Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Truy tìm – Chương 7.3

Phiên bản Dịch · 509 chữ

… ting…tinh…soạt…soạt…

Cái bàn đột nhiên chuyển động lộ ra 1 đường hầm sâu xuống lòng đất

Tôi bước xuống từng bậc, từng bậc, nền đá lạnh ngắt dưới chân truyền lên cảm giác lạnh lẽo, hồi hộp…bước thêm ít bước nữa là một cánh cửa chắn ngang . ” có nên mở ra hay không ??? ” lí trí tôi đang đấu tranh rất gay ngắt nhưng trí tò mò đã thắng, tôi xoay nắm cửa bước vào

Cánh cửa vừa mở ra, ánh sáng tràn ngập làm mắt tôi phải mất một lúc mới thích nghi được

wao…ở trong này là những phát minh, sáng tạo của anh. đầu tiên là dàn súng với những cây súng đủ loại lớn có, nhỏ có, xem chú thích thì đây hầu hết là những khẩu súng gây mê, còn có cả những cây kim tẩm thuốc mê nữa, còn có đạn, bom , hạt nhân, ….

Vào sâu hơn một chút là những phát minh sinh học, tuy nhiên tôi chẳng thể hiểu những gì mà anh ấy viết cả. những bằng khen, huy chương được treo lên đầy rẫy ở gian tiếp theo cùng vô số những trang thiết bị hiện đại nhất thế giới, gian tiếp theo là gian làm việc của anh ấy, nơi đó có 1 chiếc bàn to lớn, giấy tờ bay lung tóe vung vãi đầy dưới đất và sàn nhà. bên cạnh bàn là 2 cái tủ gỗ lớn. tôi tò mò lại xem

một tủ đựng những tấm hình của anh chụp chung với cả gia đình và Phương Nhi, một vài tấm ảnh của tôi không biết anh đã chụp được khi nào, tôi đưa tay cần những tấm ảnh đó lên, từ sau bức ảnh rơi ra một sợi dây chuyền được làm rất tinh xảo, mặt dây chuyền khéo léo khắc 2 chữ Hoàng Ngọc rất nhỏ nằm gọn trong 1 hình ngôi sao sáu cánh. sợi dây không phải làm từ vàng hay bạc mà là một chất liệu gì đó rất đặc biệt có lẽ lại do anh mới hát minh ra, nó luôn phát ra một thứ ánh sáng nào đó rất dịu nhẹ nhưng cũng thật huy hoàng, cái khóa của sợi dây cũng thật đặc biệt, mỗi đầu khóa là 1 hình nàng tiên cá đang cong đuôi lên ngoắc vào nhau, hình ảnh này có lẽ là cung hoàng đạo của tôi vì tôi thuộc cung song nghư mà. Tôi nhẹ nhàng đeo vào cổ,cảm nhận hơi ấm từ nó tỏa ra, thật ấm áp như anh vậy, tôi sẽ giữ nó, luôn đem nó đi theo mình

Một tủ còn lại là những tài liệu rất quan trọng về công ty của ba, đọc xong tôi mới hiểu vì sao anh lại nhờ tôi đi học giúp anh như thế chứ

Tiii lặng lẽ bước ra phòng sách, trở về phong mình, tay nắm chặt sợi dây không rời, nhìn thấy nó, tôi lại thấy nhớ anh vô cùng, ” nhớ quá”

Bạn đang đọc Truy tìm của Trần Thị Lý
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.