Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bảo vật trong huyệt động

Tiểu thuyết gốc · 2443 chữ

Trương Tiêu Phan lựa chọn nghỉ ngơi ở bên cạnh hồ nước, theo lời hệ thống nói nơi này có bảo vật cho nên hắn mới đi tới hồ nước tìm kiếm vật phẩm. Một đêm này, hắn không dám buông lỏng một phút nào, trốn ở bên trong Hỗn Linh Nguyên Giới Châu thỉnh thoảng thả ra thần thức quan sát bên ngoài, nếu có động tĩnh lập tức đề phòng. Chính là một đêm vất vả, động tĩnh không quá lớn, cái này tịch mịch hồ nước so với những khu vực khác của Thiên La bí cảnh là không giống nhau.

Nhưng đến sáng ngày thứ hai thì tình hình bên hồ lập tức thay đổi, không biết từ lúc nào bay ra một vị tu sĩ, còn có một tổ ba đến năm người; không dưới ba mươi người, trong khoảng thời gian ngắn bay qua đỉnh đầu của Trương Tiêu Phan. Xem ra nơi này phi thường nóng, tu sĩ đều cùng nhau tạo thành tổ đội thám hiểm bên trong bí cảnh Thiên La, còn Trương Tiêu Phan thì một thân một mình thám hiểm bí cảnh.

Do dự một lúc lâu, Trương Tiêu Phan quyết định rời khỏi hồ nước này, tiến về phía những vị tu sĩ khác đang tập trung. Hắn dùng “Ngự Phong Thuật”, ngự không phi hành ở trong Vạn Nguyên sơn mạch; mặc dù sử dụng “Ngự Phong Thuật” tiêu hao tương đối nhiều linh lực của hắn, nhưng lại giúp hắn rút ngắn thời gian di chuyển, cho nên hắn quyết định sử dụng “Ngự Phong Thuật” ở bên trong Vạn Nguyên sơn mạch.

Sau một khoảng thời gian dùng “Ngự Phong Thuật”, cơ thể của Trương Tiêu Phan xuất hiện ở phía trước một toà cự sơn. Ở bên trong tàn đồ mà hắn bắt được, nơi này là một trong những khu vực được đánh dấu, chứng minh nơi này có bảo vật.

Toà cự sơn này có chiều cao dị thường, gần như chạm đến thiên không, từ chân núi chỉ có thể nhìn thấy một mảng sương mù bao phủ ở phía trên, mà không thể xuyên qua mảng sương mù này, cho nên hắn không biết ở trên đỉnh cự sơn có cái gì. Nghe nói nơi này có li long quả và cùng lá trúc mực lan, Trương Tiêu Phan mặc dù hoài nghi hai loại linh dược này có hay không sinh trưởng ở trên cự sơn này, dù sao thì hai loại linh dược này thích hợp sinh trưởng ở mép nước.

Ở toà cự sơn này, Trương Tiêu Phan vẫn là người đến chậm, mới đi ở trên núi chưa được bao nhiêu hắn đã nghe thấy tiếng đánh nhau, mà trong đầu lại truyền đến lời thúc giục của Tầm Linh Báo. Hắn sau khi nghe xong lời thúc giục của Tầm Linh Báo, hắn biết trên toà cự sơn này có bảo vật, vì vậy hắn rất nhanh tiến lên toà cự sơn này.

Bên trong khe núi ở cách đó không xa, có ba người đang chiến đấu kịch liệt. Trong khe núi đó có một cái đầm nước, vị trí chiến đấu của ba người ở ngay bên cạnh đầm nước, một vị nam tử lam y đang đối đầu với một cặp nam nữ; lúc này cặp nam nữ đang rơi vào thế hạ phong, trên người đầy vết thương, đang nỗ lực ngăn cản nam tử mặc đạo bào màu lam.

