Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bắc Đẩu Các

Phiên bản Dịch · 1487 chữ

Nhóm thứ hai?

Trước họ còn có đợt người nhập môn đầu tiên sao?

Trường Ương ngước mắt nhìn dãy núi trùng điệp ẩn hiện trong màn sương mù xa xa, suy nghĩ ý nghĩa của câu nói vừa rồi.

Bên cạnh, Bình Thanh Vân đã giải đáp thắc mắc trong lòng nàng, hắn nhỏ giọng buôn chuyện: "Đợt đầu tiên toàn là những người tài giỏi trong bốn giới, tu vi mỗi người đều từ Kim Đan trung kỳ trở lên, sư phụ ta nói riêng Linh giới đã có ba trăm người. Trong đó thậm chí còn có cả thiên chi kiêu tử ở cảnh giới Nguyên Anh, đều xuất thân từ mười tám tông phái lớn, cơ bản đều là ứng cử viên cho Thập Tam Tinh Quân."

"Tính sơ sơ cũng phải gần vạn người tham gia. Thế nhưng, năm đầu tiên đã loại gần hết." Hắn nói, bỗng nhiên lắc đầu thở dài: "Những kẻ có tu vi thấp kém như chúng ta, ở Tinh giới rsẽ rất khó sống sót."

Cảnh giới Nguyên Anh dưới năm mươi tuổi...

Trường Ương cúi đầu nhìn nhìn mặt đất của võ trường, khoảng cách giữa đệ tử đại tông phái và tiểu tông phái quả thực cách nhau một trời một vực.

Đúng lúc võ đài đang ồn ào náo nhiệt, một nhóm tu sĩ mặc áo bào trắng thêu hoa văn tinh tú, tay bưng khay dài, nhẹ nhàng đáp xuống.

Giọng nữ uy nghiêm vang lên: "Tinh giới chia làm hai phái Nam Đẩu Trai và Bắc Đẩu Các, Thập Tam Tinh Quân sẽ được chọn ra từ hai phái này. Mọi người có thể tạm thời lựa chọn, nếu sau này khảo hạch thất bại, cần phải giao nộp lại vật phẩm được phát hôm nay."

Nhóm tu sĩ áo bào trắng thêu hoa văn tinh tú tản ra đứng ở phía trước võ đài hình tròn, mọi người lần lượt xếp hàng lựa chọn phe phái.

Trường Ương và Bình Thanh Vân đứng thành hai hàng, cùng nhau di chuyển theo đoàn người phía trước.

"Đang phát thứ gì vậy?" Bình Thanh Vân tò mò nhón chân, cố gắng nhìn về phía trước.

Đáng tiếc là các tu sĩ phía trước sau khi nhận đồ liền cất đi, trực tiếp rời khỏi.

Bình Thanh Vân nhìn hồi lâu cũng không thấy gì, đành quay đầu sang tán gẫu với Trường Ương: "Lát nữa cô chọn Nam Đẩu Trai hay Bắc Đẩu Các?"

"Không biết."

"Ta cũng chưa quyết định." Bình Thanh Vân gãi đầu, "Sư phụ ta nói chọn cái nào cũng được."

Trường Ươnghỏi hắn: "Nam Đẩu Trai và Bắc Đẩu Các có gì khác nhau?"

Bình Thanh Vân ngẩng đầu nhìn trời, cố gắng nhớ lại: "Thông thường sẽ chọn ra sáu ứng cử viên Tinh Quân từ Nam Đẩu Trai, còn Bắc Đẩu Các thì có bảy ứng cử viên Tinh Quân."

Trường Ương hỏi: "Vậy nên cạnh tranh ở Bắc Đẩu Các ít hơn Nam Đẩu Trai?"

"Cũng không thể nói như vậy." Bình Thanh Vân chỉ vào bản thân, nói: "Như ta chủ tu vận đạo, Nam Đẩu Trai có Thiên Đồng tinh được xưng là Phúc tinh, Bắc Đẩu Các có Lộc Tồn tinh đại cát, cũng chính là Thiên Cơ tinh, cho nên hai phái này đều có chức vị Tinh Quân phù hợp với ta."

"Cô muốn chọn phái nào, tốt nhất nên xác định xem bản thân phù hợp với phương hướng chức vị Tinh Quân nào hơn." Bình Thanh Vân bổ sung, "Đương nhiên, chúng ta cũng chưa chắc đã có thể đi đến cuối cùng."

Trường Ương im lặng một lát, đột nhiên hỏi hắn: "Thất Sát tinh thuộc phái nào?"

"... Trước khi đến sư phụ không nói với ta về những chức vị Tinh Quân khác." Bình Thanh Vân có chút xấu hổ.

Kỳ thực trước đây trong giờ học chung của tông môn, chưởng giáo đã từng giảng về Nam Đẩu lục tinh và Bắc Đẩu thất tinh, nhưng hắn không chú ý nghe.

Hai người đang nói chuyện, chẳng mấy chốc đã đến lượt họ lựa chọn phái hệ.

"Ngươi chọn Nam Đẩu Trai hay Bắc Đẩu Các?"

Tu sĩ mặc áo bào trắng thêu hoa văn tinh tú tay trái bưng khay dài, tay phải lướt qua mặt khay, trong nháy mắt, trên khay xuất hiện hai bộ đạo bào khác nhau.

