuấn Lên đường thì trời sập tối, ghé vào nhà dân xin tá túc

chủ nhà : ”hai vị là”

Từ Tuấn Kiệt :” ta là Hàn Thương Đại Tướng Quân Từ Tuấn Kiệt, vị này là bạn hữu của ta vì lỡ đường xin vào tá túc một đêm”

Chủ Nhà :” thì ra là khách quỳ xin mời vào”

khi vào trong thấy không khí không đúng Từ Tuấn Kiệt hỏi : ”ông chủ nhà của ông xảy ra chuyện à?”

Ông chủ quỳ xuống : ”xin tướng quân làm chủ”

Từ Tuấn Kiệt đỡ ông dậy : ”lão bá có gì từ từ nói”

lúc này phu nhân cùng hai người con nhỏ cũng bước ra, ông chủ nói : ”gần đây có yêu quái lộng hành”

Lâm Anh Tuấn : ”lão bá đó là yêu quái như thế nào?”

ông chủ : ”nó là con bạch thử tinh, đang tác quái, nó luôn bảo hộ chúng tôi, nhưng đổi lại chúng tôi phải cung phụng cho nó”

Từ Tuấn Kiệt : ”có qua có lại ta thấy nó làm đúng mà”

ông chủ : ”số là chung tôi là dân nghèo lấy gì cung phụng nó, nó lại đòi thôn nữ trong làng từng năm cống nộp cho nó”

Lâm Anh Tuấn : ”nó ở đâu chúng tôi chuyên hàng yêu”

ông Chủ : “nó đêm này sẽ tới ở cái cây lớn nhất trong làng“

Lâm Tuấn Anh : ”ta đi tìm nó” nói xong câu cầm Ngư trường kiếm đi hàng yêu

Từ Tuấn Kiệt suy ngẫm : ”Bạch Thử Tinh, có vẻ thú vị ta đi theo xem”

thế Là Từ Tuấn Kiệt cùng Lâm Anh Tuấn đi hàng yêu

.........................

lúc này một luồng yêu khí xông tới, Lâm Anh Tuấn tay cầm Ngư Trường Kiếm, xông lên chém một đường

Bạch Thử Tinh hiện hình :”tên khốn ngươi là ai, dám cản đường lão tử”

Từ Tuấn Kiệt nhìn mà thốt lên : “tên này cũng ra dáng một hiếp khách giang hồ lắm”

Lâm Anh Tuấn Đọ kiếm với Bạch Thử Tinh, Lâm Anh Tuấn Xuất ra ngư trường lam nguyệt trảm, Bạch thử tinh đối lại Tích Thử vô ảnh trảm, kiếm giao nhau bất phân thắng bại

Bạch Thử Tinh :” ngươi cũng khá lợi hại, ta và ngươi không thù không oán tại sao cản đường ta”

Lâm Anh Tuấn : ”dân chúng nói ngươi làm loạn, có chuyện này không?”

Bạch Thử Tinh : ” ngươi muốn làm anh hùng à? ta cũng vì sự sinh tồn của tộc loại mới phải làm vậy”

Từ Tuấn Kiệt : ”nếu người chịu đi cùng bọn ta, thì tộc loại của ngươi ta có thể đáp ứng thức ăn cho chúng”

Bạch Thử Tinh : ”ngươi nói thật chứ?”

Lâm Anh Tuấn : ”bạn bè yêu tộc của ta cũng nhiều nếu ngươi tin tưởng thì ký khế ước với ta”

Bạch Thử Tinh : ”được khi nào cần hãy gọi ta”

Từ Tuấn Kiệt cười: ”ta thấy ngươi thân mặc bạch y phong cách hào kiệt gọi bạch thử tinh không hay, ta nghĩ ngươi nên dùng cái tên Cẩm Mao Thử”

Bạch Thử Tinh : ”Cẩm Mao Thử , cái tên hay, từ giờ ta sẽ là Cẩm Mao Thử”

Từ Tuấn kiệt : ”Cẩm Mao Thử là với Yêu Giới, khi ngươi gặp nhân tộc nên có cái tên khác”

Bạch Thử Tinh : ”vậy ta nên sử dụng cái tên gì?”