Nam tử lam y không lộ ra một chút phí sức lực nào, thôi động hai cái tam cấp pháp khí di chuyển tự nhiên, thủ đoạn công kích cũng khiến người khác hoa cả mắt. Chiến lực của người này không thấp, chỉ là thủ đoạn chiến đấu của người này biểu hiện ra, khiến Trương Tiêu Phan núi ở một bên quan sát cũng không dám khinh thường. Hơn nữa mọi người đều ở trong bí cảnh Thiên La, đều trong trạng thái sinh tử, ai dám cam đoan người khác sẽ không chuẩn bị một đến hai đoàn sát thủ; vị nam tử lam y này kiêng kị nơi này, cho nên không dám tung toàn bộ đoàn sát thủ mà mình đang nắm giữ, vì vậy áp dụng chèn ép đấu pháp, bức lui đối thủ.

Dám đến nơi này hiển nhiên là một người có tâm cư, sau khi chiếm thượng phong vị nam tử lam y không hạ thủ đối với cặp nam tử, mà trầm giọng nói: “Hai vị đạo hữu làm sao chiến đấu kịch liệt? Bên trong bí cảnh này khắp nơi đều có cơ duyên, tại hạ cũng không muốn đối đầu với hai vị đạo hữu.”

“Hừ, ngươi cũng sợ người khác ngư ông đắc lợi. Rõ ràng là bọn ta đang chiến đấu với chỉ thanh mãng này, ngươi vô duyên vô cớ nhảy vào, còn nói không muốn đối đầu với chúng ta, quả là một tên vô sỉ. Vị tu sĩ này đừng có nhìn, ra đi, cùng hai bọn ta giết tên tu sĩ này, sau đó ba người chúng ta chia đều vật phẩm.” Nữ tử mặc y phục màu hồng, hướng về phía Trương Tiêu Phan nói.

Trong lòng của Trương Tiêu Phan tò mò không biết vì sao mà vị nữ tu sĩ đó lại phát hiện ra hắn, rõ ràng hắn đang trốn ở bên trong Hỗn Linh Nguyên Giới Châu của hắn. Hắn rất nhanh liền biết, không phải vị nữ tu đó pháp hiện ra hắn, mà là phát hiện ra một vị nam tử tu sĩ hắn nấp ở vị trí cách hắn không xa.

Một vị tu sĩ mặc y phục màu đen, trên người khoác lấy một chỉ thanh mãng yêu thú đã chết, trên người đầy vết thương. Trương Tiêu Phan nhìn thấy thi thể của chỉ thanh mãng này, trong lòng tò mò, chỉ vì tranh giành chỉ yêu thú thanh mãng này mà lao vào chiến đấu sao?

Hắn nhanh chóng nhìn thấy vị hắc y nhân đó cho thi thể của thanh mãng yêu thú vào bên trong túi trữ vật của hắc y nhân, sau đó từ bên trong túi trữ vật lấy ra một viên đan dược khôi phục chân nguyên với vết thương cấp tốc, nhanh chóng luyện hoá đan dược, một lúc sau hắc y nhân luyện hoá xong dược lực của đan dược. Không lâu sau hắc y nhân không e ngại nhìn ba vị tu sĩ, giọng nói khàn khàn vang lên: “Lúc đầu tại hạ xem náo nhiệt, lại bị các ngươi mạnh mẽ mời đến. Các ngươi cứ tiếp tục đánh đi, tại hạ ở một bên xem, coi như ta không tồn tại cũng được.”

Nam tử lam y nở một nụ cười ha ha, nhìn hắc y nhân nói:“Đạo hữu đến đây cũng thấy rồi đó, bảo vật ở nơi này còn không tìm được. Tốt nhất đạo hữu liên kết với ta, cùng nhau đối đầu với cặp nam nữ kia đi.”

“Đạo hữu nói vậy là không được rồi. Ta không muốn cùng người khác tranh đấu sinh tử đâu. Đạo hữu cứ tiếp tục đi, tại hạ ở một bên xem.”Hắc y nhân nghe xong nam tử lam y nói, vội vàng cất tiếng nói.