Trường Ương liếc mắt nhìn bên trái khay, đồng tử co rút lại, bộ đạo bào màu đen thêu hình tinh tú đó chính là bộ mà nàng đã mặc trong mơ.

"Chọn phái nào?" Thấy nàng ngẩn người, tu sĩ bèn lên tiếng hỏi lại.

Trường Ương ngẩng đầu lên: "Xin hỏi, Thất Sát tinh thuộc phái nào?"

"Nam Đẩu." tu sĩ nói ra hai chữ.

Trường Ương chỉ vào chiếc áo choàng đen có hoa văn tinh tú trắng bên phải: "Đây là đạo bào của Bắc Đẩu Các?"

"Phải."

Trường Ương không chút do dự nói: "Ta chọn Bắc Đẩu Các."

Tu sĩ đặt một tấm ngọc bài lên trên đạo bào, đưa cho nàng: "Rẽ phải, đi thẳng theo con đường nhỏ phía trước, mặt sau ngọc bài có ghi nơi ở của ngươi."

"Nam Đẩu Trai chọn sáu vị Tinh Quân, Bắc Đẩu Các chọn bảy vị Tinh Quân." Trường Ương không rời đi ngay, nhìn đối phương hỏi: "Vậy Tinh Chủ được chọn từ đâu?"

Tu sĩ vừa bổ sung thêm một bộ đạo bào vào khay, nghe vậy liền ngước mắt lên, đánh giá Trường Ương, một lúc sau mới cười như không cười nói: "Tinh Chủ không liên quan đến ngươi."

Chưa đợi nàng lên tiếng, tu sĩ đã nghiêng đầu sang, gọi: "Người tiếp theo."

Người phía sau tiến lên, Trường Ương đành phải tránh đường, im lặng đi sang một bên.

"Trường Ương đạo hữu!" Bình Thanh Vân ở hàng bên cạnh chạy sang, "Ta thấy cô chọn Bắc Đẩu Các, chẳng lẽ Thất Sát tinh thuộc Bắc Đẩu sao?"

"Thất Sát tinh ở Nam Đẩu Trai." Trường Ương giũ bộ đạo bào ra, nền đen thêu hình bảy ngôi sao màu trắng, ngược lại với bộ mà nàng đã mặc trong mơ.

Bình Thanh Vân kinh ngạc: "Vậy sao cô lại chọn Bắc Đẩu Các?"

Trường Ương không nói gì, nàng muốn đi ngược lại với giấc mơ.

Giấc mơ tiên tri?

Nàng tuyệt đối sẽ không hy sinh tu vi của mình để giúp một người ghét bỏ nàng giải độc.

Từ giờ phút này, nàng sẽ lựa chọn con đường hoàn toàn trái ngược.

"Thật trùng hợp, ta cũng chọn Bắc Đẩu Các." Bình Thanh Vân vui vẻ nói, "Trường Ương đạo hữu, sau này chúng ta là người cùng một phái rồi."

Trường Ương nhét bộ đạo bào vào túi trữ vật, đè nén sự chán ghét nảy sinh đối với chàng trai trong mơ: "Đi thôi."

Bình Thanh Vân cẩn thận sờ tấm ngọc bài: "Ta ở phòng 826."

Trường Ương cúi đầu nhìn tấm ngọc bài trong tay, mặt trước khắc chữ Bắc Đẩu Các, mặt sau là hình bảy ngôi sao, phía dưới cùng có một dãy số, 1013.

Hai người đi dọc theo con đường bên phải, chẳng mấy chốc, hai tòa nhà gỗ cao tầng san sát nhau đã xuất hiện trước mắt.

Nam tu ở tòa nhà gỗ phía tây, nữ tu ở tòa nhà gỗ phía đông.

"Trường Ương đạo hữu, ta lên trước đây." Bình Thanh Vân chia tay nàng, hăm hở đi tìm chỗ ở của mình.

Trường Ương bước vào tòa nhà gỗ bên phải, dựa theo bảng chỉ dẫn ở đại sảnh, đi xuống tầng một, căn phòng thứ mười ba chính là chỗ ở của nàng.

Đẩy cửa bước vào, bên trong rộng rãi hơn chỗ ở của nàng ở Hợp Hoan tông trước kia rất nhiều, chỉ là cũng có thêm ba người.

Trong phòng có một bàn trà, bốn chiếc ghế, thêm một dãy giường thông, đã có hai nữ tu trải sẵn chăn đệm, một người ngồi bên bàn, một người đứng bên cửa sổ, tay mân mê cây sáo ngọc, còn nữ tu ở phía đông đang ngồi xổm trên giường, quay lưng về phía cửa phòng.

Trên giường thông chỉ còn lại một chỗ trống ở phía đông.

Thấy vậy, Trường Ương liền lấy chăn đệm từ trong túi trữ vật ra, ôm đi về phía giường đá phía đông, trải chăn lên.

"Rắc, rắc."

Tiếng động liên tục vang lên bên cạnh, Trường Ương vô tình quay đầu lại nhìn, không nhịn được mà lùi về sau, muốn rút kiếm.

-- Nữ tu ở giường phía đông lại có một cái đầu sói, răng nanh lộ ra ngoài, tay còn cầm một quả to, hạt đã bị cắn mất một nửa.

Bạn đang đọc Trường Ương (Bản Dịch) của Hồng Thứ Bắc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi quytngot.senthom
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.