Từ Tuấn Kiệt : ”ngươi vốn là Bạch Tử tinh, nên lấy học Bạch đi, còn tên thì … à ta nhớ trong sách có viết về một hào kiệt thời Tống gọi là Cẩm Mao Thử Bạch Ngọc Đường, hay ngươi cứ dùng cái tên Bạch Ngọc Đường đi”

Bạch Thử tinh : ”Cẩm Mao Thử - Bạch Ngọc Đường, cái tên hay được từ giờ ta sẽ dùng cái tên này”

họ về nhà dân,

Từ Tuấn Kiệt : ”mọi người yên tâm yêu quái đã bị bọn ta thu phục”

Bạch Ngọc Đường hiện ra bản thể bạch thử tinh :”yên tâm ta sẽ không làm khó các ngươi nữa’

ông chủ nhà : ”xin đa tạ tướng quân’

Từ Tuấn Kiệt : ”đây là công lao của Lâm Đại hiệp”

ông chủ và người thân quay về phía Lâm Anh Tuấn : ”khấu tạ Lâm Đại hiệp”

Lâm Anh Tuấn : ”Lão Bá bá đừng khách sáo”

Từ Tuấn Kiệt : ”Bạch huynh nếu không ngại cùng bọn ta tới hoàng cung”

Bạch Ngọc Đường : ”không có vấn đề gì?”

thế là Từ Tuấn Kiệt Cũng Lâm anh Tuấn hàng phục Bạch Ngọc Đường, cùng nhau về kinh

...................

Tại phòng Hòa Yên Ninh. Hòa Yên Ninh nằm một mình trong phòng, bà nhìn xung quanh, tủi thân khóc và nghĩ " Như Song nói rất đúng, Điều gì không thuộc về mình thì mình không được cưỡng cầu. cung giống như Hoàng thượng, Năm xưa khi xảy ra truyện, người đâu có bảo vệ ta. Dù là người rất sủng ái ta, nhưng mà khi xảy ra truyện, chỉ cần có liên quan tới ta, thì người....Ta nghĩ, ta lên từ bỏ tình cảm với người, đừng lên lúng sâu vào đó, lưu luyến nó. Như Vậy thật không tốt với mình. Hiện tại tay chân mình bị phế, phải nằm bất động mấy ngày qua, gây bao phiền phức cho mọi người. Hiện nay Thiên ma loạn thế, bà tánh lầm tham mà mọi người phải cố gắng lo cho mình, tìm cách cứu chữa cho mình. Nghe sao được. Họ bỏ cômg sức ra lo cho mình, chi bằng lo cho triều đình, lo cho bá tánh và tìm càch đối phó Thiên Ma. Vậy sẽ tốt hơn. Còn mỉnh, mình không chỉ bị phế võ công mà mình lại là một phế nhân vô dụng rồi. Cho dù có chữa khỏi đi nữa thì cũng mất rất nhiều thời gian. Dù sao ta cũng lên đa tạ họ thời gian qua ở bên cạnh chăm sóc ta, bảo vệ ta"

Kim Chi tay cầm bát cháo và ly sữa nóng đi vào :" Tỷ tỷ, muội đút tỷ ăn nha"

Hòa Yên Ninh :" Muội ăn đi, tỷ rất mệt, tỷ không muốn ăn đâu"

Kim Chi : Tỷ cố gắng ăn một chút đi, tỷ không ăn thì làm sao uống thuốc. bọn muội làm sao giao phó với Hoàng thượng và Đệ nhi

Hòa Yên Ninh khóc :" Muội đừng nói với Hoàng thượng được không?. Quốc gia đại sự còn nhiều. Sao mọi người có thể để Hoàng thượng và Đệ nhi lo lắng cho ta mãi được chứ. muội muốn ta trở thành tội nhân sao?"

Kim Chi : "Tỷ tỷ à. tỷ đang nghĩ gì vậy"

Hòa Yên Ninh gượng giọng quát :" Ra ngoài đi. Muội hãy mặc kệ tên phế nhân vô dụng như ta đi

Kim Chi : Tỷ

Hòa Yên Ninh quay mặt vào trong :" Không có gì, tỷ muốn nghủ thôi". Nói xong bà nhắm mắt lại

..............

lúc này tại dịch quán,

Thiếc Tố Nhi liên lạc với Thiên Ma

Thiên Ma : ”người tìm bổn tọa có việc gì?”

Thiếc Tố Nhi :” ta muốn mượn một ít ma khí của ngài”

Thiên Ma : ”hiểu rồi ngươi cũng thông minh lắm, đây cứ lấy mà dùng”

Thiếc Tố Nhi : ”đa tạ Thiên Ma Đại nhân”

Thiết Tố Nhi nghĩ: “mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng rồi

.................

tại quốc sư phủ

Hà Như Song :”quốc sư, huynh có rãnh không?”

Lưu Bá Ôn : ”ta vẫn đang tính đường điều tra”

Hà Như Song : ”điều Tra về Hoàng hậu nương nương à?”

Lưu Bá Ôn : ”phải chỉ có thể âm thầm không thể công khai”

Hà Như Song : ”quẻ này là ...”

