Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tương kế tựu kế

Tiểu thuyết gốc · 1546 chữ

Thấy Bạch Xà đã lấy đi hai quả còn lại, Sư Vương liếc mắt xuống bên dưới mặt đất và lộ ra vẻ suy nghĩ:

- Bọn này dai như đỉa ý nhỉ. Mình chắc phải giết một hai con thì bọn nó mới sợ.

Bất chợt, Sư Vương nhìn thấy thân ảnh của Thủy Ngạc. Lúc này, con cá sấu này đã bị thương cực nặng. Tuy rằng phần nách trái của nó đã cầm được máu, nhưng vết thương ở nơi đó vẫn rất ghê rợn. Từng thứa thịt trắng tinh bị nhuốm máu đỏ tươi đang lồ lộ ra bên ngoài. Thấp thoáng, một vài cái xương sườn của nó còn lộ thiên khi hoạt động mạnh.

Tuy rằng như vậy, nhưng nó đã bắt đầu bay lên và hòa nhập với mấy con yêu thú còn lại. Chúng nó nhanh chóng đụng độ với hai con sư tử màu xanh lam được Sư Vương triệu hồi.

Thấy cuộc chiến lại nữa nổ ra, Sư Vương lạnh lùng nói:

- Thủy Ngạc đã lấy đi một quả. Ngươi đã đoạt quả này rồi có đúng không?

Nghe Sư Vương nói thế, Bạch Xà vẫy vẫy cái đuôi và đáp lại:

- Ủa Thủy Ngạc chiếm được một quả trước miệng của ngài ư ? Ta không biết luôn á.

Hai đôi lông mày của Sư Vương nhíu nhíu khi nghe nàng ta nói vậy, nó âm thầm nghĩ lại và nói:

- Hừ! Ngươi đừng có nói với ta rằng “Thủy Ngạc thoát khỏi Chướng Khí là do nó tự thoát ra được”.

- Ta đã quá hiểu rõ ngươi. Nếu ngươi không cho phép, thì Thủy Ngạc không thể nào đào thoát một cách đơn giản như vậy được.

- Và lúc nãy, nó đã chiếm được một quả Xá Lợi. Nhưng ngươi xem, biểu hiện của nó có giống như đã chiếm được quả này hay không ?

Thấy Sư Vương dùng một ánh mắt sắc lẹm nhìn mình, Bạch Xà vẫn hồn nhiên đáp:

- Ai biết được. Lúc nãy, ta đang bận ngăn cảng Hỏa Hầu và Hắc Ngưu, ai đâu để ý được Thủy Ngạc sẽ làm gì.

- Tính ra tới tận khi ngài nói, ta mới biết được Thủy Ngạc chiếm được một quả đó. Ngài cũng đừng dùng ánh mắt đó nhìn ta.

- Ta vô tội mà.

Nghe Bạch Xa phân minh, Sư Vương âm thầm vận dụng linh khí và lạnh lùng nói:

- Hừ! Ta mặc kệ ngươi có chiếm được, hay là không. Ngươi nên biết, quả Xá Lợi chỉ có tác dụng duy nhất một lần đầu tiên kể từ khi nuốt vào.

- Bây giờ, ngươi ở lại giải quyết chuyện này cho tốt. Ta đi đây. Tạm biệt!

- À! Ngươi đừng có giết bọn chúng nhé. Dù sao, bọn nó tu hành đến đây cũng không dễ.

Dứt lời, người của Sư Vương bỗng bị từng lớp đất bao bọc lại. Chưa đây một cái chớp mắt, cả cơ thể của nó lập tức tan biến. Theo đó, lớp đất đang bao bọc cũng rơi xuống mặt đất.

- Thổ Độn ư! Nó nhanh thật.

- Những loài khác cứ nói ta âm hiểm, nhưng kẻ âm hiểm thật sự nhất lại chính là ngươi.

Sau khi chửi chầm, Bạch Xà lắc lắc cái đầu vài cái và giương mắt nhìn bên dưới.

Sau khi Sư Vương rời đi, cả ba con sư tử màu lam cũng lập tức tan biến trong hư vô.

Không còn vật cản trở, sáu con yêu thú còn lại liền nhanh chóng bay đến vị trí của Bạch Xà. Tức khắc, chúng nó đã quây quanh người nàng ta.

Nhìn thấy ánh mắt tóe lửa và bộ dạng tả tơi của bọn nó, Bạch Xà thở dài một hơi và nói:

- Vốn dĩ, ta định cao chạy xa bay. Nhưng Sư Vương ra lệnh, ta không thể không bồi tiếp các ngươi.

Nghe vậy, Kim Sí Điểu tức giận nói:

- Đừng nói nhiều! Ngươi mau giao ra ba quả Xá Lợi. Bọn ta sẽ để ngươi đi. Nếu không, thì ngươi cũng đừng trách bọn ta.

Thanh âm vừa dứt, Bạch Xà lập tức thốt lên:

- Ngươi nói cái gì ? Cái gì ba quả cơ ? Ta chỉ chiếm được có một quả Xá Lợi thôi. Sư Vương mới là kẻ chiếm được ba quả. Các ngươi đi tìm hắn thì mới đúng.

