Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị bao quây

Tiểu thuyết gốc · 1630 chữ

Thấy tên nhân loại đã dí tới sát đít, Phong Báo thầm nghĩ không tốt. Mặc kệ địch mạnh hay yếu, an toàn của bản thân vẫn là trên hết. Không chần chừ nữa, nó lập tức dùng kỹ năng này.

- Phong Ảnh!

Trần Thiên thấy chỉ còn một đoạn nhỏ nữa là bắt kịp con báo này. Nhưng một lần nữa, hắn lại thấy chỉ số năng lượng của Phong Báo từ 100/100 giảm xuống còn 5/100 giọt.

Biết rằng con báo này đã vào tư thế dùng kỹ năng, Trần Thiên lộ ra ánh mắt tò mò. Hắn muốn biết kỹ năng này của con báo sẽ là gì, liệu nó còn dùng được kỹ năng nào khác không khi năng lượng chỉ còn 5/100 giọt ?

Không để hắn đợi lâu, những linh khí ở xung quanh bắt đầu di chuyển và tụ tập vào người của Phong Báo.

Người của nó dần có từng cơn gió nhỏ bao bọc. Thân ảnh của nó theo đó cũng từ một hóa thành ba, từ ba hóa thành năm.

Mỗi phân ảnh Phong Báo nhanh chóng chạy theo một phương hướng khác nhau. So với lúc ban đầu, tốc độ hiện tại của nó nhanh hơn một bậc.

Nhìn năm phân ảnh của Phong Báo, Trần Thiên hơi do dự.

Ở kiếp trước, hắn rất ít gặp người tu luyện huyễn thuật như thế này. Với lại lúc đó có Bạch Nhãn, nên hắn hầu như không quan tâm đến loại kỹ năng này.

Cơ hồ chỉ một cái liếc mắt, hắn đã có thể phát hiện ra đâu là thật đâu là giả. Nếu như không có Bạch Nhãn, thì hắn vẫn có thể phát hiện ra sự thật. Bởi vì ở cánh cổng thứ sáu, Cảnh Môn sẽ cho hắn lượng tầm nhìn và có thể thấy được điểm yếu của mục tiêu.

Tác dụng của Cảnh Môn gần giống như Bạch Nhãn. Chính vì thế, hắn chả bao giờ dùng Bạch Nhãn trong chiến đấu, trừ việc giải khai các cánh cổng trong Bát Môn.

Bây giờ nhìn thấy Phong Báo dùng huyễn thuật, hắn thầm ước mình sở hữu Bạch Nhãn, hoặc giải khai được Cảnh Môn ngay lúc này.

Biết rằng bản thân không có cách nào khám phá được cơ thể thật của Phong Báo, Trần Thiên lập tức đưa ra một quyết định.

Hắn chọn bừa một phân ảnh của nó và bắt đầu đuổi theo. Mặc dù tốc độ của nó đã được gia tăng, nhưng Trần Thiên vẫn có thể đuổi kịp phân ảnh này. Có thể thấy, tốc độ của Trần Thiên ở trong trạng thái Khai Môn nhanh đến cỡ nào.

Nghĩ vậy Dạ Lang khi dùng kỹ năng đầu tiên, Trần Thiên thầm rùng mình. Nếu như lúc đó nó quyết định chạy trốn, hắn chắc chắn sẽ không đuổi kịp.

Quay lại thực tại!

Rất nhanh chóng, khoảng cách giữa hắn và phân ảnh của Phong Báo dần được rút ngắn lại.

Thấy phân ảnh Phong Báo đã trong tầm đánh của hư ảnh con khỉ, Trần Thiên lập tức tung ra một quyền.

Khi quyền của hắn chạm vào phân ảnh này, cơ thể của Phong Báo lập tức biến thành khí và tan biến trong hư không.

Thấy vậy, Trần Thiên biết mình đã chọn nhầm. Phân ảnh này không phải là cơ thể thật của Phong Báo.

Hắn thầm nghĩ:

- Bây giờ, mình chuyển hướng và đuổi theo một phân ảnh khác thì chắc chắn không kịp.

- Thôi! Xem như mạng của con báo này chưa tận.

Nghĩ vậy, hắn quyết định từ bỏ giết con báo này.

- Xẹt! xẹt!

Đột nhiên, xung quanh rừng cây có tiếng động.

Ánh mắt của hắn liếc nhìn xung quanh.

Mới nãy vì truy đuổi thân ảnh con báo, nên Trần Thiên không có chú ý tới mọi thứ xung quanh. Bây giờ nhìn lại, hắn mới phát hiện ra bản thân đã rời khỏi bìa rừng và vào bên trong rừng.

- Không ổn! Mình phải lập tức rời khỏi đây. Hư ảnh của con khỉ này quá nổi bật trong không gian tối tăm này.

Biết bản thân đang trong nguy hiểm, Trần Thiên dùng hết tốc lực chạy ra bên ngoài.

Khi vừa di chuyển được một đoạn, hắn thấy được từng con kiến xếp thành hàng ở trên cây, trên lá, dưới mặt đất và ở khắp mọi nơi đang từ từ tiến tới vị trí của bản thân.

Những con kiến này có kích cỡ gần bằng một con ruồi bình thường. Chúng có màu cam vàng, mắt thì có màu đen, trên đầu thì có hai cái râu vàng.