Lưu Bá Ôn : ”Chữ Bạch. Cộng thêm khi Hòa nương nương bị giam trong Càn Khôn động thì bị Tiêu dương, thất công chúa và một ma nữ với hình dáng hoàng hậu nương nương hành hạ Hòa nương nương. Cho lên ý quẻ tượng này có thể cho thấy nó đang ám chỉ hoàng hậu nương nương”

Hà Như Song : ”Bạch. ý quẻ này ghép lại là.... Bạch ma nữ

Lưu Bá Ôn : “Bạch ma nữ.....nhưng có khả năng này sao? cái tên Bạch ma nữ, ta chưa nghe qua bao giờ, khi còn ở núi Côn Luôn. sư phụ chưa kể cho ta nghe qua về nhân vật này. Bạch ma nữ....... Haizzz. ta nghĩ có khi nào kẻ địch sử dụng hình dáng Hoàng hậu nương nương tra tấn Hòa Nương Nươn không?, vậy nếu Hòa Nương Nương ôm thù giữa hai người xảy ra tranh đấu, ai là kẻ gặp họa”

Hà Như Song : ”hoàng thượng?”

Lưu Bá Ôn : ”phải. chiêu này vô cùng thâm độc, hắn muốn ly dán, khiến cho mọi người nghi ngờ, hoặc không thể ngờ Bạch ma nữ là mã hoàng hậu, vậy muội nghĩ nếu hoàng hậu nương nương có chuyện hoàng thượng sẽ thế nào?”

Hà Như Song : ”muội không biết”

Lưu Bá Ôn : ”hoàng thượng là người trọng tình trọng nghĩa, đầu tiên hại Hòa Nương Nương, khiến hoàng thượng đau lòng, và cũng mất đi một cao thủ bên cạnh hoàng thượng, kế đến là hoàng hậu nương nương, nếu kết quả điều tra ra là hoàng hậu nương nương thật sự là Bạch ma nữ chuyển thế thì hoàng thượng rất có thể sẽ trị tội bà ấy sau đó giết chết hung thủ”

Hà Như Song : ”ý huynh là,”

Lưu Bá Ôn : ”hiện mọi nghi điểm đều bất lợi cho hoàng hậu nương nương, nên nếu không thể minh oan cho hoàng hậu nương nương, hoàng thượng có thể sẽ sốc và chọn chết cùng bà ấy”

Hà Như Song : ”nói như vậy, chúng muốn dùng chiêu thức thâm độc này khiến hoàng thượng phải tự sát”

Lưu Bá Ôn : ”rất có khả năng này - nếu những gì Hòa Nương Nương nói là thật thì...”

Hà Như Song : ”thì có kẻ đã giả làm hoàng hậu nương nương, và hoàng hậu nương nương thật sự là Bạch Ma Nữ chuyển thế.”

Lưu Bá Ôn : ”ta hy vọng là hoàng hậu nương nương không phải là Bạch Ma Nữ. Ta sẽ tìm tư liệu liên quan tới Bạch ma nữ để tra cứu”

......................

sáng hôm sau tại Thiếu Lâm Tự

Cao Bân đang lo sốt vó thì có tiếng thông báo : ”a di đà phật, đại pháp sư có tin tốt”

Cao Bân : ”a di đà phật, là tin gì?”

Vị hoà thượng : ”đã tìm được công pháp Thần Chiếu Kinh”

Cao Bân :"Thật Sao còn Kim hồi bình có tin tức gì không?”

Vị hòa thượng : ”vẫn chưa có mạnh mối”

Cao Bân : ”được mau ra xem”

Lạc Sinh : ”Lạc Sinh Tiên Gia Sơn tham kiến Đại pháp sư ”

Cao Bân : ”a di đà phật, thí chủ đừng khách sáo, cậu tìm được công pháp thần chiếu kinh rồi à”

Lạc Sinh : ”không sai, đây chính là Thần Chiếu Kinh”

Cao Bân cười lớn : ”cảm tạ phật tổ, Hòa Nương Nương được cứu rồi, đa tạ thí chủ”

Lạc Sinh :” không có chi, tại hạ cũng biết hàng yêu phục ma nếu Pháp sư cần tới hãy gọi tại hạ”

Cao Bân : ”nếu vậy cậu hãy giúp bọn ta hàng đám thây ma đang làm khổ dân chúng”

Lạc Sinh : ”không thành vấn đề”

Cao Bân : ”cảm phiền phương trượng, báo lại các anh hùng thiên hạ, Thần Chiếu Kinh đã tìm được, khi nào tìm được Kim Hồi Bình thì hãy mang nó tới Hoàng Giác Tự”

Không Tính : ”bần tăng đã rõ”

