Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huyết Khế

Tiểu thuyết gốc · 1490 chữ

Đây chẳng phải là điều mà Vũ Lam trông đợi lâu sao, nhưng dường như với hoàn cảnh hiện tại thì có chút không thích hợp. Hơn nữa hơn ai khác hắn hiểu lý do vì sao bản thân lại không thể tu luyện, trước đây phụ thân hắn đã nói cho hắn rất nhiều lần. Thất hồn khuyết thiếu, không thể dẫn khí tu đạo được. Hơn nữa hắn cũng không tin trên đời này có miếng bánh nào tự dưng rớt trúng đầu mình cả.

-Ngươi nói đi! Làm sao ta có thể tin tưởng ngươi.

Vũ Lam bình tĩnh nói, giọng điệu không nhanh, không chậm muốn thăm dò ý đồ của đối phương rốt cục là gì.

- Nơi ngươi đang đứng hiện tại chính là không gian trong băng hỏa liên và cũng chính ngươi vừa nãy đã trích huyết nhận chủ với đóa băng hỏa liên này.

Nói tới đây Quỷ Nhà lại không ngừng buồn bã, công sức hắn vất vả bỏ ra cư nhiên lại bị tiểu tử này hứng mất tay trên. Băng hỏa liên tới tay hắn còn chưa kịp trích huyết nhận vật thì đã bị đám tu sĩ thối quần công vây đánh dẫn tới tự bạo.

-Ngươi sở dĩ không thể tu luyện, chủ yếu là vì thần hồn khuyết thiếu, linh khí thiên địa khó có thể tụ lại nơi đan điền được kích phát kỳ kinh bát mạch. Vừa vặn ta cũng chỉ là một tàn hồn có thể thay thế đạo linh hồn khuyết thiếu của ngươi giúp ngươi có thế tu luyện.

Quỷ Nha tựa tiếu phi tiếu cười nói nhưng cũng không quên quan sát nhất cử nhất động của tiểu tử này.

-Đương nhiên ta cũng có điều kiện. thứ nhất ngươi thụ pháp của ta phải tôn ta làm sư, thứ hai phải giúp ta kiếm được một kiện thân thể hảo tốt.

Về điều này Quỷ Nha đã an bài kỹ lưỡng ngay từ lúc đầu, hảo tiểu tử này khuyết thiếu linh hồn cư nhiên thần trí vẫn minh mẫn chứng tỏ thiên tư trác tuyệt, hơn nữa hắn phỏng đoán là đạo linh hồn còn lại của Vũ Lam nhất định đang bị giấu diếm ở đâu đó.

Điều thứ hai nữa kẻ được băng hỏa liên nhận chủ sẽ được nó phạt kinh tẩy tủy, cho dù là con heo cũng sẽ trở thành heo thần, hơn nữa sau vụ vừa rồi hắn nghĩ nhất định phải kiếm vây cánh cho mình không thể chơi cái kiểu bá đạo mãi được, hơn nữa nếu hắn cư nhiên chết đi, đạo học cả đời cư nhiên không người kế thừa sao.

Hắn Vũ Lam cả đời này đều bị coi là phế vật bị gia tộc khinh nhờn, chỉ cần tưởng tượng có thế bỏ đi danh hiệu phế vật, hơn nữa lại có thể bắt đầu tu luyện, thân thể Vũ Lam như được sống lại, hắn cảm thấy cái kẻ giả thần giả quỷ trước mặt, nhìn kỹ lại cũng không quá mức đáng ghét.

Suy nghĩ một lúc, ánh mắt của Vũ Lam lại nhìn Quỹ nha có vẻ cao thâm khó dò kia, trong lòng chợt động, liếm môi nói.

-Tốt! ta đồng ý, cư nhiên ngươi phải cùng ta ký xuống huyết khế, kẻ nào có dị tâm sẽ bị tâm ma cắn trả thần hồn câu diệt.

-Hắc hắc…Tiểu quỷ ngươi cũng giỏi tính toán.

Kỳ thực ra với huyết kế Quỷ nha không hề để nó vào trong mắt bởi vì ở cảnh giới của hắn, để phá hủy huyết kế chỉ đơn giản như ăn kẹo vậy, hắn tạo đồng ý chỉ để tên tiểu tử này yên tâm thôi.

Bất đắc dĩ gật đầu, Quỷ nha tại ánh mắt trên người Vũ Lam chậm rãi dò xét, một trận quái dị tiếng cười hiện lên trên mặt, sau đó hư không điểm họa, một đạo đồ hình màu đỏ cư nhiên xuất hiện lơ lưng giữa hư không. Sau đó hắn và Vũ Lam đồng thời trích huyết vảy lên đồ hình

Trận đồ trên hư không như cảm nhận được máu huyết xung quanh khẽ rung lên phát sáng mạnh mẽ sau đó như bị người ta dùng kiếm trảm ra khiến nó nứt toách bay về phía mi tâm của cả hai.

-Hiện tại khế ước đã xong, ta giúp ngươi kết nối bảy đạo thần hồn này lại như thế ngươi sẽ có thể bắt đầu tu luyện.