Nhân lúc hắc y nhân và nam tử lam y đang nói chuyện, cặp nam nữ dùng thần hành phù chạy ra khỏi khe núi này, để thoát khỏi nam tử lam y thì cặp nam nữ còn dùng cả ẩn thân phù nữa.

Mãi một lúc sau, hai người không thấy cặp nam nữ kia đâu. Nam tử lam y liếc nhìn về phía hắc y nhân, nhân lúc hắc y nhân không để ý thì nam tử lam y từ từ bước về phía sau của hắc y nhân, sau đó bắn ra một mũi châm về phía hắc y nhân.

Hắc y nhân nhìn thấy nam tử lam y bắn một mũi châm màu đen về phía mình, lập tức lấy ra một cái linh thuẫn chắn ở trước mặt của mình, sau đó hướng về phía nam tử lam y nói: “Không ngờ đạo hữu tu luyện muốn công pháp tà đạo này. Rốt cuộc đạo hữu dùng loại công pháp tà đạo này giết được bao nhiêu người rồi.”

“Khoảng mười người thôi. Ngươi là người thứ mười mà ta giết trong ngày hôm nay.” Nam tử lam y nói vậy liền mở một nụ cười lạnh, sau đó lạnh lùng nói với hắc y nhân.

Nói xong, nam tử lam y tiếp tục bắn ra một mũi châm màu đen về phía hắc y nhân, uy lực của mũi châm này rất mạnh cho nên mũi châm rất nhanh phá vỡ linh thuẫn, đâm thẳng vào trong lồng ngực của hắc y nhân, không lâu sau hắc y nhân vẫn lạc do bị mất máu quá nhiều.

Lam y nam tử kiểm tra một lúc, phát hiện hắc y nhân thực sự chết, lập tức lục lọi trên người hắc y nhân, một lúc sau lam y nam tử lấy được hai chiếc túi trữ vật. Trước khi rời khỏi khe núi này, lam y nam tử dùng hỏa cầu thuật thiêu hủy thi thể của hắc y nhân, sau đó nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Trương Tiêu Phan ẩn nấp ở bên trong Hỗn Linh Nguyên Giới Châu, chứng kiến toàn bộ tình huống ở bên ngoài, sau khi biết được lam y nam tử đã thực sự rời khỏi khe núi thì Trương Tiêu Phan mới rời khỏi không gian pháp bảo của mình. Hắn rất nhanh xuất hiện ở bên ngoài Hỗn Linh Nguyên Giới Châu, thần thức tỏa ra khắp khe núi, không còn thấy ai ở trong khe núi thì hắn mới nhặt không gian pháp bảo Hỗn Linh Nguyên Giới Châu lên và nhanh tay cho vào bên trong hệ thống không gian, sau đó hắn mới đánh giá cái hồ nước này.

Trương Tiêu Phan sau khi đánh giá xong hồ nước, lập tức từ trong linh thú túi triệu hoán ra thuỷ nguyên long thú, sau đó cùng với thủy nguyên long thú tiến vào bên trong đầm nước.

Thủy nguyên long thú là một loại yêu thú mang huyết mạch long tộc, do một vị cường giả thần bí tặng cho hắn khi hắn được mười tuổi, là bạn bè thân thiết của hắn.

Đầm nước sâu không thấy đáy, xanh biếc đầm nước có một chút hơi lạnh. Trương Tiêu Phan bơi theo chính hắn yêu thú thủy nguyên long thú tiến về phía đáy đầm nước, hắn không cảm nhận được áp lực, nhưng trong lòng thì lo lắng vì chiến đấu ở nơi này rất khó bị tu sĩ khác phát hiện, hơn nữa hắn còn sợ cặp nam nữ kia cùng với những vị tu sĩ khác bao vây bên ngoài khe núi.