Cao Bân : ”Lạc Sinh cậu hãy cầm tới giấy này của ta đi lãnh thưởng”

Lạc Sinh : ”được tôi sẽ tam giữ, xin cáo từ”

Cao Bân : ”không Tính Phương Trượng, làm phiền đã lâu ta cũng phải về báo tin mừng cho Hoàng Thương, cứu người như cứu hỏa”

Không Tính : ”a di đà phật, để tôi tiễn pháp sư”

Cao Bân : ”a di đà phật, cảm tạ phương trượng"

Không Trí :” pháp sư, đã chuẩn bị ngựa và bánh chay cho ngài lên đường bảo trọng”

Cao Bân : ”a di đà phật, đa tạ đại sư, bần tăng cáo từ”

các hòa thượng thiếu lâm : ”a di đà phật, pháp sư thượng lộ bình an”

thế là Cao Bân Với tâm pháp thần chiếu kinh phi ngựa về Kinh

---------------

nhóm Từ Tuấn Kiệt trên đường về kinh

Bạch Ngọc Đường : ”Lâm huynh, rốt cuộc huynh là ai, tai sao ta cảm nhận được trên người huynh có long khí tiên khí và cả yêu khí”

Lâm Anh Tuấn : “không giấu gì huynh tên thật của Ta Là Hà Lâm, Ngũ Hoàng Tử Của Đại Minh, từ nhỏ được một hà bá sông cửu long nuôi nấng, lại chơi với hải yêu, nên trên người ta, có Long Khí, Tiên Khí và cả Yêu Khí”

Bạch Ngọc Đường : ”nếu vậy tại sao huynh phải dùng thân phận giả?”

Lâm Anh Tuấn : ”vì một số lý do cá nhân không tiện cho huynh biết, mong huynh giữ bí mật giùm ta”

Bạch Ngọc Đường : ”ta hiểu rồi”

Từ Tuấn Kiệt : ”đúng rồi Bạch Huynh đã có ý chung nhân chưa?”

Bạch Ngọc Đường : ”huynh hỏi làm gì?”

Từ Tuấn Kiệt : ”nếu huynh không có bọn ta sẽ vui còn nếu huynh có rồi bọn ta sẽ tủi thân”

Bạch Ngọc Đường nhìn hai tên này như biến thái : ”đừng nói là hai huynh thích nam nhi nhé”

Từ Tuấn Kiệt súyt té đập đầu : ”không phải, huynh hiểu lầm vì bọn ta cũng độc thân”

Bạch Ngọc Đường : ”ra vậy làm ta hú hồn, cứ tưởng ta phải hy sinh tấm thân Chuột Trong trắng này của ta rồi chứ”

Từ Tuấn Kiệt, Lâm Anh Tuấn ôm bụng cười : ”huynh nói cái gì? Tấm thân chuột trong trắng HAHAHAHA”

Bạch Ngọc Đường : ”hai người cười cái gì, ta là chuột dĩ nhiên là tâm thân chuột ròi”

Từ Tuấn Kiệt, Lâm Anh Tuấn : ”HAHAHAHA , xin lỗi xin lỗi bọn ta không nhịn được”

Lâm Anh Tuấn : ”huynh có chắc chưa có tìm cô chuột cái nào chứ?”

Bạch Ngọc Đường : ”tại sao huynh hỏi kỹ vậy, huynh muốn tìm tộc loại của ta để giao phối à?”

Từ Tuấn Kiệt thấy Lâm Anh Tuấn Bị phản pháo, ôm bung cười to :”HAHAHAHA”

Lâm Anh Tuấn : ”huynh cười cái gì?”

Bạch Ngọc Đường : ”theo đặc tính giống loài của ta sinh sản rất nhanh nên ta không cần phải lo nghĩ nhiều về nó nhưng hai huynh nếu không tìm cô nương nào ta cảm thấy lo lắng đến khả năng duy trì nòi giống của hai huynh đó"

Từ Tuần Kiệt cả Lâm Anh Tuấn trừng mắt: ”này con chuột kia có tin bọn ta đem tộc loại của huynh nướng ăn không hả?”

Bạch Ngọc Đường cười : ”sao thế hai huynh ở khoảng này không được ổn à?”

Từ Tuấn Kiệt, Lâm Tuấn Anh : “khả năng duy trì nòi giống của bọn ta không có vấn đề nhé”

Bạch Ngọc Đường cười :”thế sao ta không thấy một bóng hồng nhan nào bên cạnh hai huynh? lạ ghê”

Lâm Tuấn Anh : ”đó là do ta tập trung tu luyện nên chưa có thời gian để dành cho chuyện đó, nhưng còn Từ Huynh thì ta không biết”

Từ Tuấn Kiệt : ”ta chỉ là chưa gặp cô nương nào vừa ý”

Bạch Ngọc Đường : ”chứ không phải hai huynh tệ tới mức không cô nương nào thèm à?