Âm Dương Nhãn lập tức đưa ra đánh giá:

“Kiến Vàng”

“Cấp: 1”

“Sinh mệnh: 40/40”

“Năng lượng: 60/60”

“Kiến Vàng”

“Cấp: 0”

“Sinh mệnh: 10/10”

“Thể lực: 5/5”

Thấy vậy, Trần Thiên thầm hô “toang”. Biết rằng đường đi ở phía trước đã bị chặn, hắn lập tức quay đầu lại và chạy.

Nhưng vừa chạy tới một bãi đất trống, đàn kiến này lại một lần nữa xuất hiện trong tầm nhìn của Trần Thiên. Chúng ở khắp mọi nơi cũng đang từ từ tiến lại gần hắn.

Biết bản thân đã bị bao quây, não của hắn liên tục nhảy số. Hắn liếc nhìn xung quanh một lượt để đánh giá những con kiến này.

- Chúng nó tuy rằng rất đông nhưng đa phần chúng nó ở cấp 1 và cấp 0. Chỉ có lát đát khoảng vài chục con kiến là ở cấp 2.

- Những con kiến cấp 2 này có cơ thể to gấp đôi so với con bình thường và có màu sắc đậm hơn. Chúng rất dễ nhận thấy và phân biệt được. Với lại, chúng chỉ ở phương xa và dơ tay múa vuốt chỉ huy những con kiến có cấp độ thấp hơn.

- Những con kiến cấp độ 0 thì có sinh mệnh dưới 10 giọt. Những con kiến cấp độ 1 thì có sinh mệnh dao động trong khoảng từ 30 đến 42 giọt. Còn những con cấp 2 thì có sinh mệnh dao động trong khoảng từ 60 đến 80 giọt.

- Nếu chỉ số phòng ngự của những con kiến này không cao, thì mỗi con chỉ chịu được duy nhất một đòn từ mình.

Sau khi phân tích một cách tổng thể, Trần Thiên nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và nở một nụ cười lành.

Đối với người khác, nếu giữa kẻ đó và đàn kiến không bị chênh lệch tu vi quá lớn, thì hầu như đều thập tử nhất sinh khi bị đàn kiến này bao vây.

Nhưng đối với Trần Thiên thì khác, hắn có chỉ số phòng ngự tuyệt đối a. Nếu ở trong trạng thái Khai Môn, các đòn tấn công dưới 90 sát thương đều vô dụng đối với hắn.

Vây nên, những con kiến này tụ hợp thành đàn thì chả khác gì một con tấn công hắn. Trần Thiên sẽ không bị bất kỳ tổn thương nào nếu sát thương của chúng gây ra dưới 90.

Chính vì vậy, đàn Kiến Vàng này chả khác gì những món ăn đang bày ra trước miệng của một kẻ chết đói như hắn.

- Thật nhiều kinh nghiệm a!

Từ trong suy nghĩ đi ra, Trần Thiên liền lập tức “tiên hạ thủ vi cường”. Hắn dồn hết sức lực vào tay phải và nén chúng lại.

Khi những con kiến này bò thành đàn tới và nằm trong phạm vi tấn công, hắn liền tung ra cú đấm này.

- Thốn quyền!

Ngay khi cú đấm của hư ảnh con khỉ được tung ra, những con kiến nằm trong phạm vi lập tức tan xương nát thịt.

Từng dãy số màu đỏ lập tức hiện lên. Chúng nằm trong khoảng từ 100 đến 230 sát thương.

Ngay sau đó, từng điểm kinh nghiệm hiện lên trên người của Trần Thiên. Những điểm này dao động từ 1 cho đến 12 exp.

Vừa nhận được những điểm kinh nghiệm này, Trần Thiên cảm nhận được bản thân có rất nhiều thay đổi. Hắn cảm thấy cơ thể mình mạnh hơn và khỏe hơn. Nhận thấy điều quái lạ này, hắn thầm nghĩ:

- Chẳng lẽ mình đã lên cấp 2 ? Cũng đúng thôi, mình chỉ còn có 20 exp nữa là lên cấp. Mà lượng kinh nghiệm nhận được sau đòn đánh này là rất nhiều, mình mà không lên cấp đó mới chính là vấn đề.

Để chứng minh suy nghĩ của bản thân là đùng, hắn mở bảng hệ thống lên để xem xét.

“Thông tin người được chọn”.

“Cấp độ: 2”.

“Điểm kinh nghiệm để lên cấp độ tiếp theo: 53/200 exp”.

Đúng như hắn nghĩ, bản thân đã lên cấp độ 2 và có thêm 53 điểm kinh nghiệm.

Sau khi hắn tung ra cú đấm cho đến khi bật bảng hệ thống lên để nghiệm, khoảng thời gian này là cực kỳ nhanh. Khoảng thời gian này chắc tầm vài giây đồng hồ.

Thấy mình đã lên cấp, ánh mắt thèm thuồng của hắn lại nhìn vào đàn kiến này.

Trúng chiêu thức “Thốn quyền” của Trần Thiên, gần một phần tư của đàn kiến đã chết đi.

Mãi tới khi Trần Thiên từ trong hệ thống đi ra, đàn kiến này mới ý thức được vấn đề. Những con cấp độ 1 và cấp độ 0 đang lao lên bỗng nhiên dừng lại và bàng hoàng. Chúng nhìn sang đồng bạn và nói:

- Ủa sao mình không nghe và thấy được những thành viên ở hướng Đông nhỉ ? Này, ngươi có thấy bọn chúng không ?

Bạn đang đọc Truy Tiên 1 sáng tác bởi lauren
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lauren
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.