Thấy Bạch Xà giãy đành đạch có chết cũng không nhận, Kim Sí Điểu nở một nụ cười lạnh. Sau đó, nó lạnh lùng nói:

- Hừ! Ngươi xem ta là trò đùa ư? Đừng tưởng rằng ta không thấy nhất cử nhất động của hai ngươi. Trên cành cây còn bốn quả, Sư Vương hái trước hai quả. Hai quả còn lại thì bị ngươi cắn vào trong miệng.

Nghe vậy, Bạch Xà biết rằng không thể chối cãi được việc này. Tuy rằng như vậy, nó vẫn làm ra vẻ oan ức và nói:

- Ngươi nói láo.

- Thôi! Nếu người ta đã nghĩ họ đúng. Điều ta nói đúng cũng thành sai. Các ngươi cứ cho ta đoạt được hai quả đi. Thế ba quả là như thế nào ?

Dứt lời, hai mắt của Bạch Xà hiện ra từng vân nước, nét mặt thì lộ ra vẻ oan ức và dường như sắp khóc tới nơi.

Thấy vậy, Thủy Ngạc tức giận hét lên:

- Ngươi đoạt một quả còn lại từ trong tay của ta.

- Hừ! Đừng làm ra vẻ mặt đó, ngươi không xứng.

Thấy Thủy Ngạc giận dữ nói, Bạch Xà vẫn tỏ ra vô tội và đáp:

- Ngươi nói cái gì ? Ta chẳng hiểu gì cả. Tới tận khi Sư Vương nói, ta mới biết một quả Xá Lợi còn lại là do ngươi đoạt.

- Các ngươi đừng bị bộ dạng thê thảm của con cá sấu này lừa gạt. Nó đang giữ một quả đó.

- Đúng không hả Kim Sí Điểu? Ngươi là kẻ duy nhất chứng kiến được việc này mà.

Nghe vậy, Kim Sí Điểu lộ ra vẻ bối rối. Đúng thật sự, nó đã thấy Thủy Ngạc hái được một quả Xá Lợi. Nhưng lúc nãy, nó cũng nghe được Thủy Ngạc truyền âm nói rằng “một quả trong tay của nó đã bị Bạch Xà cướp”.

Thủy Ngạc đứng ở bên cạnh đã tức tới mức muốn thổ huyết, nó liếc nhìn mấy con yêu thú còn lại và đau khổ nói:

- Các ngươi đừng tin lời con ả nói. Đúng, ta thật sự đã cầm được một quả Xá Lợi vào tay.

- Nhưng cái giá phải trả là gì, thì các ngươi cũng đã nhìn thấy. Ta bị Sư Vương đánh từ phía sau và bị thương cực nặng. Theo đó, ta cũng đã bị đòn tấn công này làm rơi xuống vùng đất bị Chướng Khí của Bạch Xà bao phủ.

Thủy Ngạc ngập ngừng một cái rồi nói tiếp:

- Vì bị dư âm của đòn tấn công ảnh hưởng, nên ý thức của ta thoáng vơi đi và không thể điều khiển thân thể của mình.

- Vừa rơi vào Chướng Khí, ta liền bị con ả này dùng cái đuôi đánh một trận. Lúc đó, ta không hề có một chút phản kháng nào. Sau một nhịp hô hấp, con ả này lao lên quấn chặt người ta lại và uy hiếp nói.

- Nếu ta không giao ra quả Xá Lợi, thì ta có lẽ đã chết.

- Nếu các ngươi ở trong tình thế như ta, thì các ngươi có giao ra hay không ?

Khi nghe được lời phân minh của Thủy Ngạc, mấy con yêu thú còn lại thoáng yên tĩnh. Chúng nó âm thầm suy nghĩ và đặt mình vào trong hoàn cảnh của Thủy Ngạc.

- Thủy Ngạc nói rất có lý. Ngoài những vết thương do Sư Vương gây ra, trên người của nó còn xuất hiện từng đường thẳng sưng đỏ tấy lên. Những vết thương này chắc là do Bạch Xà gây ra.

- Bạch Xà nham…

Vào lúc bọn nó chuẩn bị đưa ra kết luận thì bỗng nghe được thanh âm của Bạch Xà, nàng ta phản biện lại rằng:

- Thủy Ngạc nói vậy mà các ngươi cũng tin.

- Đừng đùa! Tới đẳng cấp này rồi, nó cho dù ăn trọn một chiêu thức của Kết Đan hậu kỳ thì cũng không thể xảy ra chuyện ý thức thoáng lơ là được.

- Đúng! Những vết thương ở trên người của nó có một phần là do ta gây ra. Các ngươi cũng biết bản tính của ta mà nhỉ ? Nếu như những gì Thủy Ngạc nói là đúng, thì ta đã giết con cá sấu này để bịt miệng. Chứ không phải như bây giờ, nó đang đứng ở trước mặt nhảy nhót như thế này.

- Thủy Ngạc có thể đoạt được quả Xá Lợi trước mặt của Sư Vương, các ngươi nghĩ nó yếu ư ?

- Hãy dẹp ngay cái suy nghĩ ngu xuẩn đó đi. Tuy rằng ta hơn con cá sấu này một giai, nhưng bắt và uy hiếp nó còn khó hơn là giết nó.

- Các ngươi nghĩ kỹ lại đi. Nó đang tương kế tựu kế để nuốt riêng quả Xá Lợi này đó.

Bạn đang đọc Truy Tiên 1 sáng tác bởi lauren
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lauren
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.