Lâm Tuấn Anh : ”con chuột kia, huynh muốn đánh nhau phải không?”

Từ Tuấn Kiệt : ”phải đó huynh muốn đánh nhau không hai bọn chấp một mình huynh”

Bạch Ngọc Đường : ”cái gì? Hai người chấp một mình ta, ta sợ quá đi”

Lâm Tuấn Anh : ”thế nào huynh không phục à, vậy cùng hai ta giao thủ một hồi”

Bạch Ngọc Đương : ”haha, ỷ nhiều ép ít à, tưởng ta sợ hai huynh sao? Ngon thì tới đây”

Từ Tuấn Kiệt : ”bọn ta liên thủ đánh chết cả rồng, bây giờ chẵng lẽ lại để thua con chuột”

Bạch Ngọc Đường khinh bỉ : ”nói nghe oai phong nhỉ, đến con chuột mà hai người cũng phải liên thủ”

Từ Tuấn Kiệt : ”haha, này Lâm huynh chúng ta bị con chuột này xem thường kìa”

Lâm Tuấn Anh : ”được thôi để một mình ta chơi với huynh”

Bạch Ngọc Đường : ”được lắm tới đây"

Lâm Tuấn Anh xuất ra Ngư Trường Kiếm : ”xem chiêu của ta, Vạn Kiếm Thủy Long Trảm” hàng vạn thanh kiếm bay quanh con thủy long tấn công Bạch Ngọc Đường

Bạch Ngọc Đường lần này dùng Hắc Trảo,: ”cũng có chút bãn lãnh đó xem chiêu, Vạn Thử huyết Trảo” hàng vạn con chuột hình thành huyết trảo phản công

Thủy long và huyết trảo, vạn kiếm và vạn thử, tương tranh bất phân thắng bại

Từ Tuấn Kiệt : ”huynh đệ nhường cho ta"

Lâm Anh Tuấn : ”không được, nếu huynh lên hắn lại bảo chúng ta liên thủ bắt nạt một con chuột”

Từ Tuấn Kiệt : ”nói cũng phải vậy ta đành đợi cơ hội khác vậy”

Bạch Ngọc Đường : ”huynh chỉ có chút bãn lãnh đó thôi sao, ta còn chưa dùng hết toàn lực đó"

Lâm Anh Tuấn : ”đã vậy ta sẽ cho huynh biết tay - Biến”

Lâm Anh Tuấn Biến thành một con mèo to lớn, Bạch Ngọc Đường : ”huynh tưởng biến thành mèo là ta sợ huynh sao”

Lâm Anh Tuấn : ”cũng phải ha, dạo gần đây ta thấy chuột rượt mèo rồi - Biến”

Lâm Anh Tuấn lại biến thành Con Cự Mãng : ”lần này huynh sợ chưa”

Bạch Ngọc Đường : ”tưởng ta sợ sao”

Cự Mãng Lâm Anh Tuấn há to mồm muốn ăn, Bạch Ngọc Đường lập tức thi triển độn thổ

Cự Mãng dùng đuôi đập mạnh xuống mặt đất, gây chấn động, Bạch Ngọc Đường đành phải ra khỏi mặt đất : ”trời ơi chóng mặt quá”

cái Đuôi cự Mãng quấn lấy Bạch Ngọc Đường, hắn mở mắt ra một đôi mắt mãng xà đang nhìn hắn, bản năng loài Chuột lần này khiến Bạch Ngọc Đường phải nhận thua

Bạch Ngọc Đường : ”đồ ăn gian’

Lâm Anh Tuấn : ”ăn gian hồi nào? Biến hình là một trong những bãn lãnh của ta mà, ta dùng bãn lãnh để thắng à”

Bạch Ngọc Đường: ”hừ, bắt nạt một con chuột còn cho mình hay”

Lâm Anh Tuấn : ”biết sao được, nó là con chuột tinh”

Từ Tuấn Kiệt : ”sao hả, bây giờ huynh còn nghi ngờ khả năng của bọn ta nữa không?”