Tầm Linh Báo ở trong ngực, hung hăng thúc giục Trương Tiêu Phan, xem ra phía đáy đầm nước có bảo vật, chỉ là hắn không biết vì cái gì những vị tu sĩ lúc trước khi nói chuyện về thanh giao lại biết dưới đáy đầm nước có bảo vật.

Khi ở trong nước, tốc độ di chuyển của yêu thú thủy nguyên long thú vô cùng nhanh, các loại thủy yêu khác không dám tới gần Trương Tiêu Phan vì e ngại huyết mạch long tộc cao cấp của thủy nguyên long thú. Do được thủy nguyên long thú bảo vệ, cho nên hắn không e ngại các loài thủy yêu ở bên trong đầm nước, vì vậy hắn yên lòng cùng thủy nguyên long thú bơi đến đáy của đầm nước.

Khoảng nửa canh giờ sau, Trương Tiêu Phan cùng với thủy nguyên long thú đã bơi đến đáy của đầm nước. Mặt đất của đáy đầm có hình dạng một cái phễu to, chính giữa đáy đầm có vòng xoáy không ngừng đem nước ở xung quanh hút vào bên trong, nơi này có khả năng cao là hang ổ của con yêu mãng xui xẻo kia.

Thuận theo vòng nước, Trương Tiêu Phan tiến vào bên trong vòng xoáy, lập tức bị nước chảy xiết mang về phía trước. Thủy Nguyên Long Thú thấy chủ nhân của nó không chút do dự tiến vào bên trong vòng xoáy, lắc đầu đuổi theo, nó hỗ trợ Trương Tiêu Phan tiến vào sâu bên trong vòng xoáy.

Một lúc sau một người một thú đến vòng tròn ánh sáng ở bên kia vòng xoáy, Trương Tiêu Phan cùng với thủy nguyên long thú sau đó cùng nhau tiến vào bên trong vòng tròn ánh sáng. Một cái huyệt động có bốn phía nham thạch che kín, bên tai truyền đến không dứt tiếng nước chảy, chảy xuống dòng nước ở trong huyệt động, thật là một cái huyệt động ở trong đầm nước.

Cái huyệt động ở trong đầm nước này chính là hang ổ của con thanh mãng kia, không biết vì cái gì bị tu sĩ giết ở bên ngoài hang ổ, nếu như chỉ thanh thủy mãng kia cứ ở trong huyệt động này thì tu sĩ ở bên ngoài rất khó tìm được nó.

Dưới sự thúc giục của Tầm Linh Báo, Trương Tiêu Phan bơi theo thủy nguyên long thú tiến về phía trước. Trải qua một thời gian dài bơi ở trong huyệt động, Trương Tiêu Phan cùng tầm linh báo xuất hiện ở phía trước một cái tảng đá to nằm ở ngã ba của huyệt động, trên tảng đá to có một viên linh châu màu lam lớn đang nằm im, hắn bất ngờ vì có bảo vật ở trong huyệt động tận đáy vực của đầm nước.

Trương Tiêu Phan không biết viên lam châu đó là cái gì, vội vàng cất tiếng nói hỏi hệ thống của mình: “Hệ thống, viên lam châu này là cái gì? Vì sao nó xuất hiện ở trong huyệt động tận đáy vực của đầm nước này. Ngoài viên lam châu ra, thì bên trong huyệt động này còn bảo vật nào không?”

“Ký chủ tự mình tìm hiểu, hệ thống không nói cho ký chủ biết.” Lời nói của hệ thống đã khiến cho hắn thất vọng, nhưng hắn nhanh chóng ổn định cảm xúc của mình, trong lòng quyết tâm tìm ra bí mật của viên lam châu ở trên tảng đá này.

Bạn đang đọc Truy Tiên Truyện sáng tác bởi kinhvu02hoason
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kinhvu02hoason
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.