Sau khi huyết khế ký xuống rốt cuộc Vũ Lam cũng có thể bỏ tảng đá nặng trong lòng với kẻ này. Sau đó ngồi xuống đất thủ thế kiết già, mắt nhắm dưỡng thần để đối phương tùy cơ hành xử.

Quy nha thủ pháp khẽ đưa về phía Vũ Lam, Vũ Lam chỉ cảm thấy bản thân mọi sự thông minh trí tuệ hay sức lực gì cứ từ từ hao thoát. Sáu đạo thần hồn của Vũ Lam Phiêu phù bay xung Quỷ Nha như lấy hắn làm mắt trận.

Chỉ thấy sáu đạo thần hồn kia ban đầu như bài xích đạo thần hồn của Quỷ Nha, nhưng sau khi hắn kết ấn vài lần thì lục thần hồn của Vũ Lam từ mi tâm xuất hiện xiềng xích bắn thẳng về phía quỷ nha như trói buộc, ngay sau đó cả sáu đạo thần hồn và quỷ nha cư nhiên tiêu tán biến mất trong hư không.

-Tiểu Vũ…Tiểu Vũ…!

Vũ Lam khẽ hừ một tiếng, đầu vẫn còn ong ong, chậm rãi mở mắt ra.

Toàn thân truyền đến cảm giác đau đớn kịch liệt để phải hít một ngụm lương khí, thân thể vô cùng suy yếu khiến hắn cảm thấy mệt nhọc, lập tức con mắt lại vô lực nhắm lại.

- Mẹ kiếp! lại không phải bị tên đó tính kế rồi chứ! Như thế nào lại có cảm giác như chết đi sống lại vậy.

Mặc dù đã kí xuống huyết khế nhưng suy cho cùng bản thân hắn vẫn chưa tin tưởng cái tên kia. Đang lúc suy nghĩ miên man thì giọng nói quỷ nha lại trầm thấp vang lên trong đầu Vũ Lam.

-Ngươi sốt sắn cái gì, ta vẫn đang ở đây, tình trạng của ngươi hiện tại chỉ đơn thuần là sự bài xích thần hồn của ta khi dung nhập, hiện tại cũng có thể nói ta với ngươi nhất thể, ngươi chút nữa có thể vận khí tu luyện thử một chút.

Quỷ Nha cười khẩy chấn an Vũ Lam, chỉ đơn giản thân thể phàm tục của tên tiểu tử này quá mức yếu ớt, chỉ một tác động nhỏ của thần hồn đã không chịu được khiến hắn hơi chút ngán ngẩm.

-Vũ Lam, đệ tỉnh…

Vũ Thần nhìn đệ đệ mình lo lắng hỏi.

-Ban nãy ta nghe tiếng đệ thất thanh lên tiến vào thì thấy đệ nằm ngất trên sàn. Có phải là đau đớn chỗ nào? Đây là thanh huyết tán, ta còn giữ một chút, có cái này đệ thoa lên, chỉ vài ngày là thương thế sẽ khỏi hoàn toàn

Vừa nói Vũ Thần vừa rút một chiếc bình nhỏ trong người ra.

-Tỷ Tỷ… Đệ không có sao, tỷ xem đệ hoàn toàn không có vấn đề gì, hơn nữa lại rất vui vẻ.

Thấy tỷ tỷ quan tâm mình như vậy Vũ Lam rất cảm động, hắn thề cả đời này phải bảo vệ người tỷ tỷ này của mình.

Vũ Thần thấy đệ đệ mình nói thế chỉ biết cười trừ, nàng cùng nó sống từ nhỏ đến lớn, hơn ai hết tính khí của Vũ Lam, nàng là người rõ hơn ai hết, cố chấp, chịu đựng, tự thân gánh vác, không muốn liên lụy tới ai.

-Tới!... ta giúp đệ trị thương.

Vũ Thần để thanh huyết tán một bên, bước tới cởi áo trên người Vũ Lam, chỉ thấy toàn thân là vết bầm tím do quyền cước lưu lại.

-Đám người Vũ Đình kia, hạ thủ thực hung ác.

Tuy rằng không phải lần đầu nhìn thấy vết thương trên người Vũ Lam, nhưng Vũ Thần vẫn nhíu đôi lông mày lại, trong ánh mắt để lộ vẻ đau xót.

Vũ Thần lấy đủ nửa bình thanh huyết tán xoa lên cơ thể Vũ Lam, lúc này mới thu bình nhỏ lại nói.

-Ngày hôm nay tạm thời như vậy, chờ tới ba ngày sau ta sẽ lại giúp để bôi thuốc chữa nốt một tia còn lại.

-Cảm ơn tỷ tỷ, đệ đỡ nhiều rồi.

Vũ Lam nở nụ cười chân thành phát từ tận đáy lòng. Vũ Thần sau khi thoa thuốc cho đệ đệ xong chỉ dặn dò thêm một chút rồi lại trở về phòng của mình để hắn có thể nghỉ ngơi.

Bạn đang đọc Truy Tiên sáng tác bởi VũLam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VũLam
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.