Bạch Ngọc Đường : ”ừ hai huynh lợi hại”

Từ Tuấn Kiệt : ”biết thế thì tốt, đừng trêu tức bọn ta”

....................

tại Phủ Chu Đệ

Chu Đệ hiện đang thượng triều,

Khai Phong Phủ Bạch Ngọc Kiệt : ”bẩm thái tử, gần đây các anh hùng hào kiệt đang ra sức hỗ trợ chúng ta tiêu diệt bọn thây ma”

Chu Đệ : ”rất tốt, hãy âm thầm hỗ trợ cho họ, cố gắng xóa đi thành kiến đối với Triều Đình của người Giang hồ, ta rất hy vong những hào kiệt như Tử Vũ Thúc chịu góp sức cho Triều Đình”

Bạch Ngọc Kiệt : ”vi thần đã rõ”

Từ Đạt : ”thái Tử, tin từ Biên Giới, Dương Bảo Bảo của Bắc Nguyên, nhiều lần tấn công biên ải ta, tình hình khá nguy cấp”

Chu Đệ : ”Dương Bảo Bảo là mãnh tướng duy nhất của phe địch mà Phụ Hoàng kính phục”

Từ Đạt : ”không sai, Dương Bảo Bảo Dũng mãnh vô song, ít có đối thủ”

Chu Đệ : ”với kinh nghiệm của Trung Sơn Vương, theo ngài nên xử lý như thế nào?”

Từ Đạt : ”ta nghĩ, nên Phái Đặng Dũ ra biên ải, và Để La Chương dẫn theo Từ Gia Quân tiến thẳng tới Biên Giới Bắc Nguyên”

Chu Đệ : ”được chuyện này Trung Sơn Vương hãy toàn quyền giải quyết”

Từ Đạt : ”vi thần đã rõ”

Chu Đệ : ”Đại Việt, Phù Tang, Cao Li, Thổ Phồn có động tĩnh gì uy hiếp tới Đại Minh Ta không”

Từ Đạt : ”Phù Tang thì luôn có ý xâm lược chúng ta, Thần đã Phái Thủy Sư Quân Đội tới Biên Giới với Phù Tang Phòng chúng xâm lược, Cao Li, Thổ Phồn Thì không có động thái, Còn Đại Việt chỉ cần chúng ta không chủ động chọc ghẹo họ thì họ sẽ không đối đầu với chúng ta”

Chu Đệ : ”tình hình Nữ Nhi Quốc thế nào nếu cần ngài hãy cho người hỗ trợ”

Từ Đạt : ”vi thần đã biết”

Chu Đệ : ”còn chuyện Thì tấu Không có bãi triều”

.....................

Lưu Bá Ôn và Hà Như Song đang nghiêm cứu,

Hà Như Song : ”quốc sư, có tính ra là nên điều tra từ đâu không?”

Lưu Bá Ôn : ”không nên gấp, sẽ loạn tình thế, hiện tại nên tùy cơ ứng biến”

------------

Số Trân đang huấn luyện cho Tiểu Hoàng Tử,

Số Trân : ”Long Tử con đã tiến bộ nhiều, nhưng nay ta muốn con hãy thử luyện với món binh khí khác”

Tiểu Hoàng Tử : ”nghĩa mẫu muốn con luyện món binh khí nào”

Số Trân : ”vòng càn Khôn con đã thành thạo, bây giờ hãy thử phi thiên Trảo xem”

Tiểu Hoàng Tử cầm Phi thiên Trảo, nó là một chiếc vòng đầy gai nhọn nhìn rất giống Suriken của Ninja, và Tiểu hoàng tử tập luyện phi thiên trảo

Số Trân : ”con quả nhiên là kỳ tài, học nhanh lắm”

Tiểu Hoàng Tử : ”thật không nghĩa mẫu”

-------------

Tần Lý theo lênh của Sala, dạy kiếm pháp cho Tô Na, và Kim Ngân

Tần Lý : ”trong này có Ngọc Nữ kiếm pháp, nga mi kiếm pháp, đêu là kiếm pháp cho phái nữ, hai người hãy theo nó mà tu luyện”

Tô Na : ”ta cảm thấy dùng kiếm không phát huy khả năng của ta, chàng có gợi ý nào cho ta không?”

Tần Lý : ”vậy muội cứ dùng liệt hỏa kỳ, để Kim Ngân luyện được rồi”

Tô Na lắc đầu : ”ta không muốn cứ phải dựa vào Liệt Hỏa Kỳ”

Chu Nguyên Chương đi ngang nghe được : ”vậy Tô Na ngươi hãy thử Dùng Chùy xem”

Tô Na : ”dùng Chùy?”

Chu Nguyên Chương : ”đây là Lang Nha chùy, có cán đủ dài và đầu sắt đầy gại nhọn rất uy lưc tuy không quý như Tử Kim Chùy của Nhạc phong nhưng chùy không phân thắng bại, hơn thua là ở kẻ sử dụng, ta thấy ngươi to khỏe, dùng chùy sẽ thích hợp”

Tô Na cầm lấy Lang Nha Trùy, vung thử mấy cái, cảm thấy đánh rất sảng khoái : ”thật sảng khoái, đa tạ hoàng thượng”

Chu Nguyên Chương : ”Kim Ngân khanh hãy đấu với Tô Na xem”

Kim Ngân tay cầm kiếm, xử ra thất tinh liên hoàng kiếm nhưng bị một Trùy của Tô Na Đánh gãy kiếm

Tô Na : ”lợi hại vậy sao? Ta thích rồi đó”

Kim Ngân : ”bảo kiếm của muội”

Chu Nguyên Chương : ”Kim Ngân sở trường của Khanh là gì ta thấy Khanh xuất kiếm có phần không tinh thuần, luôn cảm thấy Khanh bị gò bó”

Kim Ngân : ”thần luôn cảm thấy tuy binh khí nào mình cũng dùng được, nhưng không cách nào phát huy tối đa khả năng được”

Chu Nguyên Chương : ”vậy ta có chiếc ô, tặng cho ngươi”

Kim Ngân : ”chiếc ô?”

Chu Nguyên Chương : ”ngươi chớ xem thường Chiếc Ô này, cán của nó bên trong là kiếm, nếu ngươi không rút võ ra, nó có thu ngắn kéo dài, làm thương làm côn đều được, thậm chí là khúc côn, còn về tán ô, mỗi nhánh đều ẩn chứa lưỡi kiếm, và mặt trong làm từ Kim loại dẻo, nên có thể làm lá chắn, dù ngươi mở ô hay không nó đều là vũ khí có thể sử dụng, nếu ngươi đủ thể lực giữa cán ô và tán ô có sợi xích ngươi có thể quay nó xung quanh, kẻ thù sẽ khó tiếp cận ngươi”

Kim Ngân thích thú: ”chiếc ô này tên nó là gì”

Chu Nguyên Chương : ”tương truyền vua của pháp bảo, Lộng thất Bảo la vốn là chiếc ô của Phật Tổ Như Lai, nên ta nghĩ đặt chiếc ô này là Kim Ngân bảo la đi”

Kim Ngân Thích Thú : ”Kim Ngân bảo La, thần rất thích, đa tạ Hoàng Thượng”

Chu Nguyên Chương : ”bây giờ hai khanh hãy làm quen với vũ khí, nếu cảm thấy hài lòng thì tìm ta, ta sẽ đưa tâm pháp tu luyện cho hai khanh”

Kim Ngân, Tô Na : ”dạ Hoàng Thượng”

Chu Nguyên Chương : ”Tần Lý trẫm có một nhiệm vụ muốn giao cho ngươi”

Tần Lý : ”hoàng Thượng muốn thần làm gì?”

Chu Nguyên Chương : ”hiện ngươi tạm thời dừng tu luyện hãy tăng cường bảo vệ cho Yên Ninh và Sala Nữ Vương”

Tần Lý :”thần đã hiểu"

Chu Nguyên Chương : ”trẫm tin tưởng ở khanh”

Tần Lý rơi nước mắt: ”tạ hoàng thượng đã tin tưởng”

Chu Nguyên Chương : ”ơ kìa, sao ngươi lại khóc?”

Tần Lý Lau nước mắt : ”xin lỗi thần đã thất lễ, tại vì thần quá xúc động”

Chu Nguyên Chương : ”Xúc Động?”

Tần Lý : ”khi ở nữ nhi quốc, chế độ nữ Quyền, nam nhi nữ nhi quốc không khác nữ nhi của Đại Minh, nên trước kia thần luôn là kẻ vô dụng, bây giờ được người khác tin tưởng vào khả năng của thần, thần thật sự không làm chủ được sự vui mừng này”

Chu Nguyên Chương : ”ra là vậy, ngươi bây giờ đã là cao Thủ rồi, hãy tự tin lên”

Tần Lý : ”thần đã biết, tạ hoàng thượng đã khích lệ"

Chu Nguyên Chương nghĩ : ”koi bộ ta phải ngồi lại ngai vàng một thời gian để cho Đệ Nhi có thời gian tu luyện”

.................

bên cạnh Hòa Yên Ninh lúc này là Đàn Phong, Kim Chi và Sala

Sala : ”Phong Nhi, Yên Ninh sao rồi?”

Đàn Phong : ”thái y đã chẩn đoán do bị thương quá nặng nên gây sốt”

Đàm Phong : "Để phụ hoàng và Chu Đệ biết được, họ sẽ rất lo lắng"

Sala : "Lát nữa ông thông gia tới đây. ta không biết lên nói sao nữa"

Kim Chi trườm khăn nóng lau cho Hòa Yên Ninh : ”tỷ tỷ bị sốt cao, từ sáng tới giờ tỷ ấy không chiu ăn gì cả, làm sao mà uống thuốc được. Tỷ tỷ, tỷ mau khỏe lại đi mà”

Đàm Phong : "Mẹ nằm giữ nguyên tư thế như vậy tới bốn ngày liền rồi. Người khỏe mạnh còn nhức mỏi không chịu nổi, huống hồ là người bệnh. Hay là chúng ta thay đổi tư thế nằm cho mẹ, hay là đỡ mẹ ngồi lên"

Kim Chi : "Đúng là rất khó chịu nhưng Lưu quốc sư và thái y nói. trong mấy ngày này không thể di chuyển tư thế hoặc ngồi lên vì nó ảnh hưởng tới khớp lưng và xương tay"

Sala : "Đúng là khổ thân cho Yên Ninh. Kẻ nào mà tàn ác vậy, hành hạ muội ấy ra nông nỗi này. hắn đúng là muốn chống đối Hoàng thượng và Nữ Nhi Quốc ta"

Kim Chi : "Thời gian tỷ tỷ bị bệnh, được Hoàng thượng và nhiều người quan tâm tới vậy, tỷ ấy chắc chắn rất vui. Ngay cả Ta cũng thấy được an ủi. Thiên Hậu nương nương, xin người mở lòng từ bi, cứu giúp tỷ ấy. Lão thái quân, Cha. Hai người trên trời có linh thiệng, xin hãy phù hộ cho tỷ tỷ"

Sala : ”dù có xá lợi huyền trang hộ thân nhưng vẫn chỉ bảo vệ được thần trí, còn cơ thể bị tàn phá nặng quá, e là chỉ có đại la thần tiên mới cứu nổi”

Kim Chi khóc: ”tôi tin là tỷ tỷ sẽ không sao, sẽ bình phục thôi”

Đàn Phong ôm Kim Chi : ”dì à đừng khóc, sẽ ổn thôi, Thiên Hậu Nương nương sẽ bảo vệ cho mẹ"

Sala : ”để ta dùng Hỏa Hoàng Khí đưa vào cơ thể bà ấy xem sao?”

Kim Chi : ”liệu có được không?”

Sala : ”truyền thuyết hỏa hoàng tái sinh, Đàn tuyết cũng đã bị hỏa thiêu, và nhờ hỏa hoàng khí và tâm kiếm mà tái sinh”

Đàn Phong : ”đúng rồi hỏa hoàng tái sinh, tại sao con quên mất điều này?”

Kim Chi : ”nhưng mà tỷ tỷ không phải người của nữ Nhi Quốc, làm sao mà hỏa hoàng tái sinh được?”

Sala : ”ta chỉ đành thử xem Hỏa Hoàng Khí có giúp được cho bà ấy không”

Đàn Phong : ”con sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hay là thôi đi”

Sala: ”nhìn bà ấy bị hành hạ như thế này ta không nhẫn tâm”

Kim Chi : ”đành thử vậy”

Sala niệm chú : ”nữ nhi quốc lập, hỏa hoàng thần lấy lửa làm chính, hỏa hoàng tái sinh đi”

Sala truyền hỏa hoàng khí vào Hòa Yên Ninh, cơ thể bà giảm sốt đi nhưng không hế có dấu hiệu lành lại, Đàn Phong thấy được chút hiệu quả, lập tức hỗ trợ : ”nữ nhi quốc lập, hỏa hoàng thần lấy lửa làm chính, hỏa hoàng tái sinh đi”

Kim Chi : ”có chút tiến triển rồi, nhưng không có chuyển biến gì đáng kể”

Sala, Đàn Phong thở gấp : ”koi bộ là do Hỏa Hoàng Khí của chúng ta không đủ mạnh”

Đàn Phong lúc này ngất đi, Sala vội đỡ : ”Phong nhi” Bà bắc mạch Đàn Phong biết do cô kiệt sức

Kim Chi : ”nữ vương người cũng mệt rồi để tôi” Kim Chi Dìu Đàn Phong Về Phòng Nghỉ

Sala ngồi xuống nghỉ ngơi : ”ta không nghĩ hỏa hoàng khí lại có tác dụng chỉ tiếc là chúng ta không đủ lượng cần thiết". Bà tự rót một ly nước rồi uống. Bà giật mình :" À phải. sao ta lại không nghĩ ra. Giờ Yên Ninh không chịu ăn, vậy thì để tiểu long tử ra tay. Có nó dỗ Yên Ninh, làm trò cho muội ấy, chắc chắn muội ấy sẽ ăn.... Ừ, cứ quyết định vậy đi haha"

Bạn đang đọc Truyện Lưu Bá Ôn Phần 10. Liên Hoa Ngọc Hốt sáng tác bởi TraiTaoNho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TraiTaoNho
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.